Vì Thương Nên Anh Sẽ Chờ [Phần Một]
Chương 44: Vở diễn bị thay đổi
Màn hai.
<Tháng năm dần trôi qua, công chúa lớn lên và trở thành một người con gái tài sắc vẹn toàn, ai gặp cũng quý, hệt như những lời ban phúc. Chẳng mấy chốc, hôm nay đã là ngày sinh nhật thứ mười lăm của nàng>
– Hana!
Vị đức vua đáng kính ngồi trên ngai vàng, bên cạnh là vị hoàng hậu. Ông lớn giọng gọi Hana – cô công chúa nhỏ của ông đến.
Từ trong cánh gà, nàng công chúa trong bộ váy trắng kiều diễm bước ra.
Young Min há mồm. Cái nàng công chúa kia còn chẳng phải là Eun Ri hay sao???
– Phụ vương, mẫu hậu, hai người cho gọi con?
Giọng nói ấm áp chậm rãi của Eun Ri vang lên, không hẹn mà đều khiến cho Jun Seok và Young Min nổi hết da gà.
– Hana. Hôm nay là sinh nhật lần thứ mười lăm của con, con muốn phụ vương tặng cho con món quà gì nào?
Vị đức vua ôn tồn hỏi.
– Thưa phụ vương, mẫu hậu, con không cần món quà gì cả. Chỉ cần song thân luôn mạnh khỏe, quốc thái dân an, mưa thuận gió hòa, dân chúng yên vui, đã chính là món quà lớn nhất dành cho con ạ.
– Con gái ngoan của ta, con hãy đi thay xiêm y đi – Vị hoàng hậu mỉm cười, gương mặt phúc hậu lộ rõ vẻ hài lòng.
– Vâng – Công chúa ngoan ngoãn đáp lại, tay nâng váy nhún chân một cái, rồi từ từ lùi về sau cánh gà.
Bộ dáng rất hiền lành ra vẻ tiểu thư hoàn toàn không giống Eun Ri hổ báo ở nhà, hơn nữa giọng nói còn ngọt ngào như thế, quả thật khiến Young Min lạnh gáy. Cô công chúa này đúng là khiến cậu lạnh xương sống, còn hơn cả vai phù thủy kia.
– Không biết con bé có qua được hôm nay hay không? – Vị hoàng hậu lo lắng nhìn theo bóng cô công chúa nhỏ dần khuất.
– Nàng đừng lo. Con nó sẽ không sao đâu – Vị đức vua nắm tay vợ mình xoa xoa để trấn an.
<Công chúa về phòng. Nàng nhìn thấy một vật lạ lẫm trong phòng mình. Đó là xa quay sợi. Vì đức vua đã cho tiêu hủy toàn bộ xa quay sợi nên vương quốc này không còn bóng dáng của chiếc xa quay sợi nào>
<Nhìn thấy vật lạ trong phòng mình, công chúa tò mò tiến đến gần>
– Vật gì thế nhỉ? – Nàng đến cạnh chiếc xa quay, nhìn chằm chằm vào chiếc thoi dệt nhọn – Cái nhọn nhọn này dùng để làm gì vậy ta?
– Ui da!!! – Công chúa chạm nhẹ vào thoi dệt liền bị mũi nhọn của chiếc thoi đâm vào tay, ngã xuống sàn.
Young Min hừ lạnh. Chắc Eun Ri bị cái thoi đó đâm vào tay thật rồi chứ gì.
<Mọi người trong vương quốc sẽ cùng ngủ với công chúa. Cho đến khi một chàng hoàng tử đem lòng yêu nàng đến đây và hôn nàng thì công chúa sẽ ngủ mãi như thế. Nàng sẽ giữ nguyên sắc đẹp và độ tuổi mười lăm trăng tròn này cho đến khi chàng đánh thức công chúa>
Màn hai kết thúc trong tràng pháo tay giòn giã.
Màn ba.
<Năm tháng thấm thoắt trôi dần.
Từ vương quốc xa xôi, có một chàng hoàng tử muốn giải cứu công chúa khỏi lời nguyền nên đã mạo muội tìm đến tòa thành – nơi mà nàng đang ngủ say>
Từ trong cánh gà, Jin Young bước ra trong bộ đồ trắng dành cho hoàng tử một cách oai phong.
Cả hội trường được dịp ồ lên vì chàng hoàng tử này quá đẹp trai.
“Thằng nhóc đi cùng Ka Hee hôm dự tiệc”. Jun Seok nghĩ thầm, khịt mũi một cái.
– Đây chính là tòa lâu đài mà cô công chúa đang bị nguyền rủa hay sao!? – Chàng nhìn lên tòa thành, không kìm được cảm thán…
– Ai đó!? – Hoàng tử nghe tiếng động sau lưng, nhanh như chớp rút kiếm xoay người lại.
– Ta là vị tiên nữ thứ mười hai. Xin người hãy bình tĩnh – Vị tiên nữ của màn một bước ra, trên tay là cây đũa thần.
– Xin lỗi bà, ta đã không biết bà là tiên nữ – Chàng thu kiếm về trong vỏ, khẩn khoản nói – Ta đến để giải cứu công chúa. Xin hãy nói cho ta biết, kẻ đã nguyền rủa công chúa là ai?
– Đó là bà phù thủy – vị tiên nữ thứ mười ba. Bà ta đã nguyền rủa công chúa phải chết, nhưng may mắn rằng ta đã giảm hiệu lực của lời nguyền nên công chúa mới ngủ say – Đến lúc này bà tiên mới cất cao giọng – Hoàng tử! Xin người hãy giết chết mụ phù thủy xấu xa đó và giải cứu công chúa khỏi giấc ngủ trăm năm!
<Vị hoàng tử sững người lại. Sau đó chàng quả quyết giơ thanh kiếm ra trước mặt>
– Ta thề với thanh kiếm này, nhất định sẽ giết mụ phù thủy kia và giải cứu cho công chúa!
– Hahahahahaha!!!
Giọng cười kiêu ngạo vang lên. Hội trường im phăng phắc không một tiếng động, tất cả gần như nín thở chỉ để nghe tiếng bước chân lả lướt của ai kia trên sân khấu.
– Ngươi nói có vẻ hay nhỉ? – Giọng mụ vang lên một cách đầy ngạo nghễ và khinh thường – Tên nhóc nhãi nhép như ngươi thig làm được gì nào?
– Ngươi chính là mụ già xấu xa đó? – Chàng chĩa thẳng mũi kiếm vào người mụ – Ta đã thề sẽ giết ngươi!
– “Mụ già xấu xa”? Ai cho ngươi dám nói vậy với nhan sắc của ta chứ!? – Mụu ta nói rồi phất tay – Bay đâu, bắt sống thằng ranh này cho ta!
Từ đâu xông ra rất nhiều tên lính nhằm vào chàng mà đánh đến. Không nói nhiều làm gì, chàng vung một kiếm liền có chục tên chết. Những động tác xoay người, lộn nhào trên không trung được chàng thực hiện hoàn hảo như mơ.
Chàng chém vào bả vai mụ làm mụ đau đớn ngã xuống.
– Sao có thể… sao lại như vậy…? – Mụ hét lên. Tưởng chừng như kết thúc đến đây là có hậu, nhưng đã không ai ngờ đến…
Từ trong nôi, cô công chúa kia ngồi bật dậy một cách rất tức giận.
– Tên hoàng tử thối kia! Ai cho phép mi dám làm người ta yêu bị thương hả!?
Jin Young và Ka Hee còn đang ngơ ngơ không hiểu gì, liếc mắt lên trên thấy Myung Rin đang đứng nháy mắt.
Vì cảnh cuối là cảnh hôn, nên Eun Ri theo lý là phải hôn Jin Young, nhưng Myung Rin thích Jin Young…
Cho nên họ tự do thay đổi kịch bản?
– Công…
– Công cái gì mà công! Ta nói cho tên tiểu tử thúi nhà ngươi biết, tất cả đều là diễn kịch, ta và nàng ấy đã yêu nhau từ lâu! – Eun Ri rất tức giận nói liến thoắng, mắt cũng không ngừng nháy nháy bảo hai người hợp tác.
Cả hội trường vang lên tiếng xì xào, có người che miệng cười. Ban giám khảo lắc đầu tặc lưỡi đánh dấu X vào ô điểm.
– Đúng vậy a – Ka Hee được Eun Ri dìu đứng lên, nhanh chóng ứng phó với kịch bản bị thay đổi – Xin lỗi ngươi nha, hại ngươi một phen lặn lội đường xa đến đây, rất tiếc đã bị lừa. Hana chỉ có thể thuộc về ta thôi a~
Vừa nói cô vừa vòng tay ra sau hông Eun Ri véo cô nàng một cái đau thấu trời xanh.
– Ơ, nhưng còn lời nguyền…? – Jin Young cũng nhanh chóng hòa vào cốt truyện bị thay đổi.
– Haha, cái này… Thật ra công chúa không thể lấy phù thủy, nên ta cùng với vị tiên nữ thứ mười hai kia bày trò lừa mọi người rằng nàng ấy ngủ say, chẳng qua là để ta với công chúa có thời gian bên nhau… – Ka Hee bịa đại ra một cái cớ, sau đó lại véo Eun Ri một cái.
– Hoàng tử, nhà ngươi đến đây rồi thì cũng nên nói tốt về bọn ta trước mặt phụ vương và mẫu hậu, coi như thành toàn cho chúng ta – Eun Ri vừa nói vừa cười (méo xệch).
– Nhân tiện, ngươi cứ mang vị tiên thứ mười hai về nước, dù sao cũng coi như quà đáp lễ, bọn ta không tính toán vụ hôm nay nhà ngươi chém ta một nhát.
Jin Young nhìn về phía sau, vị tiên nữ thứ mười hai đã e lệ đứng sau từ lúc nào.
<Khi quốc vương và hoàng hậu tỉnh dậy, cùng với sự thành tâm của công chúa và phù thủy, hơn nữa hoàng tử cũng đứng ra nói giúp, cuối cùng Ngài cũng thành toàn cho họ được bên nhau.
Lễ cưới diễn ra rất linh đình và được người dân trong vương quốc nhiệt liệt chúc mừng. Từ đó về sau, phù thủy và công chúa sống hạnh phúc bên nhau đến suốt đời!!! >
Tiếng Myung Rin trong micro vang lên nhí nhảnh kết thúc vở diễn, khán giả trong hội trường cũng đồnlloatj đứng dậy vỗ tay.
– Đợi đầu tuần lên tôi xử đẹp mấy người! – Ka Hee gằn nhỏ giọng, mọi người đang cúi chào khán giả không hẹn cùng ớn lạnh.
À, nhưng mà lệch lạc kịch bản như vậy, ban giám khảo đương nhiên cho điểm bét, phạt cả lớp dọn vệ sinh sân trường một tuần sau kì nghỉ lễ.
***
Sami đã trở lại hihi
Sami cũng đã thay bìa truyện luôn rồi đó >< mọi người có thấy đáng yêu không???
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!