Vô Địch Thiên Hạ - Chương 21: Tu La Môn Đệ Tử
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
143


Vô Địch Thiên Hạ


Chương 21: Tu La Môn Đệ Tử


Hoàng Tiểu Long bị Lý Lộ lôi kéo ra sân, nhướng mày, nói:

“Ta nói tiểu nha đầu, đừng lôi lôi kéo kéo, khiến người khác nhìn thấy hiểu lầm.”

Lý Lộ không khỏi ngẩn ra, nở nụ cười nhẹ, lộ ra hai má lúm đồng tiền nhỏ trên mặt:

“Hiểu lầm thì sao? Ta là thê tử của ngươi, thê tử kéo tay trượng phu, rất bình thường! Ta không biết ngươi sợ hiểu lầm gì đây! Còn nữa, sau này không nên gọi ta là tiểu nha đầu, ta đã rất lớn!”

Nói đến đây, ưỡn ngực.

Mây đen như vây trên đầu Hoàng Tiểu Long.

Thê tử?!

Rất lớn?! Hắn nhìn Lý Lộ nhỏ bé ưỡn bộ ngực nhỏ còn chưa dậy thì, trong lòng cười khổ, nơi đó còn là bình nguyên kia kìa.

Lý Lộ thấy Hoàng Tiểu Long nhìn chằm chằm ngực mình, khuôn mặt đỏ lên, hạ thấp giọng:

“Ngươi, nhìn ta như vậy, đúng là không có ý tứ, lại còn ở chốn đông người như vậy.”

Hoàng Tiểu Long không nói gì, thẳng thắn ngậm miệng không nói gì, rút tay ra, xoay người quay về cổng Lý phủ, hướng đường cái mà đi. Hắn cũng thật lần đầu tiên tới thị trấn Thương Lan huyện này, muốn đi dạo một chút.

“Tiểu Long, ngươi chờ ta một chút.”

Lý Lộ thấy Hoàng Tiểu Long rút tay bỏ đi, không khỏi chu mỏ một cái chạy theo, nhưng lúc này không nắm tay Hoàng Tiểu Long, mà là kéo cánh tay của hắn. Như vậy, nhìn sẽ giống tiểu thê tử hơn. Một mùi thơm của cơ thể con gái chui vào mũi Hoàng Tiểu Long.

Hoàng Tiểu Long né mình ra, nói:

“Ngươi đi về trước đi, ta tự đi dạo là được rồi.”

Lý Lộ bỗng nhiên ngoác miệng, hai mắt đỏ lên:

“Được lắm, ta trở về nói với gia gia là nhà ngươi khi dễ ta!”

Hoàng Tiểu Long đưa người cản lại, đau đầu:

“Được rồi, đi thôi nhưng ngươi phải hứa không được lôi kéo.”

Lý Lộ lúc này mới nín khóc, cười híp mắt gật đầu:

“Được rồi.”

Thấy Lý Lộ gật đầu, Hoàng Tiểu Long trong lòng thở dài một hơi, xoay người đứng lên đi dạo, Lý Lộ đi bên phải Hoàng Tiểu Long, thật là nhu thuận. Cặp mắt tròn vo thỉnh thoảng nhìn đôi má Hoàng Tiểu Long từ bên phải.

Hoàng Tiểu Long cũng nghĩ tới đây sẽ tự mình đi dạo.

Dọc đường đi, hai người cũng không nói gì, sau khi đi được một vòng, hai người Hoàng Tiểu Long định quay về phủ. Đột nhiên thấy phía trước trên đường phố một đám người vây quanh đang chỉ trỏ, bàn luận gì đó.

Hoàng Tiểu Long trong lòng thấy kỳ lạ, cùng Lý Lộ tiến tới, sau đó đi vào đoàn người nhìn ngó, chỉ thấy trong đám người một người mặc y phục trung niên đang nằm trên mặt đất, đầu tóc rối tung, mặt bẩn thỉu, đang nằm hôn mê miệng còn mấy vết máu nhỏ.

Hoàng Tiểu Long đưa mắt nhìn nam tử một hồi, chần chừ một chút, sau đó tiến đến, nhấc bổng tên đó lên. Hắn bây giờ đã đột phá Tứ giai, sức khoẻ hai cánh tay cũng tương đương với người trưởng thành.

Thấy Hoàng Tiểu Long nhấc được tên đó, Lý Lộ không khỏi kinh ngạc.

“Đi thôi.”

Trên vai Hoàng Tiểu Long vừa vác tên đó, thấy Lý Lộ đứng ngây ở đó, liền nói, Lý Lộ lúc này mới hồi tỉnh, đi theo, không nhịn được hỏi:

“Tiểu Long, ngươi, đưa người này đi để làm gì?”

“Nói ngươi cũng không hiểu.”

Hoàng Tiểu Long nói cũng không quay đầu lại.

Nói cũng không hiểu? Lý Lộ miệng lẩm bẩm nghi hoặc, thế nhưng cũng không hỏi lại.

Trên đường, Hoàng Tiểu Long hỏi Lý Lộ cửa sau phủ Lý, sau đó đưa người đó từ cổng sau Lý phủ đi vào, đặt nghỉ tại một gian phòng hẻo lánh trong Lý phủ.

Nhìn nam tử trên giường, Hoàng Tiểu Long vận chuyển Nội lực, giơ một ngón tay lên, bỗng nhiên điểm lên ngực nam tử trung niên, tiện đà đi xuống, liên tiếp điểm hơn mười lần. Sau khi điểm hết, Hoàng Tiểu Long thở hồng hộc, trán toát ra mồ hôi.

Lý Lộ đứng ở phía sau Hoàng Tiểu Long, nhìn Hoàng Tiểu Long điểm loạn xạ trên người nam tử đó, ánh mắt nghi hoặc.

“Ngươi sai người cầm một bộ quần áo qua đây, giúp hắn tắm rửa một chút.”

Hoàng Tiểu Long nghỉ ngơi một lát, nói với Lý Lộ.

“A, được.”

Lý Lộ bừng tỉnh, gật đầu nói.

Một lát sau, người của Lý phủ cầm y phục tới, đưa nam tử tắm rửa thay y phục một hồi tên đó vẫn bất tỉnh.

“Ngươi đi về trước đi.”

Hoàng Tiểu Long thấy nam tử vẫn chưa tỉnh lại nói với Lý Lộ.

Lý Lộ vừa định mở miệng nói mình sẽ ở đây để giúp Hoàng Tiểu Long, thế nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của Hoàng Tiểu Long, chỉ còn cách gật đầu:

“Vậy được rồi.”

Lý Lộ đi khỏi không lâu, trên giường gỗ, Phí Hầu chậm rãi mở hai mắt ra, tỉnh quay lại, hắn nhìn thân thể, chậm rãi ngồi lên, nhìn bốn phía, sau cùng ánh mắt rơi xuống người Hoàng Tiểu Long, nghi hoặc hỏi:

“Tiểu huynh đệ, là ngươi đã cứu ta?”

“Không sai.”

Hoàng Tiểu Long gật đầu.

“Nơi này là nơi nào?”

“Nơi này là Thương Lan huyện Lý phủ.”

Phí Hầu cố gắng từ trên giường đi xuống, nhướng mày:

“Thương Lan huyện?”

Trong ký ức của hắn, không nhớ kỹ cái Thương Lan huyện này là ở đâu.

“Tiểu huynh đệ, cám ơn ngươi đã cứu ta, ta có việc, phải rời đi trước.”

Phí Hầu đang muốn ra khỏi phòng, đột nhiên trong cơ thể đau nhức, “Oa” nhiên trong miệng máu phun ra, rồi ngã xuống mặt đất.

Hoàng Tiểu Long nhanh tay, đưa hai tay đỡ lấy, đưa hắn ngồi lại trên giường, nói rằng:

“Thương thế của ngươi rất nặng, kinh mạch trong cơ thể đã chặt đứt, ta tạm thời dùng Hồi Hồn Chỉ điểm vào các huyệt vị quan trọng của ngươi, nếu ngươi còn đi lại lung tung e rằng…”

Nói đến đây, Hoàng Tiểu Long ngừng lại, ý không cần nói cũng biết.

“Hồi Hồn Chỉ? Huyệt vị?”

Phí Hầu nhìn Hoàng Tiểu Long.

Hoàng Tiểu Long cũng không giải thích, chuyển giọng hỏi:

“Ngươi là đệ tử Tu La Môn?”

Lúc đó trên đường, Hoàng Tiểu Long thấy được cánh tay trái Phí Hầu một cái hình vẽ Tu La Quỷ Đầu, đây là đánh dấu của đệ tử Tu La Môn, vì thế mà Hoàng Tiểu Long mới đưa về.

“Cái gì? Ngươi là ai? Làm sao biết ta là đệ tử Tu La Môn?”

Phí Hầu thất kinh, bỗng nhiên nhìn Hoàng Tiểu Long, vẻ mặt đề phòng.

Hoàng Tiểu Long không trả lời, nhìn Phí Hầu, giơ tay trái lên, một chiếc nhẫn màu đen xuất hiện trên ngón áp út tay trái Hoàng Tiểu Long.

“Tu, tu, Tu La Giới!”

Phí Hầu nhìn cái nhẫn ngăm đen, vẻ mặt sau khi ngẩn ngơ, sau đó bị kích động vô cùng, không thể tin được.

Hoàng Tiểu Long nhìn phản ứng của Phí Hầu, theo như lời kể truyền lại, cái này là tượng trưng của Tu La Môn Môn Chủ Tu La Giới, bất luận đệ tử Tu La Môn nhìn thấy đều phải hành đại lễ.

Sau khi khiếp sợ, hắn bừng tỉnh, nhanh hướng về Hoàng Tiểu Long quỳ lạy dập đầu:

“Tu La Môn đệ tử Phí Hầu khấu kiến Môn Chủ, Môn Chủ vô địch thiên hạ!”

Hoàng Tiểu Long thấy thế, nhẹ lòng, nếu phản ứng của Phí Hầu không đúng, Tu La Chi Đao của hắn sẽ không chút do dự mà cắt cổ họng của Phí Hầu. Kinh mạch trong cơ thể Phí Hầu đã đứt, bản thân bị trọng thương, khẳng định không tránh được một chém của Tu La Chi Đao.

“Phí Hầu? Ngươi đứng lên đi.”

Hoàng Tiểu Long gật đầu nói.

“Tạ ơn Môn Chủ!”

Phí Hầu đứng lên, cực kỳ kính cẩn, Hoàng Tiểu Long nhìn ra được, thần thái Phí Hầu kính cẩn không phải là giả, mà xuất phát từ trong tâm.

“Ngươi sao lại bị thương?”

Hoàng Tiểu Long suy nghĩ một chút, hỏi.

“Bẩm Môn Chủ, thuộc hạ tiến nhập Ngân Nguyệt Sâm Lâm, vốn định liệp sát một tên Quỷ Nhãn Yêu Chu cấp mười, đem Yêu đan dùng luyện đan. Thế nhưng không ngờ Quỷ Nhãn Yêu Chu kia là một công một mẹ, cho nên…”

Phí Hầu nói đến đây, có chút ngượng ngùng.

Cho nên bị phản giết? Hoàng Tiểu Long thầm nghĩ, nhưng tên Phí Hầu này có thể từ chỗ bị hai con Yêu thú phản giết mà chạy thoát, xem ra thực lực rất mạnh, chí ít là ngang so với gia gia Hoàng Kỳ Đức!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN