Vô Lại Kim Tiên II - Chương 26: Thanh Hà Tiên Tử
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
141


Vô Lại Kim Tiên II


Chương 26: Thanh Hà Tiên Tử


Lâm Phong cười nói: “Ta khai cung lập phái, hiển nhiên có sức. Nếu ngươi không phục, ta có thể cho ngươi tâm phục “

“Cũng phải thử một chút xem ngươi có năng lực gì!” Tiểu Bạch Long nhảy dựng lên, trảo ra một cương thưởng, lấy lại tư thế, bất chấp cha hắn Tây Hải Long Vương Ngao Nhuận quát mắng, cũng phải cùng Lâm Phong đấu.

Lâm phong cười nói: “Vô phương, cho ngươi kiến thức Hồng Mông của ta.”

Tiểu Bạch long kia tiến tới Lâm Phong, vội vã vung ra cương thưởng, đĩnh thưởng ( móng vuốt thép) tựu thứ, thế cương thưởng tới cực nhanh, tiếng gió gào thét, cương thưởng này sợ là đến trăm vạn lực đạo. Đủ để di sơn đảo hải.

“Được đó!” Lâm Phong tự nhiên sẽ không để Tiểu Bạch long vào trong lòng. So với Tiểu Bạch long cũng kém hơn một bậc, hắn hiện tại một chân đã bước vào kim tiên đại đạo. Ngay cả Nhị Lang Chân Quân Dương Tiển cũng thua dưới thủ đoạn mà bái sư. Tuy nói nguyên nhân là bởi vì pháp bảo, nhưng thực lực Lâm Phong cũng là rất biến thái.

Kim quang phiến quạt một cái, một đạo kim quang cuốn qua. Tiểu Bạch long biết rõ lợi hại, vội vã nhảy ra, ném cương thương trát về phía Lâm Phong, âm thầm rút ra một đôi Phân thủy thứ, kích động Ba đào nộ tí ( sóng) ngăn trở tầm nhìn rồi từ bên cạnh đánh lén qua tới.

“Thằng nhãi này thật là giảo hoạt!” Lâm Phong nở cười dài. Một pho tượng kim thân tám đầu tám cánh tay từ trong sóng dữ lao ra, Tiểu Bạch long mơ hồ nhớ ra hình như ở nơi nào gặp qua tôn pháp thân này. Vừa lăng một thần công phu, kim thân đánh tới, tám cánh tay dựng lên bắt hắn một cách rắn chắc.

“Thượng tiên chớ trách, đều là khuyển nhi lỗ mãng!” Tây Hải Long Vương Ngao Nhuận thấy, mới biết đây là Cực Lạc cung danh tiếng xác thực, vội vã đạp lên sóng dữ, tiến lên bồi tội.

Lâm Phong cười nói: “Không sao,ta đang muốn nhượng lệnh lang nhập Cực Lạc cung, tu Hồng Mông của ta!”

Tiểu Bạch long Ngao Liệt chứng kiến sự thần thông của Lâm Phong, tất nhiên là tâm phục khẩu phục nên lúc này bái hạ nói: “Nguyện theo thượng tiên tu hành! , “

Tây Hải Long Vương Ngao Nhuận tâm trạng thầm nghĩ: “Cực Lạc cung chủ tự lấy Thất công chúa. Ngay cả Ngọc đế cũng không hỏi tới. Chỉ sợ là có địa vị cực lớn, con ta bái làm môn hạ hắn cũng tốt, Tây hải long tộc của ta cũng có một cường lực hậu thuẫn !” Lập tức sai bày hương án để Tiểu Bạch long hành lễ bái sư.

Bỗng nhiên bên ngoài có tuần hải quỷ dạ xoa báo lại: “Đại vương, Vũ đức tinh quân bên ngoài cầu kiến! , “

“Vũ đức tinh quân?” Lão long kinh hãi vội vàng nói: “Mau mau cho mời. . . Không. Đợi ta tự mình đi ra ngoài nghênh tiếp!” Lập tức hướng Lâm Phong xin thứ lỗi vội vã mang theo long tử long tôn đi ra ngoài đón, chỉ có Tiểu Bạch long sắc mặt khẽ biến. không cùng đi ra ngoài.

“Vũ đức tinh quân làm sao cũng đến Bắc hải? Đúng rồi,Tiểu Bạch long đánh nhi tử của người ta nên lão tử tới cửa hỏi công đạo!” Lâm Phong hơi ngớ người, lập tức sáng tỏ tiền căn hậu quả. Vốn là Vũ đức tinh quân này cùng nhi tử xuống trần dạo chơi làm chuyện ác bị Tiểu Bạch long này thấy. Nhất thời chính nghĩa nổi lên quá mức, rốt cuộc mang nhi tử của Vũ đức tinh quân ra đánh một trận.

Không chịu được. Đánh con ta thì lão lập tức sẽ tới cửa đòi nợ. Lâm Phong nhìn vẻ mặt Tiểu Bạch long Ngao Liệt tức giận thì liếc mắt, không khỏi nói: “Tiểu Long ngươi đúng là thích lo chuyện bao đồng, đánh nhi tử người ta. Giờ thì lại nhìn cha ngươi làm sao ứng phó Vũ đức tinh quân!”

Tiểu Bạch long cả giận nói: “Kia là nó tự xuống hạ giới làm ác, ta một đòn đánh hắn vào luân hồi đã là xuống tay lưu tình. Nếu tiếp tục để ta thấy, không tránh khỏi còn muốn giáo huấn một trận”

Lâm Phong nói: “Ngươi nói thì dễ nghe, nhưng phụ thân ngươi sợ là sẽ thay ngươi tiếp cái nhân quả này!”

Tiểu Bạch long nói: “Làm thế nào lại như thế Vũ đức tinh quân có thể làm gì cha ta”

Vừa dứt lời, lão Long vương cùng Vũ đức tinh quân đi đến, vừa đi đầu vừa đầy mồ hôi nhận lỗi: “Tinh quân bớt giận, nghiệt tử cả gan làm loạn, làm thương quý tử của Tinh quân. Bản vương vốn nên đưa hắn giao cho Tinh quân xử lý, chỉ là nghiệt tử vừa bái lạy một vị thượng tiên xin làm môn hạ, Tiểu Long thực sự đắc tội không nổi.”

“Bản quân muốn nhìn xem là người phương nào đủ gan đối ngịch với ta” Vũ đức tinh quân vẻ mặt tức giận vọt tới, lão Long vương vội vã giới thiệu Lâm Phong. Vũ đức tinh quân nghe xong nhất thời kinh hãi, sắc mặt sa sầm bất định, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Kính chào Đạo hữu”

Lâm Phong cười nói: “Tinh quân không ở trên trời làm việc, sao lại rảnh rỗi tới Bắc hải long cung này, chẳng lẽ là Hạo thiên Thượng đế cho tinh quân nghỉ ngơi phải không? , “

Vũ Đức Tinh Quân nhiều lần tại trước mặt Thánh đế tham tấu Lâm Phong, Ngọc đế lão nhân cũng đều là giận dữ quát tháo chút ít. Vũ Đức Tinh Quân vẫn không rõ Cực Lạc cung chủ, sợ là rất có địa vị, chính mình vạn vạn lần không nên đắc tội đành cười lớn nói: “Đạo huynh nói giỡn, tiểu tiên cùng Bắc hải Long quân cũng có vài phần giao tình, đặc biệt tới Bắc hải cung ôn chuyện!”

“Ta đây sẽ không quấy rối Tinh quân cùng lão Long vương ôn chuyện!” Lâm Phong đứng dậy nói: “Nghe nói Tinh quân cùng vị Hà long vương giao tình cũng là rất thâm hậu,cần phải khuyên vị Hà lão long không được không biết tốt xấu, miễn cho ngày sau lên quả long thai!” Dứt lời mang theo Tiểu Bạch long nhẹ nhàng ra khỏi Thủy cung tinh, quay về Đông Thắng Thần Châu.

Vũ Đức Tinh Quân biến sắc. Đợi Lâm Phong sau khi rời khỏi. Lúc này sắc mặt mới trầm xuống, liếc nhìn lão long vươngmột cái, cười nhạt liên tục nói: “Long quân đúng là phúc duyến không cạn, tìm tới Cực Lạc cung chủ chỗ dựa vững chắc này. Bản tinh quân bội phục!”

Lão Long vương nghe Vũ Đức Tinh Quân ngữ khí bất thiện, không khỏi tâm trạng vừa động vội hỏi: “Tinh quân chớ trách, Tiểu Long thực sự chẳng biết trong hồ lô Cực Lạc cung chủ muốn làm cái gì, mới vừa rồi hắn bỗng nhiên đi tới Thuỷ tinh cung, chỉ muốn thu nghiệt tử làm đồ đệ.Tiểu Long cũng là không có biện pháp. Cũng không phải là có ý định muốn bao che nghiệt tử.”

Võ Đức Tinh Quân sắc mặt sa sầm bất định, qua nửa ngày, cũng không quay đầu lại phất tay áo ra Thuỷ tinh cung mà đi lên trời.

Lão Long vương lau mồ hôi lạnh, vội vã tiễn ra ngoài, trong lòng thầm kêu oan nghiệt. Tứ hải Long vương tuy rằng do Ngọc đế sắc phong, nhưng địa vị vô cùng thấp, nào dám đắc tội đám thiên thượng thần tiên.

Một cái không tốt thì lại rước lấy tai họa. Cũng may ngày này may mắn có Cực Lạc cung chủ hù dọa Vũ Đức Tinh Quân chạy đi. Bằng không việc này có thể lớn lắm.

Lại nói Lâm Phong dẫn Tiểu Bạch long ra khỏi Bắc Hải thì liền cưỡi tường vân một đường hướng Đông Thắng Thần Châu mà đến.

Lâm Phong mấy ngày trước trong thời gian bế quan suy tính thiên cơ, biết lực Tiểu Bạch long sợ là còn có rất nhiều nhân quả chưa xong. Chính mình là sư phụ tự nhiên phải chỉ điểm hắn một phen, lập tức nói với Tiểu Bạch long: “Người chú Kính hà Long vương của ngươi sợ là có một phen kiếp nạn, chung quy phải qua một chuyến lăng trì long thai( chịu róc thịt trên Long đài), hiện tại ta chỉ điểm ngươi một lối đi.”

“Sao như vậy?” Tiểu Bạch Long nghe thấy quá sợ hãi, Kính Hà Long vương chính là chú của hắn, đối Tiểu Bạch long cực kỳ yêu quí nên vội vàng nói: “Sư phụ dạy ta “

Lâm Phong nói: ” Trong mệnh của ngươi lắm nạn, còn có chứa nhiều nhân quả chưa xong, cùng tọa hạ đệ tử của Lê Sơn lão mẫu Thanh Hạ Tiên tử có cửu thế tình duyên ( chín đời). Vậy trước đi Lê Sơn cùng Thanh Hạ tiên tử kết cửu thế tình duyên,rồi mới trở lại Cực Lạc cung “

Tiểu Bạch long đáp ứng, lập tức từ biệt Lâm Phong mà đến Lê Sơn đi.

Lâm Phong tất nhiên là quay lại Cực Lạc cung, trên đường đi qua Bạch Thạch sơn ở Nam Chiêm Bộ châu thì bỗng nhiên trong lòng khẽ động, bèn nhằm hướng Bạch Thạch Sơn đi.

Bạch Thạch Sơn khắp nơi là bạch thạch, giống đá mà không phải là đá, giống ngọc mà không phải là ngọc. Do đó Bạch Thạch Sơn bao quanh cả vùng cỡ mấy trăm dặm cũng không thể so được với Thúy Hà sơn một ngọn núi kia.

Trước đại chiến thời thượng cổ hồng hoang, Lâm Phong từng đi qua nơi đây thấy Bạch Thạch Sơn có một khối thạch đầu rất có linh khí. Bởi vậy sử dụng thần thông làm phép dạy dỗ truyền một chút nhập môn pháp quyết tu hành để kết hạ sư đồ duyên phận. Giờ cũng nên chấm dứt đoạn nhân quả này.

Mặt trời chói lọi chiếu sáng khắp nơi. Lại nói ở Bạch Thạch Sơn trên một đỉnh núi ở chỗ sâu nhất, một bạch y nữ tử khoanh chân ngồi ở một khối đá lớn, đỉnh đầu hiện vân quang. Bên cạnh là nguyên thần cũng đang theo đó khoanh chân lặng lẽ ngồi ở trong vân quang, nuốt vào phun ra hấp thụ thiên linh khí, nhật nguyệt tinh hoa rèn luyện nguyên thần của thân thể, học hỏi tạo hóa.

Nữ tử tuổi chừng đôi mươi, ngũ quan tinh xảo, gương mặt cực kỳ xinh xắn, quanh thân tiên khí lượn lờ, không dính nửa phần yên hỏa ( khói lửa) khí tức. Đó chính là do một khối linh thạch biến thành đã từng được Lâm Phong làm phép mà thành tiên đạo. Hàng tỉ năm nuốt lấy nhật nguyệt tinh hoa, đã coi nhẹ thể xác mà tu tâm, nhảy ra luân hồi.

Bỗng nhiên một đạo hào quang tại một nơi xa hạ xuống. Đó là một người mặc áo xanh tay cầm Kim Quang phiến. Bạch y nữ tử tại Bạch Thạch Sơn tu hành hàng tỉ năm mà chẳng bao giờ gặp qua người xa lạ thì không khỏi có chút sợ hãi. Vội vã đem thân nhoáng lên lại hóa thành một khối bạch sắc thạch đầu ( đá trắng) cỡ bàn tay. Ai ngờ tiên nhân tu vi cao thâm liếc mắt liền nhìn thấu.

Tiên nhân áo xanh chính là Lâm Phong liền tiến lên dùng tay điểm một cái. Tảng đá bạch sắc biến hóa thành hình người như trước . Nữ tử thấy tiên nhân nhận thấu chính mình lập tức hoảng sợ trong lòng run rẩy, vội vã hạ bái nói: “Thượng tiên tha mạng, thượng tiên tha mạng!”

Lâm Phong cười nói: “Ngươi mau đứng lên! ,

Nữ tử vội vã đứng lên, cẩn thận nhìn rõ tiên nhân, tim đập như hươu chạy.

“Trong năm Thiên hoàng ta đi qua nơi đây, thấy ngươi rất có linh khí, mới đem ngươi điểm hóa, kết hạ thầy trò duyên phận!” Lâm Phong nói: “Ta chuyển kiếp vạn thế, nên đã thoát xuất luân hồi, còn không kêu một tiếng sư phụ “

“Nguyên lai là tiên nhân trong năm Thiên Hoàng điểm hóa ta!” Nàng kia đại hỉ, vội vã bái nói: “Bái kiến sư phụ!”

Lâm Phong kim quang phiến quạt một cái nâng nàng lên rồi nói: “Thân thế ngươi vốn là Bạch ngọc linh thạch, nhận được pháp môn của ta nên mới có thể tu tâm nhảy ra khỏi luân hồi thành tiên đạo, chính là Tọa tiền đệ tử của ta. Vậy ban tên cho ngươi là Thạch Cơ”

Thạch Cơ lại lạy.

Lâm Phong lại nói: “Ngươi không dính trần thế nhân quả. Có thể theo ta hồi cung, tại Cực Lạc tiên phủ bế quan học hỏi Hồng Mông của ta. Đợi đại kiếp nạn tới thì cùng ngăn chặn kiếp số cũng tốt!”

Thạch Cơ đáp ứng, lại nhịn không được hiếu kỳ hỏi: “Sư tôn a, ta còn vài sư huynh đệ khác không?”

Lâm Phong dẫn theo Thạch Cơ đáp mây mà bay lên, quét hai cây quạt cười nói: “Sư phụ của ngươi nhân quả quá sâu. Môn hạ đệ tử đông đảo, ngươi còn có mấy vị sư huynh và sư tỷ. Đại sư huynh của ngươi là Nhị Lang Chân quân Dương Tiển chính là thiên giới đệ nhất thần tướng, đại sư tỷ Lâm Mị. . .” Lập tức đem mấy người đồ đệ ra giới thiệu một lần.

Thạch Cơ tại Bạch Thạch Sơn tu thành hành tỉ năm hơn, chỉ vì sợ nhiễm nhân quả sẽ gặp kiếp nạn, lúc này vẫn không dám cùng người xa lạ tiếp cận, hôm nay nhận thức sư phụ, nhiều loại tạp niệm cũng phân trình đi ra, lộ ra bản tính thiếu nữ, cũng hướng sư huynh đệ định tranh giành.

Lâm Phong cũng không nói nhiều, lập tức một đường trở lại Cực Lạc cung, gọi tới chúng đệ tử đem Thạch Cơ giới thiệu, lại nói ra dưới Bắc Hải hành trình có thu Tiểu Bạch long, kêu đồ đệ môn tất cả tự trở lại tiềm tu, chỉ để lại Dương Tiển và Tiểu Thanh Xà: “Hai người các ngươi có tam thế tình duyên. Chi bằng chấm dứt đoạn đặc nghiệt này. Bằng không sẽ sinh ra nhiều loại kiếp nạn, còn lại coi như không quan trọng”

Dương Tiển và Tiểu Thanh nhất thời vẻ mặt xấu hổ, sắc mặt đỏ bừng, nói không ra lời.

Lâm Phong suy tính một trận,lại nói: “Lâu dài về sau sợ là tam giới lại sinh ra nhiều sự cố mà không được an bình. Các ngươi không thể chậm trễ cần phải hợp thể song tu, luyện nguyên thần, học tạo hóa, tu Hồng Mông của ta, mau chóng chém đứt lục niệm để nhập Hồng Mông cực lạc đại đạo, mới ngăn chặn kiếp số!”

Hai người không dám chậm trễ, không thể làm gì khác hơn là xấu hổ đáp ứng.

Lâm Phong phất tay nói: “Lui ra đi!”

Đợi Dương Tiển và Tiểu Thanh lui ra, Lâm Phong lúc này mới chuyển tới hậu điện, kêu Thất công chúa, hợp thể tham tu.

Lại nói Tiểu Bạch long Ngao Liệt lĩnh sư mệnh, một đường đi tới Phiến sơn. Nhưng rồi lại do dự, không biết nên làm sao đi về phía Lê Sơn lão mẫu cầu hôn. Bèn chờ thời cơ, quả thật làm hắn quá mức xấu hổ.

Đang lúc do dự thì chợt thấy một nữ tử cưỡi gió hát ca mà đến: “Tam thế tình nghiệt nghiệp triền thân, cửu thế nhân quả mộng như chân!” Vậy là chỉ trong chớp mắt thì nữ tử đã tới gần. Ngao Liệt nhìn kĩ chỉ thấy nữ tử tuổi khoảng đôi mươi, mặt đẹp như tranh, giọng trong như ngọc, tu vi càng không ở dưới mình, vội vàng nói: “Kính chào Tiên tử”

Tiên tử hỏi: “Đạo huynh vì sao tới đây?

Gương mặt thanh tú của Ngao Liệt đỏ lên, xấu hổ nói: “Không dối gạt tiên tử, ta cùng Lê Sơn thánh mẫu tọa hạ Thanh Hà tiên tử có chín tình đời nghiệt. Nay đặc biệt phụng mệnh sư phụ đến đây chấm dứt tình nghiệt!”

Tiên tử nghe xong thì khuôn mặt nhỏ nhắn tức khắc đỏ bừng. Tình cờ gặp mà nói không ra lời

Nguyên lai tiên tử này chính là Lê Sơn lão mẫu tọa hạ đệ tử, Thanh Hà tiên tử.

Lê Sơn lão mẫu là Hác Cổ kim tiên, pháp lực đạo hạnh ở trên Lâm Phong một bậc nên đương nhiên biết việc này. Lại biết Tiểu Bạch long sẽ đến đây chấm dứt giá đoạn tình nghiệt. Lúc này mới để Thanh Hà tiên tử đi ra.

Thanh Hà tiên hồ mới vừa rồi nhìn thấy Tiểu Bạch long dưới Lê Sơn quanh quẩn không đi, bởi vậy mới qua hỏi cho minh bạch. Không ngờ lại gặp người trong mệnh liền xấu hổ không biết làm sao.

Đợi hơn nửa ngày, Tiểu Bạch long mới là đủ dũng khí nói: “Sư tôn nói ta cùng với tiên hồ có Cửu thế tình duyên. Cho nên để cho ta tới cùng tiên tử chấm dứt, chẳng biết ý tiên tử sao? , “

“Ngốc ạ, làm gì có kiểu hỏi thẳng như thế chứ!” Thanh Hà thấy Tiểu Bạch long hỏi trực tiếp như thế, không khỏi trong lòng âm thầm trách nhẹ. Không dám trực tiếp đáp ứng, đành phải úp úp mở mở nói: “Cái này …. Còn phải hỏi qua sư phụ ta mới được “

Tiểu Bạch long tuy rằng không phải ngu ngốc, nhưng kinh nghiệm tình ái nam nữ loại này không thể hỏi sư phụ chỉ dạy, chỉ có thể dựa vào nỗ lực của mình. Ngao Liệt đúng là vẫn còn chim non, mấy chuyện vớ vẩn cũng không hiểu, làm sao phỏng đoán tâm tư tiên tử người ta, nên nói không kém phần ngu ngốc: “Nếu là tiên tử nguyện ý, ta liền cùng tiên tử đi gặp Thánh mẫu. Nếu là tiên tử không muốn, Ngao Liệt liền trở lại gặp sư tôn.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN