Vợ Ơi! Theo Anh Về - Chương 12: (H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Vợ Ơi! Theo Anh Về


Chương 12: (H)



“Thả tôi xuống! Tôi muốn về với chị Mia!”, Đinh Đinh thật cảm thấy không chịu nổi bầu không khí lạnh lẽo cứng ngắc này, kịch liệt xoay mở tay nắm cửa, đáng tiếc cửa xe đã khóa, chỉ phí công vô ích thôi.

“Câm miệng!” Đôi mắt sắc bén của Hắc Thần lạnh lùng liếc cô một cái, gương mặt đầy sự tức giận ấy đáng sợ đến mức cô buông lỏng tay ngay lập tức, toàn thân co rút lại, dựa sát vào cửa xe, kéo dãn khoảng cách với anh không dám nhúc nhích.

Cô gái đáng chết! Sao lại cách xa như vậy, bộ dạng của anh hung ác lắm sao?

“Lại đây.” Anh lạnh nhạt mở miệng, giọng nói nhất định không cho phép cự tuyệt.

Đinh Đinh bất động, trong lòng buồn bực muốn chết, tại sao! Tôi đã lên xe rồi anh còn muốn thế nào nữa! Đừng tôi sẽ nghe lời của anh. Nhưng mà…cô sợ hắn.

Hắc Thần cảm thấy ghét tính tình cứng đầu, cứng cổ, không nghe lời của cô bé này, trực tiếp kéo cô đang ngồi cạnh cửa đặt lên đùi mình, lập tức liền nhận phải sự kháng cự của cô, tiếp theo cô la toáng lên.

” Aaa..”

” Câm miệng.” Hắc Thần lạnh lùng quát lên, trong mắt là sự tức giận đang dâng trào.

Con người đen láy của Đinh Đinh lặp tức rưng rưng, hàm răng khẽ cắn vào cánh môi mềm mại, muốn khóc lại không dám khóc, bộ dạng bé nhỏ vô cùng uất ức.

“Mới hồi nãy mắng chửi người khác thích thú lắm mà! Sao bây giờ lại không dám nữa?”, Âm cuối Hắc Thần hơi cao giọng một chút, lạnh như băng, một tay nâng cằm cô lên, trong lòng cực kì phiền não, cô bé đáng ghét sao lại khóc! Dáng vẻ hung hăng liều lĩnh mắng chửi người lúc nãy, nào là quỷ này quỷ nọ đi đâu mất rồi?

“Tôi nào biết anh còn bắt điện thoại, nếu tôi biết đã không chửi to như thế.”, uất ức khịt khịt mũi, gân cổ lên cãi lại.

“Cái gì? Em thử nói lại lần nữa?”, tức giận lạnh mặt hỏi lại cô, cô gái đáng chết này còn dám cãi lại anh.

Đinh Đinh cảm thấy mình đúng là điên thật rồi! Sao lại cãi với người đàn ông này chứ? Nước mắt tràn ngập trong hốc mắt, dường như muốn chảy ra ngay lập tức.

” Không được khóc.” cô gái này được làm bằng nước mắt sao, hễ có cái gì liền chảy nước mắt.

Đinh Đinh giật mình lặp tức ngậm chặt miệng, cơn nấc làm vai cô run lên, mặt đỏ lên vì lúc nãy uất ức.

Hắc Thần càng nhìn càng cảm thấy mình bị điên. Không hiểu sao lại coi trọng cô gái nhỏ này.

“Sau này còn dám nữa không?” Giọng nói đầy uy hiếp.

Hả? Dám cái gì chứ? Ngay cả khóc cũng không cho cô. Người ông này lại điên cái gì nữa đây.

” Tôi đã nói em là người phụ nữ của tôi, đã cấm em tiếp xúc với bất kể người đàn ông nào khác. Em có vâng lời?”.

Ngày hôm qua anh đến dưới phòng trọ của cô, muốn tóm gọn tận ổ. Nhưng nào ngờ anh ôm cây đợi thỏ suốt 2 tiếng không thấy cô.

Anh cứ tưởng cô trốn anh ở trên phòng, tức giận đến nghiến răng, anh kêu Mạc Hàng đem cô xuống đây.

Mười phút trôi qua, anh rất nóng nảy, sắc mặt anh cực kì đen tối, nắm tay cầm bị bóp vang lên ken két, cô bé chết tiệt này đang làm cái quái gì thế! Còn chưa chịu xuống đừng trách anh không khách khí!

Lặp tức thấy Mạc Hàng chạy nhanh xuống, Hắc Thần tìm kiếm bóng dáng nhỏ bé nào đó, nhưng không thấy.

Anh nghe Mạc Hàng nói tối qua cô đã trả lại phòng và rời đi. Anh tức giận đến tím mặt.

Kêu người điều tra rồi theo dõi cô, liền biết cô đã trở về Trung Quốc, lặp tức mua vé bay nhanh nhất về.

Vừa đặt chân trở về, anh lặp tức gọi điện thoại cho cô, cô không bắt máy, cơn giận càng thêm tăng cao đến độ người ở sân bay cũng phải tránh xa cả thước.

Vội vàng gọi hỏi người kia, cô ở đâu? Hắn ta nói cô đang quay quảng cáo, rồi gửi hình ảnh của cô cho anh.

Trong tấm hình người đàn ông từ đằng sau ôm lấy cái eo con kiến của cô, dí sát mặt vào gáy xinh đẹp của cô hửi hửi cái gì đó.

Vẻ mặt của người đàn ông đó đặc biệt thỏa mãn.

Anh giận đến mức ném chiếc điện thoại cao cấp trong tay văng đi rất xa, đôi môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng, đôi con ngươi như căn hầm sâu hun hút dâng lên một tầng sương mờ ảo, lông ngực không ngừng phập phồng, gân xanh trên tay nổi lên.

Bây giờ nghĩ tới, sắc mặt anh lặp tức đen lại. Dùng tay nắm lấy cằm cô, hương đến ánh mắt của anh, rồi nói:

” Nhớ kỹ, em là người của tôi, không được tôi cho phép thì không được tiếp xúc với bất kì người đàn ông nào! Càng không được để cho bất kì người đàn ông nào chạm vào em, biết không? Người đàn ông đó dùng mũi hửi vào gáy của em, tôi có nên cắt mất cái mũi của hắn ta không?”

” Đừng…anh ấy không liên quan, chỉ là quay quảng cáo.”,không thể liên luỵ đến người khác được.

” Em còn bênh vực cho hắn ta, tôi mới là người đàn ông của em.”

” Tôi mới không thèm, không thèm.”

“Em dám nói lại lần nữa.”

” Tôi không thèm, không them anh là…ưm..”, lời nói chưa nói hết liền bị một đôi môi ngậm chặt rồi mút.

Đinh Đinh vùng vẫy kịch liệt, hai tay đánh đấm loạn xạ muốn phản kháng, nhưng quả đấm nhỏ đó đối với Hắc Thần luyện võ từ bé mà nói, chính là mèo con gãi ngứa, ngược lại còn có chút đùa giỡn mập mờ.

Anh gặm mút mãnh liệt chiếm đoạt, khiến cô cảm giác như mình sắp mất đi hơi thở, vừa định há miệng hít thở lại bị đầu lưỡi người nào đó tiến quân thần tốc, đánh mất một mảnh lãnh thổ cuối cùng.

” Oa…”

” Lão đại, đã tới.”

“Khuỳnh” Tiếng cửa xe được đóng lại mạnh bạo, Hắc Thần rời khỏi đôi môi cô, kéo mạnh cô chạy thẳng vào biệt thự.

Sau khi vào trong, Hắc Toàn lặp tức đè Đinh Đinh lên cửa mà hôn cuồng nhiệt. Quả nhiên cô ngọt ngào như anh nghĩ, cứ thế làm người ta mê mẩn, trong người Hắc Thần có một sự gấp gáp không thể đợi được nữa, bàn tay dần trượt vào bên trong áo len mỏng manh của cô.

“Ưm… Buông… Ra…” Đinh Đinh giãy giụa cơ thể không chịu nghe theo, người đàn ông này hôn quá mãnh liệt làm cô không thể thở nổi đến đỏ bừng mặt.

“Không được nhúc nhích!” Hắc Thần nổi giận quát, kể từ khi ăn sạch sẽ cô, ham muốn của anh so với trước kia tới nhanh hơn, chỉ cần nghĩ tới cô thì phía dưới liền có phản ứng, thật đúng là quái đản khiến anh buồn bực chết mất!

Lâu sau Hắc Thần luyến tiếc buông cô ra, nhìn khuôn mặt đỏ bừng càng khiến anh miệng đăng lưỡi khô.

Đinh Đinh sau khi được anh bỏ ra, lặp tức thở hổn hển không ngừng. Cô còn cảm nhận được vật nào đó rất nóng đang chọc vào bụng cô.

Cô không phải ngu ngốc, nên liền biết đó là cái gì.

” Thấy không, nó thật sự thích em, nó muốn em.”, giọng Hắc Thần trầm thấp nói, giọng nói tràn đầy mùi vị say mê vừa nói vừa đem bàn tay nhỏ bé đang đặt trước ngực anh, xuống vật nóng bỏng đang ngóc đầu.

” A..”, nóng quá, giống như muốn làm phỏng bàn tay của cô vậy, sợ hãi vội vàng giựt tay ra, nhưng ai ngờ khi cô giựt khỏi, bàn tay còn ma sát một lần nữa với vật nóng.

Hắc Thần hít mạnh khí lạnh, khẽ gầm lên một cái vì bị kích thích. Đôi mắt bị tình dục làm nổi lên những tia máu tanh cuồng bạo, dường như giây tiếp theo sẽ nuốt chửng cô vào bụng.

Tiếng vải vóc bị xé dứt khoát vang lên, “xoẹt”, áo Đinh Đinh bị anh xé rách một mảng, cô hét lên “A!” một tiếng rồi vội vàng đưa tay ôm ngực, che đi nơi đẫy đà kia.

Chống đỡ bên trên không lo được phía dưới, tiếng khóa quần bị kéo lại vang lên làm cô vội vã đưa tay ngăn cản, cũng chính vì một chút thời gian đó mà áo lót đã bị tháo ra rồi.

Hắc Thần chú ý đến nơi tròn tròn trắng trắng kia, mạnh mẽ kéo hai tay cô ra rồi kìm chặt, anh chăm chăm nhìn vào đôi gò bông trắng ngần của cô, bên ngực trái còn có một vết bớt tối màu, không chỉ không làm xấu đi, mà càng làm hai gò bông này thêm quyến rũ thêm đẹp đẽ.

Cúi đầu đưa lưỡi liếm lên vết bớt đó, liền nhận được người trong lòng một trận run rẫy, anh không kìm được liếm thêm một cái, “Ưm” cô khẽ khàng kêu lên một cái, bờ vai nhỏ không kìm được run bần bật.

Bàn tay sờ tấm lưng trần bóng loáng của cô, lưu luyến không muốn rút lại, trượt xuống khu vực bí ẩn cách quần lót, khóe miệng nâng lên một nụ cười tà mị.

“Em thích thế cơ mà.”, anh không ngờ vết bớt này lại điểm nhạy cảm nhất của cô, nhưng anh lại càng yêu thích điều này. Cúi người mút mạnh lên vết bớt trước ngực cô, một tay kia chặt chẽ giam cầm cô trong lòng mình.

“A..”, điểm mẫn cảm bị kích thích khiến cô không cầm lòng được rên lên một cái, uất ức khi bị anh trêu chọc, cả gan mở miệng tức giận: ” Ác ma! Con má nó! Khốn kiếp!”

Từng lời từng chữ đều lọt vào tai của Hắc Thần, anh nở nụ cười giang manh, bộ dạng chửi người của cô gái nhỏ này anh rất thích, tiện tay vỗ bộp bộp lên cái mông tròn nhỏ của cô, nói:”Phụ nữ không được chửi bậy.”

Nói xong, không cho cô phản ứng hai tay của Hắc Thần dùng sức tóm lấy vòng eo của cô dán sát lên người mình. Nhìn cô gái trần trụi trong lòng, bàn tay cố định sau ót của cô, cúi đầu chiếm lấy hai cánh môi mềm mại, hung hăng mút. Mút, gặm hết lần này đến lần khác. Cắn, sức lực to lớn giống như đang tuyên bố quyền sở hữu của anh.

Cô chỉ có thể là của anh! Là người phụ nữ của anh! Không ai được phép đụng tới!

Dục vọng đã căng cứng đến đau đớn, không muốn trì hoãn thêm nữa nhanh chóng ôm ngang cô lên trên phòng, mạnh bạo ném cô lên giường, tự tay cởi đồ trên người mình rồi nhào lên.

_________

Mọi người lấy lời văn đã trôi chảy hơn chưa ạ, mong mọi người ủng hộ và góp ý. (

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN