Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây - Chương 3573
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
33


Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây


Chương 3573


Chương 3573:

Hai tay vẫn còn bị trói , người ở đằng sau vẫn cứ nhấc áo của cô lên , Nguyễn Tri Hạ hung hăng vùng vẫy , muốn đi qua đó.

“Bỏ cô ta ra!” Trần Mộc Châu hơi nhếch mắt lên , vắt chân trên sô pha , lạnh lùng nhìn Nguyễn Tri Hạ.

Tay chân vừa được thả ra , Nguyễn Tri Hạ không quan tâm đến tất cả mà xông lên phía trước , vẻ mặt điên cuồng.

Không đợi động tác tiếp theo của cô , Trần Mộc Châu đã hất tay làm cô ngã xuống chiếc giường lớn , phía sau lưng có tiếng kêu r ên , Lê Quốc Nam tỉnh rồi.

Trần Mộc Châu chống hai tay lên má , bộ dạng như đang xem kịch vui , cũng không kiêng kỵ , nói vệ sĩ đóng cửa lại.

“Ưm… Đau quá , đau…” Vừa thức dậy , Lê Quốc Nam đã kêu r ên , cuộn người như con tôm , trên trán đổ đầy mồ hôi.

Nguyễn Tri Hạ nhất thời không biết phải làm như thế nào , đôi môi cô run rẩy , hai tay chống lên giường chậm rãi đứng dậy. Cô chỉ trơ mắt đứng ở chỗ cũ , nhìn anh ta đau đớn quằn quại trên giường , không ngừng quay qua quay lại.

Lê Quốc Nam đau không chịu nổi , khó khăn hé mắt ra , liếc nhìn bóng người trên giường , thở phì phò nói: “Trần Mộc Châu , tôi nhất định không để cô , để cô uy hiếp Tri Hạ… Cô cứ nằm mơ đi!”

“Anh Nam… Anh Nam!” Nước mắt vô thức chảy ra , Nguyễn Tri Hạ run rẩy ngồi lên giường , hai tay nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay lạnh buốt của anh ta: “Anh Nam , là em , em là Nguyễn Tri Hạ đây. Em , em đến cứu , cứu anh đây… Rốt cuộc anh làm sao vậy , sao lại , sao lại đau đến mức này! Rõ ràng Trần Mộc Châu đã nói chữa khỏi cho anh , sao lại , thành như thế này…”

Mặt trời ở Hải Phòng chậm rãi mọc lên , ánh sáng màu cam quét qua phòng bệnh , nhấp nhô trong gió.

Tinh thần của Nguyễn Kiến Định tốt hơn nhiều khi ở nước ngoài , nhận được tin tức Tư Mộ Hàn đã xuống máy bay , nhưng vẫn phải đi xe ô Nguyễn đến , anh ấy chau mày lại. Anh ấy luôn cảm thấy chuyện này có gì không đúng , thế nhưng máy bay vì lí do thời tiết mà phải thay đổi đường bay , anh ấy nhất thời không phân biệt được chỗ nào đã xảy ra vấn đề. Đang suy nghĩ , Chu Thanh đẩy cửa ra bước vào , anh ấy lập tức cất điện thoại đi.

“Có chuyện gì vậy?” Nghĩ đến nguyên nhân bị bệnh , anh ấy chau mày lại , dáng vẻ lạnh nhạt.

“Chủ tịch , tất cả chứng cứ liên quan đến Dương Minh Hạo đã được gửi đến điện thoại , trợ lý Linh Đan cho người đưa tài liệu và nhân chứng vật chứng có thể tìm được đến , anh có muốn xem qua không?”

Lòng anh ấy căng thẳng , tuy biết rằng Linh Đan có thể thu thập được những tin tức đó ngay lập tức , thế nhưng anh ấy không nghĩ lại nhanh đến như vậy.

“Đi xem một chút đi.” Anh ấy vừa nói xong , Chu Thanh vẫy tay , năm tên vệ sĩ mỗi người ôm một chồng tài liệu rất dày nối đuôi nhau đi vào , sắc mặt nghiêm túc , xếp thành một hàng ngang trước mặt Nguyễn Kiến Định.

“Tất cả tài liệu đã được sắp xếp rồi , đều ở đây hết , nhân chứng và vật chứng , công tước Otto nói phải đợi đến khi mở phiên tòa mới có thể đưa lên , tránh để người khác lợi dụng sơ hở , suy cho cùng trên thế giới này , có lẽ chỉ còn một người làm chứng nữa thôi.

Nói xong , công tước Otto bước vào từ cánh cửa đang mở , khi đi qua đám vệ sĩ ấy , còn tiện tay lật một tờ tài liệu ra , gật đầu ngồi lên ghế sô pha , rót cho mình một cốc nước vô cùng thuần thục.

“Tất cả tài liệu và chứng cứ đã được kiểm tra rồi , không có vấn đề gì. Ông thuận tiện tìm cho mấy đứa con trai vài việc để làm , bảo đảm trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không thể nhúng tay vào việc ở Hải Phòng.”

Tất cả đã được sắp xếp ổn thỏa , Nguyễn Kiến Định không mở tài liệu ra xem nữa , chỉ gật đầu: “Những việc này con đều không lo lắng , chỉ là bây giờ không tìm được Tri Hạ , con hơi không yên tâm. Nó ở trong tay Dương Thừa Húc…”

“Cô ấy nhất định sẽ không sao. Chủ tịch , anh phải tin vào Tư Mộ Hàn , năng lực của anh ấy mọi người đều biết. Anh ấy đã tự đưa người đi tìm , nhất định sẽ đưa được Nguyễn Tri Hạ và Lê Quốc Nam an toàn trở về.” Tuy rằng trong lòng Chu Thanh không chắc chắn , nhưng đôi mắt do dự ngập ngừng của Nguyễn Kiến Định , anh ta vẫn cắn răng nói.

Sự việc đã đến bước này rồi , chủ tịch rốt cuộc muốn bào thù như thế nào , mấy năm nay anh ta đều nhìn thấy , cho dù có chuyện gì , đã bắt đầu rồi thì không thể xảy ra bất kì vấn đề gì , Dương Minh Hạo nhất định phải chết.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN