Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân - Chương 31: Nhện ma sĩ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân


Chương 31: Nhện ma sĩ



1 tuần sau…

Đương nhiên, nói là một tuần nhưng kì thật cũng chỉ là một tuần trong thế giới này thôi. Ở thế giới thực chưa quả nổi 1 giây.

Ở một góc nào đó trong Mê Cung…

Trần Ngọc Lâm chạy ngang qua ước chừng 13 con nhện, mỗi một con làn da đều chuyển hóa theo hướng tối màu đi nhiều, rõ ràng là trưởng thành lên khá nhiều rồi. Mỗi một bước hắn chạy, đều khiến cho một con nhện bị đạp bay đi.

Loại cước pháp này, kì thật cũng không quá cao siêu, nhưng chân chính để lại ấn tượng là mỗi lần hắn tung cước ra đạp, phản lực gây ra khiến cho chân hắn bắn ngược trở lại ngay sau đó được hắn sử dụng đạp thêm 1 cú nữa thậm chí còn mạnh hơn cả cú đầu tiên.

Hơn nữa, cú thứ hai chính là thủ pháp “cú đấm 1 inch” chuyển hóa xuống chân. Mặc dù không hoàn hảo lắm, nhưng cũng quá đủ để khiến cho cú đá thứ gây lượng sát thương gấp rưỡi cú đầu mà thời gian để đá cú thứ hai chỉ là 0.3 giây. Thậm chí ngẫu nhiên đôi khi hắn đạp vào vài chỗ tư thế thuận lợi, hoặc sức đầy đủ hoàn toàn có thể đạp ra được 3 cước.

Loại cước pháp này, là hắn tự nghĩ ra, hắn tạm gọi loại cước pháp này là “Đa Cước”.

Đương nhiên, gọi là cước pháp thì hơi quá đề cao, cùng lắm nó chỉ có thể gọi là 1 thủ pháp chiến đấu thôi.

Trần Ngọc Lâm cho tới ngày hôm nay đã xử xong được phải tới hơn 300 con Nhện “con”. Dù thế hắn vẫn chưa thấy được mấy con nhện điểm cao hơn 1 đâu, điều này xét ra mà nói, khá là kì quái. Có điều, hôm nay vận may của hắn rốt cuộc gặp “vận”.

Hắn lúc đó đang nhàm chán ngồi suy nghĩ về cái “Đa Cước” sao cho nó thật sự tiện dụng nhất có thể, lúc đó hắn đã ngồi một chỗ hơn nửa tiếng đồng hồ. Thì có một con nhện không to lắm, gấp đôi so với người bình thường đi ngang qua một chỗ cách hắn 20 mét. Lúc đó, chợt hắn nhìn thấy từ dưới một tảng đá lao ra một con nhện màu xám.

Con nhện này khác hẳn với lũ kia, toàn thân nó dẹt dẹt, tám cái chân dài lêu ngêu 4 chân sau vô cùng rắn chắc, hai chân giữa cong lên trên và cực kỳ nhiều cơ bắp dường như còn hơn cả bốn cái chân sau. Còn hai chân phía trước dài gấp đôi chân bình thường, sắc nhọn và có mũi nhọn cong như cái móc cướp biển.

Rõ ràng loài này tiến hóa để săn mồi bằng cách chui vào trong hang và đợi chờ con mồi đi qua. Kế đó móc nó vô hang và dùng hai cái chân giữa để xé thịt.

Kết quả Giám Định:

[

Nhện Phiến – Rank C – Level: 98/100(2 sao)

Điểm Hối Đoái: 5 điểm.

]

Trần Ngọc Lâm nhẩm tính, một con Nhị Phẩm đỉnh phong 5 điểm, chiếu theo quy mô đó, 25 điểm sẽ đâu đó trong khoảng Tam Phẩm Sơ Kỳ. Còn 200 điểm… có thể là Tam Phẩm đỉnh phong, thậm chí có thể là Tứ phẩm tồn tại.

Hắn tính toán kiểu đó, nhíu mày. Tứ Phẩm cách Nhị Phẩm quá xa, tuy rằng trong mấy phẩm giai đầu hoàn toàn có thể vượt cấp mà chiến nhưng cũng không thường đến mức vượt hẳn hai giai.

Hơn nữa, Tứ Phẩm tu xương cốt, lũ côn trùng có lớp xương bên ngoài cơ thể, nói cách khác là lớp giáp ngoài của chúng sẽ kiểu… ta là vô đối đại loại thế. Khác với con sói kia, dù cho nó là Tứ Phẩm thì vẫn có hốc mắt để bắn xuyên qua. Hạch tâm của côn trùng thì lại nằm sâu trong cơ thể, càng to càng sâu.

Hắn lắc đầu, suy tính cũng chẳng được gì, lúc này quan trọng là cày điểm. Nghĩ thế, hắn nhảy lên, chạy lướt ngang qua một khoảng 50 mét trong chưa tới 3 giây, vừa vặn đúng lúc con nhện Phiến đang kéo con nhện trắng bạch kia vào trong hang.

Hắn nắm chặt lấy cái chân của con nhiện Phiến, lôi xềnh xệch nó ra khỏi hang, sau đó thuận tay giết luôn con nhện trắng con kia. Dù chỉ là 1 điểm, nhưng mà nhiều cái 1 gộp lại nhau thì cũng ra con số khổng lồ đấy.

Ví dụ như đó là cách hiện tại hắn kiếm được hơn 300 điểm Vận Mệnh!!

Trần Ngọc Lâm vứt cái xác của con Nhện trắng kia xuống đất. Kế đó hắn quay sang nhìn con Nhện Phiến, lúc này đã hoàn toàn bại lộ ra ngoài.

Con Nhện Phiến hiển nhiên là loài chuyên môn sinh sống trong hang, mà lúc này đây Trần Ngọc Lâm đang đứng ở ngay cửa hang của nó, cho nên nó tuyệt đối sẽ không lựa chọn chạy trốn, mà ngược lại lao thẳng vào hắn, hai chân trước giang ra hai bên, một mặt để tỏ rõ uy thế, mặt kia chuẩn bị “chặt” hắn bất cứ lúc nào.

Trần Ngọc Lâm nhìn thấy con nhện lao thẳng về phía mình, cười mỉm, chân đạp mạnh lao thẳng về phía con nhện. Mặc dù tốc độ của hắn lúc trước đã nhanh vô cùng, nhưng bây giờ thậm chí còn nhanh hơn.

“Đa Cước” không chỉ có tác dụng đối với những cú đá, mà còn là một cách tốt để lấy đà chạy nữa, có thể để cho hắn ngay lập tức tăng vọt tới tốc độ tối đa của mình. Ngoài ra nếu sử dụng khi đang chạy sẽ tăng nhanh tầm 20% tốc độ của hắn.

Trần Ngọc Lâm lướt đến phía dưới con nhện bằng một cú đá xoạc, tiện chân đá gãy luôn một cái chân của con nhện. Cùng lúc, hắn đẩm thẳng lên trên một đấm, toàn bộ lực đạo dồn toàn bộ vào một đòn này, liền ngay sau đó con nhện không chịu nổi một kích, bắn văng thẳng lên trời, ngực dập nát thảm trọng.

“Fú Kè” + Đa Cước phiên bản nắm tay, gọi là Đa Trọng Kích = gấp 2,5 lần sức mạnh bình thường. Có điều một đấm này khiến cho tay của hắn chịu phản lực trầm trọng, thậm chí mỗi lần đấm xong mu bàn tay đều bị dập nát. Tuy vậy, hắn là ma cà rồng, lực phôi khục rợn người, chưa đầy năm giây sau đã khôi phục hoàn tất rồi.

[Kí Chủ đã tiêu diệt Nhện Phiến, đạt được 5 điểm Vận Mệnh cùng 64 Kinh Nghiệm]

Trần Ngọc Lâm nhìn điểm Vận Mệnh tăng lên không nhiều lắm. Tiếp tục đi đồ sát lũ nhện. Lúc trước hắn chỉ chạy vòng quanh mê cung một cách ngu xuẩn, mãi đến tận ngày thứ năm khi nhìn thấy một con nhện đang ăn xác một con khác thì hắn nảy ra ý tưởng tạo ra một mộ huyệt chôn vùi toàn bộ số nhện.

Cũng có rất nhiều nhện bị hấp dẫn đến đây, nhưng tuyệt nhiên chỉ là nhện trắng thông thường. Tuy rằng giúp cho hắn được không ít, nhưng mà vẫn hơi tốn thời gian chỉ để săn giết mấy con 1 điểm Vận Mệnh nên hắn bỏ qua chờ tụi nó trưởng thành. Có điều bây giờ hắn đã biết lũ kia có thể làm tổ dưới lòng đất, trước thì hắn thường hay trèo lên trên trần hang để tìm nên không để ý. Còn bây giờ đã biết rồi thì chỉ cần truy sát là được.

Tạm thời hiện tại hắn mới biết được ba loài nhện, loại thứ nhất là lũ nhện con trắng trắng trông khá đáng yêu, loại thứ hai là lũ nhện xám xịt trông thấy tởm. Lũ này là loại thứ nhất lớn lên về sau, trị giá 3 điểm Vận Mệnh, 10 điểm kinh nghiệm một con. Hắn mới biết được lũ này lớn lên được sau khi quan sát cái hố xác mà hắn làm ra thì thấy vài con lột xác ra thành lũ màu xám.

Có điều lũ xám xám này lớn lên cần ăn thịt, nhưng cũng không thành vấn đề vì hắn có một cái hố chứa độ 200 cái xác nhện. Đằng nào ở chỗ này vì một vài lý do, có thể do Hệ Thống nên hắn không cần ăn, cũng không thấy cả mệt lẫn buồn ngủ.

Loại thứ ba là Nhện Phiến mới gặp, 5 điểm Vận Mệnh, Kinh nghiệm dao động ở 50 tới 75 Kinh nghiệm một con.

Lại hai ngày nữa trôi qua, có vẻ Trần Ngọc Lâm đơn phương đồ sát dẫn đến sự chú ý của một con nhện khác hẳn. Con nhện này không giống lũ nhện trắng bạch ngu ngu khờ khờ, cũng không giống loài nhện Phiến núp trong xó mà đột kích.

[Nhện Ma Sĩ – Rank C

Level 62/100 (3 sao)

Điểm Vận mệnh: 25 điểm.

Kĩ năng đặc biệt: [Hỏa Cầu] [Hỏa Trụ][Thạch Hoán][Triệu Hồi Tộc Quyển]

]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN