Vô Địch Thiên Hạ - Chương 152: Tam đại nguyên lão đánh lén
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
54


Vô Địch Thiên Hạ


Chương 152: Tam đại nguyên lão đánh lén


Nhìn thấy Chu Đằng đang xoay tròn hướng về phía chính mình đánh tới, sắc mặt Hoàng Tiểu Long lạnh lùng, nắm tay phải một oanh mà ra, một Băng quyền hướng về phía trước oanh kích mà ra, lập tức liền đánh bay Chu Đằng đi ra ngoài.

Cả người Chu Đằng như là con rùa đen không có chân cứ xoay tròn, giữa không trung không ngừng bay ngược vòng qua vòng lại.

Chu Đằng rơi xuống trên lôi đài, không ngừng lui về phía sau. 

Lúc này, Ác Ma Chi Dực sau lưng Hoàng Tiểu Long mở ra, lập tức liền đi tới trước người Chu Đằng, ánh mắt lạnh lùng, tay phải đột nhiên một chưởng đánh ra.

“Tù Thần Chưởng!”

Chưởng ấn Hoàn Hình kim quyển xuất hiện lần nữa, hướng  về phía Chu Đằng phá không mà đến. 

Vẻ mặt Chu Đằng hoảng sợ, lúc này tránh né dĩ nhiên không kịp, hắc sắc quang mang trên toàn thân hắn bắt đầu khởi động, hào quang chữ thánh trên mai rùa sau lưng lập loè, thân hình cong một cái, chưởng ấn Tù Thần Chưởng của Hoàng Tiểu Long ấn đến phía trên mai rùa của đối phương.

Cũng giống như Vinh Quang, Lưu Mỹ Quân, thân hình Chu Đằng bị định tại chỗ đó.

Thân hình Hoàng Tiểu Long lóe lên, một cái Băng quyền trực tiếp oanh tại ngực Chu Đằng. 

Chu Đằng “Phốc!” một cái.

Như thế một tiếng, trong miệng huyết tanh phun ra, thân hình bay ngược, rơi đập xuống nền đất của lôi đài.

Chu Đằng bại! 

Mọi người bốn phía lại kinh ngạc, hai mắt trừng thẳng mà nhìn người rơi đập xuống mặt đất lôi đài có phải Chu Đằng.

Chu Đằng vậy mà thất bại?

Đệ nhất nội viện Chu Đằng nhanh như vậy mà đã bị Hoàng Tiểu Long đánh bại! 

Vốn dĩ mọi người vẫn là chờ mong Chu Đằng cùng Hoàng Tiểu Long sẽ đánh nhau thật lâu, thể hiện sự đặc sắc như thế nào đó, hiện tại thì đánh lâu không có, đặc sắc càng không có, thậm chí so với trận chiến của Hoàng Tiểu Long lúc trước cùng Vinh Quang, Lưu Mỹ Quân vẫn không thú vị bằng, càng không có đáng xem.

Một hồi sau, mọi người mới kịp phản ứng.

Một mảnh âm thanh “Ồ” vang lên. Cơ hồ tất cả mọi người đều mang vẻ mặt trào phúng mà nhìn xem Chu Đằng bị Hoàng Tiểu Long đánh bại. 

“Vậy mà được gọi là đệ nhất nội viện? Không chịu nổi một kích!”

“Cũng không thể nói như vậy, Chu Đằng hoàn toàn chính xác rất mạnh, đáng tiếc đụng phải Hoàng Tiểu Long!”

Không ít người nhỏ giọng nghị luận. 

Tiếng nghị luận tuy nhiên không lớn, nhưng Chu Đằng lại nghe thấy rõ rang.

Chu Đằng chống tay xuống mặt đất đứng lên, lửa giận trong lòng phóng lên trời, nhìn về phía Hoàng Tiểu Long, hai mắt sát ý mãnh liệt bắn ra.

Sỉ nhục! 

Hắn không cam long!

Hắn không cam lòng!

“Hoàng Tiểu Long, ta muốn giết ngươi!” 

Thân hình Chu Đằng đột nhiên bay vọt lên, thẳng về phía Hoàng Tiểu Long ở lôi đài mà công kích tới.

Mọi người vốn đang ồn ào nghị luận không khỏi kinh hô lên, không ngờ tới Chu Đằng bị Hoàng Tiểu Long đánh rơi lôi đài, vậy mà không để ý đên quy định của học viện, vẫn tiếp tục ra tay với Hoàng Tiểu Long?

Bên trên đài Chủ tịch đài, hai người Tôn Chương cùng Hùng Sở biến sắc, tiếp theo giận tím mặt. 

Nhìn thấy Chu Đằng hai mắt huyết hồng, đã hoàn toàn lâm vào trạng thái điên cuồng, đang hướng về phía chính mình mà công kích tới, hai mắt Hoàng Tiểu Long lạnh lẽo, Tu La Chi Đao ở hai tay đột nhiên xuất hiện.

“Minh Vương Chi Nộ!”

Hai đạo hàn mang như lôi điện cuồn cuộn lớn bình thường phát ra tiếng nổ vang rền, giống như ngàn vạn yêu thú đang rầm rập tiến đến, điên cuồng trùng kích! 

Hào quang chói lọi hiện lên.

Chu Đằng bị một chiêu Minh Vương Chi Nộ của Hoàng Tiểu Long đánh trúng, thân hình đột nhiên chấn động sau đó bay vèo ra ngoài, kêu thảm thiết một tiếng.

“Chu Đằng!” 

“Hoàng Tiểu Long, ngươi dám!”

Ngay lập tức khi Chu Đằng bị Hoàng Tiểu Long đánh bay, đột nhiên bên ngoài Thánh điện có ba đạo nhân ảnh phá không mà đến, giống như là lôi quang lập tức tiến tới trước mặt Hoàng Tiểu Long, đồng thời phẫn nộ tung một kích về phía Hoàng Tiểu Long.

Ba người công kích, cuồng phong gào thét, không gian rít gào tiếng nổ, toàn bộ Thánh điện ầm ầm chấn động. 

Sắc mặt tất cả mọi người kinh hãi đại biến.

Bên trên đài Chủ tịch đài, Tôn Chương cùng Hùng Sở không có ngờ tới sẽ phát sinh tình huống đột biến như thế.

“Tạ Uy! Khương Hằng Dục! Trần Phong Lập! Các ngươi dám?” 

Tôn Chương cùng Hùng Sở bạo vọt lên, ý đồ ngăn cản, nhưng hiển nhiên đã ngăn cản không kịp.

Hướng về phía Hoàng Tiểu Long ra tay chính là ba nguyên lão lúc trước ngăn cản Hoàng Tiểu Long tiến vào nội viện: Tạ Uy, Khương Hằng Dục Trần Phong Lập!

Tạ Uy, Khương Hằng Dục cũng là sư tôn của Chu Đằng. 

Hoàng Tiểu Long nhìn thấy ba người công kích về phía mình, sắc mặt lạnh lùng. Kỳ thật ba người ẩn nấp ở ngoài điện, Hoàng Tiểu Long sớm đã phát hiện, hiện tại, Hoàng Tiểu Long đạt tới Thập giai hậu kỳ đỉnh phong, cảm giác đã rất mạnh. Trong vòng trăm trượng, cho dù là cường giả Tiên thiên sơ kỳ cũng không cách nào tránh được cảm giác của hắn.

Chính vì thế khi ba người đột ngột công kích đến người Hoàng Tiểu Long, đột nhiên một tiếng rồng ngâm rung trời vang lên, sau đó tất cả mọi người thấy được một đầu Viễn Cổ Hắc Long lơ lửng sau lưng Hoàng Tiểu Long, Hoàng Tiểu Long lập tức Hồn hóa.

Một tầng Long Lân màu đen bao trùm toàn thân Hoàng Tiểu Long, hai tay Hoàng Tiểu Long thậm chí dài ra như là long cốt đâm ra màu đen khiến người ta trông thấy phải kinh sợ. 

Phía sau lưng Hoàng Tiểu Long, Hắc Long ngửa đầu, Long Uy vô tận phát ra.

Hai mắt Hoàng Tiểu Long hoàn toàn biến thành màu đen, lúc này, ba người công kích cuối cùng đã tới.

Con ngươi màu đen của Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nhìn ba người, đột nhiên hai tay xoắn lại tung một quyền, trực tiếp oanh hướng về phía Tạ Uy. 

Tạ Uy khẽ giật mình, tiếp theo hai mắt hiện lên ngoan lệ hung mang, một Hậu Thiên Thập giai hậu kỳ đỉnh phong, cho dù Hồn hóa, cũng muốn ngăn cản công kích của cường giả Tiên thiên như hắn?

“Không biết tự lượng sức mình!” Tạ Uy cười lạnh, Đấu khí vận chuyển, hai tay Đấu khí càng là lan tràn.

“Bình!” Hai nắm đấm của hắn đụng vào hai nắm đấm của Hoàng Tiểu Long. Ngay lúc va chạm, đột nhiên Tạ Uy biến sắc, tiếp theo hai mắt hoảng sợ: “Ngươi!” 

Nhưng hắn còn chưa nói xong, đột nhiên hai khúc xương ống tay của hai tay bỗng đột ngột lòi ra.

Hắn kêu thảm một tiếng, cả người giống như Chu Đằng bị đánh bay lúc trước vậy, hung hăng nện bay ra ngoài, ngã xuống mặt đất của lôi đài.

Lúc này, hai người Khương Hằng Dục, Trần Phong Lập oanh trúng ngực Hoàng Tiểu Long. 

Nhưng hai người cũng hoảng sợ phát hiện, khi hai người oanh trúng ngực Hoàng Tiểu Long, cơ hồ như oanh đến một vách đá vô cùng cứng rắn, cứng rắn như sắt vậy, di chấn ngược lại khiến hai tay của bọn hắn tê rần rần, đau đớn!

“Như thế nào? Thật bất ngờ?” Hai mắt Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nhìn hai người, đột nhiên đưa hai nắm đấm oanh ra một quyền với xu thế sét đánh không kịp bưng tai, oanh trúng ngực hai người.

Hai người phun huyết bay ngược, rơi đập xuống phía dưới lôi đài, lăn đến bên cạnh Tạ Uy. 

Tất cả mọi người đột nhiên bị một màn biến hóa trước mắt làm cho kinh ngạc, ngây ngốc đứng im tại chỗ.

Đầu tiên là Chu Đằng không để ý đến quy củ của học viện, sau khi bị thua vẫn ra tay với Hoàng Tiểu Long, cho đến tình huống ba người Tạ Uy, Khương Hằng Dục, Trần Phong Lập bị Hoàng Tiểu Long đánh bay, nhưng tất cả chỉ là sự tình xảy ra trong nháy mắt, biến hóa thật sự quá nhanh, nhanh đến nỗi khiến tất cả mọi người nhất thời phản ứng không kịp, hoặc là nói nhất thời không cách nào tiếp nhận nổi sự thật trước mắt.

Nhìn thấy ba người Tạ Uy, Khương Hằng Dục, Trần Phong Lập bị Hoàng Tiểu Long đánh bay, trong nội tâm tất cả mọi người hơn nữa là kinh ngạc, không cách nào nói hết sự kinh ngạc của mình. 

Ba người Tạ Uy chính là nguyên lão nội viện ah!

Tạ Uy là Tiên thiên nhất giai! Hai người Khương Hằng Dục, Trần Phong Lập mặc dù chỉ là Thập giai hậu kỳ đỉnh phong, nhưng là thực lực so với Chu Đằng hiếu thắng rất nhiều. Ba người công kích, vậy mà từng người bị Hoàng Tiểu Long đánh bại!

Điều khiến cho người ta sợ hãi nhất chính là một Tạ Uy Tiên thiên nhất giai Hoàng Tiểu Long trước mặt mà cũng không có sức hoàn thủ! 

Tôn Chương cùng Hùng Sở vốn định ra tay ngăn cản ba người Tạ Uy giờ thì thân hình đứng ở giữa không trung, nhìn xem ba người Tạ Uy rơi xuống đất. Chứng kiến cảnh tượng này, hai người họ thiếu chút nữa cũng ngã từ trên không trung ngã rơi xuống.

Hai người tranh thủ thời gian ổn định thân hình, rơi xuống lôi đài.

Tôn Chương cùng Hùng Sở nhìn về phía Hoàng Tiểu Long, ánh mắt lại biến, trong mơ hồ, ngầm cảm thấy kính sợ. 

Đúng vậy, chính là kính sợ.

Kể cả Tiên thiên cấp hai Tôn Chương. Hai người chưa từng có nghe nói qua, cường giả Hậu thiên Thập giai hậu kỳ đỉnh phong có thể đánh bại cường giả Tiên thiên đấy!

Thập giai hậu kỳ đỉnh phong cùng Tiên thiên nhất giai mặc dù chỉ là nửa bước chênh lệch, nhưng luận về thực lực thì là ngày đêm khác biệt. Loại chênh lệch này, so Cửu giai sơ kỳ đến Thập giai hậu kỳ đỉnh phong chênh lệch vẫn là lớn, cho nên, Thập giai hậu kỳ đỉnh phong căn bản không có khả năng đánh thắng Tiên thiên nhất giai! 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN