Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Là Của Tôi!
Chương 49: Kết Cục
-Vợ, anh lại công ty trước, em đi sau nhé, nhớ ăn sáng rồi hả đi làm, đi cẩn thận. Yêu em! – cô cười hạnh phúc,, rồi vào tolet thay đồ….
-Chào cô chủ – bác qg
-Chào buổi sáng bác – cô cười tươi
-Cô chủ ăn đi – bác qg
-Dạ – cô ngồi xuống ăn…..
-Con đi đây, chào bác – cô cúi đầu chào rồi đi, bác quản gia nhìn theo cười hiền…
*********************************************************
-Cô vừa tới công ty thì có điện thoại, lấy ra xem thì hóa ra là anh….
-Alo anh – cô
-Em tới chưa – anh
-Dạ rồi, em đang ở trước cửa công ty – cô
-Ờ, vậy em lên đi – anh
-Ừ – cô nói rồi cúp máy, định đi lên thì có tin nhắn…
-“Con mầy đang trong tay tao, muốn cứu nó thì tự đi đến đây, địa chỉ MYT, đi một mình, liệu hồn đấy”
-Cô run run, con cô đang gặp nguy hiểm rồi, không do dự cô bắt taxi đến đây, anh đứng ở trên nhìn xuống thấy mặt cô lo lắng,, thất thần, còn đang khóc, anh liền chạy xuống, tới trước cửa thì thấy cô lên taxi, liền lấy xe lái rượt theo. Tay nghề chạy xe của anh cũng rất cứng, nên đã đuổi kịp….
-Tới nơi, cô liền chạy vào, mở cửa ra, đây là một căn nhà hoang khá cũ kĩ
-Các người là ai? Mau ra đây – cô hét
-Tới rồi sao – giọng một người con gái
-Thả con tôi ra – cô hét, giọng lo lắng
-Haha, từ từ chứ – trúc từ trong bước ra
-Là cô – cô
-Phải là tao– trúc ngồi chễm chệ trên ghế
-Tại sao cô lại bắt con tôi – cô hét đầy giận dữ
-Haha, chỉ có vậy mới bắt được mầy đến đây – trúc cười độc ác rồi ra lệnh bọn đàn em – trói lại
-Vâng
-Cô giờ đang bị trói chặt trên ghế, khiến cô khó chịu, lại rất đau tay…..
-Thả con tôi ra – cô
-Haha, mầy nghĩ dễ sao, yên tâm tao sẽ thả, nhưng tới lúc kết thúc kìa, tới đó tao sẽ thả để mầy nhìn mặt con mầy lần cuối, haha – trúc cười thâm độc
-Cô không được làm hại con tôi – cô lo lắng
-Yên tâm, thứ tao cần là giết chết mầy – trúc
-Tại sao cô muốn giết tôi – cô
-Vì mầy đã cướp anh Phong ra khỏi tao – trúc hét đầy căm phẫn
-Cô làm tôi thấy mắc cười ghê, tôi cướp Phong ra khỏi tay cô sao? Cô có nhớ lộn không vậy – cô cười lạnh
-Mầy… Chát – trúc tức giận, tát cô một bạt tay
-Mầy câm mồm cho tao, Chát – trúc tát cô thêm một cái, lần này đau hơn làm miệng cô bật cả máu
-Cô bị tình yêu làm mù quáng rồi – cô thương hại
-Tao rất tỉnh táo, chỉ tại mầy, do mầy, nếu không có mầy thì Phong đã là của tao, mầy là con chó cản đường, tao căm thù mầy – trúc mắng chửi
-Thật tội cha mẹ cô, bỏ tiền cho cô ăn học đàng hoàng, cuối cùng chỉ biết thốt ra những câu dơ bẩn này, những câu mà chỉ có mấy đứa đầu đường xó chợ, thất học mới nói – cô cười khinh
-Mầy im đi, đừng dạy đời tao, mầy phải chết – trúc
-Nhìn cô thật đáng thương, cô giết tôi? Ok cứ giết, cho dù cô giết chết tôi cô cũng không có được Phong đâu, lúc đó Phong càng hận cô hơn, càng khinh bỉ kinh tởm cô hơn thôi – cô
-Mầy câm miệng lại ngay, Chát – trúc tát cô, làm mặt cô sưng lên
-Mầy phải chết – trúc rút con dao ra, đưa gần cổ cô….
-Cô định giết tôi thật – cô hoảng sợ, mũi dao thật sắc nhọn
-Mầy nghĩ tao đang đùa sao, mũi dao này nó không có mắt đâu, – trúc cười thỏa mãn
-Cô.. độc ác thật – cô cười mỉa
-Mầy chết đi, đừng lảm nhảm – trúc giơ dao lên định đâm cô thì…
-RẦM – cánh cửa mở ra, làm trúc giật mình, nãy giờ anh đang định vào nhưng do bama cô gọi, nên anh mới nghe, để không thôi sợ bama cô lo lắng, cũng may vào kịp thời….
-A…nh…phong… – trúc hoảng sợ
-Cô định làm gì Trân – anh tức giận, nắm chặt tay
-Em..em… – trúc
-Tôi đã từng nói gì với cô, hả – anh quát tức giận
-Cô ta đáng phải chết, tại cô ta anh mới mắng chửi em thậm tệ, tại cô ta em mới không có anh, tại cô ta, cô ta phải chết – trúc kề dao gần cổ cao, làm cổ cao ứa máu, anh thấy rất đau lòng….,
-Cô dám – anh quát làm trúc giật bắn người….Nhân lúc trúc giật mình, anh đi nhẹ nhàng lại giật cây dao xô mạnh trúc ngã qua, mở trói cho cô
-Em có sao không – anh đau lòng hỏi
-Không sao – cô cười trấn an anh
-Cô chết chắc – rồi anh lấy điện thoại ra
-Rút hết cổ phần bên công ty Tạ thị, làm phá sản – anh lạnh lùng
-……
-Đến địa chỉ MYT đi, đem người về, 5p – anh nói rồi cúp máy, trúc đang sợ xanh mặt
-Tôi nói là làm, ba cô sắp đi tù rồi đấy – anh
-Em xin anh, đừng làm vậy – trúc khóc lóc
-Tôi cảnh cáo rồi, do cô thôi, con tôi đâu – anh quát
-Em không có bắt con anh, em chỉ hù cho cô ta đến thôi – trúc thành thật
-Cũng may cho cô, nếu cô bắt con tôi nữa thì hậu quả còn hơn – anh bớt lo lắng
-Em xin anh, đừng rút cổ phần – trúc
-Biến đi – anh lạnh lùng
-Dạ chúng tôi đến rồi – người con trai bước vào
-Cho cô ta làm gái – anh nói rồi bế cô đi về
-Vâng
-Không thả tôi ra, không – trúc la hét thảm thiết,,,,…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!