[VKook][Đam Mỹ] Chờ Anh Đến Ngày Mai - Chương 15 : Cuộc gặp gỡ : Yoongi và Hoseok
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
162


[VKook][Đam Mỹ] Chờ Anh Đến Ngày Mai


Chương 15 : Cuộc gặp gỡ : Yoongi và Hoseok


– “Da uli yaegiman gataseo. Amuli gwileul magabwado, jakku maemdora.”

– “Deudgo sipji anha mombulimchyeodo. Maeil deudneun norae.”

Như mọi lần, Taehyung và Jungkook lại hát với nhau một bài hát thường ngày, bỗng…

– *Bộp bộp* Các cậu hát hay lắm đấy. – từ phía sau, một cậu trai tóc màu cam gạch đi lại, bộ dạng vỗ tay đầy phấn khởi.

– Phải. – bên cạnh cậu là một cậu trai khác có mái tóc đen mượt làm nổi bật lên làn da trắng của cậu ấy.

– Hoseok? Yoongi? Hai cậu đi đâu đây? – Taehyung ngạc nhiên.

– Haha chúng tôi đi mua đồ về nấu thì tình cờ nghe tiếng của hai cậu. – cậu bạn tóc cam tiến lên, đó là Hoseok.

– Nhưng phải công nhận hai cậu phối hợp với nhau rất ăn ý. – cậu bạn còn lại lên tiếng, đó là Yoongi.

Thật ra là hai cậu đã theo sau Taehyung và Jungkook từ lúc ở cửa hàng kem đến giờ nhưng mãi mới dám lên tiếng. Biết làm sao được khi đôi trẻ hát hay quá đi mất, sẵn lại có dịp làm quen với cậu bạn Jungkook gì đấy của Taehyung.

– Giới thiệu với hai cậu, đây là Jungkook. – anh hướng bàn tay về phía cậu. – Jungkook, đây là Hoseok. – anh chỉ vào cậu bạn tóc cam. – còn đây là Yoongi. – anh lại đưa tay về phía cậu bạn tóc đen.

– Chào các anh. – Jungkook cậu cúi đầu chào lễ phép.

– Ah, quả là dongsaeng… – Yoongi vừa nhìn cậu cười vừa gãi gãi lưng trông như mấy ông cụ non làm Hoseok bật cười.

– Hahaha, cậu cứ như ông già vậy í. – Hoseok cười lớn.

– Hahaha, đúng là Min Yoongi. – Taehyung cười theo, mắt anh híp lại.

Nhìn thấy ba người bọn họ có một niềm vui đơn giản như vậy, Jungkook bất giác mỉm cười, cậu thầm nghĩ những điều nhỏ bé này thật đáng để trân trọng. Cậu chợt nhớ về những lời Taehyung anh từng nói với cậu về Yoongi và Hoseok, quả thật bọn họ bây giờ chiếm vị trí rất quan trọng trong trái tim của anh. Họ còn hơn cả bạn bè, ân nhân, là những người mà Taehyung anh xem như tri kỉ.

Chợt, cậu lấy điện thoại của mình ra, xoay camera về phía ba chàng trai đang cười đùa. Tiếng chụp ảnh vang lên.

*Tách*

– Cậu làm gì thế Jungkook? – Hoseok bị chói bởi đèn flash.

– Sao cơ?

– A! Cậu chụp đẹp đấy nhỉ. – trong lúc Jungkook còn đang ngớ người ra, Taehyung đã nhanh chóng đi lại và đẩy màn hình điện thoại của cậu ra.

– A…phải. – cậu trả lời bâng quơ.

– Trông vui thật đấy. – Yoongi cảm thán.

– Tôi xem nữa. – Hoseok chạy lại.

Đó là tấm ảnh chụp flash ba chàng trai với mỗi vẻ đẹp khác nhau, họ đang cười nói vui vẻ. Trông như một tấm ảnh để sau này chúng ta có thể hồi tưởng lại những phút giây đẹp đẽ. Tay nghề của Jungkook cậu quả không tầm thường tí nào a~

– Tay nghề khá lắm! – Yoongi vỗ vai cậu.

– Đúng đấy. – Taehyung cười.

– Haha, cám ơn các anh. – cậu cười ngại.

– Này, tôi đói quá. Hay là chúng ta đi ăn bánh gạo cay đi. – Hoseok xoa xoa bụng.

– Cậu đi không, Jungkook? – anh quay sang hỏi cậu.

– À không, mẹ tôi đang chờ ở nhà. – cậu cười.

– Thôi vậy chúng tôi đi nhé, cậu nhớ chuyển tấm ảnh cho tôi đấy.

– Tôi biết rồi, chào các anh. – Jungkook cúi chào.

Cậu xoay người lại đi trước. Đoạn lấy tấm ảnh vừa nãy bản thân chụp được ra ngắm nghía. Ánh mắt cậu dừng chân tại chỗ Taehyung, thầm cảm thán nụ cười này của anh thật đẹp, nghĩ đến đấy, cậu lại bất giác mỉm cười. Và từ đâu đấy trong trái tim cậu, có một cái gì đó đang len lỏi khiến cậu thổn thức… Cậu bỗng nhớ đến những lời Jimin nói với mình.

– Chắc là…tôi thích anh thật nhỉ?

———-
To be continued…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN