Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống - Chương 26: Ngụy quân tử
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
140


Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống


Chương 26: Ngụy quân tử


Phải nói đám người hắc y này bên trong chiến trường hoạt động rất có hệ thống, trong lúc hoảng loạn còn có thể lẫn nhau hỗ trợ bao vây chiến trường không để bất cứ tên nào tẩu thoát.

Tuy nhiên cũng chỉ có thể che giấu cầm cự được trong khoảng thời gian ngắn, rất nhanh cũng đã trôi qua, lúc này đã có một người phát hiện ra sự việc bất thường, hắn chú ý đến hắc y nhân bọn người đã được hồi lâu, tuy là ban đầu cũng không dám tự mình khẳng định, nhưng lúc này khi đã hoàn toàn chắc chắn được mục đích của bọn người kia, hắn vội vã ngừng lại chiến đấu khan cổ rát họng gào thét.

– Mọi người dừng tay, chúng ta bị lừa… khốn kiếp, ta bảo dừng tay! Tất cả đệ tử Hoa Sơn kiếm phái nghe lệnh ta, dừng lại!

Tên nam nhân la hét này không ai khác chính là Quân Tử Kiếm nổi danh trên giang hồ, chưởng môn Hoa Sơn kiếm phái Nhạc Bất Quần.

– Tung Sơn kiếm phái đệ tử, nghe lệnh ta, đồng loạt dừng tay!

Tả Lãnh Thiền một bên cũng rất nhanh nhận ra sự việc không đơn giản, cũng đồng thời hô ứng phối hợp cùng Nhạc Bất Quần.

Cùng thời điểm Thái Sơn kiếm phái cùng Thanh Thành phái cũng nối gót bước chân.

– Thành Thành phái toàn bộ đệ tử cho ta dừng tay!

– Thái Sơn kiếm phái đệ tử đồng thời dừng tay!

Quả nhiên sau khi tất cả đồng loạt ngưng vũ khí, chiến trường lúc này đã phân cách ra hai lằn ranh chiến tuyến, một bên là các danh môn chính phái người đứng cùng nhau, bên còn lại không cần phải đoán, chính là một đám hắc y nhân đang tổ chức bao vây tất cả mọi người phía trong, không chừa lại cho một con đường tẩu thoát.

– Các ngươi là ai? Tại sao lại muốn kích động chúng ta chém giết lẫn nhau?

Tả Lãnh Thiền tu vi đỉnh tiêm đỉnh phong trong đám người cũng là võ công cao cường nhất, lúc này mạnh dạn đứng ra “chủ trì đại cục” lên tiếng chất vấn hắc y nhân đám người.

– Hừ, ngụy quân tử! Còn không phải các ngươi vì tranh giành nhau Tịch Tà Kiếm Phổ mới chém giết lẫn nhau? Lại còn bảo là chúng ta kích động các ngươi? Các ngươi một đám người danh môn chính phái gì đó cũng quá không biết liêm sỉ đi.

Quỷ Đao Tử tính tình nóng nảy nhất trong đám người hắc y nhân, nhịn không được chán ghét một mồm cay nghiệt lời nói nhắm về phía danh môn chính phái người mà phun ra.

– Đúng vậy, ta còn tưởng là cái gì anh hùng nghĩa hiệp người, nào ngờ là một đám hỗn tạp tham tranh giành chút lợi ích lại để đầu rơi máu chảy a.

Mị Ảnh Nữ một bên cũng không bỏ qua cơ hội trào phúng Tả Lãnh Thiền bọn người.

Quả thật không chỉ Quỷ Đao Tử và Mị Ảnh Nữ chán ghét ghê tởm đến tột cùng đám người danh môn chính phái này, còn có một đám hắc y nhân người bao gồm những kỳ nhân dị sĩ từng được Ngô Chính cứu giúp, bởi vì chịu tác động của hệ thống cho nên trong thâm tâm bọn hắn nguyên bản rất khâm phục Ngô Chính lúc này càng trở nên sùng bái, trong mắt bọn hắn chỉ cần là người Ngô Chính muốn giết thì cho dù là thiên vương lão tử mặc định đều là cùng hung cực ác người, dù là muôn ngàn vạn lần chết cũng là không đủ.

Còn lại hắc y nhân xen lẫn bên trong cũng là Nhật Nguyệt thần giáo người thường ngày bị danh môn chính phái bọn người gán cho cái tội danh “ma giáo” như là cái cớ để tùy ý truy sát bọn hắn, một mực không xem bọn hắn là người để đối xử, lâu ngày uất ức tích tụ cũng để cho bọn hắn trong thâm tâm thâm căn cố đế tư tưởng chỉ cần là danh môn chính phái người thì tất cả đều là ngụy quân tử, luôn muốn lấy tính mạng Nhật Nguyệt thần giáo người để làm bàn đạp thăng tiến danh vọng của bọn chúng.

Hai thế lực người xen lẫn bên trong hắc y nhân đám người tuy là có tư tưởng các loại khác nhau, nhưng lúc này lại tất cả đều là thống nhất một quan điểm: danh môn chính phái người nói trắng ra cũng chỉ là một đám ngụy quân tử!

– Các ngươi vừa nói cái gì!? Chúng ta Hoa Sơn phái quang minh chính đại đến đây chính là vì nghe tin tổng tiêu đầu Phúc Uy tiêu cục gặp phải truy sát, muốn đến giúp đỡ mà thôi, nào ngờ lại gặp các ngươi một đám người thần thần bí bí kích động bọn ta đánh giết lẫn nhau, mau nói, mục đích của các ngươi là gì?

Quân Tử Kiếm chính là Quân Tử Kiếm, nguyên do có mặt ở đây mọi người ai nấy trong lòng đều tự mình rõ ràng, nhưng chẳng hiểu tại sao cứ trôi qua miệng lưỡi của Nhạc Bất Quần thì dù là thế nào cũng có thể nói thành nhân nhân nghĩa nghĩa, lẫm lẫm liệt liệt, Quân Tử Kiếm danh tự chính xác là một cái tên đã vô liêm sỉ lại còn rất trọng danh dự, chân chính một cái hão sĩ diện ngụy quân tử.

Tuy nghĩ trong bụng là như thế, nhưng hiện tại cũng không phải là lúc để thi nhau nói xấu “người mình”, một đám danh môn chính phái người thế là cũng hùa theo tấp nập la hét, phải nói bọn hắn tất cả đều là yêu nghiệt thiên tài, trong vòng một đêm đã có thể tu luyện thành công tuyệt đỉnh “mặt dày bất tử” công phu.

– Đúng vậy, mờ mờ ám ám không dám lộ diện chân mục, trong bụng chính là ý nghĩ xấu.

– Các người mới đúng là nhắm đến Tịch Tà Kiếm Phổ nhà họ Lâm a, còn dám lấy chúng ta danh tiếng bôi nhọ để làm hộ thuẫn?

– Chắc chắn là như vậy, đừng để bọn chúng chia rẽ chúng ta đoàn kết, bằng lại thành toàn cho ý đồ của bọn chúng.

– Tiêu diệt bọn chúng! Nhất định không thể tha thứ được.

– Hừ, một đám ngụy quân tử giả nhân giả nghĩa, mặt dày đúng là bất tử a.

Đương lúc danh môn chính phái người đang thi triển sở trường “ngụy biện” công phu của mình thì bỗng nhiên có một âm thanh nam tử vang dội chói tai có ẩn chứa nội lực bên trong chen vào một phen chấn nhiếp toàn trường, trực tiếp khóa mồm tất cả mọi người có mặt ở đây lúc này.

Nhìn lại chỉ thấy giống như một đôi tiên ma quyến lữ nam nữ từ trên cao chậm rãi giáng xuống phía trước đám người hắc y nhân, nam tử trên người Huyễn Ảnh Tử Bào đi cùng với Bạch Thiết Tiếu Diện trông vô cùng quen thuộc, người này không ai khác chính là Ngô Chính trong vai Tiếu Diện Huyết Ma, đồng hành Ngô Chính vị kia tiên nữ tuyệt luân dung mạo không ai sánh bằng cũng chỉ có thể là Đông Phương Bất Bại, lần đầu tiên lộ diện chân thực giới tính không còn giả trang nam nhân.

– Bái kiến ân công!

– Bái kiến giáo chủ!

Hắc y nhân đám người lúc bấy giờ bỗng nhiên đồng loạt cung kính chắp tay hướng về Ngô Chính hai người hành lễ, âm thanh cùng lúc vang dội loạt vào trong tai danh môn chính phái người lại giống như một đòn thật mạnh giáng vào sĩ khí bọn hắn, để mỗi tên trong đó như là ăn phải dấm thần sắc trên gương mặt cũng bắt đầu tái xanh.

Danh môn chính phái đám người nếu còn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra mới thật đúng là ngu ngốc, trước mắt tử bào tiếu diện đặc điểm trên giang hồ ngoại trừ Tiếu Diện Huyết Ma ra còn có thể là người nào đóng giả!? Chưa kể đến chấn nhiếp công dụng của hệ thống, chỉ nói đến danh tiếng lãnh huyết tàn nhẫn của Ngô Chính cũng đã đủ để triệt để bóp nát tinh thần của bọn hắn.

Hơn nữa trên giang hồ này cũng chỉ có duy nhất một cái “giáo chủ” là Đông Phương Bất Bại, nhưng khi thấy “giáo chủ” người này là nữ tử giới tính lại càng khiến bọn hắn kinh nghi không thôi, Đông Phương Bất Bại trên giang hồ cũng chưa từng công khai giới tính chân thực của nàng nên cũng khó trách bọn hắn không hề hay biết, nhưng là có thể đồng hành bên cạnh Tiếu Diện Huyết Ma trở thành một đôi tiên ma quyến lữ thì càng không thể nào là tầm thường.

– Khổ sở cho các ngươi rồi, lần này làm được rất tốt.

– Không khổ sở, so với ân công chúng ta làm được chẳng đáng là gì.

Quy Lão Đầu lớn tuổi nhất trong đám người hắc y nhân, lúc này đại diện đứng ra cung kính đáp lời, hơn nữa lời nói của Quy Lão Đầu không phải là vô cớ, trông thấy Ngô Chính trên người tử bào còn lưu lại vết rách cùng với huyết tương không phân biệt địch ta, Quy Lão Đầu ngay lập tức có thể minh bạch Ngô Chính cũng không phải ăn không ngồi rồi trong lúc bọn hắn đang chiến đấu, mà kẻ địch có thể khiến cho Ngô Chính thụ thương khổ chiến cũng không phải là bọn hắn bây giờ có thể nghĩ đến.

Phải biết trong mắt bọn hắn Ngô Chính hình tượng lưu lại cực sâu gần như là vô địch thiên hạ, ngươi nói là ai có thể độc thân độc hành tàn sát cả một bang hội môn phái sau đó lại ung dung rời đi mà trên người không có một chút tổn thương? Chí ít lấy bọn hắn nhãn quang trong đời cũng chỉ có Ngô Chính một người là làm được, nhưng hiện tại trông thấy Ngô Chính trên người tử bào lưu lại dấu vết chiến đấu cũng khiến bọn hắn rùng mình không thôi, đồng thời cũng là cảm khái nhân câu nói “nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên”, dù là ân công của bọn hắn có mạnh đến đâu cũng không ngoại lệ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN