Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân
Chương 204: Võ đài
Trần Ngọc Lâm hoàn toàn không hay biết những thứ ở bên ngoài, hắn đang bị con Tinh Không Huyễn Thú truy đuổi gắt gao.
Sau khi đem gã ma pháp sư cao cấp kia đóng thành đá và đem hắn phá vỡ, Trần Ngọc Lâm lại tiếp tục bị con Tinh Không Huyễn Thú kia đuổi theo. Vừa nãy lúc hắn được Arch Ville kéo đi thì con Tinh Không Huyễn Thú bị trượt dài một đoạn do quán tính, kế đó lại đuổi theo hắn.
Kể cũng lạ, Trần Ngọc Lâm còn nghĩ rằng con Tinh Không Huyễn Thú cứ như thể còn chưa từng biết tới quán tính vậy, nó có vẻ vô cùng kinh ngạc khi không chuyển hướng lập tức được.
Dù sao thì hắn cũng đã kịp thời né tránh được con Tinh Không Huyễn Thú, đồng thời cắt đuôi đám Tứ Phẩm tu sĩ kia. Hắn chưa từng cùng với Đại Tự Nhiên hệ chiến đấu cho nên không rõ ràng thủ đoạn của họ lắm, nhưng hắn từng được biết đụng độ Đại Tự Nhiên hệ thì tốt nhất là né tránh đi.
Đại Tự Nhiên hệ xét toàn thế giới chỉ có khoảng 10.000 người, nhỏ hơn rất nhiều so với hàng triệu ma pháp sư, tu sĩ, thần đạo sĩ, nhưng không cái nào không phải phiền phức lớn.
Trần Ngọc Lâm dùng tốc độ kinh thiên của ma cà rồng, trong nháy mắt kéo dãn khoảng cách với con Tinh Không Huyễn Thú, đồng thời hắn tiếp cận một gã Tứ Phẩm sơ kỳ vừa nãy đứng từ xa quan chiến.
Devil Trigger hiện ra, Quỷ Linh thể xuất hiện tay mang theo Ma Kiếm Yamato một tay khác mang theo cây Giản trong Song Quân Trấn. Thuận đường quán tính kết hợp sức mạnh của Quỷ Linh Thể nhiều hơn hẳn hắn, kèm theo đó Song Quân Trấn từ lúc nãy đã được thiết lập cân nặng là 15 lần, hắn một gậy đem gã Tứ Phẩm sơ kỳ kia đập bất tỉnh.
Kế đó, một cái Đại Tu La Đao Pháp đi ra, Ma Kiếm Yamato đâm xuống, lập tức gã Tứ Phẩm sơ kỳ biến mất trong một luồng ánh sáng màu xanh, để lại 1 viên Lệnh Bài Mảnh Vỡ.
Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua Lang Lộc, lúc này hắn đã đem thêm 1 cái Tứ Phẩm sơ kỳ tu sĩ một cái Tứ Phẩm sơ kỳ Thần Thánh Kị Sĩ đập xuống đất. Cả hai đều biến mất trong một luồng ánh sáng màu xanh nhạt.
Lang Lộc tại tùy tiện một trong hai hình thái dung hợp đã đủ để đem Tứ Phẩm trung kỳ đánh ngang tay, Tứ phẩm sơ kỳ đánh bại, càng đừng nói là tại lúc này hắn đang trong trạng thái dung hợp thứ 3.
Chỉ thấy con Tinh Không Huyễn Thú rít gào, chợt một kĩ năng trên bảng kĩ năng của nó bừng sáng, nương theo đó 3 cái kĩ năng khác cũng toàn bộ bật lên:
[Hắc Bom] + [Ảnh Độn] + [Bạo Bom] + [Hắc Sắc Quan Tài] + [Tụ Pháp (Nội tại)]
Thời khắc [Hắc Bom] kích hoạt, trong miệng con Tinh Không Huyễn thú chợt phát ra một tiếng rít lanh lảnh, kế đó toàn thân Tinh Không Huyễn Thú phình lớn, giống như một quả bong bóng vậy. Sau đó toàn thân nó xịt xuống, đổi lại một khối cầu trông giống như bóng tối tụ lại tạo thành trên đầu nó qua một lỗ thở.
