Vi Tử Giả Đại Ngôn - Chương 82: Đừng sỉ nhục cầm thú (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
73


Vi Tử Giả Đại Ngôn


Chương 82: Đừng sỉ nhục cầm thú (3)


Không chờ Chu Hải trả lời, Mập Mạp đã khoác tay trước.

“Đây không phải là khí đốt, trong khí gas hóa lỏng có mùi rất hắc.

Nó chính là một loại Xylene (1) được thêm vào để ngăn chặn rò rỉ, nồng độ phải nhiều đến mức nào mới có thể gây nổ chứ?

Với nồng độ như vậy, nếu không phân tán đi hết có thể gây chết người, hoặc khiến người ta trở nên đần độn.”

Đội trưởng Hoàng cảm thấy có lý, lập tức gật đầu.

“Tôi đã sắp xếp xe chở tử thi đến đây.”

Chu Hải giơ tay, gọi đội trưởng Hoàng đang chuẩn bị rời đi.

“Chờ chút, còn một vấn đề.”

Đội trưởng Hoàng dừng lại.

“Cậu nói đi!”

“Chúng tôi muốn tìm vật dẫn cháy, nhưng với tình trạng hiện trường hiện tại thật sự rất khó tìm, nhưng tôi có một cách.

Thu thập tro than trên đất của mỗi gian phòng chia thành chín phần, bỏ vào trong mỗi túi vật chứng, sau đó dán số hiệu lên mỗi túi, dựa theo nguyên tắc từ Nam sang Bắc, từ Đông sang Tây, ví dụ như phòng khách là K-1,… K-9, phòng ngủ là Z-1… Z-9.

Cứ thế mà làm, phòng nào tôi cũng cần, công việc này khá mất thời gian, chúng tôi còn phải quay về khám nghiệm tử thi…”

“Được rồi, khỏi nói nữa.

Tôi sẽ cho người đi thu thập tro than, khám nghiệm tử thi để ngày mai làm cũng được, dù sao bây giờ đã là rạng sáng, nếu khám nghiệm xong hai thi thể, thì phải làm tới trời sáng mất. (Chương 84 đã được đăng tải tại truyenngontinh(.)com)

Hơn nữa bây giờ thi thể rất nóng, căn bản là không có cách nào để giải phẩu, chờ ngày mai đi.”

Chu Hải suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu.

“Được, chúng tôi đi trước, sáng mai sẽ bắt đầu khám nghiệm tử thi, phân tích tro cũng để ngày mai rồi làm.”

“Được, đừng lo lắng.

Ngày mai, trước tiên chúng tôi sẽ điều tra xung quanh, tìm người thân của nạn nhân, còn hai đứa bé kia nữa, cũng cần sắp xếp người chăm sóc, chờ vết thương của tụi nhỏ ổn định, chúng tôi sẽ lấy khẩu cung.”

Chu Hải cùng mấy thành viên trong tổ rời đi. Bây giờ là rạng sáng, dù có tăng ca thì hiệu suất làm việc cũng không cao, dù sao tất cả mọi người cũng đều đã mệt.

Còn một vấn đề mấu chốt, đó là bây giờ đầu óc Chu Hải rất hỗn loạn, trước đó có một suy nghĩ lóe lên rất nhanh nhưng đã trôi tuột đi mất, anh muốn trở về suy nghĩ kỹ hơn.

~

Ngày 4 tháng 11 năm 2014

Sáng sớm, sương mù tràn ngập bâu trời thành phố Đông Nam, cả thành phố bị bao phủ trong một lớp trắng xóa, là một thành phố duyên hải, mỗi khi vào mùa xuân đông đều có sương mù tràn ngập.

Thời tiết như vậy, là một thách thức cực kỳ nghiêm trọng đối với thị lực và kỹ thuật lái xe của Chu Hải, anh đến trung tâm đã là 8h30.

Lúc này ba người kia đã chuẩn bị kỹ càng, sớm đã chiếm cứ phòng giải phẫu số môt.

Chu Hải mặc đồ khử nhiễm, vừa mang găng tay vừa nghi hoặc nhìn ba người.

“Sương mù dày như thế mà sớm thế này đã đến nơi, mấy người không bị ảnh hưởng chút gì sao?”

Mập Mạp húc vai vào người anh, vừa cười vừa nói. (Chương 84 đã được đăng tải tại truyenngontinh(.)com)

“Hải à, kỹ thuật lái xe của anh cần phải tập luyện thêm rồi, vào thời gian này hằng năm, thành phố Đông Nam đều có sương mù, chúng tôi tập mãi đã thành thói quen.”

Lương Hồng Cương che miệng cười trộm, trong nháy mắt Chu Hảo cảm thấy mình bị khinh thường.

Đeo xong bao tay, thoáng suy tư một hồi, anh hất cằm về phía Lương Hồng Cương và Mập Mạp!

“Đội trưởng Hoàng đã đưa tro tới chưa?”

Mập Mạp gật đầu, “Đưa tới rồi, tôi đã ký nhận, mùi vị kia rất kích thích, tất cả đang được chất đống ở phòng xét nghiệm lầu hai.”

“Ừm!

Tốt lắm, tôi và Tên Điên sẽ khám nghiệm hai thi thể này, Mập Mạp và cậu Lương lên lầu phân tích đống tro kia đi!

Dù sao đó cũng là chuyên ngành của các cậu.”

Biểu cảm trên mặt Mập Mạp ngưng động, mắt trợ to trợn nhỏ muốn phản bác, nhưng nghĩ tới nghĩ lui nửa ngày cũng không tìm được lý do thích hợp, đây đúng là lĩnh vực anh ta am hiểu, anh ta bĩu môi cùng Lương Hồng Cương rời đi.

Chu Hải và Tên Điên bắt đầu khám nghiệm nạn nhân thứ nhất.

Nạn nhân giới tính nam, đầu, mặt và tứ chi đều đã cacbon hóa, trước ngực cũng hình thành một tầng cứng.

Khi con dao của Chu Hải xẹt nhanh qua ngực nạn nhân, phát ra âm thanh giòn giã, âm thanh như tiếng con mèo cào vào mặt kính.

Khiến người ta dựng tóc gáy.

Tên Điên nắm chặt tờ ghi chép trong tay, khó mà khống chế được cơ thể đang run rẩy.

“Ghi chép: toàn bộ thi thể đã cacbon hóa nghiêm trọng, thi thể có biểu hiện đấu quyền trạng, hai tay hai chân đều thiêu hủy.

Tứ chi, ngực và bụng đều bị dính rất nhiều hạt trân châu bằng nhựa, các bề mặt tiếp xúc đều bị cháy thành than.

Lỗ mũi có tro than, bên trong khí quản có tro hình dây, nhưng nó chỉ tồn tại ở cổ họng, trạng thái phía trong yết hầu và khí quản đều rất sạch sẽ, quả nhiên là không hít quá nhiều!

Lưỡi đã cacbon hóa co rút lại, sụn tuyến giáp còn nguyên vẹn không bị tổn thương.

Nội tạng của nạn nhân đều xuất hiện tình trạng co rút lại, dạ dày co lại chỉ bằng một nắm tay, vật chất trong dạ dày đã không thể phân biệt được nữa, mô ngực đã cacbon hóa hoàn toàn, phổi chuyển sang màu sẫm, trái tim đã mất đi độ sáng và chuyển thành màu đỏ sậm.”

Sau vài lần thử, cuối cùng anh cũng rút ra một ít máu trong tim, đổ vào trong ống nghiệm.

“Cái này cần làm kiểm nghiệm độc học.”

Các cơ quan khác đều ở trạng thái co lại, cũng không thấy sưng, chỉ có não bị phù nhẹ.

Giải phẫu xong, Chu Hải tiến hành khâu lại, rồi bắt đầu khám nghiệm thi thể thứ hai.

Bụng và ngực của thi thể này cacbon hóa ít nghiêm trọng hơn, nhưng kết quả cũng giống như thi thể nam lúc nãy, chỉ có điều mô ngực chưa cacbon hóa hoàn toàn, anh cất thi thể lại.

Tên Điên lên lầu đưa mẫu kiểm tra, dù sao kiểm nghiệm độc học trong máu vẫn là việc cấp bách nhất.

CHu Hải cởi bộ đồ khử nhiễm và găng tay ra, đi lên phòng xét nghiệm, bọn Mập Mạp đang thực hiện phân tích, cả phòng tràn ngập tro bụi màu đen.

Mặt nạ phòng độc và làn da trần trụi tiếp xúc với bên ngoài, toàn bộ đều thành màu đen.

“Thế nào, có thu hoạch gì không?”

Mập Mạp lắc đầu, “Ăn cơm trưa xong chúng tôi sẽ phân tích tiếp!

Đã qua mấy tiếng đồng hồ, nhưng vẫn không tìm được thứ gì có giá trị!

Chu Hải, anh muốn chúng tôi tìm thứ gì thế?”

“Không biết!”

“Không biết?”

m thanh của Mập Mạp vọt đến quãng tám, động tác tay cũng dừng lại, xác định xem Chu Hải có phải đang trừng phạt mình không?

Chu Hải liếc mắt một cái đã biết anh ta đang nghĩ gì, anh thở dài, giải thích:

“Tôi không rõ hung thủ dùng thứ gì để châm lửa, nên không biết sẽ có thứ gì lưu lại, nếu đó là nến hay thứ gì tương tự thì có thể sẽ không thể tra ra tung tích.

Nên tôi muốn các cậu tìm đáp án.”

Nghe giải thích xong, Mập Mạp cảm thấy tốt hơn một chút. (Chương 84 đã được đăng tải tại truyenngontinh(.)com)

“Anh mau đi chờ xét nghiệm đi, hai chúng tôi sẽ đi ăn thật no nê, vừa vặn còn có thể vận động, cậu Lương muốn mập, tôi lại muốn giảm cân, mục đích khác nhau nhưng phương pháp tương tự.”

Gò má Chu Hải giật giật, thật hiếm khi có việc cực khổ nào mà khiến Mập Mạp hứng thú như thế, nhưng nhìn Mập Mạp vui vẻ như vậy thật sự rất thích hợp với những công việc cực khổ.

“Vất vả rồi.”

Được Chu Hải cổ vũ quả là việc hiếm gặp, khí thế của Mập Mạp và Lương Hồng Cương càng thêm ngất trời, không than trời trách đất nữa.

Ngay khi anh chuẩn bị rời đi, đột nhiên điện thoại Chu Hải vang lên, người gọi tới là đội trưởng Hoàng.

“Cậu có rảnh không?”

“Rảnh.”

“Vậy cậu xuống lầu đi, tôi đang ở bên dưới, cậu đi với tôi tới bệnh viện một chuyến.”

Chu Hải biết nhất định là có phát hiện gì đó, anh nhanh chóng xuống lầu, quả nhiên đội trưởng Hoàng đã chờ sẵn bên dưới, sau khi Chu Hải lên xe thì ông lái thẳng một đường.

“Khám nghiệm tử thi thế nào rồi, có thể xác định gì không?”

“Vâng, có thể xác định đây là một vụ án mưu sát, lượng khí mà nạn nhân hít vào chỉ đến cổ họng, cũng không phải là tự sát hay là rò rĩ bình gas, bởi vì trạng thái của bọn họ, trước khi vụ nổ xảy ra, gần như là đã chết.”

Vẻ mặt đội trưởng Hoàng thả lỏng một chút, ông lau mồ hôi trên trán.

“Vậy là tốt rồi!”

Nhìn vẻ mặt lo lắng của đội trưởng Hoàng, Chu Hải hơi khó hiểu, Chẳng lẽ vụ án này nhận phải áp lực từ trên cục đổ xuống sao?

Không thể nào?

“Anh vội vàng gọi tôi xuống, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

– ———————————-

(1) Xylene là tên gọi một nhóm 3 dẫn xuất của benzen là 3 đồng phân octo-, meta-, và para- của đimêtyl benzen. Sử dụng làm dung môi hữu cơ, pha loãng mực in. Ứng dụng cho các ngành công nghiệp nhựa tổng hợp. Ứng dụng vào các ngành công nghiệp thuộc da, sơn và cao su. Sản xuất thuốc trừ sâu. Chất trung gian để sản xuất các dẫn xuất khác. Xylene gây ô nhiễm môi trường. Tiếp xúc nhiều qua đường hô hấp có thể gây buồn ngủ, suy hô hấp và ngộ độc. Tiếp xúc thời gian dài có thể gây ung thư.

– ———————————-

Đôi lời xuất bản!

Ngày 1 tháng 8, cuối cùng cũng đã xuất bản rồi.

Tuyết cực thì thấp thỏm và bất an, Tuyết không muốn ôm loa than khóc chuyện không bán được, chỉ muốn nói vài câu thật lòng với độc giả.

Nữ giới viết truyện về nam giới thường không được coi trọng, rất nhiều người đã khuyên tôi đừng viết, nhưng tôi không tin điều đó, sau tất thảy sự nghi ngờ từ bạn bè, tôi đã xuất bản khá nhiều truyện có nhân vật chính là nam.

Tuyết bước chân vào đề tài suy luận pháp y này là vì quá thích thú, nhưng đến khi thật sự đặt bút viết thì mới biết là đề tài này không hề dễ dàng, nó cực đau đầu, hơn nữa Tuyết còn là người vô cùng cầu toàn, phải toàn thiện toàn mỹ mới chịu được, do đó nhiều lúc Tuyết ngủ không yên với sự dằn vặt của nội dung truyện. Dù bình thường tốc độ đánh máy cũng không nhanh nhưng cũng có lúc mỗi ngày có thể viết được 20.000 chữ, giờ hết hết rồi.

Mỗi sự cố, mỗi vụ án trong Tuyết đều tâm huyết viết rất cẩn thận, mỗi vấn đề liên quan đến chuyên ngành, Tuyết đều đi hỏi ý kiến chuyên gia, thậm chí hỏi cả thời gian thực tế của mỗi thí nghiệm, phần chăm chỉ này Tuyết mong độc giả có thể cảm nhận được.

Tuyết không phải là một tác giả toàn thời gian, mỗi ngày Tuyết còn phải lao lực để sinh tồn nữa, chỉ có thời gian buổi tối Tuyết mới ngồi trước máy tính viết từng cái thảm họa và sự cố chấn động mà thôi, lúc đó Tuyết sẽ hoàn toàn chìm đắm trong vui sướng, vì Tuyết rất thích kể truyện cho người khác nghe nên cảm giác cực kì thành tựu.

Bác sĩ Chu Hải, Mập Mạp – Từ Bưu, và đông đảo các nhân vật sống trong, bọn họ cũng có vui cười giận mắng, cũng có sướng vui đau khổ, cũng có căng thẳng khi mỗi vụ án chưa tìm được lời giải, tất cả đều hi vọng mọi người có thể đồng hành cùng Tuyết trong hành trình này.

Tuyết cảm ơn Biên tập viên Thần quái Lương đại đại đã giúp đỡ, lúc đầu đã điều chỉnh rất nhiều cho Tuyết, còn kiến nghị rất nhiều góc nhìn của nam giới nữa, Tuyết có rất nhiều lợi ích từ chuyện này, có một biên tập viên như vậy Tuyết thật sự rất may mắn.

Cảm ơn tất cả các bạn đã theo dõi từ sách cũ đến hiện tại, và cả các bạn mới theo dõi nữa, sách mới lần này được khen thưởng coi như cũng là khẳng định cỗ vũ trực tiếp tốt nhất với tác giả là Tuyết, Tuyết vô cùng cảm động!

Hoàn thành 190.000 chữ, cuối cùng Tuyết cũng nhịn được đến hôm nay, 12h15 hôm nay sẽ cập nhật, hi vọng các độc giả đặt bản gốc.

Xuất bản chỉ là bắt đầu, nhưng đối với tác giả cũng là một thử thách, Tuyết rất cần sự ủng hộ của mọi người!

==========

Cầu đơn hàng đầu tiên!

Cầu nguyệt phiếu!

Cầu khen thưởng!

Tháng 8, Tuyết đến rồi đây!

Các bạn đã sẵn sàng chưa?

– ———————–

Editor: Chikahiro

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN