Vĩnh Hằng Chi Tâm
Chương 64: Nội Gián
Đám người Trần Vũ ngơ ngác nhìn nhau.
Xem ra, Mao trưởng lão hẳn biết được vài phần tin tức về quan tài đá thần bí này.
Dưới ánh mắt hiếu kỳ cầu học của đám người, Mao Thu Vũ mở miệng nói:
– Trước đây mấy ngày, hai đại gia tộc có cường giả Hóa Khí cảnh trấn thủ tại Sở quốc đã bị diệt môn trong một đêm, chó gà không tha.
Đại tộc diệt môn?
Trong lòng Trần Vũ phát lạnh, đại gia tộc có cường giả Hóa Khí cảnh trấn giữ, còn mạnh hơn Trần gia nào chỉ gấp mười lần.
Những đại tộc này, đều là đại cự đầu trong giới thế tục, tiếp cận tông môn Sở quốc, thậm chí có ngàn vạn đường dây quan hệ với các đại tông môn.
– Sự kiện diệt môn là do Âm Thạch Quan làm?
Ngô Vũ hít vào một ngụm khí lạnh.
– Không sai.
Mao trưởng lão âm trầm nói:
– Hai gia tộc lớn này, cách đây 50 năm đều từng là thế lực phụ thuộc “Cốt Ma Cung”, về sau trong đại chiến chính tà Sở quốc, đã phản bội Cốt Ma Cung.
Cốt Ma Cung? Đại chiến chính tà? Phản bội?
Những từ then chốt này, bắt đầu xâu chuỗi trong đầu Trần Vũ.
Cốt Ma Cung từng là thế lực tông môn hàng đầu Sở quốc, uy danh thậm chí ngay cả nữ tử thần bí “Diệp Lạc Phượng” xa tận Tề quốc cũng biết đến.
Trong ấn tượng, sau đại chiến chính tà, Cốt Ma Cung thảm bại, từ từ suy thoái, mấy chục năm gần đây rất khiêm tốn, hầu như chưa từng lộ diện.
– Đủ loại dấu hiệu cho thấy Cốt Ma Cung sắp một lần nữa xuất thế, đệ tử kỳ môn cũng sắp xuất hiện. Đoạn thời gian tới, các ngươi ra ngoài phải cẩn thận, tốt nhất đừng để lạc đàn.
Mao trưởng lão nhắc nhở.
Ba người Trần Vũ liền vội vã đồng ý. Uy danh và sự đáng sợ của Cốt Ma Cung, ngay cả bọn họ cũng từng nghe thấy.
Chẳng qua, Trần Vũ rất hiếu kỳ, tại sao trong trận đại chiến chính tà kia, ba đại môn phái Vân Nhạc môn, Thủy Nguyệt phái, Thiết Kiếm môn lại không cùng ra tay, một hơi tiêu diệt tông phái tà ma này.
Có lẽ, trong tràng đại chiến kia hẳn còn có rất nhiều bí mật.
– Về nhân vật thần bí trong Âm Thạch Quan, các ngươi không cần đoán mò. Có đôi khi, biết nhiều cũng không phải chuyện tốt.
Mao trưởng lão cắt ngang lòng hiếu kỳ của đám người.
Sau đó, Mao trưởng lão híp mắt lại quan sát trên người Trần Vũ vài lần.
– Hắc hắc, xem ra ngươi kỳ ngộ không nhỏ, chỉ mới vài ngày không gặp đã đột phá đến Thông Mạch hậu kỳ.
Trần Vũ bị ánh mắt soi mói của hắn dọa sợ.
Đám người Lý Đại Khuê và Ngô Vũ thì đều lộ vẻ hâm mộ.
Cuối cùng, mọi người lại kể lại chuyện kỳ ngộ ao máu một lần.
– Hừ!
Mao trưởng lão cười lạnh một tiếng, nói:
– Phàm là thu được thứ gì, tất phải trả giá rất lớn. Loại hành vi mượn nhờ ngoại lực cưỡng ép tăng cao tu vi, hậu hoạ cực lớn.
– Hậu hoạ ư?
Trần Vũ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, tựa như một luồng khí tức âm hàn chạy qua trong người.
“Bộp!”
Trước mắt nhoáng lên, Mao Thu Vũ chợt vỗ một cái lên vai Trần Vũ.
“Vù…”
Một luồng Thiên Thiên Chân Khí màu xanh nhạt mang theo uy năng lớn lao không thể ngăn cản tràn vào kinh lạc trong cơ thể Trần Vũ.
Thoáng chốc.
Vân Sát nội tức khắp toàn thân Trần Vũ, thậm chí huyết khí hung hăng tiềm tàng trong đó cũng bị đóng băng trong nháy mắt, ngoan ngoãn thuận theo.
Thiên Thiên Chân Khí hùng hậu cường đại vận chuyển vài vòng trong cơ thể Trần Vũ.
Một lát sau, Mao trưởng lão khẽ thở dài một hơi, thu hồi bàn tay về.
Trần Vũ chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái hơn rất nhiều, luồng khí tức bạo ngược dung nhập vào Vân Sát nội tức trong cơ đã giảm bớt rất nhiều.
– Đa tạ sư tôn.
Trần Vũ còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn vội vàng cảm tạ.
– Đừng cao hứng quá sớm, trên người ngươi còn sót lại rất nhiều khí huyết bạo ngược, thậm chí đã dung nhập vào kinh lạc và máu thịt của ngươi, vi sư chỉ tạm thời giúp ngươi trấn áp nó một thời gian ngắn mà thôi.
Lời nói tiếp theo của Mao trưởng lão khiến trái tim Trần Vũ chìm xuống tận đáy cốc.
Lần kỳ ngộ này, mặc dù đột phá Thông Mạch hậu kỳ, thoạt nhìn thì sảng khoái nhưng tai hại cũng lộ rõ.
– Bây giờ ngươi đối mặt với hai vấn đề.
Mao trưởng lão trịnh trọng nói.
– Mời sư tôn nói!
Trần Vũ trịnh trọng đáp.
– Thứ nhất, vấn đề khí tức hung hăng bạo ngược phản phệ, dễ bị tẩu hỏa nhập ma, thậm chí bạo thể mà chết. Nói thật, bây giờ ngươi còn bình yên vô sự, ngay chính vi sư cũng bất ngờ không thôi.
Vẻ mặt Mao trưởng lão có chút cổ quái.
Trên thực tế, hắn vừa mới kiểm tra vấn đề thể chất của Trần Vũ.
Mao trưởng lão thấy rất kỳ quái, Trần Vũ tu hành Đồng Tượng công và Vân Sát quyền đều tiến triển không tệ. Nhưng hắn kiểm tra một lượt, thân thể này ngoại trừ sinh mệnh lực cường đại và thể chất khỏe mạnh dị thường ra, không nhìn thấy dị thường rõ ràng.
– Thứ hai, đó là căn cơ bất ổn, trong nội tức bao hàm huyết khí ô uế, không thuần khiết. Rất có khả năng sẽ bóp chết tiềm lực tương lai của ngươi. Ví dụ như, sau này ngươi tấn thăng Luyện Tạng kỳ sẽ càng khó khăn, thậm chí cả đời vô vọng tấn thăng Hóa Khí cảnh.
Mao trưởng lão hời hợt nói.
Nghe thấy vấn đề thứ nhất, Trần Vũ xem như yên lòng. Nhưng vấn đề thứ hai, lại khiến hắn như rơi xuống vực sâu.
Căn cơ bất ổn… bóp chết tiềm lực tương lai.
Đây là chuyện hắn lo lắng nhất.
– Xin hỏi sư tôn, có phương pháp gì giải quyết không?
Trần Vũ hít sâu một hơi.
– Có vài loại phương pháp, nhưng tương đối thực tế nhất là phục dụng “Thanh Khí đan” hiếm thấy. Đan này mặc dù không thể tăng mạnh tu vi, nhưng có thể hóa giải lệ khí, trừ khử tạp chất, có tác dụng thanh giải kinh lạc. Đan này còn có thể củng cố cảnh giới tu vi, chiết xuất chân khí nội tức…
Mao trưởng lão hồi đáp.
Thanh Khí đan.
Trước mắt Trần Vũ sáng lên, đan này quả thực thích hợp với tình trạng của mình hiện nay.
– Chỉ là, giá trị của đan này còn trên cả Uẩn Khí đan, chủ yếu là hiếm có khó cầu. Thảo Mộc Đường của bổn tông, trong mười năm cũng khó luyện chế được mấy viên.
Mao trưởng lão than thở.
Trần Vũ nghe vậy, lại thở phào một hơi, ít nhất thì đan này vẫn còn chút đầu mối để tìm.
– Cũng may trong tay ngươi có một viên Uẩn Khí đan, xem như có thể miễn cưỡng giao dịch “Thanh Khí đan”. Chờ vài ngày nữa, ta sẽ giúp ngươi hỏi thăm một chút.
Mao trưởng lão nói.
– Làm phiền sư tôn.
Trần Vũ tất nhiên là cầu còn không được.
Chẳng qua, nhắc đến chuyện này, hắn lại nghĩ đến tình huống trao đổi Nguyên Sát Thần Công.
Lần trước, Mao trưởng lão cũng đã nói sẽ đứng ra trợ giúp.
Trần Vũ vừa định mở miệng hỏi thì Mao trưởng lão đã vung tay lên, để Lý Đại Khuê và Ngô Vũ lui xuống.
– Về phần Nguyên Sát Thần Công, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn. Nếu là bình thường, vi sư có thể đứng ra, vì ngươi mà ngoại lệ. Chỉ tiếc, gần đây trong tông môn bắt được nội gián Cốt Ma Cung, khiến lòng người xôn xao, bàng hoàng.
Mao trưởng lão nghiêm túc nói.
Nội gián ư?
Trong lòng Trần Vũ thầm mắng, tại sao lại đột nhiên bắt được nội gián, còn thuộc Cốt Ma Cung?
– Theo tin tức tra khảo được, Cốt Ma Cung tĩnh dưỡng mấy năm nay, đã bố trí không ít gian tế nằm vùng ba đại tông môn chúng ta. Theo nguồn tin tức đáng tin cậy, bên trong bổn tông còn có nội gián chưa bắt được. Thậm chí lúc trước còn có công pháp bí truyền của bổn tông bị trộm đi một bộ phận.
Trong mắt Mao trưởng lão lóe lên một tia tàn khốc.
Đã xác định vẫn còn nội gián?
Trần Vũ càng không nói nên lời, biết đâu một người quen nào đó bên cạnh hắn, chính là nội gián?
Khó trách, đổi công pháp trấn tông – Nguyên Sát Thần Công lại gặp trở ngại, đến nay vẫn mắc cạn.
– Chẳng qua, tông chủ đã mở lời, nếu ngươi tấn thăng tới Luyện Tạng hậu kỳ, hoặc trở thành đệ tử chân truyền của bổn tông, liền có thể cho phép ngươi đổi Nguyên Sát Thần Công.
Mao trưởng lão lại an ủi.
Thực ra, đối với Trần Vũ mà nói, tấn thăng Luyện Tạng hậu kỳ hoặc trở thành đệ tử chân truyền, đều xa xôi vô cùng, thậm chí không có khả năng hoàn thành.
Cho nên, điều kiện này của tông chủ, chẳng qua chỉ là an ủi, thậm chí còn có hiềm nghi mượn cớ cự tuyệt.
– Được rồi.
Trước khi đi, Mao trưởng lão đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, nói:
– Nếu ngươi đã tấn thăng Thông Mạch hậu kỳ, ba ngày sau hãy tới chỗ ta một chuyến.
Ba ngày sau lại qua đây?
Trần Vũ sững sờ, nhưng Mao trưởng lão không giải thích, hắn cũng chỉ có thể đồng ý rồi rời đi.
Sau khi rời khỏi phủ đệ.
Trần Vũ đụng phải hai vị sư huynh Lý Đại Khuê và Ngô Vũ.
– Trong mấy ngày chúng ta không ở đây, trong tông môn đã xảy ra không ít chuyện.
– Ngoại trừ sự kiện nội gián ra. Còn có “cuộc chiến tranh đoạt vẫn thạch” của bổn tông với Thủy Nguyệt phái và Thiết Kiếm môn.
Hai người hào hứng kể.
– Cuộc chiến tranh đoạt vẫn thạch? Đây là chuyện gì?
Trần Vũ ngạc nhiên hỏi.
Ngô Vũ hừ lạnh giải thích:
– Còn không phải là hai tông phái kia nổi lòng tham với vẫn thạch rơi xuống bổn tông lúc trước hay sao. Bọn họ tìm đủ loại mượn cớ bức bách chúng ta giao dịch vẫn thạch. Mấy ngày hôm trước, một vài đệ tử tinh anh của bổn tông còn luận bàn trao đổi với đệ tử của hai tông môn này, đánh cuộc bằng vẫn thạch, thậm chí những linh vật trân quý khác.
– Thì ra là thế.
Trần Vũ tỉnh ngộ.
Nói cho cùng, nguyên nhân gây ra trận chiến tranh đoạt vẫn thạch này, cũng là bởi vì không giải quyết hậu hoạn việc thiên ngoại vẫn thạch hàng lâm.
– Vậy tình huống cuộc chiến tranh đoạt như thế nào?
Trần Vũ hỏi nhiều một câu.
– Thua tương đối thảm. Đầu tiên là đấu với Thủy Nguyệt phái, ba trận tỉ thí thua hai trận. Sau đó so đấu với Thiết Kiếm môn, mười trận thua bảy trận.
Lý Đại Khuê lắc đầu, dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Xem bộ dạng thở ngắn than dài của hắn, dường như việc bản thân không tham gia thi đấu là tổn thất to lớn đối với tông môn.
…
Trở về nơi ở.
Trần Vũ lấy ra túi nước chứa “Man Ngưu chi tủy”, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ.
Lần này xuất hành, thu hoạch khá nhiều, nhưng mục đích chủ yếu vẫn là chủ tài của phương thuốc thứ hai.
Hai ba ngày sau đó, Trần Vũ vừa củng cố “Vân Sát nội tức”, vừa sử dụng dược dịch luyện thể được rèn ra từ trong “Man Ngưu chi tủy”.
Trong khoảng thời gian này, Vân Sát nội tức trong cơ thể thỉnh thoảng lại xao động bất an, có lệ khí phản phệ, còn may có trái tim thần bí thay hắn chấn trụ trường hợp.
Đối với chuyện này, Trần Vũ càng thêm coi trọng, quyết tâm nhất định phải trừ hậu hoạn.
Cho dù hắn có trái tim thần bí, không sợ lệ khí phản phệ, nhưng tu vi nội tức không vững chắc, cũng sẽ ảnh hưởng tới tiền đồ tương lai. Đây tuyệt đối là một vấn đề lớn.
Lúc hiệu quả của phương thuốc rèn luyện từ “Man Ngưu chi tủy” từ từ yếu đi, Trần Vũ lại tăng thêm vài phần Man Ngưu chi tủy, mỗi ngày sáng trưa chiều tối đều dùng dược dịch luyện thể, phụ trợ tu luyện Đồng Tượng công.
Dù sao trong tay hắn cũng có đủ Man Ngưu chi tủy, lãng phí một chút cũng không sao.
Cuối cùng, vào ngày thứ ba, Đồng Tượng công của Trần Vũ đã đột phá đến gân đồng đại thành.
“Ô…ô…ô…n…g!”
Trần Vũ vận chuyển Đồng Tượng công, toàn thân nổi lên một tầng hoa văn đồng xanh, cơ bắp đột ngột bành trướng, từ trong đến ngoài, càng nhìn càng cảm thấy tinh xảo sống động, tựa như một bức tượng đồng cao lớn uy nghiêm.
“Vù…”
Trần Vũ tùy ý vung quyền, đánh ra kình phong rít gào, dưới chân tùy ý vận lực, cả căn nhà mơ hồ rung lên.
– Chuyện gì vậy?
Hầu nữ trong phòng cũng cảm thấy gian nhà lắc lư, đều hãi hùng khiếp vía.
– Ha ha…
Trong phòng mơ hồ truyền đến tiếng cười to của Trần Vũ.
Thì ra, sau khi Đồng Tượng công đại thành, lực lượng của Trần Vũ, bất kể là bắp thịt hay lực lượng bùng nổ đều tăng trên diện rộng.
Sau khi Trần Vũ được trái tim thần bí cải tạo, thân thể không ngừng trưởng thành lột xác, càng trở nên mạnh mẽ.
Đồng Tượng công của hắn, dù cùng cảnh giới vẫn mạnh hơn người khác.
Trần Vũ suy đoán, Đồng Tượng công của mình gân đồng đại thành, có lẽ có thể so với xương đồng sơ thành của người khác.
Bây giờ, hắn chỉ dùng man lực thân thể và tốc độ là đủ đối phó với Luyện Tạng kỳ bình thường rồi.
Gân đồng đại thành, lại thêm tu vi Thông Mạch hậu kỳ, thực lực tổng hợp của Trần Vũ tuyệt đối tăng mạnh.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!