Vô Tận Trùng Sinh - Chương 261: Hợp tác
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Vô Tận Trùng Sinh


Chương 261: Hợp tác


“Ta cùng với tên tiểu tử Trần Phong kia bởi vì chậm trễ không làm nhiệm vụ cho nên tông môn đã chỉ đích danh cả hai bắt buộc phải làm nhiệm vụ tháng. Độ khó nhiệm vụ lần này có chút cao.” Trương Nhị Huyền nói: “Ngươi đừng lo, nhiệm vụ lần này chỉ cần chuẩn bị kĩ lưỡng là được, không chút nguy hiểm.”

“Có bao nhiêu người tham gia?” Khương Thần đưa cho Trương Nhị Huyền một đạo ánh mắt hờ hững, nói.

“Nếu như cả ngươi vào là năm.”

“Trước đó ta muốn biết tại sao lại chọn ta?” Khương Thần khẽ gật gù một thanh, nói: “Ít nhất loại lý do muốn làm quen của ngươi thối không ngửi được.”

“Ha ha ha.” Trương Nhị Huyền ngửa đầu cười to một tiếng, lát sau nói: “Là tinh thần lực.”

Nói đoạn, khuôn mặt của Trương Nhị Huyền biến nghiêm túc, hắn nói tiếp:

“Lần trước huynh đệ ngươi chỉ một đạo ánh mắt liền khiến cho ta cảm thấy sợ hãi, ta đoán đó là bởi vì tinh thần lực của ngươi rất mạnh…nhiệm vụ lần này của bọn ta liền phải đánh với đám Thị Huyết Biên Bức…Thị Huyết Biên Bức rất sợ tinh thần lực.”

“Trong đội chẳng lẽ không có ai sử dụng tinh thần lực sao?”

“Không có.”

“Ta muốn tối thiểu hai thành phần thưởng tông môn.” Khương Thần không chút do dự đưa ra giá cả.

Nếu như trong đội làm nhiệm vụ không có ai biết sử dụng tinh thần lực, hắn quả thật có thể đưa ra loại giá cả này.

Thị Huyết Biên Bức, yêu thú nhất phẩm đê giai. Thực lực ngang với Nguyên Thể Cảnh nguyên giả. Loại yêu thú này thường hoạt động về đêm. Công kích chủ yếu bằng sóng âm, vô cùng khát máu và thường đi với số lượng lớn.

Bởi vì hoạt động về đêm cộng thêm đi với số lượng lớn nên đối với nguyên giả cấp thấp, Thị Huyết Biên Bức rất nguy hiểm.

Thị Huyết Biên Bức có một điểm yếu đó là sợ hãi công kích tinh thần lực. Hoặc nói chuẩn xác hơn là bọn chúng không có phòng ngự trước công kích tinh thần lực.

Chỉ cần gặp phải tinh thần lực công kích, Thị Huyết Biên Bức gần như cá nằm trên thớt.

Tất nhiên người có thể thi triển tinh thần lực công kích kia cũng phải có đầy đủ tinh thần lực, hoặc giả điều khiển tinh thần lực một cách nhuần nhuyễn. Bởi lẽ ngươi không phải sử dụng tinh thần lực để công kích một cá nhân Thị Huyết Biên Bức mà là một số lượng không hề nhỏ.

Nắm được loại điểm yếu này, Khương Thần mới không ngại giở ra công phu sư tử ngoạm. Nếu như không phải Trương Nhị Huyền mang theo thành ý mà đến, hắn thậm chí có thể yêu cầu ba thành phần thưởng.

Trương Nhị Huyền nghe thấy yêu cầu của Khương Thần liền giật mình. Dường như hắn mới nhận ra bản thân bị Khương Thần xỏ mũi thì phải.

“Chuyện này…ta có thể đồng ý, thế nhưng còn phải xem đám người kia thế nào đã.” Trương Nhị Huyền khẽ nói.

“Ha ha…đã phải tìm đến ta vậy thì ta nghĩ những người có thể sử dụng tinh thần lực khác cho giá cả thậm chí còn cao hơn ta rất nhiều.” Khương Thần cười cười nói.

“Được! Chuyện này chúng ta sẽ bàn bạc lại.” Trương Nhị Huyền một phen đắn đo liền đưa ra khẳng định chắc nịch.

Một phen đắn đo này của hắn liền khiến cho Khương Thần biết được bản thân đoán đúng. Đám người này trước đó có lẽ đã tìm đến những người biết sử dụng tinh thần lực trong tông môn, thế nhưng có thể đám người kia đưa ra cách chia thưởng không hợp lý mới dẫn đến sự không đồng thuận.

Sáng hôm sau, Khương Thần như thường lệ đi tới Linh Dược Viên chăm sóc linh dược.

Với sự am hiểu của mình đối với linh dược, loại công việc này đối với hắn cũng không có gì khó khăn. Thậm chí hắn tại trong lúc chăm sóc linh dược lén lấy đi một phần cũng không bị phát hiện. Bởi vậy cho nên hiện tại đối với tài nguyên tu luyện hắn cũng không có đôi chút dư dả.

Chờ cho thương thế của bản thân khi trước hoàn toàn hồi phục, hắn một đường tu luyện liền có thể hát vang. Bản thân vốn dĩ đã mang tố chất thân thể của Nguyên Vương Cảnh. Mặc dù tu vi hiện tại bị phế thế nhưng thời điểm có thể tu luyện lại, tốc độ chắc chắn nhanh hơn người khác trong cùng điều kiện.

“Lão đầu tử, ngươi nói sẽ dẫn ta đi tìm ca ca.” Tại một chiếc ghế gỗ nhỏ trước một gian nhà tranh ngồi lấy một tiểu nữ hài. Tiểu nữ hài này tuổi tầm mười ba mười bốn, dáng người thanh thoát, hơi chút cao. Khuôn mặt mặc dù còn đôi nét ngây ngô thế nhưng không thể không nói những đường nét thanh tú kia chú định nàng tương lại sẽ trở thành một đại mỹ nữ.

Tiểu nữ hài lúc này ngồi vắt vẻo trên ghế gỗ, hai chân cũng không chạm đất mà trực tiếp bó gối ngồi gọn trên mặt ghế nhỏ. Loại tư thế này chỉ cần khẽ sơ ý liền có thể ngã lăn quay ra đất.

Nàng trưng ra bộ mặt buồn chán, hướng về phía một vị lão giả đang cuốc mảnh vườn trước mặt nói:

“Chẳng phải lúc đó đã dẫn ngươi tìm nửa tháng trời hay sao?”

“Không đủ, nửa tháng không tìm thấy vậy thì phải một tháng.” Nữ hài vùng vằng nói.

“Hừ…tiểu nha đầu ngươi còn chưa thực hiện lời hứa với ta đâu.” Lão giả vẫn cặm cụi cuốc đất.

Đột nhiên, hắn giống như cảm ứng được điều gì, sắc mặt trở nên nghiêm nghị. Từ một lão nông chân lấm tay bùn lúc này khí thế lại kéo lên giống như một tôn chúa tể giả. Ánh mắt mờ đục cùng lúc đó trở nên tinh anh lão luyện.

Tiểu nữ hài dường như cũng cảm ứng được lão giả chuyển biến, khuôn mặt nàng cũng thoáng chút ngưng trọng:

“Lão đầu, thế nào?”

“Không có gì.” Lão giả nhoẻn miệng cười nói: “Chuyện tìm ca ca ngươi để sau đi thôi. Tin chắc hắn hiện tại vẫn còn sống a?”

Tiểu nữ tử chỉ khẽ gật đầu không nói gì.

“Được rồi, hiện tại cùng ta trở về trong tộc. Nếu như ca ca ngươi còn sống, nhất định sẽ tìm tới ngươi.”

“Hừ, lão đầu già thất hứa.” Tiểu nữ hài khẽ lủng bủng trong miệng.

Lão giả nghe thấy vậy cười phá lên một tiếng. Hắn vươn tay ra, một luồng Hỗn Nguyên Chi Khi nhu hòa quấn lấy tiểu nữ hài. Cả hai sau đó liền dung nhập vào trong không gian, biến mất không chút tung tích.

Theo lão giả biến mất, gian nhà nhỏ, ghế gỗ nhỏ, ruộng, vườn, bọn chúng cũng lập tức biến mất.

Trên mặt đất lúc này rơi rớt vài viên đá nhỏ. Từ khí tức mà mấy viên đá nhỏ kia còn sót lại, có thể thấy bọn chúng đã từng là Hỗn Nguyên Thạch. Mà dựa theo phương vị mấy viên đá nhỏ này, nếu như trận pháp sư có ở đây liền có thể nhận ra, kia trước đó từng là một cái ảo trận.

Toàn bộ mọi sự vật lúc trước, nhà gỗ, ghế gỗ, mảnh vườn, ruộng…hóa ra đều chỉ là ảo cảnh. Chỉ có tiểu nữ tử cùng lão giả kia mới là chân thật.

Kinh khủng hơn nữa, dựa vào thủ đoạn mà lão giả kia vừa thi triển đưa tiểu nữ hài kia dung nhập vào không gian sau đó rời đi, cường giả có mặt ở đây có thể khẳng định lão giả kia cảnh giới không dưới Nguyên Thánh Cảnh.

Trong một gian đình viện đơn sơ cheo leo giữa lưng chừng núi xuất hiện năm bóng người ngồi quây xung quanh một chiếc bàn đá nhỏ.

Năm người đó liền có ba người là Trần Phong, Khương Thần, Trương Nhị Huyền. Còn lại hai người kia là hai vị song bào thai tỷ muội.

“Vị sư đệ này, yêu cầu của ngươi có chút cao a?” Một trong hai vị nữ tử song bào thai kia gọi là Viên Uyển Nhi nhìn Khương Thần cười nhạt nói.

“Phải…nhiệm vụ của ngươi liền chỉ là dùng tinh thần lực dọa cho đám Thi Huyết Biên Bức sợ hãi, phần tiêu diệt liền sẽ là chúng ta, như vậy liền muốn hai phần giải thưởng sao?” Nữ tử còn lại gọi là Viên Uyển Linh cũng tiếp lời.

Hai người này đối với đề nghị của Khương Thần lúc trước nói với Trương Nhị Huyền dường như không đồng ý. Về phần Trần Phong, hắn hiện tại ghét bỏ Khương Thần như cừu, làm sao có thể đồng ý được yêu cầu của Khương Thần đây.

“Các ngươi đã bao giờ săn lùng Thị Huyết Biên Bức chưa?” Khương Thần vẫn một bộ điềm đạm không mất đi khí chất riêng, ôn tồn nói.

“Chưa bao giờ.” Cả năm người sau một phen nhìn nhau, ai nấy lắc đầu nói.

“Ta đã trong Tàng Thư Các tìm hiểu chút tư liệu về loại yêu thú này.” Viên Uyển Nhi một tay chấm môi đỏ, thanh âm như chuông bạc vang lên: “Yêu thú nhất phẩm, thực lực so với yêu thú nhất phẩm thông thường yếu hơn một chút thế nhưng thắng ở số lượng lớn.”

“Đúng vậy, loại yêu thú này rất sợ công kích tinh thần lực. Chúng ta cần người biết sử dụng tinh thần lực để hù dọa bọn chúng mà thôi…cũng không mong ngươi có thể dùng tinh thần lực tiêu diệt nó.” Viên Uyển Linh che miệng cười, ánh mắt nhìn Khương Thần dường như có đôi chút chế giễu.

Trần Phong vốn mặt sa mày sầm, lúc này cũng buông lời khinh thường:

“Ngươi còn tưởng rằng bản thân là mấu chốt a…rốt cuộc bọn ta cũng chỉ cần ngươi hỗ trợ, tất nhiên ngươi có thể không đồng ý, dù sao tại ngoại môn cũng không ít người biết sử dụng tinh thần lực.”

“Ha ha…tốt thôi, như vậy phân chia để sau khi hoàn thành hãy nói.” Khương Thần khẽ cười, thanh âm lộ ra chút lãnh đạm.

Đám người này quả thực còn chưa biết một loại tin tức khác về Thị Huyết Biên Bức, đó là loại yêu thú này khi thấy máu người, lực lượng sẽ tăng mạnh, đồng thời khả năng miễn dịch đối với tinh thần lực sẽ tăng lên đáng kể.

Đó chính là lí do vì sao khi biết trong đội không có ai biết sử dụng tinh thần lực, Khương Thần mới đưa ra giá cao như vậy. Nếu như vượt qua nhiệm vụ đội nhóm này, hắn cũng cần tiêu tốn không ít tinh thần lực.

Trần Phong nhìn thấy Khương Thần nhượng bộ, khóe miệng không khỏi nổi lên nụ cười tàn nhẫn. Sâu trong ánh mắt lúc này loáng thoáng hiện lên chút sát ý.

“Theo tình báo của tông môn ta mới nhận được kèm theo nhiệm vụ, tại Phong Lăng động phía Nam Thạch Đầu Thành khoảng năm trăm dặm xuất hiện một lượng lớn Thị Huyết Biên Bức, mặc dù số lượng không rõ thế nhưng theo như người kia báo rằng tối thiểu cũng có hai trăm đầu.”

Trương Nhị Huyền giở ra một bản đồ nói:

“Nếu như muốn vây bắt bọn chúng, dựa vào thực lực của năm người chúng ta còn có chút khó khăn.”

“Muốn vây bắt số lượng lớn, ta nghĩ trước tiên nên xé lẻ bọn chúng ra thành từng đám nhỏ…đây là bản đồ Phong Lăng động…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN