Vô Lại Kim Tiên II
Chương 14: Tiêu Diệt Thúy Hà
Nguyên Dương lão đạo bị Thất Thải nguyên thạch đánh rơi Thiên Tâm đăng, trong lòng cảm thấy sợ hãi. Giờ lại thấy Na Tra phất Hỗn Thiên lăng tới thì vội vã bắt một pháp quyết, Toái Tinh kiếm hiện ra nguyên thần của lưỡng yêu thần. Đột nhiên vòng Càn Khôn lại xuất hiện, bay đến thít chặt quanh cổ Nguyên Dương lão đạo, rồi bị Na Tra mạnh mẽ nắm lấy.
Na Tra bắt được Nguyên Dương lão đạo thì vui mừng, đang lúc muốn hạ lệnh san bằng Thúy Hà phái thì thất công chúa nói:” Không bằng tam thái tử chỉ nên bắt tên đầu sỏ lên thiên đình chịu tội thôi, tạo nhiều sát nghiệp như vậy không tốt. Môn hạ đệ tử của Thúy Hà phái thì hãy cho họ làm môn hạ của Cực Lạc cung, để Lâm đạo huynh quản lý họ!”
Na Tra thấy thất công chúa đầu mày cuối mắt với Lâm Phong thì trong lòng cũng thấy khó chịu, Lâm Phong không những được Lão quân coi trọng, trên người lại sở hữu nhiều pháp khí của thánh nhân, hắn chắc chắn phải có lai lịch lớn. Giờ lại hớp cả hồn thất công chúa, khiến công chúa cấp cho hắn một phần nhân tình như vậy.
Tuy nghĩ vậy nhưng Na Tra vẫn nói:” Công chúa nói có lý, Thúy Hà phái này tuy tự cao tự đại, nhưng cũng chỉ là đám truởng bối trong phái mà thôi, môn hạ đệ tử có nhiều người vô tội. Vậy sẽ giao cho Lâm đạo huynh xử trí, sau này quản lý chặt chẽ hơn là đủ, việc này ta sẽ bẩm báo cho bệ hạ!”
Lâm Phong sau khi bị Nguyên Dương lão đạo đánh lui thì không hề đánh tiếp nữa mà chỉ vòng vèo một lúc rồi hạ xuống, lặng lẽ thu Thiên Tâm đăng lại, lúc này hắn mới nói:” Làm phiền tam thái tử quá, đây là kim đan do lao quân ban tặng, tam thái tử xin đừng từ chối!” Nói rồi hắn lấy một viên đại la cửu chuyển kim đan dâng tới.
Na Tra là trọng tướng trên thiên đình, thần thông không ít, nếu có thể dựa hơi gã, bán cho hắn vài phần nhân tình thì thật tốt. Nhân tình, thứ này nói nó tốt cũng không phải, nói nó xấu cũng sai, bất luận là đối với phàm phu tục tử hay là với thần tiên, yêu ma đều có tác dụng.
Na Tra tuy thèm đỏ mắt Thiên Tâm đăng của Nguyên Dương lão đạo, nhưng ngại thân phận nên không dám ra mặt cướp đoạt. Vốn thấy Cực Lạc cung chủ mặt dày chạy xuống nhặt pháp bảo của người ta thì trong lòng thấy không vui, có điều giờ thấy Lâm Phong dâng kim đan của lão quân ra thì nhất thời cảm thấy mừng rỡ, không khách khí nhận thẳng lấy.
Kim đan của lão quân không phải ai muốn có là có được, ngay cả gã đến giờ cũng chưa được nếm thử qua, không muốn nhận cũng không được.
” Lâm đạo huynh pháp lực cao cường, chẳng hay đạo huynh trước đây ở động phủ nào tu chân dưỡng khí?” Na Tra trong lòng thoải mái, thấy Lâm Phong chơi đẹp như vậy, người lại mang nhiều pháp khí của thánh nhân, lai lịch chắc chắn không nhỏ, liền nảy sinh ý muốn kết giao nên thuận miệng hỏi.
Lâm Phong vốn không thân không thích gì ở đây thì làm gì có động phủ nào, đành thuận miệng đáp bừa:” Tam thái tử khách khí rồi, ta vốn ở nhân gian, chỉ là hơi may mắn một chút, được trời cao rủ lòng thương xót nên mới có thể đạt thành tiên đạo. Sau này còn phải nhờ tam thái tử chiếu cố nhiều hơn mới được!”
” Sư phụ thật là….” Bốn đồ đệ cùng chửi thầm trong bụng.
Na Tra cũng chửi thầm:” Há có thể chỉ hơi may mắn một chút, nếu như ai cũng có may mắn như ngươi thì thần tiên đã bay đầy trời, trên người trang bị pháp khí thánh nhân đến tận răng rồi!” Nghĩ vậy nhưng ngoài miệng vẫn khách khí đáp lại, sau đó nói:” Nguyên Dương yêu đạo không tuân theo thiên điều, ta sẽ bắt hắn đưa lên thiên đình xử tội!’
Lâm Phong vội vàng nói:” Tam thái tử chớ vội, theo ta được biết, Thúy Hà phái còn vài tên đầu sỏ nhiều tội chưa lộ mặt. Không bằng bây giờ chúng ta cùng nhau xuống dưới, bắt mấy tên đầu sỏ lại rồi thái tử hãy quay về thiên đình phục mệnh!”
Na Tra nghĩ thầm người này thật quá vô sỉ, rõ ràng là kiêng kị đám trưởng lão pháp lực cao thâm của Thúy Hà phái nên muốn mượn tay mình diệt trừ đi. Thôi thì thuận nước đẩy thuyền vậy, dù sao thì mình cũng đạt được chút lợi rồi.
Gã lại liếc nhìn thất công chúa, thấy công chúa cũng gật đầu nói:” Lâm đạo huynh nói có lý!”
Bốn đồ đệ hết nhìn Lâm Phong lại quay qua nhìn thất công chúa, ánh mắt cứ là lạ. Thải điểu nhi Nghê Thường mắt càng đảo tròn lên, không biết là đang nghĩ gì nữa.
Na Tra nghĩ thầm:” Cực Lạc cung chủ này chẳng biết đã cho thất công chúa uống bùa mê thuốc lú gì nữa, sao nàng lúc nào cũng nói giúp cho hắn chứ!” Rồi lập tức dẫn theo thiên binh thiên tướng giáng xuống. Sai Cự Linh thần bổ đỉnh núi rồi hợp sức mấy người lại phá cấm pháp hộ sơn. Bỗng thấy xa xa có vài đạo vân quang bắn tới, chính là mấy trưởng lão Thúy Hà phái có pháp lực cao cường.
Người trung niên mặt trắng đứng giữa chính là chưởng môn Thúy Hà phái- Thiên Nhất chân nhân.
Đằng sau lại có thêm vài đạo vân quang từ bốn phía hạ xuống, chính là hảo hữu tốt do Nguyên Dương chân nhân sai đệ tử đi mời đến. Mấy tiên nhân ở gần lần lượt chạy đến, cùng mấy trưởng lão Thúy Hà phái đứng cùng một chỗ.
Thiên Nhất chưởng môn thấy tổ sư bị Na Tra bắt được thì nhất thời sợ hãi, vội bước lên phía trước nói:” Tam thái tử, Thúy Hà phái chúng ta không hề xúc phạm thiên điều, vì sao muốn hủy sơn môn của chúng ta?”
Na Tra cười lạnh, nói:” Ta không nhiều lời với ngươi, Thúy Hà phái của các ngươi tự cao tự đại, không tôn kính thiên đình, Nguyên Dương lão đạo này còn dám kháng lệnh, giờ lại mời nhiều người tới giúp đỡ như vậy, Có phải cũng muốn học hầu tử đánh thẳng lên thiên đình không? Mau mau bó tay chịu trói, nếu không ta sẽ đánh các ngươi rơi vào luân hồi hết!”
Đám lão đạo vừa chạy đến giúp kia mặt ai trông cũng rất giận dữ, nhưng lại không có ai dám ho he gì cả. Bọn họ chỉ là những tán tiên nho nhỏ, dù không để thiên đình vào mắt nhưng cũng không dám ra mặt đối kháng với thiên đình. Na Tra kia lại lấy mũ chụp đầu, vừa gặp đã nói là phụng mệnh Ngọc Đế lão nhi xuống đây bắt người, nếu còn tiếp tục chống lại thì chẳng khác nào mang tội vào người.
Có điều bây giờ hình như tội danh đã được chứng thực rồi.
Lâm Phong nấp ở phía sau cũng hiện thân, tu vi của đám đệ tử Thúy Hà phái mạnh hơn nhiều đám yêu binh của hắn. Hắn đang đợi Na Tra bắt hết mấy tên cứng đầu kia đi là ra tay thu phục mấy nghìn đệ tử này, nên lúc này không thể không đứng ra giúp Na Tra đánh bại mấy tên đầu trùm này.
Thiên Nhất chân nhân do thấy tổ sư gia bị bắt, ném chuột sợ vỡ đồ nên còn đang chờ được giải thích. Nhưng Na Tra lại không có thời gian dài dòng với hắn, Hồng Anh thương bắn thẳng về phía trước, năm vạn thiên binh thiên tướng phía sau cũng cùng lao lên, lập thành một trận pháp huyền ảo vây kín hơn mười lão đạo vừa chạy đến, buổi giết chóc đã bắt đầu.
Trong đám người đó có mấy lão đạo không phải là người của Thúy Hà phái, chỉ là vì có chút giao tình với Nguyên Dương lão đạo nên mới đến đây trợ uy. Giờ thấy thiên đình thề phải diệt được Thúy Hà phái thì nào dám cam tâm ở lại bán mạng cho Thúy Hà phái nữa, ai cũng nảy ý bỏ chạy giữ mạng.
Lâm Phong ở đằng sau thấy hết mọi việc, vội vàng nhảy lên quát:” Mấy đạo trưởng không phải là người của Thúy Hà phái, sao còn không mau rút lui. Chẳng lẽ thật sự muốn học theo hầu tử đánh lại thiên đình sao?” Nhưng lại âm thầm đem Sơn Hà đồ hóa thành một biển mấy.
Mấy lão đạo kia do dự một chút, mắt thấy thiên binh thiên tướng đã vây kín cả Thúy Hà sơn, Nguyên Dương lão đạo cũng đã bị Na Tra chế trụ nguyên thần vứt ở một bên, chỉ sợ rằng những ngày phong quang của Thúy Hà phái đã đến lúc kết thúc rồi. Mấy lão không khỏi thấy hối hận, đáng lẽ không nên chạy đến đây khuấy đục nước lên mới phải.
Nghĩ vậy mấy lão lập tức dùng độn quang bỏ chạy, cũng không để ý đến mấy lời mắng chửi của đám người Thúy Hà phái, dù sao thì mạng nhỏ cũng quan trọng hơn.
Nhưng đột nhiên họ lại đâm phải một biển mây, cảnh vật liền thay đổi.
Nơi này non xanh nước biếc khiến bọn họ nhớ tới một món pháp bảo trong truyền thuyết, không nhớ đến thì thôi, đã nhớ lại thì ai nấy đều sợ đến mức hồn bay khỏi xác.
” Chuyến này thu hoạch không nhỏ a, mấy lão đạo này tu vi pháp lực không kém mình, tiện lần này bắt về giúp tăng thực lực Cực Lạc cung lên một chút!” Lâm Phong chui ra từ một bên, vừa cười hắc hắc vừa thu lại Sơn Hà đồ. Làm xong hắn lại quay qua đánh giá tình huống xung quanh một chút. Na Tra thì đang đánh cùng mấy lão đạo Thúy Hà phái, gã đã chiếm được hết thượng phong, đánh cho mấy lão già kia phải chống đỡ rất chật vật.
Còn thất công chúa thì chỉ đứng xem ở một bên mà không ra tay. Xa xa còn có đệ tử Thúy Hà phái đang cưỡi phi kiếm bay đến, nhưng khi trông thấy trận pháp thì cũng không dám đến hỗ trợ, cả đám chỉ đứng tụ tập trên một đám mây mà theo dõi, trong lòng chắc đang suy nghĩ có nên bỏ chạy hay không.
Thiên binh thiên tướng đều là những thiên tiên pháp lực cao cường, tùy tiện ném một khối đá so với một đòn cửu vĩ hồ cũng mạnh không kém. Thúy Hà phái mặc dù trong phạm vi mấy ngàn vạn dặm quanh Thúy Hà sơn được xưng là đệ nhất đại chính đạo môn phái, nhưng xét trong cả tiên giới thì cũng không thuộc vào môn phái loại lớn mạnh gì cho lắm, đệ tử Thúy Hà phái đâu đủ trình độ solo được với thiên binh chứ.
Lâm Phong thật ra cũng thèm đỏ mắt những thiên binh thiên tướng này, nhưng hắn cũng tự biết bây giờ mình có trình độ gì. Có thể thu được đám đệ tử Thúy Hà phái này đã là tốt lắm rồi, không nên nghĩ nhiều đến những thiên binh này nữa.
Na Tra hiện ra ba đầu sát tay, uy phong lầm lẫm, rung Hồng Anh thương đánh bay phi kiếm của một lão đạo, lại ném vòng Càn Khôn bắt luôn lão đạo đó lại rồi ném ra phía sau cho thiên tướng bắt giữ. Hỗn Thiên lăng tung lên, lại cuốn lấy một lão đạo khác rồi hất về phía sau cho thiên tướng chế trụ nguyên thần.
Cự Linh thần rống to một tiếng rồi vung hai thanh đại phủ lên, chém một lão đạo cả người lẫn phi kiếm hóa thành bột mịn, ngay cả nguyên thần cũng bị chém nát, chân linh tiêu tán, lập tức thần hình câu diệt.
Mấy lão đạo còn lại mắt trợn căng như muốn nứt ra, giờ tất cả chỉ muốn liều mạng, muốn đánh một đòn quyết định. Bảy người cùng tự bạo nguyên thần một lúc, pháp lực cường đại khuếch tán ra bốn phía, đúng là muốn đồng quy vu tận với Na Tra.
Pháp lực của Na Tra mạnh hơn mấy lão đạo này rất nhiều, sao đem họ để vào mắt chứ. Gã chỉ hừ lạnh một tiếng, đỉnh đầu tỏa ra một cỗ thanh khí, cỗ thanh khí liền hóa thành một bàn tay rất to, nắm nguyên thần đang nổ tung của bảy lão đạo lại nghiền nát thành hư vô.
Na Tra nhận đại la cửu chuyển kim đan của Lâm Phong nên rất hiểu chuyện, lập tức chỉ huy thiên binh thiên tướng bao vây toàn bộ Thúy Hà phái lại, bắt toàn bộ già trẻ gái trai, đệ tử của Thúy Hà phái lại, chế trụ nguyên thần rồi mới đạp Phong Hỏa luân quay trở về, hỏi thất công chúa:” Công chúa có thể theo ta trở về thiên đình phục mệnh bệ hạ không?”
Thất công chúa nói:” Tam thái tử bắt được tội phạm, quay về thiên đình phục mệnh là đúng, còn ta sẽ không quay về đâu!”
Na Tra gật đầu, sau khi từ biệt Lâm Phong liền dẫn thiên binh áp giải mấy lão đạo Thúy Hà phái lên thiên đình phục mệnh, còn những đệ tử bị chế trụ khác thì đều để lại cho Lâm Phong.
Lâm Phong cũng không có khách khí, thẳng tay lấy luôn Toái Tinh kiếm của Nguyên Dương lão đạo, ngay cả phi kiếm của mấy lão đạo còn lại cũng lấy hết. Na Tra miệng nhỏ, non tay không dám ép người nên không cự tuyệt. Hơn nữa hắn cũng không để mấy thanh kiếm rách này vào mắt nên cũng sảng khoái đưa toàn bộ cho Lâm Phong.
Lâm Phong đợi Na Tra dẫn thiên binh thiên tướng trở lại thiên đình thì mới để Thải Y, Nghê Thường tỷ muội và Tiểu Thanh đưa công chúa trở về Cực Lạc cung trước. Còn mình thì mang theo cửu vĩ hồ đi đến sơn môn Thúy Hà phái. Sau khi tiến vào đại sảnh, ngồi vào chỗ rồi sai cửu vĩ hồ ra gọi hai lão đạo thân phận khá cao trong Thúy Hà phái đến, hỏi:” Thúy Hà phái đã có tên trong âm ty bộ ( bộ: sổ sách), các ngươi giờ muốn bị bắt lên thiên đình chịu tội, hay là muốn toàn mạng nào?”
Hai lão đạo nhìn nhau, đến lúc này thì họ đã hiểu rõ ràng, vị Cực Lạc cung chủ này mặc dù không biết tự dưng ở đâu chạy ra, nhưng sợ rằng địa vị cũng không nhỏ, bản thân lần này đúng là đụng phải thiết bản rồi.
” Xin cung chủ chỉ cho một con đường sáng!” Người tu đạo sợ cái gì nhất? Đương nhiên là chết rồi, tân tân khổ khổ chuyển kiếp muôn đời mới có thể thoát khỏi luân hồi, đại thành tiên đạo, tiêu dao trong tam giới, giờ nếu bị bắt lên thiên đình xử tội, lại phải trọng nhập luân hồi chuyển kiếp, đối với người tu đạo so với chết còn khó chịu hơn.
” Hai vị đạo trưởng xưng hô thế nào?” Lâm Phong thuận miệng hỏi. Thúy Hà phái này tuy chỉ có mấy nghìn đệ tử, nhưng đệ tử đời thứ tư phần lớn đã vượt được thiên kiếp, đạt thành tiên đạo. Đệ tử đời thứ hai, thứ ba càng không phải nói, đa số là thiên tiên có tu vi cao thâm. Nếu so với đám yêu binh vô dụng của Linh Thứu lão yêu thì lợi hại hơn nhiều.
Lão đạo bên trái trả lời:” Ta là Càn Dương Tử, đây là sư đệ ta Khai Dương Tử!”
” Các ngươi có quan hệ gì với Nhất Dương Tử?” Lâm Phong thấy hơi khó hiểu, mấy cái đạo hiệu này cứ là lạ.
Càn Dương Tử nói:” Nhất Dương Tử là sư đệ bần đạo!”
Càn Dương Tử và Khai Dương Tử tuy chỉ là đệ tử đời thứ ba nhưng pháp lực so với mấy đồ đệ của mình còn mạnh hơn nhiều, không thể tha được.
” Ân!” Lâm Phong giả vờ trầm ngâm, hơn nửa ngày sau mới mở miệng nói:” Bản cung chủ được thánh nhân coi trọng, ỷ vào nhiều tiên thiên pháp khí mới đạt thành tiên đạo. Giờ ta khai cung lập phái ở Thúy Hà sơn này, nhất định sẽ phải càn quét yêu ma nên không lâu nữa sẽ mở sơn môn, thu nhận đệ tử, phát dương đạo của ta. Hai người các ngươi coi như có phúc duyên, có thể nhập làm môn hạ của ta, tham tu Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí!”
Hai lão đạo nhìn nhau, trong lòng đều chửi người này thật quá vô sỉ, sao lại có chuyện ép làm đồ đệ như thế chứ.
Cửu vĩ hồ lại được nhận thức sâu hơn về vị sư phụ này.
Lâm Phong mặc dù không biết hai lão đạo trong lòng đang nghĩ gì, nhưng cũng có thể đoán ra được tám, chín phần nên tự có biện pháp đối phó, hắn lấy hai viên kim đan bắn qua rồi nói:” Đây là đại la cửu chuyển kim đan thái thanh tổ sư ban tặng cho ta, các ngươi coi như có chút phúc duyên nên giờ ta thưởng cho các ngươi, công hiệu của nó sánh ngang với khổ tu cả ngàn năm, đừng có lãng phí đấy!”
Hai lão đạo vội vàng đưa tay đón kim đan, chỉ cảm thấy tiên khí tỏa ra, mới hít vào một hơi thôi mà lỗ chân lông trên người như nở rộng, tu vi tăng nhanh thì không khỏi vui sướng. Hai lão cảm thấy vị Cực Lạc cung chủ này cũng không phải là loại mặt dày, quả thật là được thánh nhân coi trọng, sau này chắc chắn sẽ có tiền đồ, mình bái nhập làm môn hạ của hắn cũng không mất mặt lắm.
Dưới đại thụ được hóng gió mát, hai lão liền lập tức thắp hương thiết án, hành lễ bái sư.
Những trưởng lão bối phận cao một chút của Thúy Hà phái đều bị bắt lên thiên đình hỏi tội hết, giờ chỉ còn hai lão này có bối phận cao nhất, Lâm Phong liền để Càn Dương Tử và Khai Dương Tử dẫn thêm vào đệ tử khác của hai lão đến lạy xưng hắn là tổ sư gia gia. Lại phá đi cấm pháp trên phi kiếm mới thu được để ban thưởng cho hai lão rồi mới mang theo cửu vĩ hồ trở về Cực Lạc cung.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!