Vợ ơi! Anh là hôn phu của em!!! - Chương 1. Vị hôn phu từ trên trời rơi xuống!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
76


Vợ ơi! Anh là hôn phu của em!!!


Chương 1. Vị hôn phu từ trên trời rơi xuống!


Tại một căn biệt thự đậm chất cổ kính nằm ở ngoại ô thành phố Los Angeles – Mỹ, trong một căn phòng lấy gam màu lạnh làm chủ đạo, có một cô gái đang ngồi, hung hăng trợn mắt nhìn màn hình laptop.

Triệu Tử Dương, 28 tuổi, tổng giám đốc kiêm CEO của tập đoàn Triệu thị, vẫn còn độc thân, đời tư trong sạch, được mệnh danh là một trong những người đàn ông hoàng kim hấp dẫn nhất mọi thời đại. Tuổi trẻ tài cao, mưu lược quyết đoán, chỉ mất năm năm để đưa Triệu thị đứng vững gót chân trên thương trường quốc tế. Là đối tượng mà mọi cô gái muốn gả cho nhất.

Hạ Ân nheo mắt, nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên màn hình. Người đàn ông vận âu phục lịch lãm, nét cười ôn hòa, thân thiện bắt tay với đối tác. Sống mũi cao thẳng, bạc môi quyến rũ, mắt phượng khí phách, góc cạnh khuôn mặt hoàn hảo, vừa dịu dàng lịch thiệp lại chẳng mất đi quý khí, chững chạc, điềm tĩnh của những con người đứng trên đỉnh hào quang. Tóm lại, chính là hình tượng nam thần chính hiệu trong truyền thuyết.

Vốn cô với anh cũng chẳng có cái gì dính líu với nhau, nhưng móa nó chứ, như thế nào vị đại thần biến thái này sau một đêm bỗng dưng trở thành vị hôn phu như từ trên trời rớt xuống của cô??? Aaaaa… có ai không??? Lại đây một chưởng chụp chết con luôn đi!!!

——————————–

Hai ngày trước, căn biệt thự vốn bình thường vô cùng an tĩnh lại bỗng dưng vọng ra một tiếng la thất thanh.

– aaaa…!!! Con không muốn! Hôn phu gì chứ? Mọi người đang đùa con đúng không? Haha… đùa vậy không vui… haha không vui…

Yên lặng…

– Oaaaaa… Ông ngoại, bà ngoại! Con không cần hôn phu gì cả, con không muốn lấy chồng, con muốn sống hết đời với ông bà cơ…

– Nói bậy bạ gì đó! Cái gì mà ở vậy suốt đời! Ân Nhi ngoan, nghe lời một chút, bà thấy thằng bé đó cũng được đó chứ, con cứ thử tìm hiểu xem sao!

Nhìn nét cười phi thường hài lòng của ông bà ngoại đại nhân, một bộ dạng chỉ hận không thể lập tức gọi ai kia là cháu rể, Hạ Ân cảm thấy tường thành hi vọng trong lòng ầm ầm sụp đổ. Ngước ánh mắt long lanh đáng thương, lập tức chuyển hướng cầu cứu viện.

– Ba, mẹ, anh hai~

– Tiểu Ân à! Mẹ thấy thằng bé đó không tồi đâu, vừa biết làm ăn lại hiền lành hiếu thảo, hai đứa có thời gian thì tìm hiểu nhau cũng tốt. Với lại con cũng lớn rồi vẫn là nên lo lắng về mình chút đi, đừng suốt ngày quậy phá như vậy! – Lão nương đại nhân tận tình khuyên bảo.

– Mẹ con nói phải! – Lão cha cuồng thê nhiệt tình tán đồng.

Mọi hi vọng của cô gái nhỏ nào đó đều dồn vào vị anh trai thần thánh. Kết quả… ai đó ra vẻ gật gù, một bộ dạng đầu quân cho giặc.

Hạ Ân: “…”

Làm ơn đi, các vị phụ huynh, mọi người vừa bán con cháu mình đấy có biết không hả?? Được rồi! Cô phải về tìm hiểu kĩ một chút, có khi nào mình lại là con nuôi hay không?

– Con còn chưa học xong!

– Về nước học tiếp. Điều kiện bên đó giờ không tồi đâu!

– Con mới 22 tuổi!

– Vậy là đủ lớn rồi!

– Nhưng anh hai vẫn còn độc thân cơ mà!

– Khụ…

Hạ Khải nằm không cũng trúng đạn, ai oán liếc mắt nhìn cô em gái thân yêu đang dào dạt đắc ý.

Hừ! Ai mượn anh phản bội em. Bổn cô nương dù có chết cũng phải kéo anh theo cùng.

– Yên tâm, đứa nào cũng có phần cả!

Hạ Khải: “…”

– Mọi người a! Sao ai cũng bênh vực người ngoài hết vậy? Con mới là con ruột a~ Mọi người không sợ con bị người ta khi dễ sao?

Hạ Ân vừa dứt lời, vài đạo ánh mắt khinh bỉ lập tức phóng tới. Trên trán ai đó lập tức xuất hiện ba vạch hắc tuyến. Trái tim nhỏ bé lập tức vỡ vụn.

– Thôi đi cô nương, con không ăn tươi nuốt sống con nhà người ta là ba mẹ cảm tạ trời phật lắm rồi, ở đó mà khi với dễ!

Hạ Ân: “…”

– Với lại hai đứa chỉ tìm hiểu thôi, ai bắt con lập tức kết hôn đâu, con vội cái gì?

Hạ Ân: “…”

– Đây là di nguyện của ông bà nội, chả lẽ con nhẫn tâm từ chối?

Hạ Ân: “…”

Được rồi! Cô thua! Địch quá mạnh mà cô lại vô pháp phản kháng, chưa ra trận đã bị giết đến manh giáp cũng chẳng còn. Thiên aaa! Đạo lý ở đâu? Nhân tình ở đâu?

—————————–

Sau tuyệt chiêu một khóc, hai nháo, ba thắt cổ thất bại thảm hại, cùng với sự “khuyên bảo, uy hiếp” nhiệt tình của “thân nhân”, cô gái nhỏ nào đó ngậm ngùi phất cờ trắng đầu hàng.

Hừ! Hôn phu đúng không? Chờ đấy! Xem bản cô nương hảo hảo thu phục ngươi như thế nào!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN