Vô Địch Thiên Hạ - Chương 13: Đánh Cho Nhận Không Ra
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Vô Địch Thiên Hạ


Chương 13: Đánh Cho Nhận Không Ra


Nhất giai Hậu kỳ đỉnh phong!

Lý Mộc nhìn Hoàng Vĩ, hai mắt tỏ rõ vẻ giật mình, hắn vốn cho rằng Hoàng Vĩ dù có Vũ hồn cấp mười, năm tháng tối đa cũng chỉ đến Nhất giai Hậu kỳ, thế nhưng bây giờ lại đạt tới Nhất giai Hậu kỳ đỉnh phong, hơn nữa nhìn hình dạng, có thể đột phá đến Nhị giai!

Hoàng Vĩ khiến hắn thật vui mừng!

Lý Mộc ban đầu có hơi nghi ngờ, thế nhưng hiện tại mọi nghi ngờ đều tan biến, ngồi trên đài nhìn Hoàng Vĩ, càng xem càng thoả mãn.

Hoàng Kỳ Đức thấy biểu hiện của Lý Mộc, trong lòng đâm đắc ý.

Qua bao năm tháng, hắn toàn lực bồi dưỡng tôn tử Hoàng Vĩ, mà nhi tử này cũng không khiến hắn thất vọng, cùng với Lý Mộc, Hoàng Kỳ Đức càng xem càng vui mừng, vui vẻ.

Hai người Hoàng Bằng cùng Tô Yến vẻ mặt lại lo lắng, Hoàng Vĩ không phải Nhất giai Hậu kỳ, mà là Nhất giai Hậu kỳ đỉnh phong, như vậy nhi tử của mình ở cấp dưới?

Ở trên đài luyện tập, Hoàng Vĩ nghe bốn phía mọi người bàn luận, trong lòng càng đắc ý, lúc này, hắn mở miệng quay về phía Hoàng Kỳ Đức nói:

“Gia gia, con nghe nói Tiểu Long mấy tháng này cũng đóng cửa nỗ lực tu luyện không ra ngoài, liệu Tiểu Long có thể cùng ta tỷ thí một trận.”

Mọi người vừa nghe, ai cũng đứng lên, đồng loạt nhìn về phía Hoàng Tiểu Long.

Hoàng Kỳ Đức ngẩn ra, tiện đà gật đầu cười nói:

“Tốt, tỷ thí luận bàn, chúng ta bắt đầu thôi.”

Sắc mặt Hoàng Tiểu Long vẫn lạnh lùng, nếu Vũ hồn của hắn chỉ ở cấp bảy, như vậy năm tháng chắc chắn không thể đột phá Nhất giai, đến lúc đó tỷ thí chỉ sợ mất mặt, thế nhưng Hoàng Kỳ Đức biết rõ Hoàng Tiểu Long dù mất mặt vẫn gật đầu đồng ý!

Hoàng Kỳ Đức căn bản không hề để ý tới Hoàng Tiểu Long.

Hoàng Vĩ nghe thấy gia gia đồng ý, quay đầu nhìn Hoàng Tiểu Long, cười nói:

“Tiểu Long, thế nào? Không dám bắt đầu? Yên tâm, đợi lát nữa ta sẽ nhường ngươi.”

Hoàng Vĩ tươi cười khoái trí.

“Tiểu Long!”

Hoàng Bằng cùng Tô Yến không khỏi lo lắng nhìn về phía Hoàng Tiểu Long, Hoàng Tiểu Long nhìn phụ mẫu lắc đầu, tỏ vẻ khiến hai người yên tâm, sau đó vẻ mặt bình tĩnh, chậm rãi đứng lên, đi lên Luận võ đài, đứng trước mặt Hoàng Vĩ.

Hoàng Vĩ nhìn Hoàng Tiểu Long, hai mắt phệ huyết quang mang chợt lóe lên: “Ngươi bây giờ nếu hối hận thì hãy quỳ xuống cầu xin ta nhẹ tay?”

Hoàng Tiểu Long sắc mặt lạnh lùng:

“Ngươi quá nhiều lời!”

Hoàng Vĩ giận dữ, Hoàng Tiểu Long đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Hoàng Kỳ Đức ở trên đài chủ tịch, nói rằng:

“Gia gia, dựa theo quy củ tỷ thí luận bàn trong buổi đại hội gia tộc hằng năm, những người khác không được nhúng tay ngăn cản?”

Hoàng Kỳ Đức ngẩn ra, không rõ Hoàng Tiểu Long hỏi câu này là có ý gì, nhưng vẫn gật đầu nói:

“Không sai.”

Mọi người ở đây cùng Hoàng Kỳ Đức không biết Hoàng Tiểu Long có ý gì, Hoàng Tiểu Long đột nhiên nhìn Hoàng Vĩ nhếch miệng cười:

“Lát nữa, ta sẽ đánh ngươi đến cả phụ thân ngươi cũng không nhận ra!”

Mọi người nghe vậy kinh ngạc, tiện đà lắc đầu cười.

Lý Mộc ngồi cạnh Hoàng Kỳ Đức, cười nói:

“Kỳ Đức huynh, chất nam này của huynh có phải điên rồi hay không? Hắn chỉ là Hoàng Tiểu Long có Vũ hồn cấp bảy, thực lực như vậy mà dám cuồng vọng, ta không thích hài tử như vậy!”

Hoàng Kỳ Đức cũng hiểu được, nét mặt già nua không ánh sáng, xấu hổ cười, nhìn về phía nhi tử Hoàng Bằng, xem ra nên nói lão nhị quản giáo lại nhi tử của mình, không biết tự lượng sức mình.

Trên đài, Hoàng Vĩ càng cười:

“Ngươi nói cái gì? Ta không nghe lầm chứ? Ngươi, muốn đánh ta đến nỗi ngay cả phụ thân ta cũng không nhận ra?”

Hắn vừa nói xong, đột nhiên một bóng người lóe lên, Hoàng Vĩ lấy làm kinh hãi, mở trừng hai mắt, liền thấy một quả đấm to bay tới mắt trái.

Lúc này, hắn né không kịp, chưa kịp nói, bỗng nhiên quả đấm to liền đánh trúng con mắt trái của hắn, hắn kêu thảm một tiếng, liên tiếp lui về phía sau.

Ai cũng cười nhạo Hoàng Tiểu Long không biết tự lượng sức mình. Đột nhiên mọi người ở Hoàng gia trang ngừng lại, kinh ngạc nhìn Hoàng Vĩ ôm mắt kêu la thảm thiết.

Lúc này, Lý Mộc không khỏi nhướng mày nói:

“Tuổi còn nhỏ mà đã biết đánh lén, sau này trưởng thành chắc chắn là một tiểu nhân!”

Hoàng Kỳ Đức nhìn Hoàng Tiểu Long, cũng nhướng mày.

“Ngươi, ngươi đánh lén ta?”

Trên đài, Hoàng Vĩ lấy tay trái che con mắt trái, nhìn Hoàng Tiểu Long giận dữ hét, chỉ thấy mắt trái đen một vòng, mắt thành gấu mèo.

Hoàng Tiểu Long cũng không hề mở miệng, thân hình lóe lên, đi tới trước mặt Hoàng Vĩ, tung một quyền nữa vào mắt phải.

Quyền thứ hai đánh trúng mắt phải.

Hoàng Vĩ đau đớn kêu la liên tục.

Nhìn Hoàng Vĩ bị đánh thành mắt gấu mèo, Lý Lộ ngồi ở cạnh gia gia và Lý Mộc nhịn không được liền cười khúc khích.

Lý Mộc quay đầu trừng mắt nhìn tôn nữ.

Lý Lộ cố gắng nhịn cười nhưng vẫn không che giấu được.

Dưới đài, vẻ mặt mọi người quái dị.

“Hoàng Tiểu Long, ta muốn giết ngươi!”

Hoàng Vĩ nổi giận lôi đình quát, toàn thân Đấu khí thả ra, tung một quyền đánh vào ngực Hoàng Tiểu Long.

Hoàng Vĩ tung một quyền muốn đánh trúng ngực Hoàng Tiểu Long, Hoàng Bằng cùng Tô Yến trong lòng căng thẳng, la thất thanh, Hoàng Vĩ với Đấu khí Nhất giai Hậu kỳ đỉnh phong, nếu trúng một quyền ấy, thân thể gầy nhỏ của Hoàng Tiểu Long làm sao chịu được?

Thế nhưng trên đài chủ tịch, Hoàng Kỳ Đức cũng không hề lên tiếng ngăn cản, hắn muốn Hoàng Vĩ giáo huấn Hoàng Tiểu Long một chút cũng tốt.

Mắt thấy Hoàng Vĩ muốn tung quyền đánh vào ngực hắn, Hoàng Tiểu Long đột nhiên thân hình lóe lên, tránh thoát công kích của Hoàng Vĩ, nhảy lên trên Hoàng Vĩ, Đấu khí phóng ra ngoài, một chưởng đánh vào sau lưng Hoàng Vĩ, Hoàng Vĩ kêu thảm một tiếng, ngã nhào xuống đất.

“Đấu khí phóng ra ngoài!”

“Chiến sĩ Nhất giai!”

Nhiều người ở trong đại điện đều ồ lên xôn xao, ai nấy đều giật mình nhìn Hoàng Tiểu Long, không thể tin được, trong đó có cả Hoàng Kỳ Đức, Lý Mộc cùng Hoàng Minh.

Trong năm tháng, Hoàng Tiểu Long cũng đạt tới chiến sĩ Nhất giai!

Hoàng Vĩ ngã nhào xuống, chật vật xoay người, đứng lên, sắc mặt đỏ lên như mặt trời, trong lòng hắn nổi giận đến cực hạn, hai mắt đỏ ửng, lần thứ hai điên cuồng hướng Hoàng Tiểu Long lao tới, song quyền phá không, hiện tại, trong đầu hắn chỉ có một ý niệm là muốn giết chết Hoàng Tiểu Long!

Chết!

Hoàng Vĩ điên cuồng nhào tới, Hoàng Tiểu Long hai mắt lạnh lùng, lần này hắn không tránh né nữa, song quyền giơ lên, lấy Đấu khí Nhất giai Hậu kỳ đỉnh phong đánh trả.

Bốn quyền va chạm, “Ầm!” vang lên, Hoàng Vĩ cùng Hoàng Tiểu Long cùng lùi về phía sau

“Cái gì? Cái này, cái này!”

“Nhất giai Hậu kỳ đỉnh phong!”

Tất cả trưởng lão, quản sự Hoàng gia trang toàn bộ đứng bật dậy.

Vẻ mặt Hoàng Kỳ Đức, Lý Mộc, Hoàng Minh cũng đều thất kinh mà đứng lên, ngay cả Hoàng Bằng cùng Tô Yến cũng như vậy. Hai người Hoàng Bằng cùng Tô Yến trợn to hai mắt, giật mình nhìn nhi tử, nhi tử không phải chỉ Nhất giai Trung kỳ sao?

Hoàng Bằng trong lòng vui mừng cười khổ, tiểu tử này giấu diếm mọi người! Ngay cả phụ thân như ta cũng không biết hắn đạt tới Nhất giai Hậu kỳ đỉnh phong!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN