Vô Cực Chưởng Khống Giả - Chương 33: Đấu giá
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


Vô Cực Chưởng Khống Giả


Chương 33: Đấu giá


Lúc này tầng 1 của phòng đấu giá người đã đến ngồi chật chín.

Bức thạch điêu Mộng Tỉnh đặt trên đài đã được che lại bằng vải, có 2 thị nữ xinh đẹp đứng ở 2 bên. Một trung niên tóc vàng tươi cười từ dưới đi lên, cất giọng nói: “ Xin chào các vị, hoan nghênh tất cả mọi người đã đến tham gia phiên đấu tác phẩm thạch điêu của Lâm Lôi đại sư”.

“ Những vị khách đến đây ngày hôm nay cũng đều là các bậc đại danh đỉnh đỉnh. Hội quán chúng ta ngày hôm nay cũng vinh hạnh được mời tới đây Thánh Tử Điện hạ Khắc Lôi đại nhân” Vị trung niên nhân cung kính ngước lên tầng ba khom mình hành lễ.

Ở phía dưới, tất cả mọi người đều đã đứng hẳn lên, cả đại sảnh vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

“ Còn có Hồng Y đại giáo chủ đại nhân Cát Nhĩ Mặc” một tràn vỗ tay nhiệt liệt vang lên.

“ Hồng Y đại giáo chủ đại nhân Lan Phổ Sâm” tiếp đến một tràn vỗ tay nhiệt liệt.

“ Quốc vương bệ hạ của chúng ta cũng tới”

“ Đồng thời ma pháp thiên tài, thiên tài thạch điêu, Lâm Lôi đại sư cũng tới”

Từng một cái tên được đọc lên là lại vang lên một tràng vỗ tay nhiệt liệt.

Lâm Phong lúc này đang chăm chú nhìn Ngải Lệ Tư, thấy rõ đôi mắt của nàng đầy vẻ mờ mịt, u uất.

“ Thật tội nghiệp cho nàng”

Vị trung niên nhân dẫn chương trình bắt đầu ra giá: “ Được rồi, bây giờ đấu giá bắt đầu đi, giá khởi điểm là 100 vạn kim tệ, mọi người không có ý kiến gì chứ”.

Phía dưới đã có người ra giá.

“ 150 Vạn kim tệ”

“ 500 Vạn kim tệ”

“ 530 Vạn kim tệ”

“ 600 Vạn kim tệ”

“ 800 Vạn kim tệ”

“ 1000 Vạn kim tệ”

Một vị nam tử trung niên khoác trường bào rộng thùng thình đã ra giá 1000 vạn kim tệ

“ 1000 vạn kim tệ, 1000 vạn kim tệ, còn có giá nào cao hơn không?” Vị chủ trì tóc vàng đứng trên đài cao giọng hô.

“ 1500 vạn kim tệ” Lâm Phong lớn tiếng nói.

Tiếng nói vừa phát ra, mọi người lập tức nhìn về phía lầu 3, tiếng bàn luận sôi nổi.

“ Thánh Tử Điện hạ, ngài không nên chọc đến người điên đó” Cát Nhĩ Mặc đứng lên cung kính nói.

“ Đúng vậy đó Thánh Tử Điện hạ” Lan Phổ Sâm nói hùa theo.

“ Hai vị yên tâm, tên đó ta vẫn chưa xem ra gì” Lâm Phong cười nói.

Hai người Cát Nhĩ Mặc và Lan Phổ Sâm cũng không tiếp tục khuyên ngăn Lâm Phong. Trong thời gian mấy năm nay, bọn họ luôn có cảm giác Lâm Phong sâu không lường được, một nổi kính sợ Lâm Phong cố hữu sâu trong linh hồn bọn họ.

“ Cảm tạ Thánh Tử điện hạ” Lâm Lôi đứng lên cung kính nói với Lâm Phong.

“ Không có gì, ta thật sự thích tác phẩm của ngươi mà” Lâm Phong xua xua tay.

“ Thánh Tử Điện hạ ra giá 1500 vạn kim tệ, có ai ra giá cao hơn không?” vị chủ trì tiếp tục nói.

“ 1550 vạn kim tệ” Ở lô giữa tầng 2 một giọng già nua vang lên.

“ Các ngươi muốn tranh với ta à? 1600 vạn” Nam tử trung niên mặc trường bào rộng thùng thình nhướng mày nói.

“ 2000 Vạn kim tệ” Lâm Phong lại đưa ra giá.

Lâm Lôi âm thầm hít một ngụm khí lạnh, hắn không hiểu tại sao vị Thánh Tử này lại tranh muốn mua tác phẩm của hắn.

Mọi người bên dưới lại sôi trào lên, đây đó vang lên tiếng xì xào bàn tán.

“ Thánh Tử Điện hạ ra giá 2000 vạn kim tệ, có ai ra giá cao hơn không?” vị chủ trì lớn tiếng nói.

“ 2100 vạn kim tệ” Ở lô giữa tầng 2 một giọng già nua lại vang lên.

“ Mại Á quán trưởng, ngươi có biết ngồi ở lô chính giữa kia là gia tộc nào không? Hình như chủ sự chính là một cô nương còn trẻ tuổi” Lan Phổ Sâm dò hỏi.

Mại Á quán trưởng cười nói “ Lan Phổ Sâm đại nhân, vị cô nương này chính là con em chính hệ của Lai Ân gia tộc ở Ngọc Lan đế quốc. Lô ở giữa này chính là của Lai Ân gia tộc lấy danh nghĩa ra để đặt sẵn”.

“ Thì ra là Lai Ân gia tộc” Cát Nhĩ Mặc và Lan Phổ Sâm cùng lên tiếng.

“ Là Địch Lỵ Á” Da Lỗ quay sang Lâm Lôi nói.

Ở phía dưới, nam tử trung niên mặc trường bào rộng thùng thình nhướng mày, mí mắt xuất hiện sát khí.

“ Các ngươi thật phiền toái, 2200 vạn”

Đến lúc này cuộc đấu giá chỉ còn là cạnh tranh của ba thế lực, dấu hiệu vẫn chưa ngã ngũ.

“ 2200 vạn, còn ai ra giá cao hơn không?”

Phút chốc cả phòng yên phăng phắc, ai cũng chờ đợi xem diễn biến gì sẽ xảy ra.

“ 2500 vạn kim tệ” Lâm Phong lại cất lên tiếng nói.

Lâm Phong vừa nói vừa dùng linh hồn uy áp lên người trung niên mặc trường bào rộng thùng thình và bọn người Địch Lỵ Á.

Lâm Phong đương nhiên biết rõ người trung niên đó là ai, đó chính là Hi Tắc, sát lục chi vương, đã đạt đến Thánh Vực đỉnh phong, trong vòng hai năm tới sẽ đạt đến Thần cấp. Hi Tắc tuy làm cho Quang Minh giáo đình e dè, nhưng đối với Lâm Phong thì hắn chẳng có chút uy hiếp nào. Linh hồn lực của Lâm Phong hiện giờ đã cường đại tương đương với linh hồn lực của Thượng Vị Thần Đại Viên Mãn, hắn muốn giết Hi Tắc lúc nào cũng được cả.

Một luồng linh hồn uy áp đánh thẳng lên người Hi Tắc, trong phút chốc Hi Tắc cảm thấy linh hồn của bản thân như bị một bàn tay khổng lồ vô hình giữ chặt lại, hắn không thể nào thoát ra được. Bàn tay này càng ngày càng siết chặt linh hồn hắn, hắn thấy nếu cứ tiếp tục như vậy thì đến khi linh hồn bạo tạc thì hắn chết chắc.

Hi Tắc vô cùng kinh hãi, mấy ngàn năm qua hắn chưa bao giờ cảm thấy tử vong đến gần như vậy. Trong khi hắn nhắm mắt chờ chết thì nghe được âm thanh truyền đến.

“ Ta tên là Khắc Lôi, Hi Tắc, ngươi chịu quy phục ta hay là chết ngay tại đây”

Hi Tắc tưởng sắp phải chết, nhưng nghe được thanh âm đó thì mừng rỡ vô cùng.

“ Ta chịu phục, ta chịu phục, xin tha cho ta” Hi Tắc trong lòng nói.

“ Được, từ nay ngươi sẽ là thuộc hạ dưới trướng của ta, linh hồn của ngươi đã bị đánh lên linh hồn ấn ký, nếu ngươi trong lòng mưu tính làm phản thì sẽ bị tan vỡ linh hồn mà chết” Lâm Phong truyền âm nói.

“ Thuộc hạ đã biết” Hi Tắc truyền âm nói, trong lòng chưa hết sợ hãi. Tên Khắc Lôi này quá cưỡng hãn, cấp độ trên xa hắn.

Lúc này, bên bọn người Địch Lỵ Á cũng sợ hãi không thôi.

“ Hưu Gia gia, vừa nãy là gì, thật là đáng sợ” Địch Lỵ Á yếu ớt nói.

“ Tiểu thư, đó là uy áp cảnh cáo đến từ Quang Minh giáo đình, chúng ta không thể tranh được với họ đâu” Lão giả lo lắng nói.

Địch Lỵ Á trầm ngâm, cũng không nói thêm gì.

“ Có ai còn ra giá cao hơn không?”

“3… 2… 1… cộp, thành giao”

Vị chủ trì tóc vàng nọ gõ cái búa nhỏ, hưng phấn lớn tiếng hô: “ Chúc mừng Thánh Tử Điện hạ với mức đấu giá 2500 vạn kim tệ đã đoạt được tác phẩm của Lâm Lôi đại sư”.

“ 2500 Vạn Kim Tệ, ta có thể vinh hạnh tuyên bố, thạch điêu Mộng Tỉnh đã trở thành tác phẩm có giá cao xếp cao nhất trong thập đại thạch điêu. Cao hơn cả Huyết Tình Tông Mao Sư của Hồ Phật đại sư cùng Hy Vọng của Phổ Lỗ Khắc Tư đại sư”

Toàn bộ phòng đấu giá sôi nổi hẳn lên, tiếng vỗ tay nhiệt liệt cũng không ngớt vang lên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN