Vợ Chồng Cố Gia - Chương 7: Cảm ơn Cố tiên sinh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
217


Vợ Chồng Cố Gia


Chương 7: Cảm ơn Cố tiên sinh


Edit: Mochii​không đợi Cố Khấu trả lời, Vương Thi Giai lại nói tiếp: “Chờ đi, để chị gọi điện thoại cho chị Dương, để chị ấy nghĩ cách cứu em, em chờ một chút nhé.”

Tài xế chở Cố Khấu đi như bay.

Tuy Cố Khấu luôn luôn trấn tĩnh nhưng vào lúc này cũng hết hết sức khẩn trương, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh, trơn đến nỗi suýt nữa khôngnắm chặt được di dộng. cô mở loạn giao diện game lên, tin tức trên đó tự động nhảy ra khiến cô hoảng sợ, tay trơn, không cẩn thận làm điện thoại văng xuống đất.

cô gập người tìm nửa ngày dưới ghế, cuối cùng cũng tìm này. Đúng lúc này,một tin tức nữa lại nhảy ra, giống hệt nội dung trước: “ Phát định vị “

Trong mắt Cố Khấu hỗn loạn, chợt nhìn đuôi biển số xe quen thuộc, khônghiểu sao mũi lại đau xót, lập tức phát định vị gửi cho Cố Chính Giới. khôngbao lâu, xe taxi đi rồi thành phố hướng về phía đường quốc lộ. Đằng trước là trạm thu phí cao tốc, xe dần dần nhiều hơn.

cô gái ôm di động, trông chờ mòn mỏi, trong đầu đều suy nghĩ sẽ xảy ra chuyện gì khi mình ra khỏi thành phố. Đúng lúc này, đột nhiên có một tin mới: “ Thắt dây an toàn “

Thiếu nữ đọc ra tiếng: “ Thắt dây “, đột nhiên tài xế quay lại nhìn cô một cái. Cố Khấu sợ hết hồn, vào lúc này kỹ thuật diễn lại không có cách nào tự nhiên, ngấm ngầm định tắt màn hình điện thoại.

Tài xế âm u đánh giá vị minh tinh trên tay vài giây, bỗng duỗi tay giật điện thoại của cô. Cố Khấu thắt dây an toàn rồi, không tiện trốn tránh, gấp đến độ hàm răng lên men, dư quang nhìn thấy chiếc xe đằng trước đột nhiên giảm tốc độ, kín đáo khó phát hiện mà thay đổi hướng đi, đâm vào phía trái của xe taxi.

“ Phanh “. Túi hơi an toàn bắn ra, ngay sau đó lại đâm tiếp vào sườn xe bên tay phải, sau sườn bên trái lại có hai chiếc xe khác va chạm, xe taxi hoàn toàn bị ba chiếc xe giáp công bức đình*

( Giáp công bức đình: Ý là tấn công đến nỗi buộc phải dừng lại)

Tay tài xế còn chưa kịp rút lại, cửa xe đã bị ai đó mở ra, hai tay hữu lực lôi tên biến thái ra ngoài. Cửa xe mà Cố Khấu đang dựa vào cũng bị mở ra, Cố Chính Giới khom lưng cởi dây an toàn của bé con ra, nắm chặt tay cô kéo ra ngoài, nhét vào xe mình.

Tài xế bị cảnh sát bắt, xe taxi được kéo khỏi hiện trường, mọi chuyện xảy ra rất nhanh chóng, đến nỗi Cố Khấu còn chưa kịp phản ứng lại, cả quãng đường đều cầm điện thoại đến ngây người.

Cố Chính Giới đang ngồi ở ghế phụ nghe điện thoại, nói chuyện công việc, thường xuyên “ ừ “ một câu, ngữ khí vẫn luôn lạnh như băng.

Người đại diện Dương Diệu Nghi cũng ở trên xe, ép Cố Khấu uống mấy ngụm nước: “ Em cũng ngốc chết đi được! Mấy chuyện lửa cháy sém lông mày thế này tìm Vương Thi Giai làm gì? thật là bỏ gần tìm xa “

“ Chị Thi Giai vừa đi xong, em còn tưởng … “

Dương Diệu Nghi cười nói: “ Em còn tưởng cái gì? May mà có Cố tổng ở đây,không chị cũng không có cách nào đâu. Em cũng thật là, sao lại không tìm Ngài ấy? Tính tình Cố tổng cũng tốt đi, nếu là chị, sợ là đã sớm tức giận rồi “.

