Vô Tâm Đạo - Chương 11: Phường thị
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Vô Tâm Đạo


Chương 11: Phường thị


Những ngày sau đó, Hà Lạc liên tụcđánh giết yêu thú khu vực tầm trung rừng rậm, số lượng xác thú trong túi trữ vật cũng chồng chất lên. Đương nhiên, không thiếu những kẻ muốn giết người đoạt bảo nhưng đều bị nàng giết chết rồi thu lấy túi trữ vật, hiện tại số lượng túi trữ vật mà nàng có được cũng phải hơn 10 cái.

Nhưng để làm được điều này cũng không thiếu công lao của quyển điển tịch ” Ẩn nặc thuật” kia. Thuật này không ngờ có chút kì diệu, Vân lão sau khi xem qua liền phỏng đoán nếu tu đến viên mãn cảnh giới thì thậm chí có thể che giấu khí tức ngay cả thể tôn cũng không thể phát giác. Vật này không ngờ là vô cùng trọng yếu đối với nàng hiện giờ. Hà Lạc dành hẳn hai tháng để tu luyện nó, bây giờ tuy nói không đến mức giấu giếm được thần thức thể tông nhưng cảnh giới thể sư tuyệt đối không thể phát hiện ra điều gì. Chính nhờ nó mà Hà Lạc có thể tránh né được rất nhiều tu luyện giả thể sư.

Qua nhiều trận chiến, Hà Lạc tuy không dám nhận mình có thể đối kháng với thể sư nhưng để chạy trốn thể sư cấp 1,2,3với Vô ảnh bộ thì không vấn đề gì. Từ túi trữ vật của đám tu luyện giả kia nàng còn thu được không ít đan dược , phù lục , vũ khí, điển tịch, công pháp….. Trong đám đó ngoại trừ một ít đan dược, linh thảo có ích với việc tiến cấp thể sư cùng một số phù lục công kích lợi hại ra, nàng dự định toàn bộ bán hết ra ngoài. Vân lão đã nói, đan dược hữu hiệu nhất để tiến giai thể sư chính là tụ linh đan. Đan dược này thường có giá từ 800 cho 1000 linh thạch, mỗi lần có hàng đều bị các gia tộc tu luyện lấy giá cao thu mua gần hết, nên nếu tài lực không đủ chưa biết chừng phải chờ thêm vài năm mới có thêm.

Hiện tại số kim tệ trong tay nàng cũng hơn 800 , bán đi chỗ đồ này cũng đến 1500 kim tệ. Hà Lạc trầm ngâm, nàng nên ra khỏi rừng rậm phong lâm rồi.

Ba ngày sau….

Phường thị Hà Châu đông đúc tấp nập, các quầy hàng bày bán đan dược, điển tịch,..la liệt, thỉnh thoảng có tiếng rao bán rồi trả giá vang lên khắp nơi. Tu luyện giả đi trên đường đông đúc, nhưng chỉ có lác đác vài kẻ mang cấp bậc thể sư. Tại một cửa hàng trong số đó, có một gã trung niên béo, gương mặt bình thường, tu vi chập chờn không rõ đứng trước quầy, gã cất giọng ồm ồm:

” Lão bản, ở chỗ các ngươi có thu mua đan dược , vũ khí , tài liệu yêu thú không?”

” Vị đạo hữu này, bổn điếm đương nhiên có thu mua. Chẳng hay ngươi muốn bán loại tài liệu gì, ta có thể làm chủ cho ngươi một cái giá hợp lý”

Gã trung niên béo kia chính là Hà Lạc. Nếu dùng bộ dạng của tiểu cô nương 6 tuổi đi đến đây quả thật quá kinh thế hãi tục, chỗ này không thích hợp để lôi kéo sự chú ý nên Vân lão đã truyền cho này một bộ khẩu quyết ” Vạn ảo hoán cốt đại pháp” , có thể thay đổi được chân dung , còn có thể kéo dãn xương cốt, tùy ý biến thành bộ dáng mình muốn.

Nàng khẽ trầm ngâm rồi lấy ra 10 bình đan dược.

Lão bản lần lượt mở ra các lọ đan , xem màu sắc rồi ngửi qua,..

” Tẩy tủy dịch, luyện cốt đan, hỏa tăng hoàn, hồi linh lộ…. Đều là những đan dược hữu dụng cho cấp bậc luyện thể, nếu đem quy đổi ra kim tệ, ừm , ta có thể đưa cho đạo hữu 500 kim tệ, 50 kim tệ một bình, ngươi xem thế nào?”

Cái giá vượt quá dự tính khiến Hà Lạc hơi bất ngờ, bất quá gương mặt nàng không đổi sắc đồng ý, rồi cầm theo kim tệ ra khỏi cửa hàng. Xem ra nàng đã đánh giá thấp giá trị của đan dược rồi.

Tiếp sau đó Hà Lạc đi liền mấy cửa hàng, mỗi nơi lại dùng một bộ dạng khác nhau,bán đi toàn bộ tài liệu yêu thú cùng vũ khí trong túi trữ vật,tổng cộng thu được 8000 linh tệ. Tại vì trong số đó có xác của một yêu thú gần tiếp cận cấp 2 nên giá bán được đẩy lên đến gần 1000 kim tệ. Đối với một luyện thể tầng mười, đây là một số lượng tài phú to lớn, có thể so với tích lũy của thể sư.

Hà Lạc biến ảo bộ dáng một lần nữa, rồi đi đến quầy bán linh khí. Mục đích lần này của nàng không chỉ là tụ linh đan mà còn muốn mua lấy một kiện linh khí vừa tay. Linh khí cũng chia cấp bậc là hạ phẩm , trung phẩm , thượng phẩm, linh khí cực phẩm lại cực kì hiếm có. Phía trên linh kh còn có bảo khí trong truyền thuyết, cũng chia ra cấp độ như vậy. Còn phía trên bảo khí là thần khí thì xưa nay chưa từng nghe nói, nếu xuất hiện thậm chí có thể gây ra một trận gió tanh mưa máu trên toàn đại lục. Nhưng vũ khí trước đây nàng thu được hầu hết là binh khí phàm tục tầm thường, cao nhất cũng chỉ thoáng tiếp cậnlinh khí một chút.

Bước vào cửa hàng, Hà Lạc mặt không đổi sắc quan sát các loại khí giới được bày bán. Được một lát, lông mày nàng khẽ nhíu. Không có lấy một kiện linh khí nào!

Một thanh niên chạy việc bướcra, tươi cười niềm nở:

” Khách quan, ngươi muốn mua thứ gì?”

” Chỗ này không bán linh khí sao?”

Tiểu nhị nghe đến đây, nụ cười chợt tắt , gương mặt thận trọng:

” Khách quan, ngươi chờ một chút, để ta gọi lão bản tới!” Nói rồi chạy thẳng vào buồng trong.

Lát sau, hắn quay trở lại, đẫn theo một lão nhân béo mập, tu vi luyện thể tầng 5, hai mắt híp như hai đường chỉ. Lão chìa tay với nàng, chỉ đường:

” Đạo hữu, mời!”

Hà Lạc đi theo gã đến một gian thạch thất, lão bẫy tay cho tiểu nhị lui xuống, thấp giọng hỏi:

” Đạo hữu, ngươi muốn mua, là linh khí cấp bậc thế nào?”

” Hạ phẩm”

Mắt lão hơi lóe sáng, thận trọng lấy trong tay ra một hộp gỗ. Nắp hộp vừa bật mở, đã có ánh sáng chói lọi phát ra.

” Vừa hay bổn điếm mới thu mua được 3 kiện linh khí hạ phẩm, đều là loại công kích. Đạo hữu, ngươi xem thế nào?”

Hà Lạc nhìn lướt qua, trong hộp có 3 thanh linh khí, thanh kiếm ngoài cùng tỏa ra khí tức yêu dị, đại đao quang mang chói lòa và một sợi cự tiên dài bảy thước. Khẽ đánh giá, nàng mấp máy môi:

” Giá cả thế nào?”

” Đao và tiên kia mỗi cái ta lấy 1000 kim tệ, còn thanh kiếm là 1800 kim tệ”

” Sao giá cả lại chênh lệch như vậy?”

” Đạo hữu, ngươi có điều chưa biết, linh khí này tuy chỉ là hạ phẩm nhưng do một vị danh sư chế tạo ra nên có điểm đặc biệt. Ngươi nhìn chỗ rỗng này đi, nếu khảm vào đây một viên tinh thạch của yêu thú cấp bậc thể sư hậu kì, nếu là tầng 9,10 tiếp cận thể tông, có thể khiến linh khí tiến giai lên trung phẩm”

” Được, thanh kiếm này ta lấy!”

Nàng giao ra đủ 1800 kim tệ, nhận lấy thanh kiếm về.

” Chỗ ngươi có bán linh khí dạng phòng ngự không?”

” Có thì cũng có một kiện….nhưng đó là linh khí trung phẩm a!”

” Cứ đem ra đi”

Sắc mặt lão biến đổi bất thường, đoạn vào buồng trong lấy ra một cái hộp gỗ cỡ lớn. Hộp vừa mở, bênn trong là một linh khí dạng thuẫn, toàn thân tỏa ra linh quang, còn có những ám vân màu tím chạy dọc trên bề mặt thuẫn.

” Thuẫn này bán 4000 kim tệ”

Cái giá nhảy vọt nhưng Hà Lạc không mấy bất ngờ. Kiện linh khí này nhìn qua đã thấy bất phàm, nếu có được nó, chiến lực của nàng sẽ tăng lên một phần lớn, kim tệ lúc nào cũng có thể kiếm được.

Lát sau, Hà Lạc bước ra khỏi cửa hàng, trong túi trữ vật nhiều ra 3 kiện linh khí. Linh kiếm, hộ thuẫn , còn có một cây châm đen tuyền. Châm này nàng phải bỏ ra 1000 kim tệ mới mua được, tuy là linh khí hạ phẩm nhưng những lúc mấu chốt có thể làm đòn sát thủ. Nhưng khi nàng đi dò hỏi các phường thị, quả nhiên không có bán Tụ linh đan. Dù không mua được đan dược , nhưng nàng cũng thu được tin tức. Ba ngày sau, hội đấu giá do Bách Bảo Lâu mở ra, rất có thể sẽ bán ra Tụ linh đan, dù sao cũng phải thử một phen. Tùy tiện tìm một tửu lâu, Hà Lạc thuê phòng trọ rồi ngồi xuống đả tỏa tọa. Mấy thời thần trôi qua, nàng mở bừng hai mắt. Luyện thể viên mãn, không thể thu nạp thêm thiên địa linh khí nữa rồi. Quả nhiên việc mua Tụ linh đan càng không thể chậm trễ hơn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN