Vì thương nên anh sẽ chờ [phần hai] - CHAP 12: Anh đang ghen vì em...?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
166


Vì thương nên anh sẽ chờ [phần hai]


CHAP 12: Anh đang ghen vì em...?


Jun Seok bế Ka Hee về phòng mình.

Ngạc nhiên là, phòng anh ở đối diện phòng cô, vậy mà cô chẳng hề hay biết.

Cấu trúc phòng cũng khá đơn giản, chủ yếu là màu trắng đen, có điều tường được sơn màu xanh lá.

Sau khi đi khỏi tầm mắt hai người kia, Jun Seok trở về trạng thái lạnh lùng vô tình như ban đầu.

Anh đặt cô ngồi lên giường, không nhịn được hôn lên trán cô một cái, sau đó ân cần nói.

– Đợi anh một chút, ngoan, nhớ đừng đi đâu.

Ka Hee gật đầu cho anh yên tâm, sau đó anh đi ra ngoài. Một lúc sau trở về, cô thấy trên tay anh cầm một hộp thuốc.

Anh đặt hộp thuốc lên giường, ngồi xuống mở nắp hộp ra lấy một tuýp kem màu xanh lá. Ban đầu cô còn ngơ ngác không hiểu anh định làm gì, ngay sau đó anh kéo cổ áo cô qua một bên để lộ chiếc cổ trắng ngần.

Ka Hee theo phản xạ né tránh khỏi tay anh, đồng thời đưa tay chỉnh lại cổ áo. Cô thấy mắt anh hơi trầm xuống. Không hiểu sao, Ka Hee thấy hơi chạnh lòng.

– Xin lỗi – Anh nói, sau đó kéo tay cô lại. Cô mất thăng bằng đè lên người anh nằm lên giường.

Jun Seok nhìn thấy dấu hôn màu đỏ chói mắt đang in trên cổ cô, không nhịn được vòng hai tay ôm eo cô không cho cô ngồi dậy, đưa lưỡi liếm láp dấu hôn đó.

Bị anh liếm chỗ đau, Ka Hee im lặng chịu đựng. Thực ra lúc tên Thao đó cúi xuống cổ cô, hắn không có hôn cô, chỉ có cắn vào cổ cô một cái.

Lúc Jun Seok đi từ phòng ra đã thấy cảnh này, hơn nữa cố ý ôm cô là để che dấu vết do tên kia cắn. Mà Ka Hee vẫn rất ngây thơ, hoàn toàn không biết đây là hành vi quấy rối tình dục.

– Em đau…

Cô rên nhẹ, Jun Seok dừng động tác. Anh không thích kẻ khác động vào người cô, hơn nữa còn để lại dấu hôn như vậy. Tên Thao đó cắn cũng thật mạnh, anh chỉ liếm nhẹ mà cô đã rên đau.

Ánh mắt anh theo đó tối lại. Cơ thể cô chỉ được phép có mùi anh, ngoài anh ra thì không ai được phép.

Jun Seok vẫn ôm chặt cô không buông, anh cầm tuýp kem lấy một chút bôi lên dấu hôn.

Ka Hee hơi nhăn mặt vì đau, tay cô vô thức bấu chặt vào vai anh.

– Ngoan, chịu đau một chút.

Anh lên giọng vỗ về, còn cô ra sức chống cự.

– Không sao, đây chỉ là vết cắn nhẹ thôi, không cần xoa thuốc – Nói rồi cô định đẩy người anh ra. Nhưng sức cô đâu có bằng anh, chuyện đẩy người anh ra là bất khả thi.

– Cắn nhẹ? Cắn nhẹ mà để lại dấu hôn như thế này? – Anh tiếp tục xoa thuốc, cất giọng đều đều.

– Không phải, dấu hôn như vết son trên áo mà. Anh Thao chỉ lỡ cắn thôi – Ka Hee lập tức thanh minh. Ngược lại Jun Seok chỉ hừ nhẹ.

– Lĩnh vực người lớn này anh có kinh nghiệm hơn em – Anh nói một câu, sau đó khiến cô suy nghĩ lung tung.

– Vậy để em ngồi dậy, tư thế của hai ta không được trong sáng cho lắm…? – Ka Hee ngượng chín mặt. Hồi nãy ôm eo, hôn má, còn bế cô lên, bây giờ thì kéo cổ áo của cô lệch sang một bên, còn ôm cô nằm trên giường như vậy, đúng là khiến cho cô đang suy nghĩ hết sức đen tối.

– Anh thích tư thế này – Anh mỉm cười mãn nguyện, hơn nữa còn nói ra một câu mờ ám, khiến Ka Hee đã ngại càng ngại hơn.

Việc bôi thuốc đã xong từ lâu, chẳng qua Jun Seok không muốn rời cô nhanh như vậy. Nhìn qua gương ửng hồng bên cạnh, anh cười nhẹ. Cuối cùng anh cũng phát hiện ra, bản thân chính là một con sói già lưu manh giả danh cừu non ngây ngốc.

Hơn nữa là một con sói trong thời điểm đói bụng lại vớ được miếng thịt thơm lừng ở trước mặt.

Jun Seok nhát gái ngày trước, anh thực sự không biết anh ta đâu rồi.

– Anh nấu bữa sáng cho em. Ăn xong rồi em muốn đi đâu thì đi.

[…]

– Này Thao!

Nghe tiếng Kris gọi, Thao đang chạy bộ liền giảm tốc độ.

– Hồi nãy sao em lại cắn Jollya? – Kris bực mình nói.

Em trai anh dùng gương mặt đẹp trai đã khiến bao cô gái say mê. Nhưng anh đúng là chưa từng nhìn thấy Thao trở nên mất bình tĩnh như vậy trước một cô gái. Thậm chí phải dùng đến hành động khiếm nhã ấy.

Thao mỉm cười đắc ý.

– Đánh dấu chủ quyền?

– Em điên rồi sao? Cô ấy có vị hôn phu rồi! Lỡ như anh bạn đó thấy cái dấu hôn trên người cô ấy sẽ nghĩ gì đây!?

– Càng tốt. Em đang muốn phá đám họ – Thao mỉm cười. Hắn giương mắt ếch lên nhìn Kris – Khẩu vị rất mặn đúng không?

– Thao, Jollya là một cô gái tốt. Chúng ta chỉ tình cờ gặp cô ấy, đừng để cô ấy phải đau khổ suốt đời! – Kris ra sức khuyên nhủ.

Thao chạy chậm dần rồi dừng hẳn. Hắn đưa mắt sang người anh trai:

– Anh Kris, anh không biết cô ấy là tiểu thư nhà họ Baek sao? – Dừng một lúc, hắn cười – Em nhớ đã có lần em cứu cô ta. Lần này coi như để cô ta trả ơn. Dù sao em cũng muốn “nếm” thử mùi vị của tiểu thư là như thế nào…?

– Thao, dùng đồ của người khác khi chưa được sự cho phép, em biết cái giá phải trả mà? – Kris thở dài. Anh lắc đầu vài cái – Hơn nữa, cũng đâu phải lần đầu em “nếm” mùi vị của tiểu thư? Đừng hại đời cô ấy như vậy!

Thao nhìn anh trai của hắn, rồi chợt nhớ lại.

Cái tên tự xưng là vị hôn phu đó, trước mặt hắn dám ân ân ái ái, rõ ràng đang cố chọc tức hắn. Mà Ka Hee kia lại cực kì xấu hổ, không chút kháng cự. Rốt cuộc tên đó và cô đã làm gì nhau rồi?

Hắn nghĩ, gương mặt tối sầm lại.

****

– Ồ?

Eun Ri thốt lên một câu cảm thán pha chút nghi vấn – Kinh nghiệm của tớ đang mách bảo rằng, tên Thao gì đó không phải người tốt!

– Tớ cũng nghĩ vậy! – Ka Hee bặm môi – Anh Jun Seok bảo tớ ngây thơ quá, đó rõ ràng là hành vi quấy rối.

– Nhưng mà, nghe cậu kể thì hai người đã tốt hơn rồi phải không? – Eun Ri vui vẻ hỏi, tay chống lên đầu nhìn Ka Hee.

– Tớ không chắc. Anh Jun Seok rất kì lạ, lúc gần lúc xa, không biết anh ấy đang định làm gì? – Cô cất giọng nghi vấn, sau đó lại đỏ mặt.

– Chuyện của hai người tớ không dám xen vào – Eun Ri nhíu mày – Nhưng cậu nghĩ lại xem, cậu có làm gì khiến cho anh ấy tổn thương không?

Ka Hee suy nghĩ một lát.

– Chắc là hôm đó đi vội, không kịp từ biệt anh ấy. Nếu là tớ, tớ cũng khó chấp nhận.

Eun Ri im lặng nhìn cô.

– Hoặc cũng có thể trong bức thư tớ đã viết sai gì đó… Nhưng là viết sai cái gì? – Ka Hee nghĩ mãi không ra, nghĩ mãi cũng không hiểu.

– Không sao – Eun Ri vỗ vai cô bạn – Anh ấy gần gũi cậu tức là cũng sắp hết giận cậu rồi.

Eun Ri không nói, có thể Jun Seok gần gũi Ka Hee chỉ để sau này làm tổn thương Ka Hee nhiều hơn. Nếu là như vậy, cô thật lòng lo lắng cho cô bạn.

– Cậu phải tránh xa Kris và Thao. Nếu gần Kris cũng không sao, nhưng Thao thì… Tớ nghĩ hắn không phải người tốt! – Eun Ri hơi nghi hoặc nói – Nghe cậu kể, tớ thật sự lo cho cậu. Loại con trai tùy tiện động vào người cô gái khác, Young Min luôn bảo tớ phải tránh xa.

– Với lại, Young Min bảo đó là những kẻ lăng nhăng chuyên đi lừa tình rồi dụ con gái lên giường. Mà cậu biết đấy, cô gái phải quyến rũ đến mức nào mới khiến cho người khác phái đánh dấu chủ quyền trong lần gặp đầu tiên? Chúng ta đã được học để quyến rũ đàn ông rồi còn gì?

Câu một câu hai, đều là “Young Min” nói.

– Nhưng mà, tớ đâu có làm gì khêu gợi đâu chứ? – Ka Hee bực mình đáp.

– Cứ tránh xa hắn ta ra. Đã lọt vào mắt những kẻ như thế, cho dù cậu không làm gì khêu gợi hắn cũng sẽ không để cậu yên.

Ka Hee nhìn Eun Ri một hồi lâu. Không hiểu sao trong lòng cô thấy hơi bất an.

[…]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN