Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn
Quyển 2 - Chương 29: Thiếu
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Bạch Lâm chấn động cả người, trong đôi mắt phát ra tia kinh ngạc, sắc mặt thoáng chốc tái nhợt: “Phượng Hoàng, ngươi là Phượng Hoàng, sao có thể? Sao nữ nhi của nữ nhân kia có thể là linh thú?”
Hỏa Phượng Hoàng cường đại bay quanh ở giữa không trung, rũ mắt nhìn những nhân loại ngu xuẩn ở phía dưới, trong mắt đỏ khát đỏ nhiễm một tia tàn nhẫn, hơi thở cường hãn kia trực tiếp ép người thở không thông.
Bạch Nham quên mất rên rỉ, ánh mắt ngây ngốc nhìn Hỏa Phượng Hoàng phía trên không trung, rung động như thế xâm nhập lòng người, nhưng lại khiến cho hắn đều ngây ngốc cả người.
Giờ khắc này, hắn mới hiểu rõ rốt cuộc mình trêu chọc phải dạng người gì……
“Thúc thúc.” Tiểu Hoàng Nhi nở nụ cười ngây thơ, nụ cười xinh đẹp kia rơi vào trong mắt Bạch Nham càng khiến hắn thêm sợ hãi: “Không phải ngươi đã nói, trên đời này cá lớn nuốt cá bé sao? Hoàng Nhi cũng đã cảnh cáo ngươi, nói không chừng một ngày nào đó ngươi sẽ gặp được một Phượng Hoàng đói khát xem ngươi trở thành đồ ăn, ngươi còn nói muốn bắt Phượng Hoàng kia đến làm vật để cưỡi, lúc ấy nếu không phải vì không gây phiền toái cho mẫu thân, Hoàng Nhi đã sớm nướng thịt ngươi, nếu ngươi có bản lĩnh như vậy, vậy thì đến bắt Hoàng Nhi đi……”
Cá lớn nuốt cá bé, vốn chính là cách sinh tồn ở đại lục này.
Nghĩ đến lời mình đã từng nói, Bạch Nham xấu hổ hận không thể chui vào khe đất. Nhưng lúc trước sao hắn sẽ biết tiểu nữ hài đáng yêu này lại là Phượng Hoàng!
Tiểu Hoàng Nhi vẫy cánh chim ngọn lửa, vô số liệt hỏa từ không trung che trời lấp đất bao trùm đến, Bạch Nham trợn to đôi mắt một chút, muốn mở miệng xin tha, lại bỗng nhiên phát hiện hoảng sợ mãnh liệt khiến hắn không thể nói ra một câu.
“Hôm nay hoàng nhi mang theo thì là và tiêu xay, sẽ không để cho các ngươi quá khó ăn.”
Tiểu Hoàng Nhi nỏi rất ngây thơ, ai cũng không thể tưởng tượng được lời nói khát máu tàn nhẫn này là do tiểu khả ái này nói ra……
“Không!”
Khóe mắt của Bạch Lâm như muốn nứt ra, nhìn ngọn lửa đầy trời cơ thể đều run rẩy.
Ngọn lửa mãnh liệt bao trùm xuống, trực tiếp bao phủ thân thể của mọi người, cũng ngăn cản lời nói cuối cùng của ông ta ở trong cổ họng, chỉ có một tiếng chữ không hoảng sợ vang vọng thật lâu ở trong không trung……
“Ầm!”
Bốn vách tường thiết hồng trong Chu Tước Bảo Đỉnh, thiếu nữ khoanh chân ngồi dưới đất, một khí thế cường đại từ nàng trên người bắn ra, nàng từ từ mở to đôi mắt, khẽ thở ra một ngụm trọc khí.
“Hậu Thiên cửu cấp!”
Thời gian dài như vậy, rốt cuộc nàng cũng đột phá đến Hậu Thiên cửu cấp rồi……
“Chúc mừng chúc mừng.” Vô Đạo lão nhân nở nụ cười ha hả, trên mặt già là một vẻ vui sướng: “Tiểu chủ nhân, không nghĩ đến ngươi có thể đột phá đến Hậu Thiên cửu cấp nhanh như vậy, loại tốc độ này ở trên đại lục cũng coi như là cầm cờ đi trước.”
Nàng bắt đầu tu luyện khi mười lăm tuổi, bây giờ cũng chỉ khoảng hai năm, cũng đã từ một phế vật đến Hậu Thiên cửu cấp, tốc độ như thế nếu nói ra, dù là những cường giả lánh đời đó đều sẽ bị hung hăng dọa cho nhảy dựng.
“Tiền bối, bây giờ ta có thể bắt đầu luyện chế trận pháp lục cấp hay không?” Quân Thanh Vũ ngước mắt nhìn về phía Vô Đạo lão nhân, trong ánh mắt thanh lãnh là một tia kiên định.
“Lấy trình độ hiện tại của ngươi, thật sự có thể thử luyện chế trận pháp lục cấp, chỉ là trận pháp lục cấp khó khăn hơn ngũ cấp rất nhiều, ngươi phải chuẩn bị bị tốt cho việc thất bại.”
Vô Đạo lão nhân nở nụ cười vừa lòng, với thiên phú của nha đầu này, ông đều có tin tưởng hơn bất kì kẻ nào.
Mấy năm nay, là ông nhìn nàng từng chút từ phế vật nhỏ yếu kia trưởng thành cho đến nông nỗi bây giờ, nàng cứng cỏi và khí phách ông đều nhìn ở trong mắt, trên đời này không có chuyện gì là nàng không dám thử, cũng không có thứ khiến nàng có thể từ bỏ……
Có lẽ rồi sẽ có một ngày, đại lục sẽ là thiên hạ của nàng……
“Yên tâm đi, mặc kệ thất bại bao nhiêu, ta đều sẽ luyện chế ra Tiên Thiên trận!”
Quân Thanh Vũ hít sâu một hơi, giữa mày dần hiện ra một tia nghiêm túc……
Thời gian ba ngày nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn.
Ở trong ba ngày này, bên trong phủ thành chủ cũng đã xảy ra biến hóa lớn.
Từ sau khi Quân Thanh Vũ ngang trời xuất thế, nàng đã là đề tài đứng đầu nơi này, mà tổ chức đại hội giao lưu đến đây vốn dĩ phải là kết thúc, nhưng vì gặp một thiếu nữ thiên tài nên tất cả mọi người lựa chọn ở lại, nhưng mà khi trận chiến ấy kết thúc, thiếu nữ như biến mất khỏi mi mắt thế nhân……
Lúc này trong Chu Tước Bảo Đỉnh, trên trán Quân Thanh Vũ chảy ra mồ hôi nho nhỏ, nàng cxung không kịp lau, bàn tay vừa lật, ngọn lửa màu xanh lục mãnh liệt từ dưới đất bùng cháy lên, một lúc sau một mùi hương nhàn nhạt truyền khắp ở trong bảo đỉnh……
“Trận thành.”
Quân Thanh Vũ lại lật bàn tay xuống lần nữa, trận pháp trên mặt đất đã biến thành một ánh sáng màu xanh lục bị nàng nắm trong tay, ánh sáng xanh mãnh liệt từ trong khe hở ngón tay nàng bắn ra, làm toàn bộ Chu Tước Bảo Đỉnh đều sáng ngời một mảnh……
“Ba ngày, ha ha, tiểu chủ nhân, ngươi luyện chế thành trận pháp lục cấp chỉ dùng ba ngày, bậc thiên phú này quá biến thái.” Vô Đạo lão nhân bất đắc dĩ lắc đầu, khóe môi nở một nụ cười khổ.
Ông cho rằng nha đầu này ít nhất cần năm ngày, ai ngờ ở ngày thứ ba đã đột phá đến lục cấp rồi.
“Tiền bối, ta đi nhìn xem tầng thứ sáu Chu Tước Bảo Đỉnh cho ta thứ gì.” Quân Thanh Vũ thu trận pháp trong tay lại, ngước mắt nhìn về phía cửa Chu Tước đang rộng mở……
Cửa Chu Tước thứ sáu.
Nơi này là một trường tu luyện trống rỗng, bốn đồng trụ vây quanh toàn trường bộ tu luyện, trừ cái đó ra lại không có đồ vật khác……
Nàng khẽ nhíu mày lại, trong ánh mắt thanh lãnh lại chưa
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!