Vợ Là Số Một: Ông Xã Cưng Tới Nghiện - Chương 8: Anh là tổng giám đốc của Thánh Viễn? (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Vợ Là Số Một: Ông Xã Cưng Tới Nghiện


Chương 8: Anh là tổng giám đốc của Thánh Viễn? (3)



Chương 8: Anh là tổng giám đốc của Thánh Viễn? (3) Chu Mỹ Lâm nhìn mấy người vừa tới, môi bà ta giật giật, cuối cùng vẫn không dám lên tiếng. Lời của Chung tiên sinh để lại chấn động lớn.

Mạnh Thanh Thành chậm rãi đóng cửa lại, bác sĩ muốn chạy tới trước mặt Bùi Thất Thất, chỉ nhìn thoáng qua liền biết nguyên nhân.

“Đường tiên sinh!” Ông tự nhiên nhận thức Đường Dục, gật đầu liền ngồi xổm xuống, ngẩng đầu nhìn Bùi Thất Thất, mỉm cười một chút: “Chốc nữa, lúc khử trùng có thể sẽ hơi đau.”

Bùi Thất Thất cắn môi ừ một tiếng, lúc này tâm tình của cô phức tạp.

Có bất an, cũng có thụ sủng nhược kinh, điều này làm cho cô giống như chim sợ cành cong.

Bác sĩ mở ra hòm thuốc xách tay, ông nắm lấy chân nhỏ của cô, trước tiên rửa sạch miệng vết thương cho cô……

Cho dù năm này đã quá bốn mươi, gia đình hạnh phúc, làm người chính trực, nhưng nắm trong tay một bàn chân thiếu nữ đẹp như vậy, trong lòng ông vẫn không khỏi rung động, điều này không liên quan gì đến tình cảnh, mà đó là một loại bản năng của đàn ông, gọi là động tâm.

Đường Dục lạnh lùng liếc ông một cái.

Bác sĩ vội vàng thu lại tâm tư, chuyên tâm xử lý miệng vết thương. Quả thật như theo lời ông nói, ông xử lý rất nhẹ nhàng, nhưng Bùi Thất Thất vẫn đau đến nhíu mày, hơi hút khí.

Mạnh Thanh Thành nhìn chằm chằm trong chốc lát, sau đó lại nhìn sắc mặt có chút mất tự nhiên của vị tổng giám đốc nhà mình, anh cũng đoán được đại khái tâm tư âm u của người đó, không nhịn được cười một tiếng.

Một cô gái đẹp như vậy cũng xác thật làm người…… thương hương tiếc ngọc.

Rửa sạch vết thương xong, bác sĩ dùng băng gạc băng lại một lớp mỏng cho cô, sau đó ở tư thế như vậy ngẩng đầu nhìn cô, hơi mỉm cười: “Không được chạm nước, hai ngày là khỏi rồi!”

“Cảm ơn!” Bùi Thất Thất dịu dàng nói.

Bác sĩ cười, không nói gì với cô nữa. Ông đứng dậy: “Đường tiên sinh, vết thương không nặng, tôi đi trước. Ngày mai, nếu có thể thì cô ấy đến bệnh viện đổi thuốc, hoặc để tôi tới cũng được!”

“Đến lúc đó Thanh Thành sẽ gọi điện thoại cho ông!” Đường Dục lạnh nhạt mở miệng. Anh vừa nói, Mạnh Thanh Thành liền biết anh có sắp xếp khác.

Sau khi bác sĩ rời khỏi, không khí trở nên trầm mặc cùng quỷ dị. Bùi Thất Thất ngồi vô cùng không được tự nhiên, cô cũng không biết phải nói cái gì.

Đường Dục bảo luật sư ngồi xuống, bản thân ngồi đối diện Bùi Thất Thất, ngữ khí ngược lại có thể coi là ôn hòa: “Tôi nghĩ em tìm tôi có việc?”

Bùi Thất Thất giương mắt, trong mắt có chút ngơ ngẩn…… Người như anh, làm sao lại không đoán ra ý đồ đến đây của cô, mà hai người kia, thoạt nhìn thì một người là người thân cận của anh, một người khác, có vẻ như là luật sư.

Cô không nói, Đường Dục tiếp tục mở miệng: “Là có người làm khó em, đúng không?”

Cô khó khăn gật đầu.

Anh lại cười nhạt một chút: “Nếu em tình nguyện nói ra, chúng ta có thể ký một bản hiệp ước……”

Anh chậm rãi mở miệng: “Tôi mua em, mà em yêu cầu bao nhiêu đều có thể nói!”

Tuy rằng dự đoán anh sẽ đưa ra đề nghị như vậy, hơn nữa đó cũng là mục đích của cô, nhưng Bùi Thất Thất lại do dự.

Người khiến cho Chung tiên sinh sợ hãi như vậy là người cô có thể trêu chọc sao?

“Đương nhiên, em cũng có thể lựa chọn rời đi!” Đường Dục thả lỏng thân thể, dựa ra đằng sau một chút, ngữ khí lạnh nhạt.

Anh không phải nhà từ thiện, nếu cô không muốn, tất cả những gì cô gặp phải anh sẽ không hỏi đến……

Lòng tốt của anh là có điều kiện.

Bùi Thất Thất nắm chặt tay, khoảnh khắc đó cô nghĩ đến dáng vẻ nằm viện của Bùi Minh Hòa, nghĩ đến sự bức bách không ngừng nghỉ của Chu Mỹ Lâm……

Móng tay đâm sâu vào thịt, móng tay hồng nhạt cũng trở nên nhợt nhạt, thịt đau đớn, hình như cô nghe được giọng nói lãnh đạm của anh: “Em hẳn nên bỏ thói quen xấu đó đi, nếu không tôi phải gọi bác sĩ đến một lần nữa.”

Cô hoàn hồn, sau đó ngẩng đầu nhìn anh. Trong mắt anh có ý cười nhạt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN