Vô Địch Thiên Hạ - Chương 247: Không đồng ý?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
37


Vô Địch Thiên Hạ


Chương 247: Không đồng ý?


Mãi khi hai người đi tới cách Hoàng Tiểu Long trăm mét, Hoàng Tiểu Long đang trong tu luyện mới chậm rãi thu tay lại, dừng việc vận chuyển khí kình Tu La quỷ khí, nhìn hai người này.

Kỳ thật khi hai kẻ này tới chiến trường, Hoàng Tiểu Long đã biết. Nhưng hai kẻ này là Tiên Thiên cấp sáu, nên Hoàng Tiểu Long hoàn toàn không để tâm.

Lúc này hai người đi tới cách Hoàng Tiểu Long mười mét thì đứng lại. 

Người trung niên mặt sẹo quan sát Hoàng Tiểu Long từ trên xuống dưới, cười đầy hoà ái mà nói: “Tiểu huynh đệ, không biết ngươi là đệ tử của môn phái nào, nên xưng hô ra sao?”

Tuy lòng đã quyết định bắt Hoàng Tiểu Long để tra hỏi Đấu kỹ, nhưng người trung niên mặt sẹo không định ra tay ngay, mà nắn nền tảng của Hoàng Tiểu Long để xem Hoàng Tiểu Long là đệ tử của môn phái nào.

Ở Hỗn Loạn chi địa, Thiên Vu môn là một thế lực tuy không yếu, nhưng trước mặt những môn phái siêu cấp thì Thiên Vu môn hệt như con kiến. Nếu Hoàng Tiểu Long là đệ tử mấy tên cự bá kia, lại còn là đệ tử hạch tâm, thì trước khi xuống tay người trung niên mặt sẹo sẽ phải cố kỵ một hai. Bằng không chọc giận bọn họ, rồi để họ điều tra ra, hắn chắc chắn bị đánh cho cả cặn cũng không còn. 

Hoàng Tiểu Long nhìn hai người này, biết ý định của bọn họ, lòng thì cười gằn, mặt lại lạnh nhạt: “Đệ tử môn phái nào?”

Người trung niên mặt ngựa cũng cười nói: “Không sai, nói không chừng sư tôn của huynh đệ còn là bằng hữu của sư tôn bọn ta ấy chứ.”

“Các ngươi yên tâm đi, ta không phải đệ tử của môn phái nào ở Hỗn Loạn chi địa cả.” Hoàng Tiểu Long mở miệng ngắt lời: “Cho nên các ngươi không cần phải lo lắng việc giết ta xong sẽ gặp phiền toái gì.” 

Người trung niên mặt sẹo và mặt ngựa ngẩn ra, không ngờ Hoàng Tiểu Long sẽ trả lời một cách “thẳng thắn” đến vậy.

Hai người nhìn nhau, rồi nhìn Hoàng Tiểu Long đang bình tĩnh đứng đó, lòng đầy nghi ngờ.

Không phải người của Hỗn Loạn chi địa?! Vậy Hoàng Tiểu Long dựa vào ai? Hai người đều nhìn ra Hoàng Tiểu Long là cấp sáu trung kỳ, mà hai người thì là cường giả cấp sáu hậu kỳ, hai người mà liên thủ thì Hoàng Tiểu Long không thể thoát được. 

“Các ngươi ra tay đi.” Ngay lúc hai kẻ này đang nghi hoặc, Hoàng Tiểu Long mở miệng nói: “Ta cho các ngươi một cơ hội, các ngươi ra tay trước đi.”

Hai người nghe vậy thì nhướng mày nhìn Hoàng Tiểu Long, càng thêm nghi hoặc và ngạc nhiên.

Hai người lại nhìn lần nữa, nhưng không ai ra tay trước. 

Nhìn vẻ mặt đó của hai kẻ này, Hoàng Tiểu Long lắc đầu cười: “Không phải các ngươi muốn biết có phải ta đang tu luyện Đấu kỹ thiên phẩm hay sao? Giờ ta nói cho các ngươi biết, Đấu kỹ mà ta vừa tu luyện quả thực là thiên phẩm, hơn nữa không phải thiên phẩm sơ cấp.”

Không phải thiên phẩm sơ cấp! Hai người tức thì mắt toả sáng.

Đúng lúc này, Hoàng Tiểu Long đột nhiên phi thân lên, hai tay hiện hình trảo rồi bỗng nhiên vỗ xuống. 

Chỉ thấy dưới cú vỗ của Hoàng Tiểu Long, hai trảo ấn đen sậm cực lớn phá không bay ra, khói đen cuồn cuộn, mười mấy con ác quỷ rít gào.

Không gian xung quanh tức thì tối sầm xuống.

Nhìn trảo ấn cực lớn đang ầm ầm đánh xuống hai người từ trên trời cao, hai người hoảng sợ, vội phi thân lên, phóng Đấu khí ra, rồi tung  hai đấm. 

“Thiên Thi quyền!

“Thi Hoành Biến Dã!”

Hai người cùng thét lên. 

Chỉ thấy dưới hai đấm của bọn họ, từng luồng khí tử thi cực kỳ đặc cuồn cuộn bốc ra từ hai nắm đấm kia. Một mùi thối rất là khó ngửi tràn ngập bốn phía, như mùi thối của tử thi đã chết rất nhiều năm, khiến người ta ngửi phải mà buồn nôn.

Trong nháy mắt, Thiên Thi quyền của hai người đụng vào Tu La Quỷ Trảo của Hoàng Tiểu Long.

Bùm! 

Một tiếng nổ vang trời, như tiếng sấm đì đùng trên trời cao. Dòng khí bốn phía tán loạn. Núi đá đổ rào rào.

Bề mặt đỉnh núi nứt toác, vết nứt không ngừng lan tràn.

Mà hai người kinh hãi nhìn thấy trảo ấn của Tu La Quỷ Trảo của Hoàng Tiểu Long đập tan Thiên Thi quyền ấn của hai người, sau đó đề xuống hai người này. 

Hai người đang định né tránh, thì trảo ấn của Tu La Quỷ Trảo đã ấn lên ngựa của bọn họ.

Hai người kêu thảm một tiếng, ngã khỏi không trung.

Bụi đất bay mù mịt. 

“Phụt!” Rơi xuống đất, hai người hộc máu, nhuộm đỏ mặt đất xung quanh.

“Ngươi… Không thể nào!” Hai người hoảng sợ nhìn Hoàng Tiểu Long, vẻ mặt không thể tin tưởng.

Hai người là cấp sáu hậu kỳ, liên thủ lại mà bị một tên cấp sáu trung kỳ là Hoàng Tiểu Long đánh trọng thương một cách dễ dàng! 

Hoàng Tiểu Long chầm chậm bước tới, không để ý vẻ khiếp sợ trên mặt hai người này, lạnh lùng nói: “Ta đã nói rồi, cho các ngươi một cơ hội ra tay trước.”

Hai người cố gắng bò dậy, hoảng sợ lùi ra sau.

“Ngươi… Rốt cuộc muốn thế nào?!” Người trung niên mặt sẹo cố nén sự kinh hoàng trong lòng, hỏi. 

“Ta muốn thế nào?” Hoàng Tiểu Long cười khẩy: “Không phải vừa rồi các ngươi định bắt ta, muốn tra hỏi ta về Tu La Quỷ Trảo sao?”

Nghe vậy, sắc mặt hai người sa sầm, thế mới biết thì ra Hoàng Tiểu Long biết thừa ý đồ của bọn họ từ trước rồi.Người trung niên mặt ngựa cố cười làm lành: “Huynh đệ, chúng ta… Chúng ta…”

Đột nhiên bóng dáng Hoàng Tiểu Long loé cái, để lại tàn ảnh giữa không trung. Hắn lập tức đi tới trước mặt hai người này. Hai người hoảng sợ, định ra tay thì đa bị song chưởng của Hoàng Tiểu Long đánh bay. 

Hai người bị đánh bay vào vách núi đá đằng xa, rồi rơi xuống.

Hoàng Tiểu Long chậm rãi đi tới trước mặt hai người bọn họ.

“Huynh đệ, bọn ta có mắt không tròng, cầu xin ngươi… tha bọn ta…” Người trung niên mặt ngựa cầu xin, giọng run rẩy. Mặc kệ hai người có tin không, thực lực của Hoàng Tiểu Long quả thực hơn xa hai người này, bọn họ hoàn toàn không thể phản kháng lại Hoàng Tiểu Long. 

“Tha cho các ngươi?” Hoàng Tiểu Long nói: “Muốn ta không giết các ngươi cũng không phải là không được.”

Hai người ngẩn ra mà nhìn Hoàng Tiểu Long, không kịp phản ứng. Hai người bọn họ vốn tưởng rằng mình chết chắc rồi, Hoàng Tiểu Long sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Nhưng hiện giờ Hoàng Tiểu Long lại không giết bọn họ?

“Ngươi không giết bọn ta sao?” Người trung niên mặt sẹo cẩn thận hỏi. 

“Đúng vậy.” Hoàng Tiểu Long lạnh nhạt đáp.

Người trung niên mặt sẹo chần chờ một lát, trầm ngâm rồi nói: “Ngươi muốn bọn ta giúp ngươi?” Chỉ có như vậy thì Hoàng Tiểu Long mới không giết hai người.

Hoàng Tiểu Long gật đầu. 

Hai người kia im lặng. Hoàng Tiểu Long không vội, nên chờ hai người bọn họ mở miệng.

Sau này Hoàng Tiểu Long muốn thống nhất toàn bộ Hỗn Loạn chi địa thì phải tiến hành từng bước. Kỳ thật vừa rồi Hoàng Tiểu Long đã muốn thu phục hai kẻ này rồi thu phục Thiên Vu môn. Từ đó lấy Thiên Vu môn làm nền tảng mà từng bước nắm Hỗn Loạn chi địa trong tay, bằng không vừa rồi Hoàng Tiểu Long đã giết hai kẻ này rồi.

“Được.” Sau đó người trung niên mặt ngựa nói trước: “Ta sẵn sàng giúp ngươi.” 

Sau đó người trung niên mặt sẹo cũng nói là sẵn sàng giúp sức Hoàng Tiểu Long.

“Được rồi, giờ các ngươi mở linh hồn chi hải ra, ta sẽ gieo dấu ấn tinh thần lên linh hồn chi hải của các ngươi.” Hoàng Tiểu Long gật đầu, nói.

“Gieo dấu ấn tinh thần!” Hai người thốt lên, rồi biến sắc mặt. 

Thấy phản ứng của hai người này, hắn thầm cười khẩy trong lòng. Sao hắn không biết được ý định của hai kẻ này chứ, hiện giờ thì nói là sẵn sàng góp sức, nhưng có khi về Thiên Vu môn rồi chuyện đầu tiên bọn họ làm là kéo người tới giết Hoàng Tiểu Long.

“Sao nào? Không đồng ý?” Sát ý bốc lên trong mắt Hoàng Tiểu Long.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN