Vợ Chồng Cố Gia
Chương 3: Đừng cắn
Vừa dứt lời, Cố Khấu bắt đầu cảm thấy không ổn.
Quả nhiên Cố Chính Giới hung dữ cúi đầu liếc cô. Cuối cùng vẫn cảm thấy hành vi ngu xuẩn này không có tác dụng gì, cau mày đi gọi điện thoại, bảo nhân viên cầm thuốc giải rượu.
Lúc anh quay lại phòng ngủ, Cố Khấu đã mơ mơ hồ hồ, người đàn ông nhanh chóng áp đảo người trên giường, vài ba giây sau đã cởi được áo tắm trên người tiểu tình nhân.
cô gái không phản kháng, chỉ ngoan ngoãn gọi “Cố tiên sinh”, còn phối hợp với hành động củaanh, ngoan ngoãn duỗi chân, giúp kim chủ cởi quần lót của mình, không cần phải nói, trần trụi cọ eo thon lên cơ bụng người đàn ông, chủ động dâng hiến bản thân.
Cố Chính Giới dùng sức đè vật nhỏ lại, nhìn kỹ mặt cô.
trên mặt Cố Khấu không có biểu hiện gì của say rượu, chỉ có đôi mắt mơ màng nhìn chăm chú vào mắt anh. một lát sau, thấy đối diện không có động tĩnh, người nào đó đột nhiên nghiêm túcnói: “Cố tiên sinh, rốt cuộc có muốn không vậy? Nếu không làm thì người ta đi đấy.”
Đôi mắt nai tơ của Cố Khấu hiện lên một tầng hơi nước, cho dù đang giận dỗi, giọng cũng vẫn nhu nhu mềm mềm, trời sinh không thể dọa nát làm người khác sợ hãi, là một tiểu cô nương nhu thuận, mềm mại.
không biết vì sao, đột nhiên Cố Chính Giới không nhìn vào mắt tiểu bạch thỏ nữa, lật người tiểu tình nhân từ nằm sang quỳ, cũng lười làm màn dạo đầu, trực tiếp lấy dịch bôi trơn trên đầu giường di động ngoài hoa mật.
Dịch bôi trơn mát lạnh, theo bắp đùi dần dần vào nơi mẫn cảm.
Cố Khấu giấu mặt trong chăn, hàm răng hơi run, nếu không để ý sẽ không phát hiện ra.
Thấy thế, người đàn ông kéo cô ra, từ phía sau cắn vành tai mẫn cảm của cô gái, một tay tách hai cánh môi mềm mại kín đáo, cầm dịch bôi trơn bôi loạn lên.
Tiểu bạch thỏ không nhịn được, hơi lạnh từ bắp đùi vào trong khiến làn da cô phát run, trong cổ họng phát tiếng rên rỉ: “A…”
Cố Chính Giới đỡ tiểu huynh đệ dưới háng đang giương cung bạt kiếm, dưới tác dụng của dịch bôi trơn, chậm rãi đẩy hoa môi ra, cắm vào u cốc.
Đầu nấm vừa đi vào, Cố Khấu đã vội vàng đẩy anh, không dám nói đau, nói năng lộn xộn, nhỏgiọng xin tha: “Cố tiên sinh, em sai rồi…”
Giọng cô gái nức nở, lại không biết càng khiến Cố Chính Giới thêm dục hỏa đốt người.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!