Vĩnh Hằng Chúa Tể
: Yêu thú thần bí
Tử Ưu nhàn nhạt nhìn Sở Dương, đạm mạc nói:
– Bất quá ta làm sao tin được tiền bối?
Nàng đối với hắn không quen thuộc, tự nhiên là không có khả năng tin tưởng hắn sẽ giữ lời. Tuy 1000 viên linh thạch trung phẩm đối với người khác là rất lớn nhưng đối với nàng, bất quá một năm thu hoạch mà thôi.
Dùng 1000 viên linh thạch trung phẩm, trái lại có thể kết giao với một người thần bí như Sở Dương, tựa hồ cũng không quá thiệt thòi. Nhưng đó là khi Sở Dương chân chính so với nàng là một người trẻ tuổi, thiên phú siêu quần.
Dùng 1000 viên linh thạch và một món dị bảo thần bí đánh cược, Tử Ưu trong lòng cũng có chút buồn cười.
Sở Dương đương nhiên biết nàng nghĩ gì. Hắn chỉ không biết là nàng lại coi trọng tiềm lực của hắn, đánh một ván cược rất lớn. 1000 viên linh thạch trung phẩm, hắn trong vòng ba năm cơ hồ khó mà trả cho nàng được, lúc nảy xúc động nói ra con số này cũng là vì sức mê hoặc của Huyền Thiết Kiếm quá lớn. Bây giờ suy nghĩ lại, hắn lại hận mình không đủ xảo trá.
Lúc này nói muốn quịt tiền nàng, sợ rằng không được. Quỷ lão từng nói hắn tránh xung đột với nàng, có thể là nhìn thấy được bối cảnh của nàng. Với lại tuổi nàng còn trẻ đến như vậy đã là cường giả Thoát Phàm cảnh, nói nàng không có nội tình có đánh chết hắn cũng không tin.
3 năm, đối với một tu sĩ bất quá chỉ một cái chớp mắt. Sở Dương nhìn Tử Ưu, nhìn nàng thật sâu, trầm giọng nói:
– Nam tử hán đại trượng phu, lão tử nói một là một. 3 năm sau, tại chính nơi này, ta sẽ đợi.
Hắn chợt cười lớn:
– Hi vọng ngươi cũng tới.
Tử Ưu nhìn hắn một cái thật sâu sắc, hi vọng trên người Sở Dương có thể tìm ra một điểm dị dạng. Cảm nhận được Sở Dương không có gì bất thường, hơn nữa giọng điệu lại rất kiên định, Tử Ưu lúc này mới gật đầu nói:
– Được.
Tử Ưu hóa thành lưu quang rời đi, mà Sở Dương, cũng không nán lại, chí ít hắn lặng lẽ quan sát tình cảnh U Minh Quỷ Hồ, cười khổ một tiếng, liền động nguyên khí, muốn rời khỏi nơi này.
Bất quá lúc này hắn lại không chú ý, ở dưới mặt hồ, chợt có một đôi mắt màu xanh đang nhìn hắn chăm chú. Lúc này một cái đầu khổng lồ hiện ra, chậm rãi nhô lên khỏi mặt nước, mắt thú âm trầm nhìn Sở Dương
Có thể, là hoa mắt. Nhưng mà, lại giống như rồng.
__
Cầm Huyền Thiết Kiếm trên tay, Sở Dương cảm thán một tiếng. Nhớ lại ước hẹn của hắn với Tử Ưu, hắn lại có chút đau đầu. Tuy cầm được Huyền Thiết Kiếm vào tay, biết được lai lịch khủng bố của nó, làm hắn thật sự vui vẻ nhưng mà 1000 viên linh thạch trung phẩm, lại làm hắn có chút khổ não.
Phải biết rằng thân là Ngoại sơn đệ tử, hằng tháng hắn chỉ được cấp 2 viên linh thạch hạ phẩm, mà càng cao cấp hơn Ngoại sơn chân truyền đệ tử bất quá cũng chỉ được cấp cho 20 viên linh thạch hạ phẩm, so sánh ra thì chính là 2 viên linh thạch trung phẩm.
Trong vòng 3 năm kiếm được 1000 viên linh thạch trung phẩm, hoàn toàn không có khả năng. Trừ phi hắn có thể trở thành nội tông đệ tử, một tháng được cấp 50 viên linh thạch trung phẩm. Bất quá trở thành nội tông đệ tử yêu cầu khắc nghiệt, lấy tình hình hiện tại của hắn, vẫn có chút khó nhằn.
Ngay lúc này, Sở Dương chợt cảm nhận được một cỗ nguy hiểm ập tới, liền bạo phát xoay người. Trong nháy mắt, một cái đuôi bạc khổng lồ đã quét đến. Sở Dương trong tay Huyền Thiết Kiếm cũng không rãnh rỗi, liền dùng sức chém ra một kiếm.
Một kiếm này vậy mà làm cho Sở Dương vô cùng chấn động. Bởi vì hắn thấy rõ ràng một đạo hắc khí từ trong Huyền Thiết Kiếm theo công kích của hắn hóa thành một dãi ma quang.
Ma quang va chạm đuôi rắn, nhất thời phát ra âm thanh thánh thót, tựa như sắt thép chạm vào nhau, phát ra tia lửa.
Huyền Thiết Kiếm đón được một kích này của yêu thú thẩn bí, Sở Dương cũng không mừng, hai chân liền đạp mạnh thối lui ra phạm vi U Minh Quỷ Hồ. Hắn nhìn yêu thú thần bí dần hiện ra trước mắt, không khỏi chấn kinh. Bởi vì con yêu thú này lại vô cùng giống loài rồng trong truyền thuyết.
Ở Địa Cầu Sở Dương nghiên cứu chính là viễn cổ thần thú và thần khí.
Tuy bị lưu lạc tại dị giới, bất quá hắn vẫn không thôi nghiên cứu viễn cổ thần thú, mà rồng lại chính là tồn tại đứng đầu, xưng lại thú thần chi vương.
Con “rồng” này lạnh lùng nhìn Sở Dương, một cỗ uy áp khủng bố phát ra, tựa hồ sức mạnh này đã viễn siêu yêu thú tứ giai, đạt tới đỉnh phong tứ giai yêu thú. Nó đằng đằng sát khí quan sát nhân loại trước mặt, chợt cất giọng khàn khàn:
– Nhân loại ngu xuẩn, dám tại U Minh Quỷ hồ làm loạn, ta không diệt ngươi thì quả là hổ thẹn.
Sở Dương cau mày, có chút trầm trọng nhìn con “rồng” này. Con “Rồng” này không rõ lai lịch như thế nào, bất quá rất có khả năng là tứ giai yêu thú, thậm chí là đỉnh phong tứ giai yêu thú. Nhất giai yêu thú tương đương sức mạnh tương đương tu sĩ Luyệt Huyết kỳ, Nhị giai thì Thông Mạch Kỳ Tam giai lại là Linh Động kỳ mà tứ giai thì có sức mạnh ngang ngửa tu sĩ Thoát Phàm cảnh. Yêu thú cảnh giới lại chia thành đỉnh phong sơ kỳ trung giai ba đại cảnh giới.
Như Địa Tinh Thử yêu thú nhị giai mà Sở Dương gặp lúc trước, chính là nhị giai sơ kỳ, sức mạnh chỉ ngang ngửa tu sĩ Thông Mạch kỳ sơ cấp.
Mà đầu “rồng” này, là tứ giai yêu thú thì có sức mạnh tương đương với tu sĩ Thoát Phàm cảnh sơ cấp, chính là ngang bằng với hắn. Bất quá nếu đỉnh phong tứ giai yêu thù thì phải bằng hai hắn cộng lại, tức là Thoát Phàm hậu kỳ, mạnh hơn cả Tử Ưu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!