[VKook] Hợp đồng bao dưỡng (H)
Chương 3: Động tình
Cậu biết trong mắt những nghệ sĩ muốn tìm kim chủ thì Kim Tại Hưởng là người như thế nào, người này không có đam mê đặc biệt, hào phóng với bạn tình, hơn nữa xưa nay đều không ép buộc người khác, quả thực là đối tượng tốt nhất để bò lên giường.
Nhưng trước giờ cậu chưa hề nghĩ có một ngày mình không thể không trở thành một trong những người kia.
Đương nhiên cậu có thể từ chối, tin chắc rằng Kim Tại Hưởng sẽ không làm khó cậu vì điều đó.
Nhưng đối phương chắc chắn cũng sẽ không giúp cậu nữa, càng không cứu cậu khỏi hiểm cảnh lúc này.
Còn cậu… đã không kiên trì nổi nữa rồi.
Cậu không biết lão già họ Mạnh kia cho người bỏ thứ gì vào đồ uống, chỉ cảm thấy máu trong người mình như đang sôi trào, thậm chí còn nảy sinh một loại khát vọng mạnh mẽ với đôi tay đang nắm chặt lấy tay mình kia, hy vọng nó có thể siết chặt hông mình, sau đó xoa xoa trên làn da nóng bỏng của cậu.
Thật sự là sắp điên rồi…
Bởi vì những tưởng tượng tràn ngập mờ ám này mà cậu càng thêm khó thở, đành nhắm mắt lại, cưỡng ép bản thân tỉnh táo một chút.
“Tôi… Ngài muốn… Muốn tôi ư?”
Cậu loáng thoáng nghe được tiếng cười khẽ của Kim Tại Hưởng, đối phương đáp lại bằng cách dùng sức kéo cậu lên trên, sau đó vòng một tay qua nách ôm lấy eo cậu, giúp cậu lật mình vào ban công.
Cuối cùng hai chân cũng được tiếp xúc với mặt đất, trong nháy mắt đó hai đầu gối cậu như muốn nhũn ra mà té xuống. Hắn đỡ lấy cậu, sau đó ôm vào phòng đặt lên ghế sô pha.
“Cậu tên gì?” Kim Tại Hưởng không để ý lắm hỏi, tầm mắt rơi vào cần cổ ửng hồng của đối phương. Hắn dễ dàng lột áo khoác nhăn nhúm của cậu ra, sau đó dùng ngón tay nới lỏng nút thắt cà vạt.
“… Tuấn…Tuấn Chung Quốc.”
Thần trí của cậu đã hơi mơ màng, lúc nút cài áo sơ mi bị cởi ra liền theo bản năng co rụt về sau, lại bị Kim Tại Hưởng nắm chặt eo kéo lại. Tay của hắn kề sát lên da thịt cậu, dù cách một lớp vải mỏng nhưng cảm giác đó vẫn khiến cậu tê cả da đầu, không nhịn được rên rỉ một tiếng, giống như bị hành động không thể gọi là dịu dàng này đầu độc, cuối cùng cũng không còn muốn né tránh nữa.
“Chung Quốc” Kim Tại Hưởng nhẹ giọng lặp lại cái tên này, sau đó liền nhận ra vì tiếng gọi của mình mà cậu nhạy cảm run lên một cái.
“Thật là xằng bậy mà.” Hắn cũng không cảm thấy hưng phấn vì bộ dạng kích động này của đối phương, trái lại còn khẽ nhíu mày, “Lão già họ Mạnh đó rốt cuộc cho cậu uống thứ gì?”
Tuấn Chung Quốc nghe vậy có hơi mờ mịt nhìn hắn, con người đen bóng bị che lấp bởi một tầng hơi nước. Có lẽ là cảm thấy thả lỏng sau khi thoát khỏi ông chủ Mạnh nên chàng trai này đã thu lại móng vuốt sắc nhọn, thoạt nhìn ngoan ngoãn như một con mèo nuôi trong nhà.
“Thôi, ngồi yên đây đừng nhúc nhích.” Hắn thở dài, xoa nhẹ mái tóc lành lạnh và ẩm ướt của Chung Quốc, đứng dậy cầm lấy điện thoại gọi vào dãy số phòng cách vách.
Điện thoại được nhận ngay lập tức.
“Thiếu gia?” Giọng nói Phác Chí Mẫn vang lên.
“Tìm cho tôi kim tiêm dùng một lần, nhanh lên chút.”
Kim Tại Hưởng nói xong liền cúp điện thoại, cũng không giải thích lý do. Vậy mà vẻn vẹn nửa phút sau tiếng gõ cửa đã vang lên, tiếng gõ chỉ vang lên ba lần như cũ, sau đó Phác Chí Mẫn tự mình mở cửa bước vào, mắt nhìn thẳng đưa kim tiêm và cồn sát trùng tới trước mặt hắn.
“Thiếu gia có cần tôi giúp không?”
Kim Tại Hưởng lắc đầu, tự mình bắt lấy tay trái của Tuấn Chung Quốc, dùng cồn khử độc trước sau đó mở kim tiêm loại bỏ không khí, lúc đặt kim tiêm lên tay đối phương còn có thể thấy rõ huyết quản tĩnh mạch.
Dường như nhận ra nguy hiểm, ý thức vốn hỗn loạn của Tuấn Chung Quốc bỗng dưng giãy giụa ngay lúc kim tiêm chạm vào, muốn rút tay lại. Kim Tại Hưởng suýt chút nữa đâm nhầm, không kiên nhẫn mà bóp lấy cằm cậu, ép cậu đối diện với tầm mắt của mình.
“Đừng nhúc nhích, tôi lấy máu xét nghiệm cho cậu, để xem cậu đụng phải thứ gì.” Chờ Tuấn Chung Quốc dần yên tĩnh lại, hắn liền vỗ vỗ cánh tay rắn chắc cứng đờ của đối phương, đè kim tiêm lên, “Thả lỏng chút. Lúc này sao tính cảnh giác mạnh thế, lúc nãy té một lần còn nhớ không?”
Kim Tại Hưởng chỉ tùy tiện tìm đề tài nói để giúp cậu thả lỏng mà thôi, lần này lúc hắn đâm kim tiêm vào không hề gặp chống cự, thuận lợi rút nửa ống máu ra sau đó dùng bông ngăn lại lỗ kim trên cổ tay cậu.
“Cầm đi xét nghiệm, sau đó tìm chất giải độc tương ứng tốt nhất cho tôi.” Hắn đưa ống máu trên tay cho Phác Chí Mẫn, chờ người đi khỏi liền kéo Tuấn Chung Quốc đang thở hổn hển lên, ôm vào ngực mình.
“Người đại diện…” Thân thể cậu không tự chủ được mà cọ mấy lần lên người hắn, trong miệng mơ hồ không rõ, thốt ra lời không đầu không đuôi.
Kim Tại Hưởng bắt đầu cởi quần áo cậu nên chỉ qua loa “Ừ” một tiếng, vài giây sau hắn mới phản ứng được là đối phương đang trả lời câu hỏi vừa nãy của mình.
Cho nên nói, con báo nhỏ được hắn nhặt về này là bị người đại diện bán đi.
Vừa lúc hắn cũng lột hết quần cậu xuống, khiến cho cặp chân thon dài rắn chắc lộ ra ngoài.
Thật xinh đẹp.
Kim Tại Hưởng cảm thán một tiếng, hắn đưa tay vuốt ve bắp đùi đối phương mấy lần, ngay lập tức người trong lòng liền run rẩy tách chân ra.
“Ngoan như vậy?” Hắn biết rõ đối phương như thế này chỉ là vì dược tính, nhưng vẫn không nhịn được cười cợt một câu. Tay hắn dán vào làn da nóng bỏng của cậu cọ sát đến bên trong bắp đùi, da thịt nơi đó mềm mại hơn nơi khác rất nhiều, bị hắn dùng lực xoa mấy lần liền nổi lên một lớp đỏ ửng diễm lệ.
Tuấn Chung Quốc có chút không chịu nổi loại đụng chạm này nhưng lại không biết trốn, chỉ hơi quơ quơ chân giống như muốn chủ động cầu hoan.
Hắn bị dáng dấp đối phương câu dẫn đến triệt để cứng lên, nhưng mà hắn thật sự không có hứng làm với một người đầu óc không tỉnh táo. Hắn cởi luôn quần lót đã bị dịch thể làm cho ẩm ướt hoàn toàn của đối phương, thứ trong quần cương từ lâu của cậu ngay lập tức bật ra, gần như dính sát vào bụng dưới của hắn.
Tiểu Quốc không nhỏ nhưng màu sắc hơi nhạt, là bộ dạng rất ít khi được sử dụng tới. Sau khi nửa người dưới hoàn toàn trần trụi cậu liền khó chịu mà nắm lấy áo tắm của Kim Tại Hưởng, giống như muốn đòi hỏi, rồi lại không rõ rốt cuộc mình muốn được an ủi như thế nào.
Cũng may Kim Tại Hưởng không muốn làm khó Tuấn Chung Quốc lúc ý thức cậu đang mơ hồ, hắn trực tiếp dùng tay nắm chặt hạ thể cậu, vật cứng rắn nóng bỏng kia run lên mấy lần trong tay hắn, hắn liền xoa nắn dọc theo thứ nhạy cảm kia khiến cho cậu ngay lập tức phát ra tiếng rên rỉ từ cổ họng.
“A… ưm! Kim tổng… Ha a…”
Tại Hưởng có chút kinh ngạc, không ngờ giờ phút này mà đối phương còn có thể nhớ được là mình đang giao hoan với ai. Thông thường người trúng loại thuốc này sẽ đánh mất khả năng tự kiềm chế chỉ biết động dục, căn bản không quan tâm nổi kẻ làm mình thoải mái là người hay là quỷ.
Không thể phủ nhận, việc đối phương nhớ kỹ mình khiến cho hắn có chút vui vẻ, giống như ban thưởng mà hôn lên vành môi đỏ bừng của cậu, khiến người trong ngực hổn hển như hít thở không thông.
“Đừng nóng vội, thả lỏng một chút.” Bàn tay ôm eo cậu tùy lúc mà vuốt ve, một cái tay khác đang đã bị chất lỏng từ tuyến tiền liệt làm cho ướt đẫm, không lâu sau cũng cảm giác được đối phương đang chủ động lắc lư cơ thể cầu xin hắn.
“Chúng ta còn nhiều thời gian, tôi sẽ cho cậu thoải mái, đừng biểu hiện như một đứa trẻ tham ăn?”
Tuấn Chung Quốc dường như hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm mà hai tay hắn mang lại căn bản không nghe được hắn đang nói gì. Dưới sự an ủi có kỹ xảo của đối phương cậu nhanh chóng có cảm giác muốn bắn tinh mãnh liệt, Kim Tại Hưởng cũng phát hiện điểm này, dứt khoát lấy ngón tay dùng sức vân vê trên đỉnh linh khẩu nhạy cảm.
“A a! Không, đừng đụng…” Tuấn Chung Quốc lập tức kinh sợ mà duỗi thẳng người, cả người không khống chế được run lên, ngay cả tiếng hít thở cũng giống như nỉ non mập mờ.
Lúc ngón tay hắn cứ hết lần này tới lần khác ép lên đỉnh của cậu, cậu lập tức căng eo đạt cao trào trong tay đối phương.
“Ha a—! Kim tổng! Kim…Ưm, a a…”
Chất lỏng sền sệt dính đầy tay Tại Hưởng, còn có một phần bắn lên bụng và ngực cậu. Tuấn Chung Quốc thở hổn hển trong dư vị cao trào, lồng ngực chập trùng bất ổn khiến cho chất lỏng màu trắng dính trên đó chậm rãi tuột xuống.
Quả nhiên là tiểu dâm đãng mà.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!