Kế đó Trần Ngọc Lâm thấy quả cầu này đột ngột quay tròn, sau đó bắn về phía hắn. Nhưng nó không bắn về phía hắn theo đường thẳng mà bắn theo đường cong, hơn nữa tốc độ nhanh kinh khủng, mang theo một luồng uy áp đến tận linh hồn, hoàn toàn không thể tránh né.
“OANH”
Quả Hắc Bom bắn văng vào vị trí của hắn, tạo nên một cơn bão lốc xoáy tràn ngập khí tức điên cuồng, rít gào lên. Các loại bom thông thường khi nổ đều sẽ tạo nên một vụ nổ bắn về mọi hướng, nhưng Hắc Bom trái ngược, sau khi nổ toàn bộ năng lượng của nó sẽ tụ lại thành một quả cầu cuồng loạn, giống như một cái cối xay nghiền nát mọi thứ.
[Bom Bạo] – kích nổ bom thành một khối cầu năng lượng điên cuồng, liên tục gây sát thương.
Chỉ thấy Tinh Không Huyễn Thú chẳng biết từ lúc nào nó đã biến mất, mà thay vào đó, nó lại đang rít gào, lẩn khuất bên trong quả Hắc Bom này. Nó vung vẩy các chi của mình, bò ra khỏi quả cầu năng lượng giống như thể quả cầu năng lượng kia hoàn toàn xuyên thấu qua nó. Kế đấy thời khắc nó hoàn toàn chui ra, nó quay lại một tay đập vào trên quả cầu năng lượng kia.
Ngay sau đó, quả cầu năng lượng đen thui đột nhiên co rút lại, thành hình một vật thể hình kim tự tháp, từ bên ngoài của nó có vô số mũi gai nhọn thò ra, trông như thể nó thò ra từ bên trong chứ không phải từ bên ngoài.
[Hắc Sắc Quan Tài] – đem khối cầu năng lượng hóa thành một quan tài hình kim tự tháp, bên trong thò ra vô số gai nhọn, đem vật thể bên trong đâm xuyên thấu.
Bất chợt cùng lúc này, Hắc Sắc Quan Tài kêu lên choang một tiếng rồi vỡ vụn, bên trong Hắc Sắc Quan Tài thò ra một đoạn móng vuốt quỷ, tuy nhiên móng vuốt này không phải của bàn tay quỷ, mà giống như Atula từ Địa Ngục tới vậy.
Kế đó từ bên trong xuất hiện một sinh vật màu đen, vảy rồng, sừng nhọn hoắt, đuôi rồng khuyu động, hoàn toàn không bị tổn hại một chút nào.
Trần Ngọc Lâm trong hình thái Vritria hóa thân đi ra, lạnh lẽo liếc nhìn Tinh Không Huyễn Thú.
Vritria pháp thân không thể bị giết chết, cứ việc nó có những điều kiện yêu cầu, tuy nhiên hai điều kiện trọng điểm chính là không thể giết chết vào ban ngày hay đêm mà chỉ có thể tiêu diệt vào buổi hoàng hôn hoặc bình minh.
Hắc Sắc Quan Tài thỏa mãn khá nhiều điều kiện, tuy nhiên hiện tại lại là buổi sáng, không thỏa mãn hai điều kiện kia cho nên hắn hoàn toàn vô sự.
Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua đám người đang đứng ở một khoảng cách xa, bọn hắn quả thực là bị một chiêu Hắc Sắc Quan Tài của Tinh Không Huyễn Thú dọa cho sợ, nếu bọn hắn là Trần Ngọc Lâm tuyệt đối sẽ trong nháy mắt bị giết chết.
Trần Ngọc Lâm không quan tâm, hiện tại thực lực thể chất của hắn tăng lên cao rất nhiều, lên đến hơn 3 lần, hắn ngay lập tức triệu hoán Devil Trigger, Quỷ Linh Thể rút ra Song Quân Trấn, vung lên về phía Tinh Không Huyễn Thú, đồng thời Yểm đao cũng được hắn nhấc lên, một cái Đại Tu La Đao Pháp chém thẳng về phía nó.
“Ritttttttttt”
Một tiếng rít dài vang vọng, kế đó con Tinh Không Huyễn Thú đầu bị đập bẹp, thân thể bị chém ra làm hai phần. Tuy rằng thực lực của Tinh Không Huyễn Thú đủ để liệp sát Tứ Phẩm tu sĩ, nhưng lực phòng thủ của nó lại quá mức kém cỏi. Trần Ngọc Lâm đoán có lẽ nó có liên quan tới hai trạng thái [Tuyệt Đối Phòng Ngự] và [Trạng Thái Tấn Công].
Theo mô tả, trong [Tuyệt Đối Phòng Ngự], dù là bị nghiền ra thành vụn cũng sẽ không ảnh hưởng tới nó, chỉ ảnh hưởng tới cơ thể mà nó đang trú ngụ, còn bản chất của nó vẫn được bảo tồn hoàn hảo.
Ngay kế đó, Trần Ngọc Lâm cảm giác một luồng ánh sáng lao thẳng đến chỗ mình, kế đó hai nửa con Tinh Không Huyễn Thú đột nhiên rung lên, sau đó từ hai bên thân thể nó đâm xuyên qua 4 cái cánh trắng sáng tinh khiết, mỗi cái bắt đầu rung lên theo một tần số nhất định, Trần Ngọc Lâm có thể chứng kiến kế đó các bộ vị bị đâm của Tinh Không Huyễn Thú bắt đầu bị xé nát vụn ra.
Tinh Không Huyễn Thú tấn công không tiêu hao cái gọi là [Năng lượng đại đạo] tuy nhiên để khôi phục từ trạng thái vỡ vụn thì lại tiêu hao rất nhiều. Tuy nhiên nó có thể lựa chọn thời điểm khôi phục, tấn công liên tục trong khi nó không khôi phục sẽ chẳng cho kết quả gì cả.
Bất chợt, Trần Ngọc Lâm để ý 3 kĩ năng của Tinh Không Huyễn Thú sáng lên, [Võ Đài], [Hắc Ám Vô Tận] và [Hồn Thiên].
Ngay kế đó, [Năng Lượng Đại Đạo] của Tinh Không Huyễn Thú sụt giảm còn 19% lúc nó khôi phục lại thân thể, đồng thời Trần Ngọc Lâm cũng để ý dù là các bộ vị thân thể bị nghiền thành vụn cũng đã liền lại.
Kế đó, dưới chân Tinh Không Huyễn Thú xuất hiện một luồng sáng màu vàng, bắn văng Lang Lộc hay có thể nói là bất cứ thứ gì trong khoảng 20 mét ra ngoài, ngoại trừ chính hắn. Sau đó từ người Tinh Không Huyễn Thú bộc phát ra một ánh sáng đen thui như thể là bóng tối cùng cực vậy, tắt ngấm hết mọi nguồn sáng bên trong khoảng cách 20 mét này.
Hắc Ám Vô Tận – một kĩ năng lập tức tắt đi ánh sáng và ngăn chặn tầm nhìn của mục tiêu, giơ 5 ngón tay lên trước mắt cũng chẳng thấy gì được. Không ánh sáng gì có thể xuyên qua lớp màn đen kịt này.
Trần Ngọc Lâm chợt nghe thấy hàng tá những tiếng rít dài dằng dặc xung quanh, tựa hồ như đang có hàng chục con Tinh Không Huyễn Thú khác đang ở xung quanh hắn vậy.
[Hồn Thiên] – tạo ra vô số bản sao từ hắc ám xung quanh, những bản sao có sức tấn công ngang với bản thể, nhưng không có thể vận dụng các kĩ năng.
Trần Ngọc Lâm dậm mạnh chân, bàn chân phát lực tính mượn nhờ vào đó để thoát ra khỏi chỗ bóng tối này. Hắn không quá mức e ngại bóng tối, Thâm Ảnh Uyên ở Địa giới đem so nơi này tối cũng không kém, nhưng hắn cũng không có ý định tự đem bản thân mình rơi vào nơi mà đối thủ có lợi thế tuyệt đối.
Cảm giác lúc này không đơn giản như Thâm Ảnh Uyên, giống như thể hắn bị rơi vào lãnh thổ của nó, bị cả một khu vực này nuốt chửng vậy.
Thế nhưng ngay khi hắn vừa chạy tới bên ngoài, tiếp cận ánh sáng, đột nhiên hắn va đập vào một cái màn chắn kì quái. Trần Ngọc Lâm giơ tay lên sờ soạng, đó là một màn chắn vô cùng kiên cố, có vẻ không thể phá hủy nổi.
[Võ Đài] – một khu vực rộng 20 mét bán kính, chiến đấu 1 vs 1, không ai có thể ra, không ai có thể vào trừ khi chiến đấu kết thúc hoặc chủ nhân giải trừ thuật pháp.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!