Vô Cực Chưởng Khống Giả
Chương 47: Vương Giả Qua Bat Đạt Vị diện ngục giam
Ngọc Lan Lịch, 18 tháng 8 năm 10066, kể từ khi Khắc Lôi đế quốc thống nhất đại lục đã được 24 năm trôi qua. Người dân cả đại lục an hưởng cuộc sống hòa bình thịnh vượng, mọi người đã hoàn toàn tin tưởng và thành tâm tín ngưỡng Khắc Lôi Hoàng Đế. Ở Tây đại lục và Đông đại lục đều xuất hiện những bức tượng điêu khắc khổng lồ cao đến hàng trăm mét của Khắc Lôi Hoàng đế do chính tay người dân dựng lên để tỏ lòng tôn kính.
Tại Hoàng cung, Đế đô của Khắc Lôi đế quốc.
Lâm Phong đang ngồi sưởi nắng cùng với gia đình ở vườn Thượng uyển, bốn năm trước Hi Khắc cũng đã nhường ngôi cho con trai là Lôi Cách, hằng ngày cùng với hai em là Hi Na, Hi Lâm theo sát bên cạnh phụ thân Lâm Phong để học hỏi huyền ảo pháp tắc.
Hi Khắc đã đạt đến trình độ Hạ vị thần đỉnh phong, dung hợp được hai loại huyền ảo, chỉ cần lĩnh ngộ thêm một huyền ảo nữa là có thể chính thức bước vào Trung vị thần. Hi Na và Hi Lâm cũng đã trở thành Hạ Vị Thần nhưng lĩnh hội huyền ảo thì không được bằng huynh trưởng.
Ngải Lệ Tư và Lan Phổ Sâm dưới sự hỗ tận tình của Lâm Phong mấy năm trước cũng đã luyện hóa được Hạ vị thần cách, trở thành Hạ vị thần. Hiện giờ hai người đang cố gắng luyện hóa tiếp Trung Vị thần cách mà Lâm Phong đã chuẩn bị sẵn để trùng kích Trung Vị thần.
Chúng thuộc hạ của Lâm Phong như Hải Đức Tư, A Phất Lai Khắc, Ô Sâm Nặc, Áo Khải Tây, Lạc Diệp, Khắc Lai Mạt Sâm, Lôi Long, Hoàng Kim Long, ba người con của Đế Lâm cũng đều lần lượt trở thành các Hạ vị thần do được Lâm Phong ban thưởng thần cách vì những chiến công đã đạt được.
Bọn người Võ Thần, Đại Tế Ti, Đức Tư Lê, Tháp Sa La mấy năm trước cũng đã quy phục dưới trướng của Lâm Phong, bọn họ từ Bối Lỗ Đặc biết được tin tức Phong thần phân thân Đại viên mãn của Lâm Phong đang làm Phủ Chủ tại Tử Kinh Đại Lục, Địa Ngục vị diện. Bọn họ muốn lăn lộn tại Địa Ngục vị diện mà không có người đỡ đầu, lạ nước lạ cái thì thật vô cùng khó khăn, chính vì vậy bọn họ đã chọn lựa quy phục Lâm Phong để được Phủ Chủ Lâm Phong bảo hộ.
Hai mươi năm trước đám người Tát Địch Tư Tháp có bái phỏng qua Lâm Phong một lần, bởi vì biểu hiện khá thành kính nên được Lâm Phong cấp cho một tòa tiểu thành ở phía nam đế đô. Trong những năm này Tát Địch Tư Tháp và thuộc hạ vẫn ẩn nhẫn tại đây nhưng trên Ngọc Lan đại lục phát sinh chuyện gì đều nắm được rõ ràng.
“An Lạp Tư, có chuyện gì cần báo cáo sao?” Tát Địch Tư Tháp dò hỏi người trung niên vừa tiến vào phủ đệ.
“Tát Địch Tư Tháp đại nhân, theo tin tức của gián điệp chúng ta cài vào Long Huyết tòa thành thì Lâm Lôi đã ra khỏi thành đi về hướng nam, tính đến bây giờ cũng đã một tháng rồi” An Lạp Tư cung kính nói.
“ Hắn đi một mình à?” Tát Địch Tư Tháp vội hỏi.
“Không, còn có Bối Bối bên cạnh”
“ Ai, bọn chúng đúng là không dễ dàng tách ra” Tát Địch Tư Tháp cảm thán, Lâm Lôi luôn cùng ở với Bối Bối, hắn muốn ra tay giết Lâm Lôi sẽ rất phiền toái, hiện tại hắn không muốn xung đột với Bối Lỗ Đặc chút nào.
“ Lâm Lôi là một mầm mống thiên tài của tứ thần thú gia tộc, nhất định phải diệt trừ. Cho ta biết, hắn đang ở nơi nào?” Tát Địch Tư Tháp âm trầm nói.
“ Hắn đang ở Nam Hải, khu vực bách đảo của Đông đại lục”
“ An Lạp Tư, ngươi hãy tới nơi đó theo sát bọn chúng, một khi chúng tách ra hãy ra tay diệt sát Lâm Lôi” Tát Địch Tư Tháp ra lệnh.
“Dạ vâng thưa đại nhân” An Lạp Tư cúi đầu nói.
Lúc này Lâm Lôi và Bối Bối đang phi thân ở trên mặt biển Nam Hải.
“ Lão đại, chúng ta đến đây đã hơn một tháng rồi, ngươi thực sự muốn kiếm cái gì?, không phải đi ngắm biển chứ?” Bối Bối hai tay để sau đầu, ngáp dài nói.
“ Ta cũng không rõ nhưng ta cảm thấy bản thân sẽ có đột phá khi đến đây” Lâm Lôi thấy điệu bộ của Bối Bối thì cười nói.
“ Nơi đây vô cùng vắng vẻ, ngay cả chim còn không thèm ị nữa làm gì có cái lão đại muốn tìm chứ, oài” Bối Bối ngáp dài một cái.
“ Tên tiểu tử nhà ngươi… ở phía trước có một cái đảo kìa, chúng ta đi xuống xem đi” Lâm Lôi bước nhanh tới.
Hai người đi sâu vào cánh rừng âm u bên trong đảo, đi được một lúc lâu thì phát hiện thấy một tòa phủ đệ khá tĩnh mịch nằm dựa lưng vào núi. Lâm Lôi nhìn tòa phủ đệ trước mặt trong lòng bỗng dưng lên nổi sợ hãi.
“ Tòa phủ đệ này không bình thường” Lâm Lôi cảm giác được từ sâu bên trong tòa phủ đệ phát ra khí tức mênh mông của địa hệ và hỏa hệ nguyên tố.
Lâm Lôi nhìn kỹ thấy tòa phủ đệ này hoàn toàn là do thổ nguyên tố ngưng tụ thành, mà độ cứng rắn không phải bình thường, có thể sử dụng thổ hệ nguyên tố hình thành một tòa phủ đệ, thực sự bản lãnh quá cao cường.
Đại môn phủ đệ vang lên tiếng mở cửa, một người thân mặc hắc bào, đầu trọc lóc xuất hiện.
“ Các ngươi đến đây có việc gì?” người đầu trọc hướng Lâm Lôi dò hỏi.
Lâm Lôi thấy vậy thì vội bước lên chào hỏi: “ Xin phép được hỏi ngài là chủ nhân của tòa phủ đệ này?”
“ Phải thì sao mà không phải thì sao?” người đầu trọc lớn tiếng nói, ánh mắt dò xét hai người bọn Lâm Lôi.
“ Dạ không có ý gì khác, hai người bọn chúng tôi chỉ muốn được bái phỏng vị chủ nhân của tòa phủ đệ này mà thôi” Lâm Lôi lễ phép nói.
“ Hai ngươi về đi, tam đệ ta không tiếp người lạ” người trung niên trọc đầu lớn tiếng nói.
“ Đại ca, cho bọn họ vào đi” từ sâu trong tòa phủ đệ có âm thanh truyền ra.
“ Hai ngươi may mắn đó, vào đi” người trung niên đầu trọc cười nói.
“ Lão đại, chúng ta cần gì phải vào chứ” Bối Bối thấy thái độ của người trung niên đầu trọc thì bực bội nói.
“ Bối Bối, chúng ta vào thôi” Lâm Lôi cũng không nói nhiều lời kéo Bối Bối cùng đi vào tòa phủ đệ.
Lúc này bên trong sân phủ đệ có hai trung niên nhân đang nói cười vui vẻ, đáng chú ý trong đó là một trung niên có mái tóc dài màu đen nhưng lông mày lại màu đỏ.
“ Hai người các ngươi trước hết ngồi xuống cái đã” vị trung niên lông mày đỏ chỉ vào mấy cái ghế ở cạnh đó.
“ Cám ơn đại nhân” Lâm Lôi lúc này đã biết chủ nhân tòa phủ đệ chính là vị trung niên mày đỏ thâm bất khả trắc này.
“ Ta tên Thanh Hỏa Lôi Lâm, hai vị này là đại ca và nhị ca của ta, các ngươi đến đây có chuyện gì, hãy nói đi” vị trung niên lông mày đỏ cười hiền từ nói.
“ Ngài là Thanh Hỏa, một trong 5 vị vương của Qua Ba Đạt vị diện ngục giam?” Lâm Lôi kinh ngạc kêu lên, hắn đã được Mục Ba kể về vị này ở Long Huyết tòa thành.
“ Ngươi cũng biết ta à, thật thú vị” Thanh Hỏa cười nói.
“ Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc, Long Huyết tòa thành, xin được ra mắt Thanh Hỏa đại nhân. Đây là Bối Bối, tiểu đệ của tại hạ” Lâm Lôi cung kính hành lễ.
“ Ngươi tên Lâm Lôi?, thật là khéo làm sao, ta và người trái ngược, Lôi Lâm là tên của gia tộc ta, tên đầy đủ của ta là Trát Khắc Lợi Á Tư và Lôi Lâm. Chúng ta thực đúng là có một chút duyên phận” Thanh Hỏa ngạc nhiên cười nói.
“Dạ vâng” Lâm Lôi cũng cảm thấy rất kỳ lạ.
“Lâm Lôi, ta có thể giúp gì cho ngươi” Thanh Hỏa vỗ vai Lâm Lôi cười nói.
“ Thưa đại nhân, không dấu gì ngài, Lâm Lôi đến đây là vì chuyện tu luyện” Lâm Lôi thẳng thắn nói.
“ Hoá ra là chuyện này, cũng không có vấn đề gì. Nhưng ta nói trước, ta chỉ có thể chỉ bảo ngươi một chút mà thôi, hơn nữa ta chỉ tinh thông về địa hệ và hỏa hệ nguyên tố pháp tắc, mấy nguyên tố khác thì rất sơ sài” Thanh Hỏa cười nói.
“ Dạ vâng” Lâm Lôi vui mừng gật đầu.
Tại tòa tiểu thành phía nam đế đô.
Tát Địch Tư Tháp vẫn đang dùng thần thức thăm dò hành tung của Lâm Lôi và Bối Bối nhưng hắn không ngờ tới là đã bị Thanh Hỏa phát hiện từ lâu.
“Ở hòn đảo vắng vẻ này không ngờ có hai tên Trung Vị thần, bất quá chỉ Trung Vị thần mà thôi” Tát Địch Tư Tháp nghiến răng nói.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!