Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân
Chương 29: Quyền cước danh chấn thiên hạ
Trần Ngọc Lâm ăn cơm xong đi tắm. Uyên thì đi bảo trì sớm rồi, chắc ngày mai mới về được. Nghe nói chiều nay đang làm cơm đột nhiên bộ xử lý của nàng bốc khói nổ tung, có khi thay cũng phải mất vài chục củ.
Còn tốt mai nàng có thể về rồi. Bằng không chiều mai làm thêm chỉ có một mình hắn cân sạch sẽ hơi phiền. Mặc dù cũng không hẳn là chỉ có mình hắn, nghe nói sắp có nhân viên mới vào làm.
Lúc này, Trần Ngọc Lâm đang cùng Hệ Thống cãi nhau, đương nhiên là trong đầu:
Hệ Thống:
[Ta thành thật khuyên kí chủ không nên mua cái này.]
Trần Ngọc Lâm cười lạnh:
“Câm mồm. Cái loại gian thương nhà ngươi, hai bộ võ kỹ này tác dụng gần như nhau, một bộ bảy trăm điểm một bộ 800 điểm, ngươi nghĩ thuyết phục ta mua cái bộ thứ hai à? Chưa kể bộ thứ hai tên nghe xấu hổ bỏ xừ, bộ đầu tiên tên nghe trâu bò hơn nhiều.”
Hệ Thống:
[Hừ, ếch ngồi đáy giếng. [Vô Song Quyền Sáo] thì có gì mà trâu bò?]
“Nó trâu bò ngay từ cái tên. Chưa kể nó còn là một seri võ kĩ nữa, mua xong có thể giảm giá 10% các thành mục còn lại, có thể dùng đến Nguyên Anh.”
Trần Ngọc Lâm cười lạnh, kế đó hắn rà vào Cửa Hàng chỗ [Đồ Khuyên Dùng] to tổ bố:
“Cái này là cái gì? Cái tên nghe tục hết chỗ nói.”
Hệ Thống:
[[Fú kè you] thì có gì mà tục.]
Trần Ngọc Lâm gầm gừ:
“”F*ck You”, không phải Fú Kè You. Tin ta Fú Kè ngươi hay không?”
(Hệ Thống có vẻ rất muốn hắn mua cái gọi [Fú Kè You] này. Fú Kè là cái gì chứ? Rõ ràng là đọc lái của F*cker…)
Hệ Thống:
[Hừ, thì sao? Tầm nhìn hạn hẹp. Ngươi thử tưởng tượng thời điểm đối phương tung ra một kiếm “Thiên Ngoại Phi Tiên”, ngươi tung ra một quyền “Fú Kè You”, vừa là chửi, vừa là ra quyền lấy khí thế. Há không phải là nhất tiễn song điêu, nhất cử lưỡng tiện? Là người, thì nên có cái nhìn xa một chút.]
Trần Ngọc Lâm ha ha cười:
“Nói nghe hay lắm, nhưng mà… KHÔNG. Như thế có mà ta mới là đứa bị hạ tinh thần chiến đấu.”
Hệ Thống:
[Vô tri. Chiêu thức nổi danh này từng được đi vào lịch sử bởi một vị Thánh Nhân, Vô Song Quyền Sáo thì có cái gì? Xét toàn vũ trụ, số chiêu thức tên như này không có ba tỉ thì cũng có hai tỉ tám. Nhưng [Fú Kè You] thì chỉ có một.]
Trần Ngọc Lâm nhướng mày cười lạnh:
“Ồ, nghe hay đó. Vị Thánh Nhân nào vậy?”
Hệ Thống:
[Đó chính là “Fú Kè Thánh Nhân”]
Trần Ngọc Lâm:
“Vãi cả Fú Kè Thánh Nhân? F*ucker Thánh Nhân? Nó nghĩa là gì? Ông ta/Cô ta lấy F*ck thành đạo à>”
[Nghe cho kĩ đây…. [Fú Kè] là chiêu thức thất truyền của bổn môn Phật Giáo, vừa cương vừa nhu, trong đó pha trộn sự phẫn nộ của Phật Tổ và sự nhân từ của người ra đòn. Cho nên chiêu này được gọi là [Fú Kè You]. Theo như truyền thuyết, nó được sáng tạo bởi Bồ Đề Lạt Ma, người tu luyện nó được gọi là Fú Kà.]
Hệ Thống:
[Những người tu luyện “Fú Kè” tới cảnh giới cao nhất gọi là “Mó Dà Fú Ká”. Truyền thuyết lưu lại, Đạt Ma là Fú Kà mạnh nhất. Người đời gọi ngài là “Dà Mo Fú Ká”, hay một số kẻ gọi Ngài là “Fú Kè” Đạt Ma. Từ sau khi Ngài chứng đạo thành Thánh, liền được gọi là “Fú Kè Thánh Nhân”, hoặc “Fú Ká Thánh Nhân” gì đó tùy theo địa vực.]
Trần Ngọc Lâm gào lên (trong đầu):
“Mịa mày chứ cái “M*ther F*cker” Hệ Thống nhá. Nhìn mặt thằng này dễ dụ lắm à? Ngươi tưởng lôi một đống ba xàm bá láp ra thì lừa được ta à? Không mua là không mua.”
Hệ Thống:
[Bình tĩnh, nếu Kí Chủ chịu mua món này, ta sẽ miễn phí tặng Ký Chủ một vật phẩm. [Vòng Kim Cang], chỉ cần niệm kinh là có thể bắt được mọi loại sinh vật, dùng 1 lần.]
Trần Ngọc Lâm (nhíu mày):
“Nhưng mà ta làm quái gì biết niệm kinh?”
Hệ Thống chiếu một hình ảnh về một cái vòng Kim Cô như của Tôn Ngộ Không, có một chỗ tách ra và xoắn lên thành hai cái vòng tròn:
[Có thấy cái chỗ tròn tròn không? Chỗ đó là tay cầm, Kí chủ chỉ cần vừa niệm Kinh, Kinh gì cũng được vừa móc hai ngón tay vào và kéo thật mạnh vào nhau, cái vòng sẽ khép lại và tra tấn đối phương trong những cơn đau đầu bất tận…. Còn làm sao để móc cái vòng vô đầu đối phương được thì nhìn Kí Chủ.]
Trần Ngọc Lâm:
“Thế thì cần quái gì niệm kinh? Mệt vãi!! Không nói nhiều, ta mua “Vô Song Quyền Sáo”.”
Trần Ngọc lâm cười gằn, tích vào ô [Vô Song Quyền Sáo], lựa chọn [Mua], không để cho Hệ Thống có cơ hội nói nhiều:
[Bạn xác định muốn mua vật phẩm [Vô Song Quyền Sáo]?]
Trần Ngọc Lâm tích có.
[Bạn thực sự xác định muốn mua vật phẩm [Vô Song Quyền Sáo]?]
Có.
[Bạn thực sự thực sự muốn mua vật phẩm [Vô Song Quyền Sáo]?]
Trần Ngọc Lâm sa sầm mặt, tích [Có].
[Bạn chắc chắn sẽ không hối hận vì mua vật phẩm [Fú Kè Quyền Cước]?]
Trần Ngọc Lâm tích [Cancel], sau đó mua lại, đồng thời hắn cười gằn:”Anh mày tỉnh lắm nhé”.
[Bạn xác định muốn mua vật phẩm [Vô Song Quyền Cước]?] —–> [Có]
[Xin chúc mừng, bạn đã mua thành công vật phẩm Vô Song Quyền Sáo. Giao dịch đã hoàn tất. Toàn bộ tư liệu liên quan đến môn võ Kỹ này sẽ trực tiếp truyền đến thức hải của bạn trong 5….4….3….2….1….0]
Kế đó, Trần Ngọc Lâm cảm giác một luồng dữ liệu khổng lồ, vô cùng hoành tráng chảy vào trong đầu mình:
[Fú Kè Quyền Cước]
Trần Ngọc Lâm lật bàn, lần này là trong đời thực.
“HỆ THỐNG!! GIẢI THÍCH!!”
[Ối!]
Hệ Thống tỉnh rụi nói:
[Lỗi dữ liệu. Vì đã “vô tình” truyền thụ cho Kí Chủ môn thần công bá thế tuyệt luân oanh chấn thiên hạ này, hệ thống sẽ khấu trừ lại thêm Vận Mệnh cho nó công bằng. Nhân tiện, chúc mừng Kí Chủ nhận được [Vòng Kim Cang], miễn phí.]
Trần Ngọc Lâm muốn khóc ra nước mắt. Hắn điểm chỉ cái [Vòng Kim Cang], hoàn toàn vô tích sự, nhưng không thể giao dịch, cũng không thể cho đi.
Không thể cho đi ý vị, chính là hắn có vứt đi nó cũng tự chạy về hòm Item.
Trần Ngọc Lâm hướng về phía Hệ Thống, gửi một nụ cười tràn đầy sáng lạng tươi roi rói:
“Fú-Kè You, Hệ Thống.”
Hệ Thống:
[Đ*t mẹ Kí Chủ.]
“………”
Cục súc vãi.
Trần Ngọc Lâm trợn trắng mắt, suýt nữa chảy nước mắt. Có điều cũng đành chịu. Hắn thở dài, xem xem hai trăm năm mươi điểm hơn còn lại mua được cái gì không.
Trong mục đồ khuyên dùng có thêm hai món, là hàng giảm giá, có vẻ Hệ Thống cũng tự biết xấu hổ cho nên đánh hạ giảm giá từ 80% xuống còn 60% hai món, vừa vặn khá hay ho:
[Vật Phẩm Kích Hoạt một lần: Gleipnir S2.
Trong quá khứ trước ngày Ragnarok, Fenrir từng bị sợi xích Gleipnir, một sợi xích vô cùng mỏng manh nhưng không gì có thể thoát khỏi nó trói buộc. Sợi xích này trong quá khứ được chế tạo bởi 6 nguyên liệu không tưởng: Tiếng bước chân của mèo, rễ của núi, hơi thở của cá, gân của gấu, nước dãi của chim và râu phụ nữ.
Hiện tại, phiên bản S2 được sử dụng bởi các nguyên liệu cường đại hơn hẳn, những thứ mà dù cho có bao nhiêu thời đại trôi qua cũng sẽ không tồn tại, bao gồm:
– Một mạng Wifi không giật lag.
– Một bài giảng Triết học thú vị.
– Những món ăn nhanh ngập dầu bổ dưỡng.
– Những cô gái nóng bỏng gần nhà bạn tại quảng cáo trên các trang web.
]
Trần Ngọc Lâm gầm gừ:
“Tao chắc chắn là lúc tao yêu cầu ngươi nhắm mắt trong khi tao tìm kiếm tư liệu học tập mi có nhìn trộm nhé.”
Hệ Thống:
[Ta không cần nhìn. Nó tự động tải vào cơ sở dữ liệu của ta.]
Trần Ngọc Lâm đảo mắt, thở dài, sau đó xem vật phẩm thứ hai:
[Cửu Cửu Chuyển Hồi Đan:
Giá trị: 200 điểm Vận Mệnh.
Tác dụng: Dưới Kim Đan Cảnh chỉ cần không chết ngay lập tức phục hồi mọi thương thế trong vòng tối đa 34 phút. Trong trường hợp là phàm nhân có tác dụng kể cả khi đã chết. Điều kiện: Chưa chết não.
Tác dụng 2: Chữa trị các hiệu ứng ví dụ chảy máu, vết thương nhiễm trùng, dính một số độc tố, bỏng, và một số loại bệnh gây suy nhược cơ thể. (Lưu ý: Sản phẩm không phải là thuốc và không có tác dụng thay thế thuốc chữa bệnh)
]
Trần Ngọc Lâm:
“?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!