Vô Địch Thiên Hạ - Chương 15: Nhất Thời Thất Thủ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Vô Địch Thiên Hạ


Chương 15: Nhất Thời Thất Thủ


Hoàng Tiểu Long cười nhạt, chậm rãi lại gần Hoàng Vĩ, Hoàng Tiểu Long càng đến gần, thất tâm phong không ngừng thét chói tai Hoàng Vĩ, hai mắt kinh khủng, hắn chưa kịp mở miệng xin thua, thì đột nhiên, Hoàng Tiểu Long tung một quyền đánh trúng má trái, Hoàng Vĩ gào thét, liên tiếp lui về phía sau.

Hoàng Tiểu Long đánh trúng một quyền, được đà lao lên tung quyền liên tiếp.

Đánh cho Hoàng Vĩ choáng váng đầu óc, không phân rõ đông tây nam bắc, khuôn mặt phình to hơn cả đầu heo.

Dưới đài, Hoàng Minh nhìn nhi tử bị đánh, trong lòng cực kỳ tức giận, rốt cục nhịn không được quay đầu qua Hoàng Kỳ Đức nói:

“Phụ thân, ngươi xem, như vậy có được hay không?”

Hoàng Kỳ Đức chần chờ một chút, mở miệng nói:

“Tốt lắm, Tiểu Long.”

Nghe thấy gia gia Hoàng Kỳ Đức mở miệng, Hoàng Tiểu Long đang hung hăng đá cước, liền dừng lại.

“Ngươi!”

Hoàng Minh trợn mắt.

Hoàng Tiểu Long nhìn Hoàng Minh, cười nói:

“Đại bá, con nhất thời xuất thủ, xin hãy tha lỗi!”

Nhất thời xuất thủ?

Hoàng Vĩ bị đánh thành đầu heo, sắc mặt quái dị.

Lý Lộ bên cạnh Lý Mộc nhịn không được nữa cũng phá lên cười khanh khách.

Hoàng Kỳ Đức ngồi nhìn Hoàng Tiểu Long ở trên điện đài, nhướng mày, thế nhưng cũng không có mở miệng nói cái gì, hắn thấy Hoàng Tiểu Long cũng không xuống tay hạ tử thủ, Hoàng Vĩ chỉ là bị thương da thịt.

Lúc này, Hoàng Vĩ khóc lóc, tiếng khóc rung trời, đi tới trước mặt Hoàng Minh:

“Phụ thân, hắn đánh ta, hắn đánh ta!”

Hắn chỉ vào Hoàng Tiểu Long, nước mắt tuôn ra.

Hoàng Vĩ rốt cuộc biến thành một đứa tiểu hài tử nhiều tuổi, bị Hoàng Tiểu Long đánh thành như vậy, khóc lóc như con nít.

Tất cả trưởng lão Hoàng gia trang, quản sự thấy thế âm thầm lắc đầu, Hoàng Minh thì xấu hổ cực kỳ.

Hoàng Tiểu Long cùng Hoàng Vĩ tỷ thí luận bàn, kết thúc Hoàng Vĩ bị Hoàng Tiểu Long đánh thành đầu heo, kế tiếp, các đệ tử khác cũng tiến hành tỷ thí luận bàn.

Thế nhưng, ngoại trừ trận tỷ thí của Hoàng Tiểu Long và Hoàng Vĩ ra, các đệ tử khác đều không có gì nổi bật.

Mấy tiếng đồng hồ sau, buổi đại hội gia tộc hằng năm này kết thúc.

Sau khi kết thúc, trong lòng mọi người ở Hoàng gia trang, lần này vốn dĩ Hoàng Vĩ là người nổi bật nhất vậy mà lần này lại thành trò cười, Hoàng Tiểu Long chưa bao giờ được mọi người coi trọng lại thành nổi bật nhất!

Bắc điện viện.

Trên đại điện, Hoàng Vĩ nổi giận:

“Nếu Hoàng Tiểu Long không gặp vận may, ăn ba quả Dương quả, hắn Vũ hồn cấp bảy, làm sao có thể đột phá Nhị giai! Ta không phục, Hoàng Tiểu Long, ta muốn báo thù, đại hội gia tộc hằng năm lần sau, ta nhất định phải báo thù, ta muốn trả nỗi nhục nhã này gấp trăm lần, ngàn lần cho ngươi!”

Hắn bị đánh thành đầu heo khuôn mặt trở nên dữ tợn mà vặn vẹo.

Hoàng Minh ngồi ở chỗ kia, mặt không biểu tình, hàn mang thỉnh thoảng từ đáy mắt lóe lên.

Lần này đại hội gia tộc, Hoàng Tiểu Long quả thực khiến hắn mất hết mặt mũi.

“Nhi tử ngoan, lần này ngươi quả nhiên không cho phụ thân thất vọng!”

Hoàng Bằng cười to nói:

“Thoải mái, quá sung sướng!”

Hắn thấy khuôn mặt phẫn nộ tức giận của đại ca Hoàng Minh, tâm lý liền rất thoải mái.

“Tiểu Long, tới đây ta xem một chút.”

Tô Yến kéo Hoàng Tiểu Long đến trước người, ngắm nghía rồi cười nói:

“Ngươi, đột phá Nhị giai cũng không nói cho phụ thân, khiến phụ thân, mẫu thân rất lo lắng.”

Hoàng Tiểu Long không nói gì, chỉ có thể cười.

Nếu phụ thân và mẫu thân biết hiện tại thực lực của hắn không phải là chiến sĩ Nhị giai thì không biết sẽ như nào.

Thế nhưng, Hoàng Tiểu Long tạm thời vẫn không cho mọi người biết thực lực của mình, nếu hắn để lộ ra thực lực Tam giai Hậu kỳ đỉnh phong, chỉ sợ sẽ có thêm rất nhiều phiền phức.

Hiện tại, hắn là chiến sĩ Nhị giai, còn có thể lấy lý do là đã ăn ba quả Dương quả, thế nhưng Tam giai Hậu kỳ đỉnh phong, nhất định sẽ không tin, nếu bị người khác biết Vũ hồn của hắn là siêu cấp Vũ hồn, chỉ sợ sẽ mang họa đến cho Hoàng gia trang.

Tại Đông điện, sau khi bị phụ mẫu lôi kéo hỏi han hồi lâu, Hoàng Tiểu Long mới trở lại tiểu viện tử của mình.

Vừa mới về tiểu viện tử, một thân ảnh nhỏ nhảy lên mặt hắn, Hoàng Tiểu Long cũng không tránh, cười nói:

“Tiểu tử kia, mấy ngày nay ngươi chạy đi đâu?”

Thân ảnh nhỏ này là Phệ Linh Tử Hầu.

Nửa năm đi qua, thể hình Phệ Linh Tử Hầu không có gì thay đổi, nhưng hai mắt nhanh nhẹn hơn, hai mắt lộ ra quang mang.

“Xèo xèo chi!”

Phệ Linh Tử Hầu nhảy lên vai Hoàng Tiểu Long, kêu lên chi chi, hai tay khoa tay múa chân.

“Ngươi nói… ngươi muốn ta đi theo ngươi ra phía sau núi?”

Hoàng Tiểu Long ở chung với nó cũng được nửa năm nửa, nên ngôn ngữ tay chân đối với Phệ Linh Tử Hầu, Hoàng Tiểu Long đều có thể đọc được.

“Xèo xèo chi!”

Phệ Linh Tử Hầu trên mặt vui vẻ, gật đầu nói.

“Tốt lắm, đi thôi!”

Hoàng Tiểu Long gật đầu nói, dù sao hiện tại cũng không có việc gì. Sau đó hắn mang theo Phệ Linh Tử Hầu ra khỏi Hoàng gia trang, theo chỉ dẫn Phệ Linh Tử Hầu, đi tới vùng núi này, chỉ thấy phía trước là một con Đại Hoa Mãng chừng mười thước đang cuộn thân xếp ở đó! Nhìn con Đại Hoa Mãng này, Hoàng Tiểu Long hít một hơi dài, đồng thời hiểu Phệ Linh Tử Hầu tiểu gia hỏa này mang mình tới phía sau núi là có dụng ý, mang mình tới đánh nhau!

Thấy Hoàng Tiểu Long cùng Phệ Linh Tử Hầu đến, con Đại Hoa Mãng kia bỗng nhiên ngẩng đầu đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Long cùng Phệ Linh Tử Hầu, lưỡi dài vừa phun, trong nháy mắt liền vọt tới.

Sắc mặt Hoàng Tiểu Long ngưng trọng, hắn nhìn ra được con Đại Hoa Mãng này chắc là một con Yêu Thú cấp bốn, mặc dù chỉ là cấp bốn, thế nhưng đối với chiến sĩ Tam giai Hậu kỳ đỉnh phong như Hoàng Tiểu Long mà nói, vẫn cực kỳ nguy hiểm.

Nhưng thân hình Hoàng Tiểu Long lóe lên, tránh được công kích của Đại Hoa Mãng, Phệ Linh Tử Hầu chi nhiên hú lên quái dị, từ trên vai Hoàng Tiểu Long tung người dựng lên, đi tới đỉnh đầu Đại Hoa Mãng, hai móng hầu vỗ xuống.

Đầu Đại Hoa Mãng bị vỗ trúng, phát ra một tiếng quái khiếu, thân hình lắc một cái, phun máu từ miệng ra, phun thẳng tới Phệ Linh Tử Hầu, Hoàng Tiểu Long trong lòng căng thẳng, đúng lúc này, Phệ Linh Tử Hầu nhanh nhảu né ra mấy mét, khó khăn lắm tránh được tia máu từ miệng của Đại Hoa Mãng, Hoàng Tiểu Long thấy thế thở phào nhẹ nhõm.

Hoàng Tiểu Long vận chuyển Tu La Quyết, toàn thân hắc sắc Sát Lục Khí Lưu điên cuồng lưu động, hai mắt huyết hồng, tóc đổi sang màu trắng, dựng ngược lên, nhưng Hoàng Tiểu Long cũng không lập tức công kích, mà là đứng ở một bên, hai mắt đỏ như máu lạnh lùng nhìn chằm chằm Phệ Linh Tử Hầu chém giết Đại Hoa Mãng.

Thân hình Đại Hoa Mãng lại một lần nữa xoay vòng, đột nhiên, Hoàng Tiểu Long chuyển động, bay lên, hai thanh Tu La Chi Đao xuất hiện ở trong hai tay Hoàng Tiểu Long, lao tới phía dưới đầu rắn Đại Hoa Mãng, Hoàng Tiểu Long hai tay bỗng nhiên vung lên, nhiều đạo ánh sáng màu đen chợt lóe lên.

Đại Hoa Mãng kêu thảm một tiếng, Tinh huyết trào ra, ngã xuống đất cuồn cuộn không ngớt, một lát sau, đã ngừng chảy.

Hai mắt, tóc của Hoàng Tiểu Long trở lại bình thường, thu cánh tay cầm Tu La Chi Đao về, sau đó cùng Phệ Linh Tử Hầu đi tới.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN