Vĩnh Hằng Chúa Tể - : Ta tên Kiếm Trần
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Vĩnh Hằng Chúa Tể


: Ta tên Kiếm Trần



Trong cơ thể Sở Dương phóng ra một tầng khí mỏng nhợt nhạt, bao bọc lấy người hắn. Lúc này đây, cỗ lực lượng mà Sở Dương khao khát từ lâu dần xuất hiện trong cơ thể hắn.

Lực lượng Thoát Phàm cảnh sơ kỳ, sức mạnh thông thiên triệt địa, bắt đầu xuất hiện.

Quỷ lão dương mày cười lớn, chân phát lực nhảy một cái bay tới trên trời cao, trong chốc lát đã tiếp cận hai cỗ lực lượng sâu không lường được trước mặt. Hai cỗ lực lượng xanh đỏ ầm ầm lao vào nhau, linh khí hỗn loạn hủy diệt bốn phía.

Ngay tại lúc này, một đạo lực lượng đen tuyền như u linh xuất hiện, mang theo tiếng cười ngạo nghễ cuốn tới, một cước đá tới mang theo vụ khí công kích Phong Minh điểu.

“Oát”

Dường như phát giác ra nguy hiểm, Phong Minh điểu như một đạo tia chớp biến mất. Nó tại phương xa phẫn nộ nhìn kẻ địch mới, hai cánh vũ động đập ra cuồng phong, tựa hồ vô cùng tức giận khi bị tấn công bất ngờ.

Trên bầu trời vì sự bởi vì sự xuất hiện của người thần bí mà trở nên tĩnh lặng, nữ tữ nhíu mày quan sát người vừa đến, chợt mở miệng:

– Không biết người từ phương nào ra tay giúp đỡ?

Vừa rồi người thần bí này xuất thủ công kích Phong Minh điểu, trong mắt nàng chính là cùng một phe, hơn nữa nhìn đối phương tựa hồ không có ý muốn tấn công nàng. Mặc dù tu vi địch nhân thua kém nàng mấy cấp bậc nhưng mà nàng không một chút phân tâm, một đòn vừa rồi công kích Phong Minh điểu nàng rõ rõ ràng rang cảm nhận được uy áp lạ lẫm thần bí trong đó. Vụ khí kia, tựa hồ che dấu một cỗ linh hồn lực lượng mạnh mẽ, ba động khủng bố thần bí.

Quỷ lão chắp tay sau lưng, trong áo bào đen lão trầm mặt một hồi, chợt mở miệng khàn khàn:

– Tại hạ từ dãy núi bên kia tu luyện, thấy nơi này có dị động liền đến, không ngờ lại gặp phải cô nương đang đánh nhau với con điểu thú này, nên tiện tay giúp một phen, không có địch ý gì cả.

Lão nói xong, trên tay lão xuất hiện một thanh kiếm.

“Ta là đệ tử kiếm phái tam lưu, tên là Kiếm Trần.”

Nữ tử nghe vậy, liền gật đầu:

– Vậy được, trước tiên liên thủ giải quyết Phong Minh điểu rồi hãy nói.

Dứt lời, trong than thể thon dài của nàng tản mác ra xích hồng chi khí, như yên vụ bao bọc lấy phạm vi chung quanh nàng. Lúc này nàng không hề bảo lưu sức mạnh, vừa rồi chiến đấu kịch liệt đã làm nàng tiêu hao rất nhiều sức lực, cho dù là cường giả Thoát Phàm cảnh nhưng mà chiến đấu lâu như vậy nàng cũng cần có thời gian hồi phục.

Thể trạng cùng tinh thần của cường giả Thoát Phàm cảnh vô cùng mạnh mẽ, thiên địa linh khí này chính là thực phẩm bồi bổ bọn họ. Trong thiên địa, chỉ chân chính đạp vào cảnh giới này thì mới thật sự là cường giả một phương, gọi là thoát phàm nhân thể, tiến nhập thần thể tiểu cảnh giới.

Nàng hít một ngụm khí, tay phải quẹt ra chém tới một đạo hồng mang, nhanh vô cùng tấn công Phong Minh điểu. Cảm nhận được nàng ra tay, Phong Minh điểu tức giận oát một tiếng liền vung cánh tạo ra phong bạo đẩy tới hóa giải công kích của nàng.

“Ù ù ù”

Ngay tại lúc này Quỷ lão động thân, thân hình như quỷ mị xuất hiện bên cạnh Phong Minh điểu, lại đá ra một cước.

“Sinh Tử Phá”

“Bành”

Phong Minh điểu bị Quỷ lão đá trúng vào cánh bên phải, cánh của nó vô cùng rắn chắc giống như là kim cương vậy. Một cước này tuy không làm nó bị thương nhưng mà cũng đủ khiến nó vất vả đối phó. Phong Minh điểu linh trí vô cùng cao, vừa bị Quỷ lão cho ăn đủ liền lắc mình biến mất, trong nháy mắt đã bay ra xa, hai con mắt bén nhọn âm trầm nhìn nhân loại đáng ghét này.

Trong mắt nó, nếu không phải hôm nay hắn xuất hiện thì tất nhiên sẽ không phải chịu thiệt như vậy. Tuy ban đầu nó và nữ tử kia không ai chiếm được thượng phong của nhau nhưng mà nếu chỉ có một mình nữ tử đó thì với tốc độ của nó, muốn từ trong tay nàng chiếm được tiên cơ tuyệt nhiên không quá khó khăn. Bây giờ xuất hiện them một người, nó muốn cùng lúc đối phó, vô cùng khó chịu.

“Đoạt Linh Chưởng”

Nữ tử gầm lên một tiếng, tay phải vung ra nhất thời thiên địa liền nhấp động biến thành một màn hồng thẫm, cùng theo đó một bóng người khổng lồ xuất hiện sau lưng của nàng tỏa ra ánh sang mị hoặc vô cùng. Theo bóng người xuất hiện, chưởng pháp của nàng tựa như biến hóa, trong nháy mắt hóa thành thực thể, dần dần biến thành khổng lồ, sau cùng liền hóa thành một đóa hoa sen cự đại.

Bên cạnh Quỷ lão hít lấy một hơi khí lạnh, trầm trồ than một tiếng. Nữ tử này tu vi cũng thật mạnh, hơn nữa thiên phú quá xuất sắc, nhìn nàng ước chừng mới hơn 20 tuổi nhưng thực lực ngất trời, trong giới trẻ e rằng nàng chính là nhân trung chi phượng, lực địch vạn người.

Nếu cho nàng thời gian vài trăm năm thì thành tựu chắc chắn là không thấp. Cũng không biết tiểu đồ đệ của mình, thiên phú so với nàng thì ai cao ai thấp!

Sở Dương, thiên phú cũng rất cao a!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN