Vô Lại Kim Tiên II - Chương 61: Thái Cổ Sát Trận
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
35


Vô Lại Kim Tiên II


Chương 61: Thái Cổ Sát Trận


“Hảo bà nương, đúng là tâm địa độc ác”. Kim Quan lão đạo miệng mắng thầm, hai tay kết pháp ấn, quát một tiếng, vô số kiếm khí màu vàng từ trong cơ thể lão đạo phát tán ra, thất thải liên hoa phía trên rít lên một tiếng chói tai.

“Răng rắc”. Thất thải liên hoa ( hoa sen) trong giây lát nổ tung, rồi biến mất. Kim Quan lão đạo pháp lực cao thâm, không dưới Quan Âm, hai đại kim tiên toàn lực liều mạng, pháp lực mạnh đến nỗi chấn động cả hư không. Môn hạ Cực Lạc cung giật mình, mười vị tiên nhân vây công lão đạo bay ngược trở lại hơn mười dặm.

Qua lần vây công Kim Quan lão đạo vừa rồi của mười vị tiên nhân, mọi người mới chứng kiến tận mắt thực lực của lão, tất cả đều sợ hãi, mặt không còn giọt máu.

Quan Âm thấy lão đạo pháp lực cao cường không thua gì mình cảm thấy thất kinh, liền hội tụ pháp quyết. Thất thải liên hoa một lần nữa nhanh chóng ngưng tụ lên, chung quang có vô số gót sen chìm nổi bất định, pháp quyết vừa chuyển, lập tức Phật quang đại thịnh chiếu sáng khắp nơi

Một pho tượng bồ đề kim thân nghiêm trang xuất hiện, ngồi ngay ngắn trên thất thải liên hoa, vung tay ném ra mười tám loại hàng ma pháp khí hướng lão đạo bay tới.

Quan Âm theo sát phía sau, vung cành liễu lên tùy thời hướng về kim quan lão đạo.

Nhưng lúc này, có vài kim quang nổi lên ở phía tây, tựa hồ là từ Tây Thiên cực lạc, bay đến, lóe lên vài cái rồi đến thắng Đông Thắng Thần Châu. Kim Quan lão đạo lập tức kinh hãi: “Muộn rồi, muộn rồi, quả thật ý trời, không thể cưỡng cầu được”.

Lão đạo rất dứt khoát. Mắt thấy không cưỡng ép được, quyết định thật nhanh, phất tay áo, quay người bỏ đi.

Hai mươi bốn hạt châu to bằng cái chén được Kim Quan lão đạo ném ra từ tay áo, lập tức hào quang đại thịnh, hai muoi bốn hạt châu này bố trí thành chu thiên đại trận. Mười vị Tiên thiên vây công lão đạo hai mắt đọ bừng đều nhất lượt lao tới.

Một vị tiên thiên tốc độ nhanh nhất chạy tới dang định đắc thủ, liền bị đồng bọn sau lưng liên thủ, đánh cho hình thần đều diệt, tuy nhiên đối với Tiên Thiên Hồng bảo này, pháp lực của tiên nhân giống như trẻ nít lên ba, biết rõ là không thể chiếm được mà cũng bất kể sống chết chiếm đoạt.

Thấy Kim Quan lão đạo bỏ đi, Quan Âm cũng thấy hào quang từ phía Tây bay đến, liền biến sắc, vội vàng ẩn thân.

Quan Âm vừa mới ẩn thân liền đó, vài luồng kim quang hạ xuống, hiện ra 3 kim thân Phật đà, đỉnh đầu có Phật quang chiếu rọi tỏa sáng khắp nơi. Hai khỏa xá lợi lơ lửng trên đầu làm xuất hiện khí tức trang nghiêm khiến cho mọi người không nhịn được cuối xuống dập dầu bái lại.

“Sao có thể thế được, kim cương bất hoại, bảo trang quang vuong và hoan hi phật đều đến đây.” Quan Âm ẩn thân âm thầm quan sát thất rõ ba tướng nhà Phật, cảm thấy cả kinh, thầm nghĩ: “Bảo vật này rốt cuộc là vật gì mà Tây Thiên Phật đà đều muốn tranh đoạt. có thể thấy là không bình thường chút nào”.

Ba vị Phật Đà vừa mới xuất hiện, hơn mười vị tiên nhân đang đánh nhau sống chết được Phật quang tẩy rửa, tính ngang ngược trong lòng lập tức tiêu tan đều vội vàng quì xuống bái lạy.

Ba vị Phật tổ làm sao để ý tới những thứ tép riu đó, Hoan Hỉ Phật nói: “Quả thật là Định Hải Thần châu, vật ấy cùng Phật ta có duyên. Hay là cứ mời trước về thế giới cực lạc tuyệt vời, hai vị Phật tổ định như thế nào?”

Kim cương bất hoại và Bảo tràng quang vương Phật đều nói: “Phật tổ dạy thật là đúng”.

Một lời chưa dứt, một vài đạo hào quang lại xẹt xuống, năm vị đạo nhân theo tứ tự mà xuất hiện: Ngọc Thanh, Quảng Thành Tử, Vân Trung Tử, Cửu dương chân nhân và Thái Ất cứu khổ Thiên tiên, năm vị Kim tiên.

Vân Trung Tử cười sang sảng nói: “Phật tổ nói sai rồi, ta nghe từ miệng lão sư nói rằng Định Hải Thần Châu là Tiên Thiên quý thủy tinh hoa mà sinh ra, có âm dương nhị khí, trùng hợp với bổn giáo Lương Nghi khí chúng ta, so với Tây Thiên Phật môn không có điểm nào liên hệ, nên mời ba vị về cho”.

Bảo Tràng Quang vương Phật cũng không bị những lời nói như vậy lừa bịp, niệm A di đà phật rồi nói: “Đạo huynh nói vậy sai rồi, Phật tổ lúc xuống tóc, di nguyện to lớn, phải phổ độ hết thảy tội ác trên thế gian. Định Hải Thần Châu là thần vật của trời đất, không dính đến nhân gian, thế giới cực lạc cũng như thế nên cùng vật ấy có duyên”

Quảng Thành tử nói: “Phật tổ lại sai rồi, mỗi khi đại kiếp nạn xuất hiện, tất có dị bảo hiện thế, tự tìm minh chủ, trợ người hữu duyên chống đỡ số kiếp. Tây Thiên phật môn không tu luyện Nguyên Thần , dùng đại Tịch Diệt để đạt đến hư không đại đạo thì càn gì phải dùng đến những vật bên ngoài. Mời ba vị Phật tổ mau chóng về Tây thiên, đừng để nảy sinh sân niệm’

Hoan Hỉ Phật nói: “Tất cả đều là mệnh, Phật độ người hữu duyên, nhân quả đều bởi vì ý niệm mà ra. Chư vị đạo huynh đã có ý niệm thì sớm nhận ra để dừng lại cho kịp, nếu không thì lại ảnh hưởng tới đạo hạnh.”

Xích Tinh Tử thầm nghĩ: “Tây Thiên không liên quan đến nhân quả, chỉ là hôm nay đại kiếp nạn đã xuất hiện, cũng không nghĩ tới Tây Thiên Phật đà cũng rời khỏi thế giới cưc lạc, có thể thấy được sự tình không không như tưởng tượng, cùng nhau tranh cãi cũng không được gì chi bằng lấy Định Hải Thần Châu trước thì hay hơn”.

Lập tức nói với Vân Trung Tử: “Định Hải Thần châu cùng Đạo giáo có duyên, các vị đạo huynh hay là nhanh chóng động thủ, lấy thánh vật hồi cung giao nộp pháp chỉ, miễn cho lầm canh giờ.”

Quảng Thành Tử, Vân Trung Tử, Cửu dương chân nhân, Thái ất cứu khổ Thiên Tôn đều đồng ý, phất tay biến thành thanh sắc cầu vòng thẳng hướng Định Hải Thần châu bay tới.

“Đạo huynh chậm đã, vật ấy cùng Tây Thiên ta hữu duyên”. Ba vị kim thân phật tổ thấy Ngọc Thanh môn hạ rời đi, liền ra tay ngăn trở, ba cầu vồng vàng kim nhanh chóng hướng Định Hải Thần châu bay tới, chuẩn bị phát động ngăn cản đám người Quảng Thành Tử.

“Phật tổ lại vọng đọng tà niệm rồi, tội không nhỏ, hay là mau trở về Tây Thiên cho rồi”. Quảng Thành Tử cười to, bản thân liền dừng lại, đỉnh đầu liền xuất hiện một cổ thánh khí, chuyển động nhẹ nhàng như ước, phát ra Hỗn nguyên kim thước, hướng đánh vào đầu Hoan Hỉ Phật.

Hỗn Nguyên Kim thước này chính là Tiên Thiên thập đại thánh khí, là Ngọc Thanh thánh vật. Hoan Hỉ Phật tuy thần thông quảng đại, tu thành tứ đại vô ích pháp tướng, cũng không dám để vật này đánh trúng. Vội vàng lách mình nhảy ra, thầm nghĩ: “Thằng nhãi này lại có Ngọc Thanh thánh vật, thật là khó đối phó”.

Nghĩ đoạn liền niệm phật hiệu, đỉnh đầu, kim quang đại thịnh, hai hạt xá lợi cấp tốc xoay tròn, phật quang chiếu rọi khắp nơi, thể hiện khí tức trang nghiêm, hoan hỉ phật chính là pháp tướng kim thân, kim cương bất hoại thì bị Xích Tinh Tử ngăn lại, cũng hiện pháp tướng kim thân, bảo quang vương phật bị Cửu dương chân nhân cùng Thái ất cứu khổ thiên tôn ngăn lại cũng hiện kim thân, cùng bốn tiên đấu lẫn nhau.

Lại nói Vân Trung Tử vừa muốn đem định thần châu lấy đi, mạnh mẽ điều động độn quang từ trên lao xuống, nhưng lại bị ma giới Đai hộ pháp Hắc Bào, Huyết Ma cản lại. Huyết Ma cười ẩm hiểm, đọc pháp quyết, dẫn xuất cầu vồng màu, bay ra ngoài, Hắc Bào liền dẫn động cự hạt không kém bay theo sau, đồng thời chụp vào Định Hải Thần châu.

Nhưng thật kì lạ, Định Hải Thần châu như có linh tính, chán ghét cảnh bị người tranh đoạt. Hai tư khỏa hạt châu xếp thành chu thiên đại trận cấp tốc xoay chuyển, hào quang đại thịnh, lóe lên liền không thấy bóng dáng đâu nữa.

Đang cùng bốn tiên nhân Ngọc Thanh môn hạ đấu nhau, ba Phật thấy Định Hải Thần châu biến mất liền bức tứ tiên lùi lại, biến thành kim quang nhanh chóng đuổi theo. Ngọc Thanh năm vị tiên cũng phản ứng không chậm, chớp mắt đuổi theo.

Cuối cùng là Ma giới hộ pháp và Quan Âm, đương nhiên Quan Âm vẫn là ẩn thân theo dõi.

Cực Lạc cung môn hạ trốn từ xa quan sát, thấy Định Hải Thần châu biến mất chẳng hiểu tại sao. Thấy năm vi kim tiên và ba vị phật tổ đuổi theo cũng không để ý hung hiểm, đều nhất loạt lao theo.

Chỉ là mọi người pháp lực thấp kém, mới đuổi theo mười dặm đã không thấy tăm hơi. Tất cả tiên nhân cuối cùng đều dừng chân, lão đạo Chí Minh tức mình mắng Quan Âm không niệm tình sư môn, bỏ lại đám sư huynh một mình chạy trốn.

Chính vì không biết nơi nào để đi, chợt thấy ngũ sắc hào quang ngàn dặm từ Đông Hải phía xa bốc lên trời nối liền thiên địa. Tuy là cách mấy ngàn dặm nhưng cũng có thể trông thấy rõ ràng.

Cực Lạc môn hạ cũng không biết cái này là hào quang gì, từ đâu mà đến. Chỉ là thấy có mục tiêu lập tức hướng ngũ sắc hào quang chạy tới.

Trong số các huynh đệ bị Quan Âm bỏ lại, Hồng bào lão yêu được xem là người có pháp lực cao cường nhất. Lão yêu này cũng thông minh, biết rõ Thải Y và Nghê Thường được Lâm Phong sủng ái. Hơn nữa hai nữ nhi này thường cũng là người rất có duyên. Thấy hai Tiểu sư muội tụt lại cuối cùng thì hắc hắc nở nụ cười một tiếng. Tay áo hất lên, một mảnh yêu quang nâng lên Thải Y và Nghê Thường vượt lên trước mọi người.

Khi chúng nhân tiến đến gần ngũ sắc hào quang, cách khoảng chừng mười dặm, một cổ áp lực thiên địa đè nén mọi người khiến không có ai dám tiến lại gần. Đành phải chọn dời đi ra phía xa hơn để dừng chân quan sát.

Chỉ thấy một ngọn pháp kỳ đang tung bay phấp phới tỏa ra ngũ sắc hào quang. Phía dưới pháp kỳ là một tòa thành to lớn. Năm vị Kim tiên Ngọc Thanh môn hạ giữ đúng phương vị chủ trì trận pháp vận chuyển, cùng ba vị Tây Thiên Phật đà và ba vị Ma giới Hộ Pháp ở trong trận đấu trời long đất lở, nhật nguyệt đổi màu.

Cực Lạc cung môn hạ chúng đệ tử chỉ mơ hồ nghe qua tên tuổi Thương cổ tứ đại sát trận. Cũng biết Tiên Thiên đệ nhất hỗn độn sát trận thuộc về sư tôn, nhưng lại chưa từng thấy qua Ngũ Hành Yên La đại trận này nên đều hiếu kỳ không thôi.

Thải Y hỏi Hồng Bào lão yêu: “Hồng Bào sư huynh, ngươi có biết đó là trận pháp gì không? Vì sao lại lợi hại như vậy?

Hồng Bào lão yêu cũng được xem là Cực Lạc cung môn hạ đệ tử, ngoài Quan Âm cùng Hầu tử uy danh sớm vang vọng tam giới, có pháp lực thâm hậu nhất, cũng có vài phần đạo hạnh. Đã nghe nói qua về Ngũ Hành Yên La đại trận, dù chưa gặp qua nhưng cũng có thể đoán ra được, mặt nghiêm giọng nói: “Các vị sư huynh muội, đây là Ngũ Hành Yên La trận”.

Mọi người nghe xong liền kinh ngạc không thôi, thiên địa vạn vật đều bắt đầu từ ngũ hành. Ngũ Hành Yên La chính là tam giới đệ nhất phòng ngự trận pháp, ngoài trừ đỉnh cấp pháp khí cùng với các pháp bảo của thánh nhân giáo, không có gì có thể phá được trận. Trừ phi là người có công lực cao hơn người chủ trì trận pháp nhiều lần.

Nhưng hôm nay, người chủ trì trận pháp chính là Ngọc Thanh môn hạ ngũ đại Kim tiên, đều là những nhất lưu Kim tiên, người có thể phá trận này cũng không có mấy ai.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN