Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân - Chương 194: Đối đầu Tứ Phẩm Hỏa Thuật Sư
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân


Chương 194: Đối đầu Tứ Phẩm Hỏa Thuật Sư



Song Quân Trấn là pháp khí hay gì cũng không rõ, tuy nhiên nó không có đặc thù tính đến từ vũ khí của nó, kỹ năng đặc thù của nó là đến từ chất liệu rèn đúc của nó: Lõi của 1 tiểu hành tinh.

Có lẽ vì thế, nó có thể tự cân chỉnh mức độ nặng nhẹ, khoảng chừng 1 cho tới 1 vạn lần gì đó, đương nhiên chỉ mấy thằng cơ bắp phát triển mới nâng chừng 1 vạn. Hoạt động theo quy tắc nào đó, thay đổi trọng lực của Trái Đất lên Song Quân Trấn và chỉ một mình Song Quân Trấn mà thôi. Có rất nhiều loại hình vũ khí tương tự, tuy nhiên Song Quân Trấn khác biệt, do là lõi một tiểu hành tinh nên nó cứng rắn vô cùng, rất khó rèn thành vũ khí khác.

Song Quân Trấn được rèn từ lò rèn Thiên Ảnh Số 37 (cả cái đó là tên lò rèn), một lò rèn chuyên rèn đúc ra những loại vũ khí từ thiên ngoại lưu tinh, hoặc từ các vì sao. Một số lần họ còn chui vào trong Mặt Trăng tìm quặng mỏ nữa.

Nhưng họ khá nổi với việc chỉ rèn ra vũ khí với các hiệu ứng đặc thù của kim loại, ví dụ như bản thân kim loại phát ra hỏa diễm, trường trọng lực, băng hàn.. vân vân. Đó từng được gọi là phong cách cách tân độc đáo.

Họ còn bắt khách hàng kí vào biên bản xác nhận không bổ sung Trận Văn – một loại pháp trận cho phép bổ sung kĩ năng cho vũ khí – nữa.

Chẳng mấy ngạc nhiên mấy khi họ phá sản. Chỉ có các nhà sưu tầm mua vũ khí của họ, mà cũng chẳng được bao lâu, độ thực dụng thấp hơn sản phẩm cùng giá thành. Dù sao hàng miễn phí cũng ổn. Đem về nhờ Trận Pháp Đại Sư bổ sung vài cái trận văn pháp khí là được, hi vọng có thể tìm được.

Ê này, hắn cũng không kí hợp đồng không bổ sung trận văn pháp kỹ đâu?

Khác với Yểm Đao ẩn chứa nhiều cơ quan phức tạp, muốn bổ sung trận văn pháp khí sẽ mất nhiều tiền hơn, Song Quân Trấn cơ quan không phức tạp lắm, bổ sung một vài kim loại tính trận văn chắc cũng ổn.

Pháp khí có 2 loại, tiên thiên và hậu thiên, pháp khí tiên thiên vừa rèn đi ra sẽ tự có kĩ năng đặc thù của chính nó, pháp khí hậu thiên do được áp trận văn bề mặt vào về sau, cho nên độ tích hợp thấp hơn, nhưng dùng về lâu về dài cũng không kém tiên thiên.

Độ tích hợp chính là chỉ số linh lực bị thất thoát khi truyền linh lực vào trận văn pháp kỹ, ảnh hưởng tới sức mạnh, lấy ví dụ độ tích hợp là 80%, tương đương hắn truyền vào linh lực, chỉ có 80 điểm dùng tử tế. 20 điểm đi đâu? Đơn giản là nó bị lãng phí.

Tuy nhiên chỉ tính như thế cho độ tích hợp cao hơn 40%, độ tích hợp nhỏ hơn 40% chỉ dùng được một lượng khoảng 1/10, độ tích hợp nhỏ hơn 20% trận văn tự động nứt vỡ ngay khi dùng kĩ năng lần đầu tiên.

Áp được trận văn với độ tích hợp trên 80% đã được là cấp cao nhất rồi. Trận Văn không phân ra làm các cấp độ, nếu phân biệt một cách kĩ càng thì có 3 loại, một là trận văn thông thường, hai là trận văn trấn quốc, chủ yếu các kĩ năng như Nổ Bom Nguyên Tử, ba là cấm trận văn.

Trận Văn cũng không chỉ tính điểm trên độ tích hợp, còn có độ bền, độ khôi phục, sức mạnh, uy lực, tất cả các yếu tố này đều ảnh hưởng đến xếp hạng của Trận Văn sư.

[Kì thực, ta có thể áp trận văn miễn phí, độ tương thích 100% cho Kí Chủ, giống hệt như hàng mới ra lò vậy. Hơn nữa, ta đảm bảo mọi tính năng đều hoàn hảo.]

Hệ Thống lúc này bắn ra một cái quảng cáo to tổ bố chắn ngay trước mặt hắn, Trần Ngọc Lâm gạt phắt đi, chửi:

“Tiên sư mi, nghĩ ta ngu lắm à? Mọi trận văn sau khi mua đều miễn phí khẩu áp vào. Nói cách khác cái gọi là “miễn phí” của ngươi nó cũng giống như đi ăn KFC miễn phí tương ớt vậy.”

“Hơn nữa, giá tiền của ngươi cũng cao bất thường, gấp 10 lần giá cả bình thường vậy.”

[Chà, thật là xấu hổ.]

Hệ Thống nói, kế đó lại lẩn mất.

Trần Ngọc Lâm nhóm người tiến lên trên theo các bậc thang, tuy nhiên tại thời điểm gần tiến đến lối ra, chợt bọn hắn nghe thấy một tiếng động ở phía trên.

Trần Ngọc Lâm quay ngược người, khẽ khàng ra hiệu im lặng, Devil Trigger xuất hiện, hai cánh tay của hắn xách lên Yểm Đao, đồng thời hai tay hắn xuất ra Song Quân Trấn, một tay Tiên, một tay Giản, cả hai tay đều mang theo Băng Hỏa Sáo Trang. Thất Bảo Lưu Ly Tháp cùng hiện lên.

Trần Ngọc Lâm lắc đầu lấy lại tinh thần, hắn đã giơ lên vũ khí, đằng sau Lang Lộc cũng đã trong nháy mắt dung hợp cùng với một con gấu mèo gì đó, kích cỡ thân thể không thay đổi so với bình thường, tuy nhiên hai tay to ra, cơ bắp cũng nổi trội, và hắn mọc ra một cái đuôi lực lưỡng như con kăng go ru.

Bella và Lily ở hai bên hộ pháp. Hai nàng cùng lúc tạo ra một loạt phù chú phòng ngự, tấn công, cả 2 đều ở trạng thái Ấn Chú chờ kích hoạt.

Sở dĩ vậy, là vì Trần Ngọc Lâm nghe được ở phía trên có tiếng đi lại, rất nhiều tiếng đi lại. Hơn nữa, dựa vào biên độ bước chân, không khó để thấy bọn họ có tới 9 người thuộc về 4 nhóm khác nhau.

Trần Ngọc Lâm giơ tay lên, đầu tiên giơ lên 3 ngón tay, kế đó giơ lên thêm 3 ngón tay một lần nữa kèm cái lắc đầu, lại thêm 1 lần giơ hai ngón tay, lần cuối giơ 1 ngón tay. Tức là 4 nhóm, 2 nhóm 3 người, 1 nhóm 2 người, 1 nhóm 1 người.

Không khó để nhận ra, Bản Đồ Đạo Tặc không chỉ thế lực, nhưng dựa vào biên độ bước chân sẽ có thể suy luận ra rất nhiều điều. Tỉ như trong 9 người này có 3 người biên độ bước chân gần như đồng nhất, có lẽ là luyện tập rất lâu.

2 người khác không đồng nhất nhiều nhưng thường xuyên đi chung với nhau. 3 kẻ khác không phân ra đồng nhất hay không, nhưng cả 3 đều nghe được tiếng móng guốc gõ, hơn nữa cùng đi thành một đám, hẳn không phải cùng một nhóm cũng không sai lắm, tuy nhiên do không chắc chắn nên hắn mới lắc đầu.

1 người thì không rõ là nhóm nào, hắn chỉ đứng im đó.

Trần Ngọc Lâm chuẩn bị sẵn sàng, giơ tay ra hiệu đối phương có ít nhất 1 Tứ Phẩm tu vi, có thể là 2 (mà thực ra theo bản đồ là 2 cái Tứ Phẩm).

Vẫn còn vài ngày, vậy mà số Tứ Phẩm tu vi thí luyện giả đã có 3-4 người rồi, hắn khá hi vọng nhóm này sẽ không làm gì cả.

Ý là.. đội hắn có ít nhất 3 cái Tứ Phẩm, Lang Lộc, cộng thêm Bách Diện Thú và Arch Ville, nếu Arch Ville muốn thì nó còn có thể triệu hoán ra thêm 2 cái Tứ Phẩm nữa. Cũng chỉ có dị loại như Liễu Xà mới làm khó được bọn hắn.

[Thông báo nhiệm vụ: Bớt lười đi.

Mô tả: Bớt lười đi.

Yêu cầu: Đánh bại một Tứ Phẩm mà không sử dụng Triệu Hoán Thú, cũng như nhờ đồng đội trợ giúp trực tiếp.

Nhiệm vụ phụ: Đánh bại Tứ Phẩm mà không sử dụng bất kỳ tính năng nào từ Hệ Thống trừ tính năng mặc định.

Nhiệm vụ phụ 2: Đánh bại cả 2 Tứ Phẩm mà không sử dụng Triệu Hoán thú.

Phần thưởng: 1000 điểm Vận Mệnh. Mỗi nhiệm vụ phụ tặng 1 quà nhỏ.]

Trần Ngọc Lâm:

-……………

Bớt lười đi?

Không, không. Hắn biết Hệ Thống làm việc như thế nào, như thế này có nghĩa là hắn càng lười thì càng nhiều nhiệm vụ kiểu này sẽ bắn ra nhỉ?

[Kí Chủ khinh ta ngu à?]

Hệ Thống hừ lạnh một tiếng. Trần Ngọc Lâm cũng không nghĩ Hệ Thống ngu, hắn nghĩ là Hệ Thống cho nhiệm vụ này có lý do của nó. Dù sao, có lẽ 2 người này đều là thiên tài trong Tứ Phẩm, ví dụ 1 trong top 10 thiên tài Hệ Mặt Trời, Hạc Tử Thiên Tứ Phẩm sơ kỳ đánh suýt nữa đem một Lục Phẩm Linh Hồ kéo chết.

“Tìm được rồi. Cẩn thận bên dưới có người. Nếu gặp, đừng do dự, đập luôn.”

Trần Ngọc Lâm nghe thấy bên trên nói thầm, bèn quyết định hắn cũng không do dự nữa, hắn có lợi thế địa hình và sự bất ngờ.

“Cho ta ít nhất 1 tên Tứ Phẩm, muốn thử sức.”

Trần Ngọc Lâm thu hồi lại Devil Trigger, nó là tính năng của hệ Thống, cũng bị tính vào trong. Đồng thời hắn hướng về Lang Lộc ra hiệu bằng tay. Lang Lộc chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Cánh cửa dẫn tới mặt đất vừa mở ra, lập tức, Lang Lộc tay cầm Bão Lửa kiếm lao đi, một nhát chém long trời lở đất, không khí giống như bị thiêu cháy. Trần Ngọc Lâm kế đó sử dụng Thất Bảo Lưu Ly Tháp, đem 3 người Bella, Lily và Lang Lộc tăng phúc.

Nhiệm vụ Hệ Thống là đem 1 Tứ Phẩm sơ kỳ đánh mà không sử dụng tính năng của hệ Thống, chứ không phải không được trợ giúp đồng đội.

Lang Lộc tay cầm Bão Lửa kiếm, hắn đang ở trạng thái dung hợp, tu vi Tứ Phẩm phun trào chỉ trong 1 chiêu đánh bay kẻ vừa mở cửa ra, một luồng bão lửa tràn ngập hỏa thuộc tính phun trào ra, nhưng đối với kẻ này dường như chỉ là muỗi đốt Inox khi hắn nhanh chóng ổn định bản thân.

Trần Ngọc Lâm nhìn qua, là một cái người toàn thân cao to vô cùng, nước da đen sì ánh lên chất thép, nhìn là đoán được là thể chất mạnh mẽ vô cùng.

Lang Lộc và hắn nhanh chóng lao về phía nhau, hai tên Tứ Phẩm chiến đấu, uy lực tỏa ra cũng đủ cho Tam Phẩm nín thở.

Hắn kế đó nhìn về phía một cái Tứ Phẩm còn lại, đó là một cô gái, tóc cô ta là một ngọn lửa xanh lam thăm thẳm, giống như cô ta đi cắt tóc, nhưng thay vì cắt tóc thì thợ cắt tóc đốt đầu cô ta vậy, đến giờ vẫn cháy chưa hết.

Hắn kế đó triệu hoán Bách Diện Thú và Arch Ville, phân tán bọn chúng tập trung tấn công vào đám Tam Phẩm xung quanh. Đối với đám Tam Phẩm, 2 con Tứ Phẩm này có thể nói là hổ, sói đói lạc giữa bầy cừu.

Nữ Hỏa tu sĩ.. không đúng, Giám Định cô ta là Hỏa Thuật sư, một ma pháp sư chỉ sử dụng lửa, nhưng đối với lửa rất rành, nếu ma pháp sư bình thường độ thông thạo đối với lửa là 1, thì Hỏa Thuật sư là chừng 10, vậy là đủ để nói về Hỏa Thuật Sư.

“Cẩn thận, cô ta là Hỏa Thuật Sư, khống hỏa không phải bình thường Tứ Phẩm sơ kỳ sánh được.”

Lang Lộc quay đầu cảnh báo, Trần Ngọc Lâm hét:

“Không sao, ta có kế sách.”

“Biến đi. Hỏa Nhiêu.”

Nữ Hỏa Thuật Sư vung tay, miệng và mắt cô ta phun trào lên từng luồng lửa khi cô ta nói chuyện và mở mắt, điều này đại biểu cô ta còn chưa có khả năng điều khiển hoàn toàn ngọn lửa của mình. Có thể đột phá trong thời gian quá ngắn chẳng hạn?

Từ bàn tay cô ta, không cần có vòng phép, ma pháp vòng tròn hoặc ma pháp biến động, lăng không một ngọn lửa xuất hiện, ngọn lửa này to lớn vô cùng, và nó tỏa ra nhiệt độ hàng ngàn độ C, phun trào gần như hóa thành thực chất đánh về phía hắn.

Loại hỏa thuật pháp này có thể đánh giá khá cao rồi, nhiệt độ tập trung hầu hết ở tâm đòn hỏa cầu, phần bên ngoài chỉ là nhiệt độ dư ra phun ra ngoài. Trúng vào tuyệt đối cũng phải lột một lớp da.

“Làm như dễ lắm ấy. Ăn ta một chiêu thần binh.”

Trần Ngọc Lâm thu hồi lại Song Quân Trấn, tuy vậy vẫn giữ lại Băng Hỏa Sáo Trang, kế đó hắn vung tay, trên tay hắn xuất hiện một kiện vật phẩm màu đỏ rực. Từ trong kiện vật phẩm này, một luồng khí thể màu xanh nhạt phun ra, khói lạnh lan tỏa mãnh liệt khi luồng chất lỏng này va chạm cùng với quả cầu lửa khổng lồ, nhanh chóng dập tắt nó.

Lập tức cùng một lúc này, toàn bộ chiến trường như dừng lại, chỉ trừ Arch Ville và Bách Diện Thú. Tất cả những người khác bao gồm cả cô gái Hỏa Thuật Sư cổ quái nhìn về phía kiện vật phẩm trên tay hắn, là một cái bình đỏ rực, trên đỉnh có cái công tắc kèm theo một cái dây dẫn…

Nói cách khác đó là một…

“Bình cứu hỏa? Thật ư? Ai lại dùng bình cứu hỏa làm vũ khí chiến đấu.”

Bella thở dài nhìn hắn, ánh mắt nàng nhìn Trần Ngọc Lâm cổ quái vô cùng, giống như gặp được kì trân dị bảo vậy.

“………”

Trần Ngọc Lâm vỗ vỗ “thần binh” trong tay, nói:

“Này, đây không phải bình cứu hỏa thông thường, nó là loại đặc chế dùng nitơ lỏng đấy. Là Nitơ lỏng đó.”

Quay đầu nhìn đi nhìn lại vẫn thấy người ta nhìn hắn bằng ánh mắt cổ quái, Trần Ngọc Lâm bực tức nói:

“Sao? Mấy người có người dùng quạt làm vũ khí, dùng cục gạch làm vũ khí, có người dùng kim khâu làm vũ khí, giờ thì có người dùng bình cứu hỏa làm vũ khí thì mấy người tỏ ra phân biệt đối xử à?”

“Này. Đây là Nitơ lỏng đấy.”

Trần Ngọc Lâm xách bình cứu hỏa bằng Nitơ lỏng lên, lắc đầu:

“Thôi kệ, mấy người thật là hết cứu.”

Kế đó hắn không cả nể gì nữa, tiếp tục “công kích” Nữ Hỏa Thuật Sĩ bằng bình Nitơ lỏng, cùng lúc này áp sát nàng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN