Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống - Chương 3: Dương mưu, hiện thực tàn khốc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống


Chương 3: Dương mưu, hiện thực tàn khốc


Thời gian lẳng lặng cứ thế không biết đã trôi qua bao lâu, sắc trời cũng chuyển dần từ sáng cho đến tối, từ tối lại qua một đêm.

Lúc này Ngô Chính tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện, đôi mắt lấp lóe như có tinh quang chậm rãi mở ra, trông thần sắc hắn lúc này dường như đã mất đi phần nào vẻ non nớt của thiếu niên, thêm vào đó là một tầng thâm thúy thần bí khó tả.

– Hệ thống, ngươi làm rất tốt a, một hố này ngươi đào cho ta đúng là đủ sâu.

– Vẫn là câu nói cũ, túc chủ bất cẩn không thể trách hệ thống, hệ thống vốn dĩ không đủ quyền hạn can thiệp vào các quyết định của túc chủ.

– Hừ, còn không phải muốn ta kích hoạt tính năng nhiệm vụ giúp ngươi làm việc? Hơn nữa điểm sát lục trong thông tin nhân vật giao diện cũng không có ghi rõ còn có thể sử dụng như vậy a.

Ngô Chính còn có thể nhìn không ra hay sao? Dương mưu rõ như ban ngày như thế, hơn nữa hệ thống còn gián tiếp không phủ nhận, cũng chính là trực tiếp khẳng định cho hắn biết “chính là ta cố ý, là do ngươi ngu ngốc không nhận ra mà thôi”.

– Túc chủ xin phân biệt rõ, trách nhiệm của hệ thống chính là trợ giúp túc chủ đi đến đỉnh phong thế giới, không phải là để kiểm soát túc chủ, xin vui lòng chú ý, hiện tại hệ thống chính thức ban bố nhiệm vụ chính tuyến đầu tiên: Vô Địch Thiên Hạ.

“Nhiệm vụ chính tuyến: Vô Địch Thiên Hạ.

Yêu cầu: trong vòng 10 năm trở thành người mạnh nhất “Tiếu Ngạo Giang Hồ” thế giới.

Phần thưởng: 10000 điểm sát lục, Đại Hoàn đan x1.

Trừng phạt: không đạt được yêu cầu, trực tiếp xóa bỏ”

Tức khắc một bảng hình chiếu điện tử hiện ra trước mắt Ngô Chính, bên trên nội dung có thể nói ngắn gọn dễ hiểu chính là: “lão tử tạo điều kiện cho ngươi nhiều như vậy, còn không làm được việc thì trực tiếp đi chết đi, lão tử đi tìm người khác thay thế”

“Ta nhịn, cứ việc thưởng cho ta hậu hĩnh, đợi ta sau này trở nên cường đại còn lo không có cơ hội dạy dỗ lại ngươi sao!?”

Ngô Chính ác tâm âm thầm chữi rủa trong bụng, quyết trí sau này nhất định phải siêu việt hệ thống, một phen hảo hảo dạy dỗ cho hắn cách làm người… à không, cách làm hệ thống.

Bất quá ý định của hắn lại chính là thành toàn cho hệ thống, ngươi quên mục đích của hệ thống là gì? Năm lần bảy lượt cho hắn chỗ tốt còn không phải vì giúp hắn trở nên mạnh mẽ? Ngô Chính dù là thông minh nhưng trí tuệ của hắn cũng chỉ giới hạn trong trí óc nhân loại, còn không phải bị hệ thống chơi đùa một phen, dưới tầng tầng lớp lớp dương mưu cuối cùng cũng để hắn lọt lưới, quyết chí tiến lên.

Còn tại sao phải dùng dương mưu mà không phải âm mưu? Hệ thống chính là muốn gửi một thông điệp cho Ngô Chính: “ta không có ác ý”, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa lại có thêm một tầng dương mưu khác nhằm đạt được sự tin tưởng của hắn!? Nhưng cũng có thể chỉ đơn giản là bày tỏ thành ý của mình, dù sao đi nữa, nguyên nhân trong đó vẫn không sai biệt lắm so với Ngô Chính ban đầu suy đoán: hệ thống muốn bồi dưỡng hắn thành đồng minh.

Sau khi hậm hực phát tiết một phen, Ngô Chính lúc này đã lấy lại được phần nào tỉnh táo, lợi dụng ý niệm mở ra “thông tin nhân vật” giao diện.

“Thông tin nhân vật.

Danh tính: Ngô Chính

Tuổi tác: 13

Thể chất: tiên thiên đạo thể.

Tu vi: tam lưu đỉnh phong.

Danh hào: không

Công pháp: Cửu Dương Chân Kinh (tầng 1)

Võ kỹ: không

Trang bị: Không

Điểm sát lục: -100 (dùng để đổi lấy vật phẩm trong thương thành, có thể tích lũy điểm sát lục bằng cách giết chóc)

Danh vọng: 0 (điểm danh vọng có thể dùng để chấn nhiếp hoặc tăng độ hảo cảm, điểm danh vọng được tích lũy lớn dần theo danh tiếng)”

– Một khỏa Tiểu Hoàn đan vậy mà lại có thể giúp ta trực tiếp tiến nhập tam lưu đỉnh phong!? A, điểm sát lục bị âm… có nên hay không tìm tên ác tặc nào đó phát tiết!? Nhưng mà ta lúc này chỉ có công lực là tạm được, cũng không có học xong võ kỹ a.

– Hệ thống khẩn báo, ân nhân của túc chủ lúc này đang bị kẻ khác bắt giữ, nếu túc chủ có ý định tương cứu, hệ thống kiến nghị túc chủ nên tiếp tục vay mượn điểm sát lục lĩnh ngộ nhập môn Lục Mạch Thần Kiếm cùng Hoành Không Na Di, đồng thời kích hoạt tính năng nhiệm vụ đặc thù, bằng không túc chủ nên từ bỏ ý định, ổn trọng tăng cường thực lực, sau này báo thù.

Đương lúc Ngô Chính đang muốn tìm chỗ phát tiết, âm thanh hệ thống không chút do dự vang lên trong đầu cho hắn một cơ hội.

– Ân nhân!? Chắc hẳn là phụ tử nha đầu kia, không phải là muốn tìm thức ăn cho ta sao? Sao lại bị người bắt giữ…

Ngô Chính kinh nghi không thôi, hắn đang đắn đo có nên đi cứu hay là không, là kiểu người thiên về lý trí hắn luôn luôn phải cân nhắc giữa lợi và hại trong mọi tình huống, Ngô Chính biết hệ thống sẽ không dở hơi đến mức đi hù dọa hắn, chuyến này có thể nhất định là thập tử nhất sinh.

– Không thể không cứu… hệ thống, cho ta vay mượn điểm sát lục lĩnh ngộ Lục Mạch Thần Kiếm cùng Hành Không Na Di.

May mắn cho tiểu nha đầu kia, Ngô Chính vẫn là còn một chút lương tâm, không đến nỗi thấy chết không mà cứu.

– Theo lời túc chủ, túc chủ hoàn tất nhập môn Lục Mạch Thần Kiếm cùng Hành Không Na Di, đồng thời khấu trừ 200 điểm sát lục, xin vui lòng chú ý, hệ thống hiện tại ban bố đặc thù nhiệm vụ: Giải Cứu Ân Nhân.

“Đặc thù nhiệm vụ: Giải Cứu Ân Nhân.

Yêu cầu: thành công giải cứu Trương Hàn cùng Trương Hinh Nhi.

Phần thưởng: 500 điểm sát lục, Thanh Huyền kiếm (tinh cấp).

Trừng phạt: không đạt yêu cầu nhiệm vụ, kích hoạt tính năng cưỡng chế nhiệm vụ.”

Trước mắt tức khắc hiện lên hình chiếu thông tin về nhiệm vụ đặc thù lần này, Ngô Chính trực tiếp không quan tâm gạt sang một bên, nhanh chóng cởi bỏ bộ y phục mang theo từ thế giới hiện đại trên người, đồng thời thay cho mình một bộ y phục mới từ trong hành trang giao diện, tính năng hệ thống vẫn là rất uy tín, tất cả động tác chỉ diễn ra trong vòng một ý niệm.

Ngô Chính sau khi thông qua hệ thống lĩnh ngộ hai môn tuyệt học võ kỹ, không một chút khó khăn vận dụng Hoành Không Na Di lao ra bên ngoài.

Chỉ thấy lúc bấy giờ bên trong tiểu thôn không có một bóng người, nhà cửa tang hoang chỉ còn lại tiếng gà bay chó sủa, đâu đó phảng phất một mùi vị đặc trưng của tử khí.

– Rốt cuộc là chuyện gì!? Mới đó tiểu nha đầu kia vẫn rất tinh nghịch vui vẻ, không có dấu hiệu xảy ra chuyện bất trắc, vậy hẳn là sự việc chỉ mới vừa diễn ra cách đây không lâu, nhưng là… tại sao ta lại không nghe thấy bất cứ động tĩnh nào!? Có thể là…

– Túc chủ không cần suy đoán, là hệ thống ngăn cách hoàn toàn động tĩnh bên ngoài không để tác động ảnh hưởng đến túc chủ trong quá trình luyện hóa Tiểu Hoàn đan dược lực.

– Ta minh bạch…

Ngô Chính lần này lại không làm khó hệ thống, phải biết dược tính của Tiểu Hoàn đan quá cường bạo, đối với người không có một chút tu vi nào như hắn, nếu không toàn tâm toàn ý luyện hóa hoàn toàn dược lực, cho dù là có Cửu Dương Chân Kinh một môn nghịch thiên công pháp chống đỡ cũng khó mà tránh khỏi tàn phế, hay thậm chí là trực tiếp tử vọng, dù không sợ nhất vạn nhưng chỉ sợ vạn nhất, có thể thấy hệ thống cũng là bất đắc dĩ.

– Hệ thống, ngươi có thể cho ta biết chuyện gì xảy ra được chứ? Dù là muốn hoàn thành nhiệm vụ cũng cần phải có một chút thông tin a.

– Theo lời túc chủ, tình huống hiện tại khẩn cấp, hệ thống ngoại lệ một lần cung cấp thông tin trợ giúp túc chủ: Đạo Giang thôn người dân nơi đây hầu hết sinh sống bằng nghề thợ săn, nhưng không lâu trước đó có một nhóm người tự xưng Hắc Long trại chiếm cứ địa điểm đi săn, đồng thời cắt đoạn con đường sinh nhai, thôn dân từ đó lâm vào cảnh lầm than bắt buộc phải phản kháng, sau cùng mới dẫn đến hiện trạng lúc bấy giờ.

Âm thanh hệ thống vừa dứt, một tấm bản đồ dạng hình chiếu hiện ra trước mắt Ngô Chính, bên trên chỉ rõ địa điểm Hắc Long trại sào huyệt chiếm cứ.

– Hệ thống vẫn là rất chu đáo a, ta cũng không thể chậm trễ.

Dựa theo bản đồ hệ thống cung cấp, rất nhanh Ngô Chính ly khai khỏi tiểu thôn, một thân một mình tiến vào bên trong lục lâm phụ cận.

Trên đường đi qua, Ngô Chính phát hiện không ít thi thể người dân bị bỏ lại ven đường, tràng cảnh trông vô cùng thê thảm, thậm chí có người già, phụ nữ và trẻ con xen lẫn vào bên trong, tràn ngập một mùi tử khí xông thẳng vào mũi khiến Ngô Chính không khỏi tái xanh mặt mày.

“Thế giới này thực sự quá tàn khốc”, giờ phút này đó chính là suy nghĩ trong đầu Ngô Chính.

Ngô Chính thân là người xuyên việt biết trước tiên cơ, tuy nhiên tại đây “Tiếu Ngạo Giang Hồ” bên trong nguyên tác đề cập chủ yếu vẫn là xoay quanh các cuộc tranh chấp giữa các môn phái lớn trên giang hồ, không hề hoặc rất ít nhắc đến hiện trạng cơ cực “sống nay chết mai” của ngươi dân nơi đây.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN