Vì Tồn Tại - Chương 1: Tiết tử
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


Vì Tồn Tại


Chương 1: Tiết tử



Đứa trẻ này tài trí hơn người, số phận sẽ bị chia rẽ khi lên mười tuổi, nếu mạng lớn thì vượt qua, sinh mệnh được kéo dài cũng yên ổn vô sự, nếu không thể vượt qua, e rằng cuộc đời sẽ kết thúc ngay tại đó, đây chính là mệnh sát linh1.”

Mẹ của JaeJoong nghe thấy lời thầy bói nói, trong lòng sinh hoảng sợ, Kim JaeJoong thờ ơ nghe ở bên cạnh thì trái ngược hoàn toàn, khuôn mặt tỏ vẻ không có gì quan trọng, mẹ JaeJoong nhỏ giọng hỏi thầy bói, có thể cho chút chỉ dẫn, đến năm mười năm tuổi tột cùng sẽ xảy ra những chuyện gì hay không, thầy bói chăm chú nhìn lòng bàn tay chia làm hai đường sinh mệnh của Kim JaeJoong, cuối cùng cũng chỉ thở dài lắc đầu, không nói điều gì cả.

Năm Kim JaeJoong mười tuổi, bà Kim bắt đầu có cảnh giác, cẩn thận chăm sóc nhiều hơn gấp bội, mỗi ngày đều lái xe đưa đón JaeJoong đi học, không để JaeJoong tùy tiện ra khỏi cửa, lúc ba mẹ đều có ca phẫu thuật, JaeJoong mới có thể có chút thời gian cho chính mình. Hôm nay mẹ vừa mới gọi điện thoại tới, nói sắp có ca phẫu thuật lớn với ba nên không thể bỏ được, dặn đi dặn lại hàng nghìn lần với JaeJoong rằng không thể tự mình đi xa khỏi nhà, chú ý an toàn. JaeJoong cúp điện thoại, thở dài với sự nhạy cảm quá đáng của mẹ, nhưng lại có chút vui vẻ, cuối cùng cũng có thể tự mình ra khỏi nhà, thế là liền đi giày rồi chuẩn bị vào thư viện, JaeJoong có lẽ là chịu ảnh hưởng từ gia đình, từ nhỏ đã yêu y học, bắt đầu từ ông nội nó, người trong nhà đã theo nghề y được mấy đời rồi, ông nội JaeJoong rất yêu thương nó, từ nhỏ đã thích dẫn nó đến đủ các nơi, biết được đủ loại thực vật, phân biệt độc tích và dược lý, có điều ông nội đã rời xa thế gian lúc nó mười tuổi, sau đó nó tự mình lên núi, tự mình đọc sách nghiên cứu y dược.

JaeJoong ôm lấy ba quyển sách, bước ra khỏi thư viện, không muốn sớm về nhà, vì vậy định đi bộ về, lúc bước tới chỗ quẹo trong con hẻm nhỏ thì liền nghe thấy tiếng chửi mắng hòa lẫn với tiếng dánh nhau, nó nhíu mày tìm nơi phát ra âm thanh, phát hiện tiếng đó truyền từ trong một cái nhà kho cách đó không xa, nó chạy chậm tới, ghé vào khe cửa rồi nhìn vào trong, nó chỉ nhìn thấy cảnh hỗn loạn ở trong đó, có những chiếc thùng gỗ nằm tán loạn, cùng tiếng kêu gào của đàn ông, lúc này bỗng nhiên vang lên một trận tiếng súng, Kim JaeJoong tuổi còn nhỏ sợ đến hét lên một tiềng, kinh sợ mà mở to mắt muốn nhanh chóng rời đi, bước chân hoảng loạn bị hòn đá phía sau làm cho vấp ngã, đầu bị đập mạnh vào chiếc cửa rỉ sắt của nhà kho, phát ra một tiếng coong thật to, JaeJoong cố gắng hồi phục lại ý thức, nhưng phát hiện trước mắt ngày càng mơ hồ, nó chỉ nghe thấy người đàn ông ở bên trong la to một tiếng: “Nhị thiếu gia! Ngoài cửa có người!” Sau đó vài người đàn ông cầm súng chạy về phía nó, JaeJoong rất sợ hãi, nhưng chỉ thấy trước mắt tối sầm, không còn ý thức.

__________

(1) Mệnh sát linh: Sát – nghĩa là sát khí nhưng cũng có nghĩa là giết, linh – nghĩa là linh hồn. Có thể hiểu “mệnh sát linh” chính là người nhưng có mạng “hồn”. Đến lúc được uống canh Mạnh Bà (tức qua 10 tuổi như trong câu) thì sẽ được siêu thoát bình yên (sống an ổn giảu sang phú quý… như trong câu).

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN