Vô Địch Thiên Hạ
Chương 172: Hoàng thành chi chiến (4)
Sau khi Hoàng Tiểu Long ngồi xuống, đệ tử thiên tài của các quốc gia chung quanh nhìn hắn bằng ánh mắt phức tạp. Vài thiên tài trước đó lên tiếng châm chọc khiêu khích hắn lúc này hoàn toàn im miệng, nhìn Hoàng Tiểu Long bằng ánh mắt kính sợ, thậm chí mơ hồ có chút hối hận.
Hoàng Tiểu Long mới vừa ngồi xuống, Thôi Lệ liền nhích tới gần hắn, toàn bộ thân thể yêu kiều gần như áp vào cánh tay của hắn, nhỏ giọng thỏ thẻ:
“Tiểu Long, vừa rồi ngươi thật sự rất mạnh.”
Vừa rồi thật sự rất mạnh.
Lời này khiến cho người ta nghĩ đến ý nghĩa khác.
Đệ tử thiên tài chung quanh nghe được thì lỗ mũi nóng lên, lấy tay quệt chợt thấy hồng hồng, thì ra là máu mũi.
Hoàng Tiểu Long quay đầu nhìn Thôi Lệ, chỉ thấy dưới gương mặt ngọt ngào của Thôi Lệ là hai đỉnh ngực cao ngất gần như đụng vào cánh tay vậy.
Vừa rồi còn Tiểu Long đệ đệ, mà bây giờ từ đệ đệ cũng bỏ đi rồi, trực tiếp gọi là Tiểu Long.
Hoàng Tiểu Long nhìn chằm chằm vào Thôi Lệ một hồi, quay đầu lại lên tiếng:
“Tiểu Long, lát nữa nếu đụng phải người ta trên lôi đài, cũng không cho phép ngươi khi dễ người ta.”
Lúc này, Thôi Lệ tới gần lần nữa, ỏn ẻn cất lời, âm thanh vô cùng mềm dẻo khiến cho lòng người khẽ dậy sóng.
Cánh tay của Hoàng Tiểu Long đụng phải một thứ gì đó rất mềm mại.
Rất mềm mại, vô cùng mềm.
Không cần nhìn cũng biết là chạm phải ngực của nàng.
Hoàng Tiểu Long cũng không khỏi mặt đỏ hồng, lúng túng trước mặt mọi người.
Thôi Lệ trông thật ngọt ngào, trong sáng, không ngờ trong thâm tâm lại như vậy?
Trong lúc Hoàng Tiểu Long đang suy tính có nên thay đổi chỗ ngồi hay không, Thôi Lệ chợt ngồi thẳng lên, vẻ mặt cười ngọt ngào nói:
“Vừa rồi đùa với ngươi thôi.”
Rồi nàng cười duyên một tiếng, dáng dấp cực kỳ trong sáng.
Lúc này tỷ thí đã đến vòng bảy tổ mười lên lôi đài.
Dương Cương bất ngờ cùng ở vòng thứ 7. Dương Cương là số 72, cùng Hoàng Tiểu Long ở lôi đài thứ hai.
Thấy Dương Cương tỷ thí, mọi người Hoàng Tiểu Long vừa mới nghị luận không khỏi yên tĩnh trở lại, dời chú ý quan sát đến Dương Cương.
Đối thủ của Dương Cương cũng là một cường giả Tiên thiên nhất giai, tên là Trần Triều Quang. Không ngờ Vũ hồn của Trần Triều Quang cũng giống như Vũ hồn của Phí Hầu, đó là Ngân Hà.
Khi Trần Triều Quang triệu Vũ hồn ra, Hoàng Tiểu Long chợt sửng sốt một lúc.
Nhưng Ngân Hà Vũ hồn của Trần Triều Quang yếu hơn không ít so với Phí Hầu, chỉ đạt tới trình độ năm lần cường hóa.
Sau khi Trần Triều Quang triệu Ngân Hà Vũ hồn ra, trong nháy mắt Vũ hồn cường hóa năm lần, khí thế tăng lên tới mức cực hạn, đột nhiên đánh tới Dương Cương.
Trần Triều Quang sử dụng là một cây trường tiên, vung thẳng tới 30, 40m. trên thân tiên có từng cây gai xương cực kỳ sắc bén. Trong tay của Trần Triều Quang, trường tiên biến thành một con rắn độc, quấn quanh tới Dương Cương, trên thân tiên có gai xương há lớn vươn ra cái miệng rắn khổng lồ, lộ ra răng độc.
Dương Cương nhìn trường tiên đánh tới, lạnh giọng nhoẻn miệng cười, giơ tay lên chụp ra một chưởng, dưới ánh mắt giật mình của mọi người, chỉ thấy trường tiên kết băng trong nháy mắt, tiếp đó không ngừng vỡ nát, rơi xuống lôi đài trở thành từng khối băng.
Mọi người ồ lên.
Hoàng Tiểu Long âm thầm gật đầu.
Phất tay thành băng, uy lực Âm Hàn chi lực của Dương Cương đích xác rất mạnh.
Kết cục không cò huyền niệm, chưa được bao lâu Trần Triều Quang đã bị Dương Cương dễ dàng đánh bay bằng một chưởng, rớt xuống dưới lôi đài. Lúc rớt xuống mặt đất, toàn thân của Trần Triều Quang kết thêm một tầng băng mỏng, sắc mặt hắn xanh lét, rùng mình phát run không dứt.
Từ đầu tới cuối, Dương Cương vẫn chưa triệu ra Vũ hồn.
Đang lúc mọi người lên tiếng rối loạn, Dương Cương từ trên lôi đài đi xuống dưới về tới chỗ ngồi, hắn nhìn Hoàng Tiểu Long bằng ánh mắt khiêu khích.
Vẻ mặt của Hoàng Tiểu Long vẫn điềm đạm.
Sau đó là thứ 80 cho đến 91, một đợt tiếp một đợt, tổ mười người tiếp theo tổ mười người.
Chưa bao lâu, toàn bộ 1,362 đệ tử thiên tài của các quốc gia đã hoàn tất tỷ thí.
Đào thải một nửa, còn dư lại 681 người.
Ngoài ra có ba Siêu cấp Vũ hồn là Thôi Lệ, Bàng Ngọc, Đái San Ny cũng đều triển lộ thực lực cực mạnh, đánh bại dễ dàng đối thủ để tiến vào vòng thứ hai.
Chưa được bao lâu, cuối cùng đợt thứ hai bắt đầu.
Giống như lần trước, một nửa người tiến lên rút thăm, chẳng qua là có 681 người, dư một người, rút được thăm trống theo quy tắc không cần tỷ thí, trực tiếp đi vào vòng kế tiếp.
Cũng không biết là trùng hợp hay là Đoạn Nhận đế quốc cố ý an bài, rút được thăm trống chính là Tạ Bồ Đề. Vì thế, Tạ Bồ Đề không cần tỷ thí mà trực tiếp tiến vào vòng thứ hai.
Hoàng Tiểu Long rút được số tám mươi sáu, nhưng đối thủ lần này không phải Tiên thiên mà là Thập giai hậu kỳ đỉnh phong, là một người thanh niên tên là Đặng Đường của Bạch Lộc vương quốc.
Đặng đường thấy đối thủ là Hoàng Tiểu Long thì sắc mặt đại biến, vừa lên đài liền thuận lợi triệu ra Vũ hồn, sau đó Hồn hóa trong nháy mắt, thi triển công kích mạnh nhất tới Hoàng Tiểu Long.
Ý của hắn là muốn thừa dịp Hoàng Tiểu Long chưa chuẩn bị xong, đánh cho Hoàng Tiểu Long trở tay không kịp. Tính toán của hắn quá tốt, thế nhưng hắn đã quên rằng hắn có công kích mau hơn nữa, công kích mạnh mấy đi nữa, ngay cả phòng ngự của Hoàng Tiểu Long cũng không phá được vậy có ích lợi gì chứ?
Cơ hồ là một hơi thở, hắn liền bị một quyền của Hoàng Tiểu Long đánh xuống lôi đài.
Chưa qua bao lâu, đợt tỷ thí thứ hai của tổng tổ đã kết thúc.
Đào thải một nửa, còn lại 340 người, cộng thêm Tạ Bồ Đề không cần tỷ thí là 341 người.
Sau đó vòng thứ ba lại có thêm một người ra, rút được thăm trống vẫn là Tạ Bồ Đề.
Bấy giờ mọi người đều minh bạch đây là Đoạn Nhận đế quốc đã cố ý an bài.
Cũng có người lên tiếng oán trách.
Thiên phú và thực lực của Tạ Bồ Đề còn tại đó.
Cứ hết vòng này tới vòng khác, từng tổ tỷ thí, vầng thái dương treo cao trên không trung đã dần dần ngã về tây, ánh mặt trời dần dần mất đi nhiệt độ.
Hoàng hôn buông xuống, cũng là lúc danh sách một trăm người tỷ thí cuối cùng được quyết định.
Hoàng Tiểu Long, Tạ Bồ Đề, Dương Cương, Thôi Lệ, Bàng Ngọc, Đái San Ny là sáu vị có Siêu cấp Vũ hồn đều tiến nhập vào một trăm người đứng đầu.
Trong ngày tỷ thí này, sáu người Hoàng Tiểu Long cũng không gặp nhau, hẳn là do Đoạn Nhận đế quốc đã an bài.
Ngày tỷ thí thứ nhất đến đây là kết thúc.
Hoàng Thành Chi Chiến phân ra ba ngày. Ngày thứ nhất là cuộc chiến giành một trăm vị trí đứng đầu, ngày thứ hai là cuộc chiến giành mười vị trí đầu, ngày thứ ba cũng là ngày cuối cùng, tranh vị trí đệ nhất.
Ngày tỷ thí thứ nhất đã xong, sau khi Trình Kiếm tuyên đọc danh sách một trăm người đứng đầu, cường giả của các phe và dân thường xem cuộc chiến trên quảng trường Đoạn Nhận đua nhau rời đi.
Tuy ngày tỷ thí đầu đã kết thúc, nhưng mọi người vẫn còn đang hưng phấn nghị luận không dứt về cuộc chiến của ngày hôm nay. Mọi người bàn nhiều nhất không phải là Tạ Bồ Đề, cũng không phải là Dương Cương, mà là Hoàng Tiểu Long.
Trước tỷ thí, trong số sáu người có Siêu cấp Vũ hồn, thì Hoàng Tiểu Long người không được mọi người chú ý và không được đánh giá tốt nhất. Nhưng bây giờ, mọi thứ về Hoàng Tiểu Long đều đã trở thành đề tài cho mọi người nghị luận.
Ví dụ như, Hoàng Tiểu Long mới mười bảy tuổi, Vũ hồn của Hoàng Tiểu Long là Viễn Cổ Thần Long, Hắc Long, hay ví dụ như thực lực chân chính của Hoàng Tiểu Long. Thậm chí có người còn so sánh Hoàng Tiểu Long với Tạ Bồ Đề và Dương Cương.
Tuy không biết thực lực chân chính của Hoàng Tiểu Long, thế nhưng gần như mọi người đều nhận định Hoàng Tiểu Long có thể tiến vào mười vị trí đầu.
Kết thúc ngày thi đấu đầu tiên, Hoàng Tiểu Long và ba người Triệu Thư, Vu Minh, Phí Hầu về tới khách sạn.
Màn đêm dần buông xuống.
Hoàng Tiểu Long mới vừa về tới khách sạn chưa được bao lâu, lập tức có một vị khách không mời mà đến.
Thôi Lệ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!