Viễn Cổ Hành - Chương 26: Lại có thêm nhiều loại rau dưa hơn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
288


Viễn Cổ Hành


Chương 26: Lại có thêm nhiều loại rau dưa hơn


“Xoạt xoạt. . .”

Lúc đi về phía trước tìm măng, Lam Nguyệt giẫm phải lá trúc, một chân giẫm xuống, không biết đạp nát cái gì đó, cô hoảng sợ lui về phía sau một bước, cúi xuống gạt lớp lá trúc thật dầy ra, một cây “Nấm Trúc”* xuất hiện trước mắt cô.

*Nấm Trúc tên chính xác Nấm Tâm Trúc hay còn gọi là Nấm Nữ Hoàng có tên khoa học là Dictyophora indusiata. Nấm là loại thực phẩm cao cấp, có lợi cho sức khỏe con người và có nhiều công dụng chữa bệnh.

(Xem thêm:link)

Nấm Trúc này, nguyên liệu thiên nhiên để nấu canh đây mà. Lam Nguyệt vỗ trán.

“Ha ha, nấm ăn đây mà, sao trước đây mình không nghĩ tới cái này nhỉ, có thêm nấm vào món canh nhất định sẽ ngon hơn.”

“Lam, sao vậy?”

Mấy người phụ nữ khác thấy Lam Nguyệt hưng phấn như vậy liền chạy tới, vây xung quanh hỏi cô.

“Ồ. . . Cái này nguy hiểm lắm, sẽ chết người đấy, trước kia có người đói bụng nhặt ăn đã chết, lúc chết cả người đỏ thẫm”

Một người phụ nữ gạt cây nấm trúc nát trên tay Lam Nguyệt đi, nói với Lam Nguyệt.

“Không sao, thứ người kia ăn là nấm độc, chúng ta tìm loại không có độc để ăn, như loại nấm Trúc này sẽ không độc.”

Lam Nguyệt trấn an bọn họ, cô có kinh nghiệm sinh tồn ngoài thiên nhiên, có thể phân biệt các loại nấm, nếu nấm ở viễn cổ không khác nhiều so với nấm ở hiện đại.

“Ô Lệ, trở về tìm Trát Nhĩ lấy mấy túi da thú, buổi chiều chúng ta không đào măng nữa, mà đi tìm nấm” Lam Nguyệt quay lại bảo Ô Lệ, bé mập Ô Lệ Tiểu nghe có đồ ăn ngon là chạy giống như bay về nơi cư trú.

“Lam, có thể ăn thật sao?”

Mấy người phụ nữ vẫn thấy không chắc chắn, cầm cây nấm Trúc lật tới lật lui xem xét.

“Ừ, tôi sẽ dạy cho các cô biết cách phân biệt nấm có độc và nấm không độc, nấm không độc thì có thể ăn được, đừng lo lắng” Lam Nguyệt nói với bọn họ.

“Được, Lam nói ăn được thì nhất định có thể ăn được, chúng ta đi hái nấm ăn”, mấy người phụ nữ tin tưởng Lam Nguyệt một cách vô điều kiện như vậy khiến mồ hôi cô chảy ròng ròng, người viễn cổ đúng là thuần phác mà.

“Lam Lam. . . Ô Lệ nói em muốn hái nấm ăn, đã xảy ra chuyện gì?”

Trát Nhĩ và mấy người đàn ông bỏ dao xương đang mài xuống, chạy tới đây, hắn không yên tâm kiểm tra cả người Lam Nguyệt một lượt. Già Sơn cũng chạy theo tới, đưa ánh mắt hỏi thăm nhìn Lam Nguyệt, Lam Nguyệt đầy vạch đen nhìn Trát Nhĩ.

“Trát Nhĩ. . . Đừng sờ loạn. . . . Tôi không sao. . . . Loại nấm mà tôi biết không có độc . . . Có thể ăn. . . Đừng lo lắng”

“Ha hả, Trát Nhĩ nhiệt tình thật đấy, Lam à, mau có em bé đi thôi”, cô nàng Giáp trêu chọc Lam Nguyệt

“Đúng đó, mấy người đàn ông của tôi đều không biết đau lòng cho ai đó giống như Trát Nhĩ” cô nàng Ất liếc mắt nhìn về phía người đàn ông phía sau Trát Nhĩ.

“Ừ, đúng, mau có con thôi, ha ha”, Già Sơn phụ họa, ánh mắt bay về phía bụng Lam Nguyệt, lại quay đầu vỗ một cái lên đầu Trát Nhĩ “Tiểu tử thối không chịu cố gắng, anh muốn già đợi đến khi nào hả?”

Trát Nhĩ sờ sờ đầu, hề hề nhìn Lam Nguyệt, Lam Nguyệt đầy vạch đen nhìn đám người kia, nhận lấy túi da thú trên tay Ô Lệ, phân công mọi người, rồi quay đầu.

“Đi, đi hái nấm”

“Lam đang xấu hổ đó, Trát Nhĩ, cố gắng lên nhé”, mấy người kia đuổi theo, vỗ vai khích lệ Trát Nhĩ.

Cố gắng cái con khỉ. . . Sẽ chết người đó có biết không? Mẹ nó sao không cố gắng đem vật khổng lồ của Trát Nhĩ mài nhỏ đi một chút… Ầy. . . Vẫn là tự mình mài thì hơn.

Lam Nguyệt nhìn Trát Nhĩ nắm tay hạ quyết tâm, không khỏi đen mặt. Trên đường dạy mấy người phụ nữ cách hái nấm Trúc, Lam Nguyệt còn phát hiện ở bìa rừng Lạc Vụ có Nấm Trắng và nấm Bào Ngư, hai loại này cũng rất phổ biến ở hiện đại. Lá rụng trong rừng rậm rất dày, phủ lên mặt đất, ánh mặt trời bị cây lớn ngăn lại, phía dưới lớp lá rụng ẩm ướt lạnh lẽo, là môi trường thuận lợi cho các loại nấm sinh trưởng. Loại nấm như vậy sinh trưởng rất nhiều, đương nhiên cũng có những loại nấm có màu sắc sặc sỡ, những thứ này chính là nấm độc. Lam Nguyệt dạy mọi người chỉ hái nấm Trắng và nấm Bào Ngư, nấm Bào Ngư rất giống nấm Hương, so với nấm Hương thì mặt tán lớn hơn, thịt đầy đặn, và vị ngon hơn. Lam Nguyệt tìm không được những loại nấm khác có thể ăn được, nhưng hai loại này cũng đủ dùng rồi, huống chi nấm Trắng và nấm Bào Ngư sinh trưởng rất tốt, thường thường một lần hái là được một mảng lớn, Lam Nguyệt dẫn mọi người đi không đầy một lát đã hái đầy túi.

*Nấm Trắng hay còn gọi là nấm mỡ, có hình thù đặc trưng: Cả cuống và mũ nấm đều trắng toát và có hình tròn như nửa quả cầu. Đường kính của nó có thể đạt từ 3-8cm. Nấm mỡthường được dùng làm thức ăn hàng ngày hoặc sử dụng làm thuốc.

Hình ảnh (link)

*Nấm bào ngư Nhật hay còn gọi là nấm bào ngư chân dày (cùi dày), nấm đùi gà, là một loại nấm ăn có mùi thơm của quả hạnh, vị ngọt và giòn của bào ngư.( vì nấm bào ngư có nhiều giống khác nhau nên mình chọn hình 1 loại làm đại diện nhé)

Hình ảnh (link)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN