Vô Địch Thiên Hạ - Chương 23: Mất Mặt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
143


Vô Địch Thiên Hạ


Chương 23: Mất Mặt


Hoàng Tiểu Long nhìn Hoàng Vĩ, lạnh lùng nói:

“Nếu hắn không có tư cách ngồi ở chỗ này, vậy ngươi càng không có tư cách!”

“Cái gì? Hoàng Tiểu Long, ngươi!”

Hoàng Vĩ nghe vậy, lửa giận trong lòng dâng lên, hắn có Vũ hồn cấp mười, sau này là trang chủ Hoàng gia trang, Hoàng Tiểu Long nói hắn như vậy có nghĩa là hắn còn không bằng một nô bộc?

Lúc này, Hoàng Kỳ Đức đột nhiên mở miệng nói:

“Được rồi, nơi này là Lý phủ! Là yến hội đại thọ của Lý lão Tộc trưởng!”

Hoàng Vĩ nghe gia gia mở miệng, không dám nói nữa mà chỉ liếc mắt nhìn Hoàng Tiểu Long.

Tiếp theo, Hoàng Kỳ Đức quay đầu nhìn Hoàng Tiểu Long nói:

“Tiểu Long, người này là nô bộc mới của ngươi? Hắn không có tư cách ngồi ở chỗ này!”

Hoàng Tiểu Long nhướng mày, gia gia rốt cuộc là muốn giúp Hoàng Vĩ, từ khi hai người thức tỉnh Vũ hồn, mọi chuyện Hoàng Kỳ Đức đều đứng về phía Hoàng Vĩ.

Lần này nếu không phải Lý Lộ nhất quyết mời Hoàng Tiểu Long tới, thì gia gia Hoàng Kỳ Đức chắc chắn chỉ mang Hoàng Vĩ đến đây.

Lúc này, Hoàng Kỳ Đức còn nói thêm:

“Ngươi cho nô bộc rời đi trước, trở lại sân chờ.”

Rời khỏi đây? Hoàng Tiểu Long nổi giận, gia gia là ý nói, Phí Hầu còn không có tư cách đứng ở chỗ này?

“Tiểu Long, ngươi không nghe thấy gia gia ngươi nói như thế nào sao, còn không cho nô bộc cút đi? Đây là yến hội đại thọ của Lý lão Tộc trưởng, ngươi mang theo một nô bộc qua đây, không phải làm cho chúng ta mất mặt xấu hổ sao?”

Hoàng Minh cũng lên tiếng giận dữ quát.

Cút đi? Hoàng Tiểu Long lửa giận bốc lên, cười lạnh nói:

“Coi như là ta mới mua nô bộc, cũng không tới phiên đại bá tới khoa tay múa chân!”

“Ngươi!”

Hoàng Minh không ngờ tới trường hợp này, Hoàng Tiểu Long cũng dám chống đối hắn, hai mắt trừng lớn.

“Được rồi, Tiểu Long.”

Đúng lúc này, Hoàng Bằng mở miệng nói:

“Nghe gia gia ngươi, trước hết để cho hắn rời đi.”

Tuy rằng phụ thân Hoàng Kỳ Đức và Hoàng Minh nói có chút quá mức, thế nhưng Hoàng Bằng cũng hiểu được nhi tử mang theo một nô bộc tới đây cũng không thích hợp.

Hoàng Tiểu Long thấy vậy, áp nén giận trong lòng, cuối cùng gật đầu, nói với Phí Hầu:

“Phí Hầu, ngươi đi về trước chờ ta.”

Phí Hầu từ đầu đến cuối, vẻ mặt bình tĩnh:

“Vâng, thiếu chủ!”

Nói xong, thi lễ một cái, xoay người rời đi.

Hoàng Vĩ nhìn Phí Hầu rời đi, trong lòng đắc ý.

Lý Lộ ngồi ở bên cạnh Hoàng Tiểu Long nhìn thấy Hoàng Vĩ như vậy, hai mắt hung hăng nhìn Hoàng Vĩ.

Đúng lúc này, ngoài điện vang lên những tiếng cười sang sảng, đúng là Lý lão Tộc trưởng Lý Mộc, đi cùng Lý Mộc còn có Lý Thành ở Lý phủ cùng các cao thủ đang tiến vào đại điện.

Mọi người thấy thế, toàn bộ đều đứng lên.

Thế nhưng ngay lúc đám người Lý Mộc mới vừa nở nụ cười đi vào đại điện, đột nhiên truyền đến một tiếng la:

“Lão Tộc trưởng, không tốt, việc lớn không tốt!”

Thanh âm đột ngột, tất cả mọi người trong đại điện yên lặng, Lý Mộc thần tình kinh ngạc, cùng mọi người quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy một gã hộ vệ Lý phủ vẻ mặt hốt hoảng, từ bên ngoài Lý phủ đại môn chạy vào, đi tới trước người Lý Mộc cùng Lý Thành, thở dốc, chỉ vào đại môn bên ngoài, rung giọng nói:

“Lão Tộc trưởng, bên ngoài, bên ngoài!”

“Bên ngoài? Có chuyện gì? ”

Lý Mộc trong lòng có cảm giác không tốt, quát hỏi.

Mọi người trong lòng đều căng thẳng.

“Bên ngoài, có một đại quan tài!”

Tên hộ vệ Lý phủ kia hồi một chút khí, thất thanh nói.

“Cái gì? Một đại quan tài!”

“Chuyện gì xảy ra?”

Đại điện bên trong, tất cả các gia tộc Tộc trưởng đến đây chúc thọ, cao thủ đều cả kinh, bàn tán sôi nổi.

Lý Mộc trong lòng tức giận, sắc mặt ngưng trọng:

“Đi!”

Nói xong, liền cùng nhi tử Lý Thành đi ra bên ngoài Lý phủ đại môn, các cao thủ Lý phủ theo sát phía sau.

“Chúng ta cũng đi ra xem một chút.”

Hoàng Kỳ Đức nói, sau đó cất bước đi ra đại điện, cùng Hoàng Tiểu Long, năm người đi ra Lý phủ đại môn, Lý Lộ thì đi theo Hoàng Tiểu Long, hôm nay là đại thọ của gia gia nàng vậy mà lại bị kẻ nào tặng cho một đại quan tài, không biết có ý gì, vẻ mặt nàng cũng rất khẩn trương xem xem có chuyện gì.

Hoàng Tiểu Long theo gia gia Hoàng Kỳ Đức ra Lý phủ đại môn, nhìn lại, chỉ thấy Lý phủ trước đại môn bên trên bày một đại quan tài màu đỏ, đối diện Lý phủ đại môn!

Phía trên quan tài nhuộm đỏ máu, máu chảy đầm đìa, từng luồng khí tanh tưởi của máu lan ra, khó ngửi cực kỳ.

Nhìn thứ quỷ dị này, mọi người trong lòng cả kinh.

Lý Mộc đi tới đại quan tài trước mặt, sắc mặt lạnh lẽo, quát dẹp đường:

“Bọn chuột nhắt phương nào? Dám can đảm đến Lý phủ quấy rối? Lăn ra đây cho ta!”

Lý Mộc vừa quát, bốn phía khí lãng cuồn cuộn, tại trên cao hư không hình thành một đầu sư tử, sư rống thật lâu không dứt.

Mọi người đều cả kinh, vẻ mặt kính nể.

Hoàng Tiểu Long hai mắt lóe ra, phụ thân hắn đã nói với hắn, Lý Mộc tu luyện Đấu kỹ, đây chính là Huyền Phẩm trung cấp Đấu kỹ, Thiên Sư Hống?

Một lát sau, trên cao, sư tử tiêu thất, bốn phía một mảnh an tĩnh.

“Hắc hắc!”

Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng cười nhạt từ hư không truyền đến, bốn phương tám hướng, không biết phát ra từ hướng nào:

“Lý lão đầu, hôm nay là ngày đại thọ tám mươi của ngươi, chúng ta cho người đưa quà tới đại lễ, ngươi phải vui vẻ mới đúng, tức giận làm gì? Tức giận rất dễ đoản mệnh!”

Mọi người nhìn quét bốn phía, nỗ lực tìm ra chỗ ẩn thân của người phát âm, một lát sau, Lý Mộc cùng Hoàng Kỳ Đức đồng thời nhìn về phía một tòa phủ viện ở nhai đạo đối diện.

Lý Mộc phi thân lên, bỗng nhiên quát, một chưởng vỗ ra, chỉ thấy một chưởng này, vô số chưởng ấn xoay tròn, hình thành một cơn lốc, một cơn lốc giữa bầu trời, mơ hồ hữu vân vụ xuất hiện.

“Phong Vân Chưởng!”

Chưởng ấn hình thành một cơn lốc thật lớn trong nháy mắt đánh trúng phủ viện.

Đột nhiên, một quyền lục sắc phá không mà đến, lao thẳng tới Lý Mộc, song phương đụng vào nhau, ầm ầm nổ, lưỡng đạo lục sắc thân ảnh từ phía trước phủ viện phóng lên cao, lăng không mà đứng, Hoàng Tiểu Long cùng mọi người nhìn lại, chỉ thấy lưỡng đạo thân ảnh, dĩ nhiên toàn thân dài giống như rắn, lại có lân phiến, hai mắt đen thui, trên mặt đầy điều văn lục sắc, hơn nữa phía sau có một cái trông như đuôi rắn.

“Hồn hóa!”

Hoàng Tiểu Long hai mắt ngưng trọng.

Đạt được chiến sĩ Thất giai, Vũ hồn lần thứ hai lột xác, bản thể có thể cùng Vũ hồn dung hợp, mà loại năng lực này là Hồn hóa. Sau khi Hồn hóa, Vũ hồn có thể có một ít năng lực Tiên Thiên, nếu một người có Vũ hồn là độc xà, như vậy sau khi hồn hóa, Đấu khí toàn thân hắn, chính là độc.

Chắc chắn, Vũ hồn của hai người này chính là một loại xà, hơn nữa còn là một loại độc xà.

“Hắc hắc, Lý lão đầu, Phong Vân Chưởng của ngươi không gì hơn cái này!”

“Chúng ta bây giờ không giết ngươi, trong vòng ba năm, sẽ lấy mạng chó của ngươi!”

“Chiếc quan tài này là quà cho ngươi thọ lễ!”

Hai người đối phương xuất hiện, lạnh giọng cười, phi thân lóe lên, toàn thân bị lưỡng đạo lục quang mang hung ác bao phủ, tốc độ cực nhanh, rất nhanh liền biến mất ở trước mặt mọi người.

Lý Mộc không ngờ tới đối phương vừa xuất hiện đã nhanh chóng đào tẩu, giờ muốn đuổi theo, đã không kịp.

“Phụ thân!”

Một lát sau, Lý Thành tiến lên, đi tới phía sau Lý Mộc, sau đó nhìn về đại quan tài bị phong bế:

“Chúng ta mở ra?”

Lý Mộc quay đầu qua đây, hít sâu một hơi:

“Mở ra!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN