Vô Tận Cường Hóa
Chương 72: Hợp Tác
Tiểu Jerry giật mình nhìn Thẩm Dịch. “Anh nói cái gì?” “Nhóc nghe rồi đấy. Anh nói anh cũng không thích việc anh đang làm lúc này. Nếu như có thể, anh thậm chí càng muốn ngăn cản hết thảy phát sinh ở đây còn hơn cả nhóc.” Thẩm Dịch nghiêm mặt trả lời.
Nhóc Jerry hưng phấn hét lớn: “Anh nói là anh có biện pháp ngăn cản hết thảy?” Thẩm Dịch lắc đầu: “Không phải ngăn cản, chỉ là hơi chút cải biến một ít.” “Làm sao cải biến?” Thẩm Dịch nghĩ nghĩ, cẩn thận châm chước câu chữ: “Sứ mạng của anh ở thế giới này chính là đi giết dị nhân, anh không cách nào đối kháng hay cải biến nó, nhưng ít ra anh có thể lựa chọn phương thức hoàn thành nó.” “Lựa chọn như thế nào?” “Tách nhóm bọn họ. Không phải từng dị nhân đều vô tội, có một bộ phận khá lớn dị nhân, sau khi phát hiện năng lực của mình đã chọn vận dụng năng lực làm một ít không chuyện nên làm. Năng lực cũng giống như quyền lực, đều là công cụ hủ hóa người tốt nhất. Những người này vận dụng năng lực thỏa mãn chính mình, lại phá hủy đi quan hệ giữa dị nhân và nhân loại. Trên thực tế chính là bởi vì sự tồn tại của những người này, mới khiến nhân loại bọn anh tràn ngập cảnh giác với dị nhân, khiến chính phủ nhân loại thông qua văn kiện tu chỉnh thứ mười hai, cũng cuối cùng kích phát đối kháng giữa nhân loại với dị nhân… Đám dị nhân nọ chính là đầu sỏ gây nên trận tai nạn cấp thế giới này, nếu là nói giết chết những dị nhân như thế, anh sẽ không có bất kỳ tâm lý áy náy.” “Vậy làm sao anh phân biệt bọn họ? Anh biết ai có tội? Ai lại không?” “Anh không cách nào biết. Để đối kháng chính phủ nhân loại, Vạn Từ Vương đã tụ họp tất cả dị nhân lại, chẳng cần quan tâm ai có tội, ai không có tội. Cách làm này khiến cho kế hoạch của anh muốn chấp hành càng thêm khó. Nhưng anh không làm được không có nghĩa là người khác cũng không làm được…” Thẩm Dịch nhìn xem cậu nhóc, nói từng chữ từng chữ một: “Nhóc có thể phân biệt, đúng không? Anh cần nhóc trợ giúp, Jerry. Nhóc có thể dẫn anh tìm được bọn hắn, phân biệt bọn hắn.” “Tôi?” Thằng bé giật mình nhìn Thẩm Dịch. “Đúng, chính nhóc!” Thẩm Dịch rất nghiêm túc gật đầu: “Nhóc là học trò của Giáo sư X, ắt là có được năng lực phương diện tâm linh cùng loại với Giáo sư X. Như vậy nhất định nhóc có thể cảm ứng được dị nhân tồn tại.” Sắc mặt thằng bé hoàn toàn trắng bệch.
Trên thực tế dù thằng bé không thừa nhận, Thẩm Dịch cũng đã biết.
Hấp thủ giáo huấn, Thẩm Dịch đã đặc biệt dùng Tinh Thần Tham Sát nhìn trộm thằng bé. “Jerry Lacios, dị nhân cấp 3. Có được dị năng: 1/ kích hoạt. 2/ câu thông.” Một cậu bé dị nhân có được hai loại dị năng, hơn nữa là dị nhân cấp 3. Lúc trước hắn không biết câu thông là năng lực gì, thẳng đến khi thằng bé biểu diễn mới sáng tỏ.
Hôm nay khiến Thẩm Dịch nhìn trúng, đúng là dị năng câu thông của cậu nhóc.
Cái này dị năng rất rõ ràng là một loại năng lực trao đổi tâm linh.
Chính là thông qua loại năng lực này, thằng bé thành lập liên hệ với mấy con vật, để chúng nó thay mình truyền đạt tin tức.
Có thể câu thông tâm linh với động vật, như vậy tự nhiên càng không thành vấn đề với người.
Cho nên Thẩm Dịch sau khi phát hiện điểm ấy, lập tức ý thức được năng lực thằng bé đồng dạng có thể trợ giúp bọn họ rất lớn. “Sau đó anh chỉ chọn giết những dị nhân chết tiệt có tội kia, mà buông tha những người vô tội. Đây là anh nói anh không thể đối kháng sứ mạng của mình, nhưng có thể lựa chọn như thế nào chấp hành sứ mạng?” “Đúng vậy. Anh thậm chí có thể thông báo những dị nhân được bọn anh buông tha, để cho bọn họ trốn tránh những người khác… những người giống như anh có thể đến đuổi giết.” Thẩm Dịch biểu lộ tràn ngập chân thành tha thiết.
Thực lòng mà nói, đây quả là biện pháp tốt nhất hắn có thể nghĩ tới giờ phút này.
Rất khó nói phương pháp này rốt cuộc là vì mình hay là vì dị nhân, nhưng không hề nghi ngờ, đối với nhóm Thẩm Dịch mà nói, có nhóc Jerry cung cấp trợ giúp sưu tầm, có Jimmy trợ giúp chiến đấu, như vậy nhiệm vụ thi đấu lần này sẽ trở nên càng thêm nhẹ nhõm. Điểm này so với dựa vào nhóm Veena càng thêm mau lẹ hữu hiệu.
Vì người, vì mình, đều đáng giá nếm thử một lần.
Thẩm Dịch không chút nào lo lắng thành phố New York không đủ dị nhân hỗn trướng.
Chính như hắn nói vậy, năng lực tựa như quyền lực, đều là đất ấm khiến người ta hủ hóa.
Có bao nhiêu quan viên tham lam, liền sẽ có bấy nhiêu dị nhân lòng dạ hiểm độc.
Trên thực tế trong dị nhân chí ít có hơn phân nửa từng lợi dụng năng lực của mình làm ra hành vi phạm pháp, chí ít có một phần năm đủ tư cách bị xử quyết, một bộ phận nhỏ thậm chí đủ tư cách bị xử bắn một trăm lần, ví dụ như gã Gerken Haag lúc trước bị Thẩm Dịch giết chết kia.
Chỉ cần nhóc Jerry chịu giúp hắn, tìm ra bộ phận dị nhân này sẽ không còn là việc khó, còn dư lại chính là vấn đề lực chấp hành.
Thời khắc này nhóc Jerry nhìn Thẩm Dịch, Thẩm Dịch thì mỉm cười nhìn cậu.
Sắc mặt thằng bé đột nhiên biến đổi.
Cậu dùng ánh mắt cảnh giác nhìn chòng chọc Thẩm Dịch, đột nhiên hét lớn: “Anh nhất định lại muốn gạt tôi! Anh là đại lừa bịp! Anh đã lừa tôi hai lần, đừng nghĩ tôi lại tin tưởng anh! Các người chính là một đám ma quỷ! Ma quỷ giết người! Những điều anh mới vừa nói đều là giả dối. Anh căn bản không muốn giúp chúng tôi! Anh chỉ muốn lợi dụng tôi tìm được dị nhân mà thôi. Anh đừng hòng từ tôi đây đạt được bất kỳ trợ giúp nào, tôi cái gì cũng không nói anh biết!” “Jerry, không phải như vậy, nhóc hãy nghe anh nói. Nếu như nhóc không tin, nhóc có thể dùng năng lực của mình cảm ứng anh, đến câu thông tâm linh của anh, nhóc sẽ biết anh không nói dối…” “Tôi không thể cảm ứng người mạnh mẽ hơn tôi! Coi như là có thể cảm ứng được tôi cũng sẽ không tin tưởng anh!” Nhóc Jerry kêu to bịt lỗ tai lại, chết sống không chịu nghe Thẩm Dịch nói chuyện nữa.
Thẩm Dịch kinh ngạc nhìn nhìn thằng bé một hồi, rốt cục thở dài, bước ra khỏi phòng không nói một câu.
Ngoài cửa, Ôn Nhu đang khoanh tay tựa trên vách tường hành lang hẹp, cười mị mị nhìn hắn.
Trong nội tâm Thẩm Dịch khẽ nhúc nhích, tiến lên trước nói: “Cô đã nghe được?” Ôn Nhu rất là dí dỏm nghiêng đầu nghĩ nghĩ, sau đó trả lời: “Từ khi tôi nhận được năng lực cường hóa thính lực này, tôi cũng rất ít mở nó ra. Bởi vì tôi phát hiện thế giới có lúc thật quá ồn ào, mà tuyệt đại bộ phận thanh âm nghe được, kỳ thật đều khó nghe đấy. Nhưng không thể không thừa nhận, nó thật sự là một loại thủ đoạn tốt dùng để phát hiện bí mật.”
Thẩm Dịch cười khổ buông tay: “Không phải là bí mật gì, chỉ là tạm thời nảy lòng tham mà thôi, bất quá cô cũng nghe tôi phân trần rồi đấy. Con người a, có đôi khi thật không nên làm chuyện lường gạt bất tín này nọ. Thật trớ trêu, lúc tôi muốn lừa nó thì dễ dàng thành công. Nhưng lúc tôi không muốn lừa dối nó, rõ ràng nói lời thật lòng, lại thất bại.” Ôn Nhu nói: “Đó là bởi vì khi anh không muốn lừa dối nó, anh không coi nó như là kẻ địch.” “Gì vậy?” Thẩm Dịch ngẩn người.
Tay Ôn Nhu đã khoác lên vai Thẩm Dịch: “Anh biết kỹ xảo đàm phán là để sử dụng với người nào không? Đối thủ. Hai lần trước anh lừa nó là bởi vì anh tính toán nó, cho nên anh cân nhắc qua từng chút một phản ứng của nó. Nhưng lần này anh không tính toán nó, anh thậm chí còn không nghĩ đặt nó vào vị trí đối địch, anh chỉ là tưởng tượng ra một cái kế hoạch, ngay cả bản thân anh đều cảm thấy kích động vì kế hoạch này. Anh cảm thấy đây là biện pháp tốt cho cả chúng ta lẫn Jerry. Cho nên anh không coi nó như đối thủ, anh tính toán khả năng tồn tại phản ứng của nó chưa đủ.” Thẩm Dịch có chút ngạc nhiên sờ sờ cái cằm, nghĩ nghĩ, hắn gật gật đầu: “Cũng đúng, sở dĩ người phạm sai lầm, thường thường không phải vì họ xem thường đối thủ, mà vì họ căn bản không xem đối thủ trở thành đối thủ.” “Như vậy anh hiện tại biết rõ làm thế nào khiến Jerry tin tưởng rồi hả?” Ôn Nhu cười hỏi. “Đương nhiên, nói ra thực sự không có chút nào khó khăn.” Thẩm Dịch cười ha hả.
Nửa giờ sau, Veena đã trở về, mang đến một tin tức tốt.
Trong khu dân cư cách khách sạn hơn tám dặm, nàng đã tìm được một ít tin tức về dị nhân.
Veena nói: “Có thể khẳng định chỗ đó tuyệt đối có dị nhân đang hoạt động, bởi vì có người phát hiện một ít tình huống dị thường.” “Dạng tình huống dị thường thế nào?” Thẩm Dịch hỏi.
Veena đáp: “Ví dụ như lái xe đụng ngã ai đó, nhưng lúc xuống xe xem người kia chết hay sống, lại phát hiện không thấy người đâu.” Lake cũng nói: “Trước kia, chúng ta gọi loại hiện tượng này là hiện tượng siêu nhiên, nhưng nay mọi người đều muốn đổ tất cả hết thảy lên người dị nhân.” “Nói không sai!” Đám người mạo hiểm nhao nhao nở nụ cười.
Thẩm Dịch phủi tay: “OK, đã như vậy chúng ta liền đi cư xá kia xem thử. La Hạo, ngươi phụ trách coi chừng Jimmy và Jerry. Mọi người mau hành động, hi vọng có thể thu hoạch tốt. Nhớ kỹ, hành động lần này toàn bộ bắt sống đấy, một tên đều không được giết.” “Cái gì?” Veena la hoảng lên.
Thẩm Dịch hung hăng trừng nàng: “Ngươi lại muốn nghi vấn ta sao?” Veena lập tức câm miệng không nói.
Hơn tám dặm cũng không xa, bọn Thẩm Dịch rất nhanh đuổi tới đích.
Không thể không nói, Veena đích thật quen thuộc New York, về phương diện năng lực sưu tầm tin tức rõ ràng muốn mạnh hơn khu khác không ít. Chỉ có điều vận khí không được, trước tiên ngày hôm qua chết mất năm tên mạo hiểm giả Tây Khu, sau đó mấy người Veena bị Thẩm Dịch đoạt trước một bước, hôm nay lại bị An Văn đoạt tiếp, mới đưa đến từng bước bị nhục. Bất quá về sau hợp tác cùng Thẩm Dịch, vận khí tựa hồ bắt đầu lọt mắt xanh mấy vị mạo hiểm giả Tây Khu này.
Bọn hắn quả nhiên nhanh chóng phát hiện tung tích dị nhân.
Tổng cộng bảy tên dị nhân, thoạt nhìn không thuộc về tổ chức dị nhân của Vạn Từ Vương, càng giống như tập hợp tự phát trong phạm vi nhỏ. Tuy bắt sống khó hơn giết chết một chút, bất quá cũng chỉ phí thêm ít tay chân, cuối cùng vẫn là nhẹ nhõm tóm gọn bảy tên dị nhân.
Bắt được bảy người này xong, Thẩm Dịch gọi cậu nhóc Jerry qua.
Hắn nói với Jerry: “Anh biết nhóc không tin anh, bất quá anh có thể rõ ràng nói cho nhóc biết, hiện tại chính là cơ hội chứng minh tốt nhất. Lúc này trên tay anh có bảy tên dị nhân, nói thực anh không biết bọn họ thiện hay ác, có phải đáng chết hay không. Nhóc có thể giúp anh phân biệt họ. Nếu như nhóc nói anh biết họ không đáng chết, anh đây tự nhiên sẽ thả toàn bộ.” Tiểu Jerry kinh ngạc nhìn Thẩm Dịch: “Anh nói thật chứ?” “Đương nhiên.” Thẩm Dịch rất nghiêm túc gật đầu: “Bất quá nhóc nhất định nhớ kỹ một việc: Mỗi khi nhóc kêu anh thả một gã dị nhân không đáng chết, nhóc phải tìm cho anh ít nhất hai gã dị nhân đáng chết. Nếu không…” Thẩm Dịch nói khẽ: “Anh không muốn ra tay với trẻ nhỏ, càng không muốn ra tay với người vô tội, nhưng nhóc nên biết trên đời này có một số việc không phải cứ không muốn làm thì có thể không cần làm đấy. Nếu như nhóc dám đùa bỡn anh… anh cam đoan vô luận là nhóc hay là những dị nhân khác, đều tất yếu trả một cái giá lớn gấp bội. Cho dù anh không thích làm vậy, nhưng anh cũng tuyệt không phải một tên ngu xuẩn ôm cứng nguyên tắc không hiểu biến thông, đừng để chút điểm mấu chốt này của anh bị phá, được không?” Nhóc Jerry run rẩy nhìn Thẩm Dịch, nó nhìn thấy trên mặt Thẩm Dịch tràn đầy vẻ chăm chú.
Nhóc sợ hãi gật đầu, sau đó nhìn về phía bảy dị nhân bị bắt kia.
Một lát sau, nó nói: “Bọn họ ai cũng không đáng chết.” “Thả họ đi.” Thẩm Dịch trầm giọng hạ lệnh. “Thế nhưng…” Bọn Veena đồng thời kêu lên. “Thả họ đi!” Thẩm Dịch nghiêm nghị lặp lại. “Đó là do chúng tôi tìm được lẫn chộp tới đấy!” Veena kêu to: “Anh không thể toàn bộ thả bọn hắn chỉ vì lời nói của một đứa bé, ít nhất lưu lại mấy cái! Chúng tôi còn kém 3 điểm… không, 4 điểm sát lục là có thể thoát khỏi khốn cảnh hạng bét! Bốn, cho chúng ta lưu lại bốn được không nào?” Mặc dù biết Thẩm Dịch tại sao phải thả người, trên mặt cảm tình Veena vẫn là không cách nào tiếp nhận. Tây Khu và Nam Khu đã tiếp cận sát như thế, mạo hiểm giả hai khu đều đang nổi điên săn đuổi dị nhân. Veena đã không kịp chờ muốn xem Tây Khu trở thành thứ ba, trong khi Nam Khu lại đang tiếp tục kéo xa chênh lệch.
Cho dù thi đấu còn hơn nửa thời gian, nhưng có thể sớm một chút thoát ly, ở trong lòng sẽ dựng nên một lần thắng lợi trọng đại. “Ta nói… toàn bộ thả!” Thẩm Dịch dùng ngữ điệu âm trầm lãnh khốc lặp lại lần nữa.
Nhóm Veena nhìn lẫn nhau, cách đó không xa ba người An Văn giữ yên lặng. Có lẽ ăn giáo huấn vụ tên độc, bọn hắn đã bắt đầu có tâm lý kính sợ Thẩm Dịch. “Được rồi! Được rồi! Toàn bộ nghe lời anh!” Veena bất đắc dĩ kêu to.
Người, thả đi nha.
Thẩm Dịch quay đầu lại nhìn nhóc Jerry: “Hiện tại nhóc tin tưởng anh rồi chứ?” Jerry gật đầu, lo sợ không yên. “Như vậy… Nhóc nợ anh 14 gã dị nhân. Hoặc là nhóc dẫn anh đi tìm bọn hắn, hoặc là nhóc lừa gạt anh, sau đó anh đại khai sát giới.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!