[Vkook] Khi tổng tài không yêu nữ chính
Chương 6: Bàn về việc phát sinh bất ngờ thì tổng tài là sự tồn tại thiết yếu (2)
Nam nhân anh tuấn mặc âu phục màu đen mở cửa xe, đôi chân dài tiếp đất bên chỗ ngồi lái xe. Anh nhìn thiếu nữ liên tục nhảy múa phía trước, môi mím lại và hơi mấp máy, dùng thanh âm chỉ có anh mới nghe được nói rằng. “Con ngốc.”
Trước cửa khu nhà học cách đài phun nước vài chục bước, một nam sinh hoạt bát ngồi trên thềm đá, bên cạnh cậu ta là một nam sinh thanh tú có nước da trắng bợt đứng dựa vào tường. Ánh mắt của hai người đều chăm chú nhìn đôi nam nữ bên cạnh đài phun nước.
Chỉ thấy thiếu nữ váy trắng đang nhảy múa “bất cẩn” ngã về phía nam nhân mặc âu phục, nam nhân hơi nghiêng người tránh xa mặc cô ta ngã sấp xuống, một cái liếc mắt cũng không thèm đoái hoài gì đến thiếu nữ đã ngã vào trong đài phun nước, bước chân không ngừng đi về phía cửa khu nhà.
Nam sinh hoạt bát đang ngồi kia quay sang nhếch miệng cười với thiếu niên thanh tú, nói: “Cậu thua rồi.”
Thiếu niên thanh tú bĩu môi, không cam lòng lấy một tờ tiền từ trong túi ra đưa cho nam sinh hoạt bát đang ngồi. Tình tiết đại thần, mi được lắm, lúc hãm hại ông đây thì tận hết sức lực, lúc ông đây lợi dụng tình tiết truyện hãm hại đồng bọn một tý thì ngươi lại héo tức khắc, vậy rốt cuộc là có thể tiếp tục yêu đương được gì nữa không đây!
Lúc này, nam nhân mặc âu phục kia đi đến trước mặt hai người, anh trước tiên liếc nhìn Kim Namjoon đang ngồi trên thềm đá và tờ tiền nhăn nheo trong tay cậu ta, sau đó lại nhìn Jungkook mặt không biểu tình đứng bên cạnh, bất ngờ mở miệng: “Cậu là giao…”
Lời còn chưa nói hết, nam sinh thanh tú kia đã chỉ vào thiếu nữ váy trắng đang lồm cồm bò ra từ đài phun nước và mở miệng cắt ngang lời nói của anh: “Tôi không phải là Giao, tình yêu của anh vừa ngã xuống nước kia.”
Đánh cược thua tiền làm Jungkook rất phẫn nộ, tổng tài tiên sinh anh đừng tưởng rằng mình về nhà lặng lẽ tra Baidu biết chữ kia đọc như thế nào thì ngon, đừng có nhắc đến cái tên phiền toái đó với ông đây.
Tổng tài đại nhân tra Baidu xong rốt cuộc cảm thấy mình đã thoát ly diện mù chữ: “…”
Vì sao mỗi lần nhìn thấy cái giếng băng sâu này thì cậu ta đều khiến mình không thể nói được lời nào vậy!
(Từ “giếng băng sâu” đồng âm với từ “bệnh thần kinh”)
Cũng may, ở đây tổng cộng có 3 người, trong thời khắc mấu chốt này sự ý nghĩa tồn tại của Namjoon đã được phóng đại đến mức cao nhất, cậu nhóc cười hì hì mở miệng phá tan bầu không khí xấu hổ: “Anh hai, anh đừng có để ý, cậu ta đang bực bội vì đánh cược thua ấy mà.”
“Đánh cược?” Taehyung tự nhiên sẽ không bỏ một nấc thang xuống đài chắc chắn như vậy.
“Vâng, chúng em cược xem anh có phải gay hay không, cậu ấy nói không phải, em nói phải. Kết quả là anh đương nhiên không có chút phản ứng nào với cô ta cả.” Namjoon rất đắc ý nói. “Anh hai, anh xem em đúng là người hiểu anh rõ nhất phải không?”
Tổng tài Kim Taehyung được em trai hiểu rõ mình là gay: “…” Hai người rốt cuộc có định để tôi có cơ hội nói chuyện không!
Làm một thanh niên tinh anh, phải biết mặt không đổi sắc trước những cảnh ngộ đau khổ. Kim Taehyung là một tinh anh, cho nên anh ấy cũng rất hoàn mỹ làm xong vẻ mặt không chút biểu cảm. Ngoại trừ gân xanh nổi rõ trên thái dương ra thì toàn thân anh đều có vẻ rất bình tĩnh.
Anh rất bình tĩnh nói với Jungkook: “Tôi là anh trai của Namjoon, Kim Taehyung. Lần thứ hai gặp mặt, chào cậu. Nếu không ngại thì cậu có thể gọi tôi là đại ca như Namjoon”
Jungkook cũng gật đầu tự giới thiệu: “Em là bạn học của Namjoon, tên là Jeon Jungkook, anh có thể gọi em là Jungkook.”
Bởi vì tiệc sinh nhật của Namjoon sắp bắt đầu nên ba người cũng không tiếp tục tán hươu tán vượn nữa. Namjoon và Jungkook ngồi ghế sau của xe, Taehyung tổng tại tự mình lái xe đưa ba người đến khách sạn mà nhà Namjoon đã đặt trước.
Jungkook cảm giác được từ lúc mình xuyên việt đến nay thì hiện tại là vinh hạnh nhất. Ngồi trên chiếc Lamborghini số lượng có hạn toàn cầu và tổng tài đại nhân có giá trị con người lên đến hàng nghìn tỉ làm lái xe, cuộc đời này viên mãn rồi.
Lại nói đến viên mãn, Jungkook kéo tay áo Namjoon nhỏ giọng hỏi: “Anh cậu có đạp thất thải tường vân không?”
Namjoon trầm mặc một lúc rồi nói: “Jungkook, cho dù anh tôi là gay thì cậu cũng không thể không coi anh ấy là người được. Chân đạp thất thải tường vân là Tôn Ngộ Không.”
Tổng tài đại nhân nghe thấy những lời của em trai đang không khống chế được âm lượng: “…”
Anh rất muốn phản bác lại em trai, nói cho thằng nhóc biết thực ra mình không phải là gay, nhưng lại cảm thấy hiện giờ đi phản bác thì có vẻ giấu đầu hở đuôi. Vì vậy tổng tài đại nhân tức giận quyết định kéo tên đồng bọn giếng băng sâu của em trai vào top đầu những kẻ không muốn gặp nhất trên đời, thậm chí còn siêu việt cả tên tổng tài keo kiệt vắt chày ra nước của Vương thị kia!
Cảm giác độ an toàn của sinh mạng mình được tăng thêm năm điểm, Jungkook yên tâm thở phào một hơi. Tổng tài đại nhân không chân đạp thất thải tường vân thì không có cách nào đạt được điều kiện để K.O cậu với một kích như trong tiểu thuyết. Vì thế cậu coi như là an toàn sống tiếp được rồi.
Cảm ơn tình tiết đại thần, cuối cùng thì ngài đã có một lần lệch quỹ đạo chính xác.
Hết chương 6
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!