Giờ Cố Khấu mới biết thì ra buổi tối Cố Chính Giới và Dương Diệu Nghi cùng mấy người nữa có cuộc họp rồi đi ăn cơm cùng nhau. Dương Diệu Nghi ý trong ý ngoài đều hết sức rõ ràng! Mình có chuyện đã không nhờ kim chủ thìthôi lại đi tìm chị Dương, bọn họ lại cùng ngồi chung một chỗ ăn cơm nữa. Việc này khó tránh khỏi khiến người khác cảm thấy tiểu diễn viên mười tám tuyến như mình không đặt Kim chủ vào mắt. nói tóm này chuyện này thật sựrất mất mặt, khó trách Cố Chính Giới xụ mặt suốt quãng đường.

Cố Khấu cũng không biết sao, thế mà môi đi trước não suy nghĩ theo sau, cônghe thấy mình cẩn thận nói: “ Cảm ơn Cố tiên sinh “

Vừa dứt câu, cô gái chỉ muốn tự tử còn mặt Cố Chính Giới mặt lại đen thêm.

Dương Diệu Nghi nhìn hai người, rõ ràng đã có quan hệ xác thịt rồi, làm giống hệt học sinh hư gặp phải giám thị nghiêm khắc, vừa xấu hổ vừa buồn cười, suýt nữa không giữ được vẻ mặt bình tĩnh.

Nhưng dù sao đi nữa Cố Chính Giới cũng là nhân vật lớn trong giới tài chính,không phải loại người tầm thường ăn chơi trác tác. Nếu không phải có quan hệ với Cố Khấu, bình thường bọn họ một câu cũng khó nói được, cho nên Dương Diệu Nghi cũng không nói nhiều, chỉ nhẹ nhàng chọc Cố Khấu một cái: “ Dù sao Cố tổng cũng đến rồi, em đừng nói như thế “.

Cố Chính Tắc gật đầu với người đại diện một cái, nói với tài xế: “ Đưa Dương tổng về trước “

Dương Diệu Nghi thông minh, tự nhiên sẽ không để Cố Chính Giới phải đivòng, cười nói: “ Tôi đã gọi tài xế tới đón rồi, đến chỗ giao lộ kia sẽ xuống xe “.

Chờ đến khi chị ta đi rồi, Cố Chính Giới càng im lặng, không nói lời nào với Cố Khấu.

cô gái bắt đầu nghiêng ngả, dựa vào cửa xe ngủ mất, cũng không biết xe dừng lại lúc nào.

Trước mặt người khác Cố Chính Giới còn thân sĩ, theo phép lịch sự kéo cửa xe ra. cô gái nhất thời không kịp phản ứng lại, còn đang dựa vào cửa xe ngủ gật. Cửa xe vừa bị kéo ra, suýt chút nữa đã bị quăng ngã ra ngoài. Cố Chính Giớimột phen ôm bé con vào ngực. Cố Khấu lảo đảo một cái rồi đứng thẳng, người đàn ông lập tức buông lỏng tay, xải bước về phía trước.

cô gái vội vàng đuổi kịp, hai người sóng bước vào thang máy. Lúc này tiểu tình nhân mới ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng trên người kim chủ, đánh bạo hỏi: “ Cố tiên sinh, anh uống rượu à? “

Cố Chính Giới cúi đầu nhìn chăm chú vào mắt cô bé đối diện, ánh mắt vừa rét lạnh vừa nghiêm khắc, hận không không thể khoét một cái lỗ trên mặt Cố Khấu, không thì sẽ dứt khoát đem em ấy ăn tươi nuốt sống.

Hiển nhiên Dương Diệu Nghi nói không sai, Cố Chính Giới thật sự tức giận.

————

Lo lắng ai kia thành lòng lang dạ thú quá, người ta là Cố tổng thì người ta cũng tức giận 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN