Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn - Thiên Phàm Quá Tẫn - Chương 19: Động vào nhân vật không nên động
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
277


Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn - Thiên Phàm Quá Tẫn


Chương 19: Động vào nhân vật không nên động


Edit: Mai Anh

Tần Lộ tiến lên, hôn nhẹ lên môi Triển Lê, cô dùng đầu lưỡi một lần lại một lần liếm láp môi của anh, mút lấy cánh môi, đầu lưỡi khẽ cạy hàm răng, thấy anh không chịu mở ra, liền khẽ cắn môi dưới của anh.

Tay cô nhẹ nhàng cởi cúc áo anh, luồn vào bên trong áo, vuốt ve lồng ngực rắn chắc của anh. Anh gầm lên một tiếng, bắt đầu đáp trả cô.

Chuyện về sau chính là thuận lý thành chương, Tần Lộ đổi tư thế, dạng chân đến trên người anh, đẩy quần áo của anh xuống, lộ ta lồng ngực nhẵn bóng.

Cô vuốt ve nơi ấm áp ấy, đem gương mặt dán vào ngực anh, theo văn lý liếm hôn da thịt của anh, hai tay vẫn không ngừng sờ soạng bộ ngực đó, cũng thuận đà xâm nhập vào bên trong tay áo, vuốt ve cánh tay của anh.

Ngực Triển Lê phập phồng liên tục, phía dưới dần dần cương lên. Tần Lộ đưa đầu lưỡi vòng vài vòng lên bắp thịt trên bụng anh, một vòng lại một vòng dọc theo người hướng lên ngực anh. Cô cúi đầu, ngậm chặt một cái, mút vào, cho đến anh bật ra tiếng gầm đầy dục vọng mà khó khăn nén xuống.

Cô nửa ngồi dậy, thả tóc xõa ra rồi cởi quần áo trên người xuống, ngực dán chặt lồng ngực anh, đặt tay của anh để ở ngang hông mình, hôn bờ môi của anh, nhẹ lắc lắc hông chậm rãi cọ xát nơi đó.

Triển Lê mắt sáng hé mở, gò má ửng lên, trên trán dày đặc mồ hôi hột, đôi môi khẽ run lên, hơi thở càng thêm nặng nề.

“Anh… Anh… Phía dưới ướt.” Tần Lộ bày ra bộ khó chịu, kéo tay của anh hướng xuống phía dưới nơi tư mật của mình. Anh đột nhiên một lật người đem cô áp đến trên ghế sa lon, giữ lấy khuôn mặt của cô điên cuồng hôn lên.

Anh dùng sức mút lấy, ở cổ của cô còn lưu lại dấu hôn nồng nhạt như đóng dấu. Bàn tay không an phận mơn trớn cơ thể cô, giống như dã thú bị bỏ đói lâu năm.

Bụng dưới Tần Nguyệt truyền đến một cỗ cảm xúc vừa nhức nhối lại tê dại, hạ thể không tự chủ được tiết ra chất dịch lỏng…

Anh tách hai chân cô ra, cởi chiếc quần cuối cùng, hạ thân dán tới đây, vật nam tính nóng rực như than chĩa thẳng vào tâm động.

Triển Lê hôn có chút dã man, không có chương pháp gì, Tần Lộ cảm giác anh có giống như mới hôn lần đầu tiên, vì vậy chủ động dang hai chân của mình, cầm lấy cái đó của anh, kề sát miệng hang.

Tiểu Triển Lê lớn hơn so với cô tưởng tượng rất nhiều, cho nên cô có chút khó khăn dung nạp anh vào bên trong, mới vừa thỏa mãn liền thở dài một tiếng, đối phương lại động eo ếch, hung hăng kéo ra đút vào.

Vật đàn ông thô ráp đó không đi vào bên trong hoàn toàn, lấp đầy cô, cảm giác tê dại từ nơi giao hợp lan ra, cơn đói khát ập đến, Tần Lộ vặn vẹo thân thể cố để cho vật đó vào sâu hơn, bên trong chật kín, hai cơ thể hòa làm một.

Rút ra, đâm vào, lại rút ra… Triển Lê không có lực độ cùng tốc độ cũng đang gia tăng. Tần Lộ bị đâm đến không thở nổi, thân thể mềm nhũn, cuối cùng cũng leo được tới đỉnh.

Kịch liệt vận động, tùy ý hoan ái, buổi chiều hôm đó, Tần Lộ cố ý câu dẫn anh, hai người biến đổi tư thế, ở trong thư phòng thử đủ các loại OOXX; Triển Lê bắn ba lượt, mà Tần Lộ không nhớ ra mình đạt được khoái cảm nhiêu lần.

Khi đó Triển Lê không có quỷ dị như bây giờ, còn có thể chiều theo ý Tần đại tiểu thư, động tác ôn nhu hơn. Tần Lộ vừa hưởng thụ vừa nghe lời luân động theo tiết tấu của anh. Sau khi hài lòng cùng anh kí kết quan hệ pháo hữu, về nhà liền cảm thấy không đúng.

“A Lê ở lại cùng nhau ăn cơm đi.”

Tần Luyện mở miệng giữ Triển Lê ăn cơm tối, Triển Lê gật đầu đáp ứng. Tần Lộ nghi ngờ nhìn cha mình, lại nghe đối phương mở miệng nói: “Buổi chiều có việc phải đi gấp, quên giới thiệu các con biết, Lộ Lộ, đây là Triển Lê, con trai của dì Tiểu Thanh.”

Dì Tiểu Thanh? Người hàng năm đều có mặt trong danh sách Forbes Rich List Lê Thanh?!

Tần Lộ kinh ngạc miệng mở to tới mức có thể nhét vừa quả trứng gà, sau một hồi mới nhìn cha cô nói: “Con tưởng anh ta là phụ tá cha mới nhận thêm.”

“Nói linh tinh gì thế?” Tần Luyện cười cắt lời Tần Lộ, “A Lê lúc nào cũng ở nước ngoài, cha dượng của thằng bé cũng là người ngoại quốc, không hiểu mấy về lĩnh vực buôn bán trên thị trường. Hai năm qua dì Tiểu Thanh của con muốn làm ăn ở Trung Quốc, cho nên mới đưa A Lê tới đây cùng cha học tập một chút…”

Tần Lộ quay đầu, kinh ngạc nhìn Triển Lê, thấy trong mắt đối phương dường như không được vui vẻ, lúc này mới ý thức tới, nàng động vào kẻ không thể động rồi.

Suốt bữa cơm tối, Tần Lộ ăn với tâm trạng thấp thỏm lo âu, thật vất vả mới chờ được Triển Lê cùng Tần Luyện dùng cơm xong, Tần Lộ thừa dịp Tần Luyện đi nhận điện thoại, liền rót chén trà, đưa tới trước mặt anh.

“Đại tiểu thư đây là?” Triển Lê cau mày nhìn nàng.

“Anh Lê…” Tần Lộ thực sự không quen gọi tiếng Lê ca ca, vì vậy đổi cách gọi, “Lê thiếu, hai ngày nay tôi cứ nghĩ anh là phụ tá của cha tôi, có gì đắc tội, mong Lê thiếu bỏ qua cho. “

Tần Lộ nói xong, cúi đầu không dám nhìn xem thái độ của Triển Lê.

Cũng không biết trải qua bao lâu, đợi đến khi đại tiểu thư cô đây quá nóng lòng, muốn trực tiếp hỏi đối phương muốn như thế nào mới có thể quên đi chuyện xảy ra hồi chiều thì đối phương lại nâng chén trà lên.

Khi đó Tần Lộ khờ dại cho là Triển Lê đã cho qua chuyện này.

Cho đến hai năm sau, khi Tần Lộ đính hôn với Hoa Thần – người thừa kế nhà họ Hoa, Triển Lê bất ngờ cùng cha dượng của mình tới công ty ở Trung Quốc, gặp lại Tần Lộ, cô mới hiểu, thì ra chuyện này vẫn chưa xong.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN