Vĩnh Hằng Chi Tâm - Chương 15: Tiến giai Thông Mạch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
138


Vĩnh Hằng Chi Tâm


Chương 15: Tiến giai Thông Mạch


Nơi ngoại môn.

Trần Vũ trở lại phòng mình lấy hai quyển võ học ra, không thể nào dấu được vẻ hưng phấn.

Ngày trước!

Hắn muốn có được môt môn võ học trung giai thật không dễ dàng gì.

Còn lần này, hắn lại một lần đổi ra hai bộ võ học cao giai, mà còn không phải là võ học cao giai bình thường.

Trong đó 《 Vân Sát Quyền 》 là một phần nhỏ của công pháp trấn tông 《 Nguyên Sát Thần Công 》; mà lai lịch quyển 《 Đồng Tượng Công 》kia, theo lời của lão giả mặt đỏ cũng không đơn giản.

Trước tiên, hắn mở《 Đồng Tượng Công 》ra, bắt đầu đọc qua. Vốn dĩ chọn thêm môn võ học này, phần lớn là do không tiện cự tuyệt lão giả mặt đỏ.

Lúc này vội vàng nhìn xuống, sắc mặt của Trần Vũ, có chút không chịu nổi rồi.

“《 Đồng Tượng Công 》: phần đầu Đồng Tượng Công, công pháp luyện thể cổ xưa, lấy luyện phách cường thể làm chủ. Phần đầu này tu luyện đến đại thành, toàn thân như mình đồng da sắt, trừ đi chỗ hiểm, toàn thân là đao thương bất nhập, mà lực lượng lại lớn vô cùng, hình thể tựa như đồng nhân, không cần nội tức, cũng có thể hoành hành từ Hóa Khí Cảnh trở xuống.”

Trần Vũ nhìn sơ qua một lần.

Trên công pháp này miêu tả, ngược lại tương tự với ngoại công phòng ngự, căn bản không có nói một câu đến “Thông Mạch”, càng không có tâm pháp trùng kích Thông Mạch Kỳ tương ứng.

Càng không có gì để nói chính là, cái《 Đồng Tượng Công 》này chỉ là phần đầu mà thôi.

Dự tính ban đầu của Trần Vũ khi lựa chọn chủ tu công pháp là vì Thông Mạch, hơn nữa phải có thực lực mạnh mẽ sau khi Thông Mạch, không thể thua kém những nội môn đệ tử kia.

Ba!

Trần Vũ hơi lộ vẻ xúi quẩy, ném 《 Đồng Tượng Công 》sang một bên.

Hắn liền lấy 《 Vân Sát Quyền 》ra, bắt đầu nghiên cứu cẩn thận, không lâu sâu sắc mặt đã lộ ra tươi cười.

Là một phần của công pháp trấn tông, 《 Vân Sát Quyền 》 không làm cho Trần Vũ thất vọng, công pháp này bao gồm hai phương diện “Vân Sát Tâm Pháp” cùng “Vân Sát Quyền Pháp”.

Trong đó, “Vân Sát Tâm Pháp” có phương pháp tu luyện nội tức, càng có phương pháp đột phá cánh cửa Thông Mạch Kỳ.

“Không tệ.”

Mặt Trần Vũ lộ ra vui vẻ, liền bắt đầu lĩnh hội “Vân Sát Tâm Pháp” trước tiên.

Theo lý thuyết.

Căn cơ của hắn tại Đoán Thể Kỳ, vô cùng vững chắc, rất thích hợp để tiến giai Thông Mạch Kỳ.

Dưới tình huống này, chỉ cần phối hợp tâm pháp là có thể trùng kích Thông Mạch Kỳ.

Nhưng mà.

Trong lúc Trần Vũ vận hành “Vân Sát Tâm Pháp”, cố gắng ngưng luyện khí huyết trong người, tích tụ “Nội tức” lại có vẻ rất khó khăn.

Trong kinh mạch của hắn, căn bản không có nhiều cảm ứng.

Dựa theo lời của một vài đệ tử cũ mà nói thì cái này là không đủ “Khí cảm” .

Ngày đầu tiên.

“Vân Sát Tâm Pháp” hầu như không có tiến triển; khí huyết trong cơ thể hắn đầy đủ cường thịnh nhưng lại không cách nào sản sinh ra nội tức, cũng không có cái gọi là “Khí cảm ” .

Ngày hôm sau, vẫn vậy.

Ngày thứ ba, tiến triển một chút nhưng vẫn không có sinh ra nội tức.

Lúc này, rốt cục Trần Vũ cũng thấy hoảng hốt, thậm chí hoài nghi tư chất của mình.

Nếu như nói, những người khác là căn cơ thể chất còn chưa đủ, không cách nào ngưng luyện nội tức, cái kia còn dễ lý giải.

Thế nhưng mà, căn cơ Trần Vũ, ngay cả vị tiền bối lão giả mặt đỏ kia cũng rất kinh hãi thán phục.

Không được, Trần Vũ đột nhiên nhớ tới lão giả mặt đỏ, đã đánh giá tư chất của mình, bộ dạng khi ấy là vô cùng tiếc hận.

Chẳng lẽ, đúng như lời đối phương nói, tư chất võ tu của mình cực kỳ bình thường.

“Cũng đúng. Nếu như tư chất quá bình thường, Thông Mạch Kỳ quả thật là một cái bình cảnh, hao phí mấy tháng đột phá, cũng rất bình thường.”

Trần Vũ rốt cục đưa ra một cái kết luận.

Kết luận chính là: Mình không phải là thiên tài.

Vài ngày trước, trải qua cải tạo của trái tim thần bí, hắn tu tập 《 Thiết Lê Quyền 》 như được thần trợ giúp, còn tưởng rằng tư chất của mình, có thể so với một vài thiên tài trong tông môn.

Nếu như không phải thiên tài thì tiến độ này đúng là bình thường mà.

Nghe một ít ngoại môn đệ tử lão luyện giải thích, trùng kích Thông Mạch, sản sinh khí cảm giác, ngưng luyện ra nội tức, đều cần thời gian chừng hai tháng.

Thế nhưng mà.

Thời gian của Trần Vũ không còn tới hai tháng.

Còn có nửa tháng, nếu không có cách đột phá Thông Mạch Kỳ, hắn sẽ bị trục xuất khỏi tông môn.

“Bình tĩnh.”

Trần Vũ hít sâu một hơi, bắt đầu trầm tư.

Nếu như nói, tư chất của mình bình thường, vì sao khi tu tập 《 Thiết Lê Quyền 》, lại như có thần trợ?

Suy nghĩ tới đây.

Hắn buông “Vân Sát Tâm Pháp”, bắt đầu xem thêm 《 Vân Sát Quyền 》trong “Vân Sát Quyền Pháp” .

Là võ học cao giai, “Vân Sát Quyền Pháp” này quả thực huyền diệu, hiển nhiên hơn hẳn 《 Thiết Lê Quyền 》, yêu cầu về thể chất cũng càng cao.

Ồ! Ồ! Ồ!

Trần Vũ vung quyền, tu luyện “Vân Sát Quyền pháp”, mỗi một quyền đều tràn ngập uy lực, đơn giản hơn trong tưởng tượng.

Mặc dù không có lĩnh ngộ “Sát” ý chân chính, nhưng “Hình” quyền, Trần Vũ lại rất nhẹ nhàng học xong, hợp lại từng chút một cũng ngộ ra sát ý bên trong quyền pháp.

Nửa ngày sau.

Trần Vũ giật mình rồi, bản thân tu luyện “Vân Sát Quyền pháp”, tiến triển thần tốc.

Cái loại cảm giác thông thuận này, giống như trở lại đoạn thời gian trước, khi luyện tập
《 Thiết Lê Quyền 》.

Ba ngày sau.

“Vân Sát Quyền!”

Trần Vũ đánh ra một quyền, trong thần vận bao hàm khí thế, dường như sinh ra một cổ hung thần chi khí, giống như ngày đó gặp phải hung thú ở trong Vân Uyên Sơn Mạch.

Trong quyền pháp của hắn, phảng phất có cuồng phong gào thét, hung thú rít gào, làm cho khí huyết người ta bất ổn.

Chỉ một quyền này, gần như uy lực đã vượt qua《 Thiết Lê Quyền 》đại thành.

Vân Sát Quyền Pháp, sơ thành!

Trần Vũ đứng lại tại chỗ, kinh ngạc thốt ra: “Ta là thiên tài?”

Bởi vì, theo như lời trên bí tịch, “Vân Sát Quyền Pháp” sơ thành, người bình thường cần ít nhất từ mấy tháng đến nửa năm, thiên tài thì phải đánh giá khác rồi.

Nhưng mà.

Nghĩ đến mình mắc bình cảnh trên tâm pháp thì Trần Vũ lại có chút nhụt chí.

Coi như là thiên tài thì hắn cũng không phải là thiên tài hoàn chỉnh.

Sau khi Vân Sát Quyền pháp sơ thành, Trần Vũ tiếp tục tu luyện lĩnh hội thêm mấy ngày, lại có tiến triển không hề nhỏ.

Hắn cảm giác, thân thể chính mình, dường như có trợ giúp thần kì, tất cả các chiêu thức đều có thể đạt đến mức vô cùng kì diệu. Thân thể kết hợp hoàn mỹ mà trên thần vận, cũng hiện lên một chút.

Lại qua mười ngày.

“Vân Sát Quyền pháp” của Trần Vũ, lúc này đã tiếp cận cảnh giới tiểu thành, cũng gặp phải bình cảnh, tiến triển chậm chạp.

Một phần là do, quyền pháp này cần phối hợp với Vân Sát Tâm Pháp, mới có thể phát huy uy lực lớn nhất; một phần khác nữa, là môn công pháp này nhất định phải phối hợp với đấu tranh chém giết, súc tích sát khí, mới dễ dàng tiến triển.

“Thử lại ‘Vân Sát Tâm Pháp’ lần nữa.”

Trần Vũ hít sâu một hơi, quay lại tu tập tâm pháp.

Vân Sát Quyền pháp tới gần tiểu thành về sau, căn cơ thân thể của hắn, thậm chí thực lực, đạt đến cực hạn đáng sợ, coi như là nội môn đệ tử, đều không bằng.

Ngoài ý muốn chính là.

Lúc này đây, Trần Vũ tu luyện “Vân Sát Tâm Pháp”, lại có chút cảm giác rồi.

Khí huyết cùng tinh thần của hắn, không chỉ cường đại trước nay chưa có, mà còn mơ hồ nhiễm lên một ít hàm ý của Vân Sát Quyền pháp.

Không quá nửa ngày.

Trong khí huyết Trần Vũ, ẩn ẩn cảm giác được một cổ “Khí tức”, mang theo vài phần ý vị tương tự Vân Sát Quyền pháp.

Khí tức kia, phát ra một cổ huyết tinh sát khí băng lãnh, làm cho thể xác và tinh thần Trần Vũ phát lạnh.

Phanh phanh! Phanh phanh!

Nơi buồng tim, đột nhiên nhảy lên nặng nề như núi, luồng khí tức ảnh hưởng thần trí này, lập tức hóa thành vô hình.

Thời gian chuyển dời.

Luồng sát khí vô hình, ở trong khí huyết càng ngày càng mãnh liệt, có loại cảm giác bá đạo không chịu trói buộc.

“Khí cảm rõ ràng rồi!”

Trong nội tâm Trần Vũ cuồng hỉ, tiếp tục thúc dục “Vân Sát Tâm Pháp” .

Đêm rất khuya.

Trần Vũ mở rộng hai tay, kinh mạch trên người bành trướng, lờ mờ hiện lên một tia thanh vân dữ tợn, quanh thân tràn ra luồng hơi thở âm sát băng lãnh.

Vù vù!

Cổ hơi thở kia, càng ngày càng mạnh, đến nỗi chung quanh hình thành một vòng khí lưu.

“Oanh!”

Trần Vũ hét lớn một tiếng, thanh vân trên người đột ngột hung ác, vung nắm đấm lên.

Hô phốc!

Một luồng khí tức âm hàn bá đạo, dao động ở trên nắm tay, cửa sổ giấy cách đó không xa, “Phốc phốc” một tiếng, ở dưới kình phong mạnh mẽ, không khỏi nổ tan tành.

“Hoàn thành!”

Trần Vũ trong lòng phấn chấn, cảm giác một cổ nội tức âm hàn, đả thông kinh mạch, theo nắm đấm trào lên.

“Đây là nội tức?”

Hắn hít sâu một hơi, vận chuyển Vân Sát Tâm Pháp, trong lòng bàn tay truyền đến một hồi kích động rít gào, nội tức vô hình kia, âm hàn bá đạo, giống như một đầu hung thú đang giương nanh múa vuốt.

Ở Thông Mạch Kỳ, võ giả ngưng luyện ra nội tức, vẫn không cách nào công kích vật thể cách xa, trừ phi tấn chức Luyện Tạng Kỳ.

Dù vậy, trong công kích có kèm theo nội tức, uy cũng có khác nhau.

Còn nữa, đẳng cấp võ học khác nhau, ngưng luyện ra nội tức, cũng có sự phân chia mạnh yếu.

Trần Vũ cũng cảm giác, vân sát nội tức do mình ngưng tụ so với nội tức “Liễu Âm Chỉ” của Đinh Cửu Huy thì mạnh hơn không ít.

Từ đó.

Trần Vũ bỏ ra nửa tháng thời gian, ngưng luyện ra nội tức, một lần hành động đột phá Thông Mạch Kỳ!

“Cuối cùng có thể đứng trong tông môn rồi.”

Trần Vũ thở dài một hơi trong lòng, gần ba năm qua, đây chính là mục tiêu của hắn.

Đặt chân vào tông môn, xem như bước ra bước đầu tiên, có được tư cách sơ bộ tiếp cận cường giả võ đạo.

Chỉ có bản thân càng cường đại thì phụ mẫu mới có thể sống thật tốt, gia tộc mới có thể an ổn, thậm chí thịnh vượng.

“Lâu rồi không về nhà, sắp tới có thể trở về một chuyến, đem tin tức này, nói cho phụ mẫu.”

Khóe miệng Trần Vũ khẽ tươi cười.

Giờ khắc này, tựa như hắn có thể thấy phụ mẫu biết được tin tức sẽ kinh hỉ và khuây khoả.

Hai ngày sau.

Tu vi, thậm chí nội tức Trần Vũ đã vững chắc.

Bởi vì trước khi đột phá, căn cơ của hắn vô cùng vững chắc, nên sau đột phá cảnh giới rất ổn định.

Sáng sớm hôm đó.

Trần Vũ đứng dậy đi đến điện trung tâm ở ngoại môn. Hắn tới nơi này là vì hai sự tình.

Thứ nhất, xác thực tư cách đệ tử ngoại môn chính thức của mình.

Thứ hai, hắn phải về nhà một chuyến nên thuận tiện xin một chút.

Trong tâm điện, bên trong một gian điện.

“Thi triển công pháp chủ tu của ngươi một chút.” Một người chấp sự trung niên không chút quan tâm nói ra. Trần Vũ nhẹ gật đầu, một quyền đánh ra.

Hô Xoạt!

Trong nháy mắt Vân Sát Quyền đánh ra, một cổ kình phong hung lệ mơ hồ, nương theo nắm đấm chấn động rít gào, làm cho tâm thần người khác rung động.

“Cái gì. . . Nguyên Sát Thần Công! Không đúng, đây là 《 Vân Sát Quyền 》!”

Chấp sự trung niên “Đằng” một phát, đứng lên.

Biểu tình tản mạn trên mặt hắn lộ không còn tồn tại nữa, thoáng cái nghiêm túc nặng nề, mắt sáng như đuốc, chính thức mà đánh giá Trần Vũ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN