[VKook][Đam Mỹ] Chờ Anh Đến Ngày Mai - Chương 3 : Mặt đối mặt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
159


[VKook][Đam Mỹ] Chờ Anh Đến Ngày Mai


Chương 3 : Mặt đối mặt


“Ding dong ding dong…” tiếng chuông giờ ra chơi vừa kêu lên, một cậu bạn tóc màu xám khói mang màu mắt đen huyền chạy lại chỗ tôi đang ngồi.

– Này! Cậu nhớ tôi không ?

Nhìn cậu một lúc, tôi cố gắng nhớ lại những quá khứ đã trôi vào lịch sử thì chợt nhận ra…

– A! Cậu là người gặp nguy trong số những người gặp nguy mà tôi từng cứu hồi sáng đây mà (:D) không ngờ chúng ta học cùng 1 lớp nhỉ?

– Haha, xin tự giới thiệu, tôi là Park Jimin, quê tôi cũng ở Busan, chào cậu Jeon Jungkook.

– Chào đồng hương, cùng đối xử tốt với nhau nhá. – Tôi chìa tay ra và bắt lấy tay Jimin.

– Được, mong cậu chỉ giáo.

– Đi ăn sáng ha?

– Okay, đi.

Sau đó, tôi và cậu ấy cùng nhau vào căn tin trường, phải thành thật rằng cứ giờ ra chơi là căn tin trường nào, lúc nào nó cũng đông khủng khiếp ấy! Đứng lấy đồ ăn mà chờ mòn răng, cũng may là Jimin cậu ấy giữ chỗ không là 2 đứa phải lội bộ lên tầng 2 mới vào tới lớp được.

– Trời ơi, cuối cùng cũng lấy được rồi.

– Haizzzz, *chậc chậc*, thanh niên như cậu kiểu này chắc chết quá, tay chân chậm chạp.

– Yaa, cậu nói hay quá thì vào lấy đi chứ? – tôi giục

– Lấy được thì tôi cần gì kêu cậu đi.

– Được có cái miệng.

– Hahahahahaha.

Bỗng đang ồn ào, cả căn tin lặng dần, từ phía hành lang cạnh căn tin, tôi gặp lại chàng trai mà tôi bất chợt gặp hồi sáng. Nhìn kĩ thì cậu ấy thật đẹp, đẹp một cách phi thực khiến tôi phải ngỡ ngàng. Chợt mọi người xung quanh lùi ra chỉ để cho cậu ta…. mua thức ăn? Cái what the? Tôi phải chen chân vào một đám người đang chen chúc nhau tầm mười phút mới mua được đồ ăn, còn cậu ta chỉ việc đi vào là người khác sẵn sàng dọn đường cho cậu ta đi à? Uy lực gớm!

– Này, cậu ta là ai thế? – hàng nghìn dấu chấm hỏi trong đầu tôi đang cần được giải đáp

– Cháu của hiệu trưởng đấy, đừng thắc mắc nữa.

Tôi không nói không rằng, nhưng cái đầu lại cứ thích làm theo ý nó quay sang nhìn mặt cậu ta lần nữa. Khi ấy, tôi nhìn cậu ta và cậu ta cũng đối diện trực tiếp với đôi mắt tôi lúc này…

———-
To be continued…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN