Vô Cực Chưởng Khống Giả - Chương 44: Đông đại lục phong vân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Vô Cực Chưởng Khống Giả


Chương 44: Đông đại lục phong vân


Vào lúc này, trên bầu trời Ma Thú Sơn Mạch, cả trăm Thần cấp cường giả và Thánh vực cao thủ đang phi hành hướng về phía Khắc Lôi Đế quốc. Dẫn đầu là Thượng Vị Thần Lỗ Khắc Tư và Thượng Vị Thần Ô Khải Lam, phía sau là mười bảy tên Hạ Vị thần, tám tên Trung vị thần và tám mươi chín Thánh vực cao thủ. Đám người này mới từ Qua Ba Đạt vị diện ngục giam thoát ra ở Bác Sa đại đê khi nãy.

“ Thưa Lỗ Khắc Tư đại nhân, Ô Khải Lam đại nhân, thuộc hạ đã điều tra, phía tây Ma thú sơn mạch này chính là Khắc Lôi đế quốc, hoàng đế Khắc Lôi cũng là một thần cấp cường giả”

“ Chỉ một tên Thần cấp không có gì đáng lo, huynh đệ ta sẽ đoạt Đế quốc này để lên làm chúa tể” Lỗ Khắc Tư cười nhạt nói.

“ Có biết tên Khắc Lôi đó Thượng vị thần hay trung vị thần không?” Ô Khải Lam gặng hỏi.

“ Dạ, thuộc hạ cũng không rõ” tên Hạ vị thần lắc đầu nói.

“ Đại ca, cũng nên cẩn thận một chút” Ô Khải Lam nhắc nhở Lỗ Khắc Tư.

“ Đệ đừng nhiều lời…”

Lỗ Khắc Tư chưa nói dứt lời thì đã bị một uy áp khủng khiếp ép xuống, không chỉ riêng hắn, cả đám người của hắn điều bị trấn áp, rơi rụng ngay tại chỗ.

“ Ah, là… là Đại Viên Mãn à?” Lỗ Khắc Tư sắc mặt tái nhợt, vô cùng kinh hãi.

“ Đại ca, ta đã nói là phải cẩn…”

Ô Khải Lam chưa nói hết câu thì cả đám người bọn hắn đã bị linh hồn công kích đánh chết. Lỗ Khắc Tư và Ô Khải Lam cùng với một vài tên thuộc hạ đều có hai Thần phân thân nhưng chưa kịp chạy trốn thì đều bị đánh chết tại chỗ. Từ trên đầu mỗi tên Thần cấp liên tiếp nổ bay ra Thần cách, rồi biến mất trong không gian.

Tại Hoàng Cung Đế quốc Khắc Lôi.

Lâm Phong đang ngồi trên long sàn, trên tay hắn đang cầm 42 viên Thần cách vừa mới thu được từ đám người Lỗ Khắc Tư.

“ Nhóm này thực lực cũng không quá tệ, nhiều tên đều có hai Thần phân thân. Thu được tất cả 4 Thượng vị Thần cách, 14 Trung vị thần cách, 24 Hạ vị thần cách. Địa hệ Pháp tắc có cả 3 cấp độ Thượng, Trung, Hạ vị thần cách, đủ để Ngải Lệ Tư luyện hóa đến Thượng Vị Thần. Ngoài ra còn có cả Quang Minh hệ pháp tắc Hạ vị thần cách và Trung vị thần cách cho phụ thân luyện hóa, rất tốt”.

Lúc này lại phụ cận Võ Thần sơn, Áo Bố Lai Ân đế quốc.

Một đám đông cường giả đang phi hành trên bầu trời, dẫn đầu là một tên thiếu niên tuấn tú mặc trường bào hoa lệ, phía sau hắn là bốn tên Trung vị thần, tiếp phía sau là mấy trăm tên Thánh vực cao thủ.

“ Á Đức Kim Tư đại nhân, bọn người Lỗ Khắc Tư đã đi trước đến Khắc Lôi đế quốc, nghe nói đó là quốc gia mạnh nhất ở Ngọc Lan đại lục lúc này, ngài thấy chúng ta có nên đuổi theo để giành địa bàn không?” một lão giả tóc trắng ở phía sau tên thiếu niên cung kính nói.

Tên thiếu niên nghe vậy thì nhàn nhạt cất tiếng: “Để mặc bọn chúng đi, hai tên Lỗ Khắc Tư và Ô Khải Lam nếu đơn đả độc đấu thì đều là bại tướng của ta nhưng khi bọn chúng liên hợp sử dụng thiên phú thần thông thì không thể xem thường, thuộc hạ của bọn chúng cũng khá nhiều tên Thần cấp, nếu ngạnh kháng bọn chúng thì cũng chẳng lợi lộc gì. Cái ta cần không phải là Ngọc Lan đại lục này mà chính là Chúng thần mộ địa, sớm muộn ta cũng rời khỏi nơi đây.”

“ Dạ vâng thưa đại nhân” lão giả tóc trắng cúi đầu nói.

“ Quốc gia này tên gì, ai là mạnh nhất?” A Đức Kim Tư nhàn nhạt hỏi.

“ Thưa đại nhân, đây là Áo Bố Lai Ân đế quốc. Người dân ở đây tín ngưỡng một tên gọi là Áo Bố Lai Ân, tên tiểu tử này mới chỉ tu luyện hơn 5000 năm, hình như chỉ là một hạ vị thần” lão giả tóc trắng vẻ mặt khinh miệt nói.

“ Phía trước là Võ thần sơn? Một hạ vị thần mà cũng dám xưng Võ thần, thật là kiêu ngạo, Võ thần sơn này ta thấy thật không vừa mắt” Á Đức Kim Tư cười nhạt nói.

“ Á Đức Kim Tư đại nhân, thuộc hạ sẽ hủy diệt ngọn núi nhỏ chướng mắt này cho ngài” một thanh niên tóc bạc nhanh chóng bước lên phất tay về phía đỉnh núi.

Tại Hoàng cung Ngọc Lan Đế Quốc,

“ Thưa Áo Nhĩ Tác Phổ đại nhân, đây là hoàng cung của Ngọc Lan đế quốc, đế quốc này nghe nói do một tên Hạ vị thần gọi là cái gì Tế Ti thành lập” một nam tử trung niên mặc hắc bào cung kính hướng một thanh niên tóc đỏ nói.

“ Hạ Vị thần thôi à, không đáng quan tâm, từ nay đế quốc này sẽ thuộc về Áo Nhĩ Tác Phổ ta đây” thanh niên tóc đỏ cười ngạo nghễ.

“ Tuân lệnh đại nhân” khoảng chừng trên trăm tên thuộc hạ phí sau lưng người thanh niên tóc đỏ đồng thanh hô.

Tại Bắc Cực Băng Nguyên.

Một lão giả tóc trắng đang đứng lơ lửng trên đỉnh núi, đó là Hoắc Đan, vị diện giam thủ giả của Ngọc Lan vị diện.

“ Ha ha có rất nhiều cường giả” Hoắc Đan cười nói.

“Các vị, ta là vị diện giam thủ giả Hoắc Đan, nếu ai muốn đi tới Tứ đại chí cao vị diện, Thất đại thần vị diện thì hãy tới Bắc Cực Băng nguyên tìm ta”

Nghe được Hoắc Đan truyền âm, không ít cường giả Thánh Vực và Thần cấp thoát ra từ Qua Ba Đạt vị diện ngục giam nhanh chóng hướng Bắc cực băng nguyên bay tới. Bọn họ đã bị giam rất rất lâu, ước nguyện của bọn họ là đi tới các vị diện cao hơn.

Long Huyết tòa thành,

“Pháp Ân, ngươi sao lại chật vật như vậy, đã xảy ra chuyện gì?” đám người Lâm Lôi thấy Pháp Ân ăn mặc rất lôi thôi, trên mặt lấm lem thì vội hỏi.

“Hết rồi, Vũ thần sơn xong rồi,… Áo Bố Lai Ân đế quốc cũng xong rồi” Pháp Ân ai thán nói.

“Vũ Thần sơn các ngươi cũng bị hủy diệt?” Địch Khắc Tây cùng với một đám pháp sư từ xa bay đến.

“ Các ngươi thì sao?” Pháp Ân như đoán ra chuyện gì, kinh ngạc hỏi.

Địch Khắc Tây cười khổ: “Hoàng cung chúng ta đã bị tiêu diệt hết, Ngọc Lan đế quốc đã bị người chiếm rồi”

“ Pháp Ân, đệ đệ Bố Lỗ Mặc của ta đâu, sao chỉ có mình ngươi tới?” Áo Lợi Duy Á lo lắng hỏi.

Pháp Ân lắc lắc đầu, cũng không biết nói gì cho phải.

“ Không tốt, ta lo là Ba Lỗ Khắc đế quốc cũng bị tấn công rồi” Lâm Lôi biến sắc mặt.

“ Ca, Tây Ni bọn hắn, không lẽ…” Ốc Đốn lo lắng nhìn Lâm Lôi.

“ Ta phải đi đến đó ngay” Lâm Lôi nói xong thì bay như tia chớp về phương Bắc.

Năm ngày sau, tại Hoàng cung đế quốc Khắc Lôi.

“ Thưa Bệ hạ, có một nhóm cường giả đứng chờ ở đại môn xin cầu kiến Bệ hạ” tên Hoàng kim kỵ sĩ cung kính quỳ xuống báo cáo.

“Cho bọn họ vào đi” Lâm Phong nhàn nhạt nói, hắn biết rõ đó là bọn người của Lâm Lôi đang tìm mình để nhờ giúp đỡ.

“Dạ vâng, thưa Bệ hạ”

Một lát sau, Lâm Lôi cùng với Đức Tư Lê, Áo Lợi Duy Á, Pháp Ân, Địch Lỵ Á trực tiếp tiến vào đại sảnh Hoàng cung, thấy Lâm Phong đang ngồi trên long sàn thì vội cúi người chào hỏi.

“ Xin chào Khắc Lôi đại nhân”

Lâm Phong phất tay ra hiệu cho họ miễn lễ rồi mỉm cười nói: “ Xin chào, các ngươi tìm ta có chuyện gì?”

Địch Lỵ Á tươi cười tiến lên cung kính nói: “ Thưa Khắc Lôi đại nhân, bọn tôi đến đây đích thật là có một việc nhờ đại nhân ngài ra tay giúp đỡ”

“ Mọi người ngồi xuống trước đi, có chuyện gì từ từ nói”

Khi nhóm người của Lâm Lôi đã an tọa thì Lâm Phong nhìn nhóm 5 người Lâm Lôi một lượt rồi mỉm cười nói.

“ Được rồi, các ngươi nói xem, ta có thể giúp gì cho các ngươi?”

Địch Lỵ Á cười duyên dáng: “ Thưa Khắc Lôi đại nhân, chắc ngài cũng đã biết được những gì đã xảy ra ở Bác Sa đại đê, lần này bọn chúng tôi đến đây là cầu xin ngài ra tay trấn áp những kẻ gây rối đến từ ngục giam Qua Ba Đạt vị diện, lập lại trật tự cho Ngọc Lan đại lục. Khắc Lôi đại nhân thần thông quản đại, chỉ có ngài mới có thể cứu được những nạn nhân vô tội sắp bị bọn chúng giết hại mà thôi”

Lâm Phong biểu hiện suy ngẫm hồi lâu rồi mở miệng nói: “Ta ra tay cũng được thôi, nhưng nếu ta mà ra mặt thì Ngọc Lan đại lục sẽ phải thống nhất bởi Khắc Lôi đế quốc của ta, tất cả các quốc gia khác như Áo Bố Lai Ân, Ngọc Lan Đế Quốc, Ba Lỗ Khắc đế quốc đều phải xóa bỏ, các ngươi thấy đáp ứng được không?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN