Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân - Chương 290
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
52


Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân


Chương 290



“RẦM!!!”

Trần Ngọc Lâm bị Saber mạnh mẽ đánh bay ra ngoài. Hắn lấy tay quẹt một ngụm máu chảy ra từ miệng, lúc hắn bị tấn công bởi kiếm phong của nàng.

Không thể phủ nhận trình độ kiếm thuật – đao thuật của cả hai có sự chênh lệch rõ rệt. Một bên là một hiệp sĩ đã chiến đấu trên trận mạc cả cuộc đời, một bên là Trần Ngọc Lâm mới bắt đầu học đao chưa tới một năm.

Trên hết là binh khí của cả hai, đối đầu với một thực thể cỡ Anh Linh hắn phải tung ra toàn bộ sức lực của mình. Kĩ thuật dùng kiếm của nàng được cường hóa gấp nhiều lần do nàng là một Saber, chứ nói về sức mạnh thể chất có lẽ nàng chỉ nhỉnh hơn hắn mà thôi.

“Tạch tạch tạch tạch tạch”

Đồng thời, hắn giơ lên Yểm Đao, chắn khỏi một loạt đạn tới từ Master của Saber. Người này bằng cách nào đó đã hoàn toàn bình phục sau khi bị hai cú đá như trời giáng giáng xuống. Trần Ngọc Lâm cũng không hiểu ra sao, một cú đá đó hoàn toàn có thể phá vỡ cả bức tường bê tông cốt thép.

Sau khi có Anh Linh của mình đứng ra chiến đấu, hắn rõ ràng đã linh động hơn trước rất nhiều.

“RÍTTTT”

Một tiếng rít dài vang vọng, kế đó đột nhiên một con rắn khổng lồ lớn ngang cỡ một người rít lên một tiếng, lao về phía Saber. Saber do đang chiến đấu với Trần Ngọc Lâm, hơn nữa do bị Lệnh Chú tác động nên hoàn toàn không hề để ý tới đằng sau mình, bị nó quấn ngang từng vòng một.

Rất giống cách một con trăn giết chết con mồi.

Cùng lúc con Hydra phân tán sự chú ý của Saber, Trần Ngọc Lâm cũng lập tức lao về phía Kiritsugu, tuy nhiên Saber bằng một cánh tay không bị Hydra quấn lấy đã lập tức vung kiếm lên, chém bay đầu của Hydra, máu độc văng lên tung tóe.

“Master, cẩn thận.”

Saber hét về phía sau nàng, Master của nàng không phải Tử Đồ, cũng chẳng phải một pháp sư hùng mạnh tới mức có thể thắng được cả Anh Linh, chỉ là một pháp sư bình thường với Lễ Khí có một sự độc đáo nhất định.

Con mãng xà Hydra với nọc độc kinh khủng tới mức có thể khiến cho phổi của một người trưởng thành cháy thành tro, máu nó còn độc gấp bội lần. Kiritsugu dù chỉ hít một hơi, tuy nhiên ông ngay lập tức cảm giác được cổ họng mình bắt đầu cháy bỏng, kế đó lập tức dịu đi, rất rõ ràng đã lành lại.

“Nghịch chuyển thời gian – bình phương tốc độ!”

Ngay sau đó, ông lao về phía Trần Ngọc Lâm, tốc độ nhanh lên gấp 4 lần lúc trước. Ông giơ lên nòng súng, lại thêm một loạt đạn nữa bắn về phía của Trần Ngọc Lâm. Mặc dù Căn Nguyên Đạn đã sẵn sàng lên nòng, nhưng lúc này ông chưa muốn dùng nó.

Đó là loại Lễ Khí chỉ nên dùng lúc quyết định. Hơn nữa, lúc này ông chưa có góc bắn phù hợp.

Chợt, một ánh chớp lóe lên, kế đấy một tia máu phun ra trước mắt ông, Trần Ngọc Lâm đã đâm xuyên tay mình qua ngực của Kiritsugu, các ngón tay đã đâm qua trái tim ông. Kế đấy, hắn rút tay ra, chuẩn bị rút lui.

Mặc dù việc Kiritsugu đột nhiên tăng tốc độ khiến hắn hơi ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ thế thôi. Tốc độ của hắn đã vượt xa tốc độ của Kiritsugu rồi.

Về phần Saber, Master của nàng đã bị tiêu diệt, chỉ cần Hydra tiếp tục dây dưa nàng, chẳng bao lâu ma lực của nàng sẽ cạn kiệt. Một Anh Linh có kĩ năng Hành Động Độc Lập ở cấp cao như nàng hẳn sẽ có thể tồn tại mà không có Master trong 1 ngày. Nhưng nàng đang ở tình trạng thiếu ma lực, và chiến đấu nữa? Chẳng đời nào nàng giữ lâu được.

“……….”

Kế đấy, Trần Ngọc Lâm có thể bằng mắt thường nhìn thấy trái tim và miệng vết thương của Kiritsugu lành lại, cách mà vết thương lành lại chẳng khác gì đảo nghịch thời gian cả.

Trần Ngọc Lâm có thể không biết về nó, nhưng Kiritsugu thì khác.

Bảo Khí Avalon. Ông đã nhận nó từ vợ mình, chiếc vỏ kiếm sở hữu quyền năng phục hồi, thậm chí ngăn chặn tuổi già. Được đặt trong người Kiritsugu, Master thực sự của Saber, Avalon giờ đây nhận ma lực từ Saber và giải phóng sức mạnh thực sự của nó, đúng với giao ước.

Dù đã biết về khả năng của Avalon, Kiritsugu chưa bao giờ được tận mục sở thị và vì thế, không ngờ rằng nó có thể chữa lành cả những vết thương chí mạng ở mức độ như phá vỡ cả trái tim.

Không chỉ những vết thương gây ra bởi kẻ thù, Avalon còn hồi phục cả những vết thương do chính ông gây ra. Vì thế, dù cho đang trong tình thế bất lợi trước kẻ thù mạnh mẽ, Kiritsugu lại thấy khá tự tin. Ông ở trong một tình trạng có thể nói là bất tử, cho tới chừng nào ma lực ông cạn kiệt.

Đương nhiên, nếu trao Bảo Khí Avalon cho chủ nhân thực sự của nó, Saber, Avalon sẽ phát huy hoàn toàn hiệu quả, chân chính ngăn chặn toàn bộ sát thương gây ra cho Saber, tuy nhiên chẳng đời nào ông làm thế.

“Bằng Lệnh Chú.. ta ra lệnh cho con rối..”

Kiritsugu ra một mệnh lệnh, nhưng Trần Ngọc Lâm chẳng để cho ông có cơ hội làm thế. Hắn giơ lên cặp trảo, vỗ một chưởng vào đầu của Kiritsugu, tuy nhiên đòn đánh của hắn giống như bị chặn lại bởi một tấm khiên vô hình vậy.

“Hả?”

Trần Ngọc Lâm kinh ngạc, từng gợn sóng trong không khí tràn ra bao phủ lấy Kiritsugu, hấp thụ hoàn toàn sát thương của hắn. Đây chính là tác dụng của Bảo Khí Avalon, một Bảo Khí đã đạt tới Chân Ma Pháp, hoàn toàn bao phủ chủ nhân của nó trong một kết giới bất hoại.

Tuy nhiên, chỉ khi ở gần chủ nhân thực thụ của nó – Saber nó mới có thể tạo ra được tác dụng như thế. Càng ở xa chủ nhân của nó, nó sẽ càng dần tiến vào trạng thái không hoạt động.

Kiritsugu lập tức nhận thấy thời cơ khi Trần Ngọc Lâm hơi sao nhãng, ông giơ lên kiện Lễ Khí của mình, thứ đã chuẩn bị từ trước, dự tính bắn ra Căn Nguyên Đạn, thì bất chợt ông cảm giác được mình đang bị nhấc lên.

Trần Ngọc Lâm chẳng có ý định chiến đấu với Kiritsugu. Đúng là vừa nãy, hắn hoàn toàn có ý định một vỗ bay đầu của Kiritsugu đi, tuy nhiên lại bị ngăn cản bởi một lực lượng mạnh kinh khủng, muốn phá vỡ nó ít nhất cũng mất cả ngày.

Bảo Khí Avalon – một kiện Bảo Khí phòng thủ cấp bậc chạm tới Chân Ma Pháp sẽ chẳng đời nào để cho chủ nhân của nó bị giết. Cho nên các đòn tấn công chí mạng cỡ như vậy là không thể được.

Nếu đòn tấn công thẳng vào đầu bị chặn lại, các đòn tấn công khác thì lại hoàn toàn có thể khôi phục, vậy thì Trần Ngọc Lâm chỉ việc vứt ông ta ra khỏi vòng chiến.

Một tay nắm lấy chân của Kiritsugu, Trần Ngọc Lâm quay vòng 5 vòng, kế đấy hắn thả tay ra, để mặc cho Kiritsugu “bay tự do” ra ngoài căn biệt thự. Hơn nữa, nơi mà hắn nhắm Kiritsugu vào vừa vặn chính là nơi các Anh Linh hùng mạnh đang quyết đấu.

Thể nào cũng có người giải quyết được gã.

Lúc này, Saber đã xoay xở để xé toạc con Hydra khi bị nó quấn quanh với Bùng Nổ Ma Lực – thật kinh ngạc với sức mạnh của một Anh Linh. Sức mạnh của nàng hoàn toàn xé rách con mãng xà Hydra ra làm hàng chục mảnh, máu văng ra thành một cơn mưa máu.

Trong khi đó, bị dính máu của Hydra bao phủ toàn thân, Saber đã đang trong tình trạng nguy kịch. Trần Ngọc Lâm hoàn toàn hiểu tại sao, đến cả Heracles cũng đã từng nói nếu có kẻ nào, bằng cách nào đó phủ kín toàn bộ cơ thể anh bằng máu của Hydra anh chắc chắn sẽ chết. Hơn nữa loại độc này God hand cũng không thể kháng cự lại bằng sự miễn sát thương.

Đây hẳn là di chứng từ cái chết của anh trong truyền thuyết – bị bao phủ trong độc của con độc xà Hydra, thiêu đốt da thịt mà chết.

Mặc dù bộ giáp Saber đã tan rã, tuy nhiên sức mạnh của Lệnh Chú vẫn còn đó, nàng vung thanh kiếm lên, chém về phía Trần Ngọc Lâm, tuy nhiên lúc này nàng đã là nỏ mạnh hết đà, Trần Ngọc Lâm hoàn toàn dễ dàng né tránh.

“Oanh!”

Một cú đá lôi đình như trời giáng từ Saber đạp thẳng vào người hắn, đánh văng hắn ra. Nhưng cùng lúc này, Saber khựng lại, nàng cúi xuống nhìn mũi tên cắm vào sâu trong ngực mình.

Lúc mà Trần Ngọc Lâm bị đá bay ra, hắn cũng đã kịp lôi ra một mũi tên – mũi tên của Heracles tẩm sẵn nọc độc Hydra – đâm thẳng vào tim Saber.

Dù là các Anh Linh với cơ thể tạo thành từ ma lực cũng có điểm yếu, một là Linh Cơ ở đầu, hai là Linh Cơ ở tim. Đạn đạo bình thường không thể tổn thương được một Anh Linh, vũ khí như Yểm Đao cũng không thể. Chỉ có Bảo Khí – thứ được sinh ra cùng với Anh Linh mới có thể tổn thương họ.

Mũi tên mà Trần Ngọc Lâm đang cầm, không nói tới nọc độc Hydra, chỉ việc nó là một kiện Bảo Khí từ Cung Hydra đã đủ điều kiện để đánh bại Saber rồi. Mặc dù nàng có kĩ năng Hành Động Độc Lập cấp cao, nhưng để tiếp tục duy trì hình dạng sau khi bị đâm xuyên tim cần kĩ năng “Duy Trì Chiến Đấu”.

Trường Phái Saber không có cái này.

Một nhát đâm của hắn là quá đủ để đánh bại Saber. Linh Cơ ở tim đã bị phá diệt, trừ khi nàng sở hữu kĩ năng “Duy Trì Chiến Đấu”, còn không là hẳn sẽ không thể tồn tại được.

Dù cho có dùng Lệnh Chú cũng không thể.

Trần Ngọc Lâm đứng dậy, nắn lại cánh tay bị gãy mất sau khi hứng chịu một cú đá kinh người của Saber. Mặc dù hắn chắc chắn không có cách nào Saber có thể sống qua cú đâm đó, tuy nhiên để đảm bảo, hắn vẫn đứng nhìn nàng hóa thành từng hạt bụi vàng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN