Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn - Quyển 3 - Chương 25: Quân Lâm Thiên tức giận
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
8


Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn


Quyển 3 - Chương 25: Quân Lâm Thiên tức giận


Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Ầm!

Ngọn lửa mãnh liệt từ trên người Chu Tước dâng lên, trên khuôn mặt lãnh khốc không có biểu tình, đôi mắt màu đỏ nhìn mọi người phía trước, rốt cuộc bước chân của hắn cũng có động tác……

Ngay lập tức, hồng y chợt lóe qua, không biết trong tay Chu Tước hiện ra một thanh đại kiếm từ khi nào, từ trong hư không chém xuống, như đều thiêu đốt khắp không trung.

“Cường giả Thần Đan!”

Sắc mặt nam nhân trung niên đột nhiên đại biến: “Ngươi cũng là cảnh giới Thần Đan!”

Nhưng vậy thì sao? Hắn cũng chỉ là một mình mà thôi, mà bọn họ lại có nhiều người như vậy……

“Chu Tước, lúc này bổn tọa sẽ không bại bởi ngươi!”

Gió mát thổi qua tóc bạc kia của nam nhân, ở trong gió tung bay như ma mị.

Khóe môi nam nhân chứa nụ cười âm trầm, hai mắt lộ ra tia âm lãnh. Hắn không dừng lại, ầm ĩ xông về phía mọi người bên dưới……

“Thần Đan!”

Giờ khắc này, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Ánh mắt nhìn Quân Lâm Thiên tràn ngập hâm mộ……

Không biết lão nhân này có loại vận may này từ đâu ra, lại có một ngoại tôn nữ biến thái như thế, đặc biệt là, ngoại tôn nữ của ông còn có hai linh thú cường đại.

Đừng nói là người khác, ngay cả chính Quân Lâm Thiên cũng đều không phục hồi tinh thần lại, thật sự là hôm nay làm cho ông quá nhiều chấn động……

Ngay từ đầu, người của tộc Phượng Hoàng cũng không để Chu Tước và tuyệt vào mắt, cho dù bọn họ đều là Thần Đan, nhưng nhân số quá ít, căn bản không phải là đối thủ của bọn họ.

Nhưng mà, hiện tại lại cảm giác được một cổ áp bách……

Hai người này thực lực rất mạnh, ít nhất bên trong những người ngang cấp ít người sẽ là đối thủ của bọn họ! Nghĩ đến đây, nam nhân trung niên bất giác đánh lên trống lớn rút lui……

“Tiếp tục như vậy, chắc chắn toàn quân sẽ bị diệt!”

Lòng của ông ta đột nhiên trầm xuống, trong đôi mắt hiện lên một tia sáng: “Cho nên, hiện tại chỉ có thể trốn! Chỉ cần nữ vương bệ hạ còn ở đây, sớm muộn gì Phượng Hoàng nhất tộc sẽ đưa nàng trở về!”

Nghĩ đến đây, nam nhân trung niên hạ quyết tâm, nở nụ cười âm lãnh: “Nhân loại, ngươi cho rằng ngươi như thế là có thể bình yên vô sự sao? Đắc tội Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta, là tuyệt đối không có kết cục gì tốt, ha ha ha!”

Tiếng cười cuồng ngạo tràn ngập ở khắp không trung, phản chiếu khuôn mặt điên cuồng kia của đối phương.

“Chúng ta lui!”

Lúc hạ lệnh này, ông ta rất không cam lòng, nhưng không thể làm gì, nhìn Quân Thanh Vũ lần cuối cùng muốn rời đi.

Nhưng mà, sao Chu Tước sẽ cho bọn họ cơ hội chạy trốn?

Phụt một tiếng, ngọn lửa vô tận ngưng tụ trước người, biến thành một ngọn lửa Chu Tước khổng lồ, ầm ầm bắn về phía nam nhân trung niên phía trước……

Ầm!

Ngọn lửa đánh vào trên người nam nhân trung niên, ông ta lập tức bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi, cả khuôn mặt trắng bệch một mảnh.

Nhưng đây đều không phải là kết thúc, còn không đợi ông ta đứng lên một lần nữa, từng công kích của Chu Tước đã rơi xuống, hung hăng đập ở trên người ông ta……

“Chu Tước, lấy Thần Đan trong cơ thể bọn họ ra!”

Quân Thanh Vũ nhíu mày, trong ánh mắt hiện ra một tia sáng.

Nhân loại không thể sử dụng Thần Đan của linh thú, nhưng với linh thú mà nói, lại là bảo bối hiếm có. Vừa rồi nàng còn tiếc Thần Đan trong cơ thể Đào Gia Lạc bị hủy, không nghĩ tới nhanh như vậy có linh thú đưa tới cửa……

Đây xem như nhờ họa được phúc sao?

“Được.”

Chu Tước nâng đôi mắt lên, giọng nói là một tia lãnh khốc.

“Đáng chết!” Nam nhân trung niên cắn chặt răng, rõ ràng đều là cảnh giới Thần Đan, nhưng rõ ràng thực lực của nam nhân này mạnh hơn ông ta……

Chẳng lẽ ông ta sẽ phải tuyệt mệnh tại đây? Không! Ông ta không cam lòng!

“Chu Tước, tốc chiến tốc thắng!” Quân Thanh Vũ khẽ nhíu mày, ánh mắt xuyên qua một tia sáng lạnh.

Nghe thấy giọng nói của nữ tử, Chu Tước cũng không nói lời gì, hắn chỉ chậm rãi nâng tay lên, trong nháy mắt, trên tay chợt dâng lên một cổ gió lốc mãnh liệt, che trời lấp đất áp về phía nam nhân trung niên……

Ầm!

Trong nháy mắt, nam nhân trung niên đã biến thành khói bụi ở dưới ngọn lửa, rồi sau đó một quả Thần Đan bao trùm ở trong ngọn lửa rơi vào lòng bàn tay Chu Tước……

“Ngoại công.” Quân Thanh Vũ quay đầu nhìn về phía Quân Lâm Thiên, trầm ngâm nửa ngày, nói: “Nơi này có thể giao cho bọn họ xử lý, chúng ta rời đi trước đi.”

“Được.” Quân Lâm Thiên vội vàng gật đầu: “Nha đầu, sau đó, con nói cho ta tung tích của mẫu thân con……”

Trái tim Quân Thanh Vũ run lên, cuối cùng vẫn gật đầu…

Quân gia, thư phòng.

Quanh quẩn một mùi thư hương, ánh nắng nhàn nhạt xuyên qua cửa sổ giấy chiếu vào, bao phủ ở trên thân thể đơn bạc của nữ tử……

Lúc này Quân Hạo Vũ chỉ đứng ở bên cạnh Quân Lâm Thiên, mỉm cười nhìn khuôn mặt thanh lệ xuất trần kia: “Thanh vũ, ánh mắt đầu tiên nhìn đến con đã cảm giác có duyên, không nghĩ tới, con lại là chất nữ của ta, chỉ là không biết muội muội kia của ta như thế nào?”

Chuyện này, cũng là chuyện Quân Lâm Thiên muốn biết, hai mắt ông sáng lên nhìn chằm chằm Quân Thanh Vũ, giờ phút này, dù là hô hấp cũng đều khẩn trương.

Trong lúc nhất thời, trong thư phòng truyền lưu hơi thở lặng im.

Như là nhận thấy được sắc mặt Quân Thanh Vũ, Quân Hạo Vũ ngây ngẩn: “Thanh vũ, có phải muội muội ta nàng xảy ra chuyện gì hay không……”

Quân Thanh Vũ khẽ mím môi mỏng, gật đầu: “Mẫu thân bà…… Đã chết……”

Ầm!

Như ngũ lôi oanh đỉnh, cơ thể của Quân Lâm Thiên bỗng dưng chấn động, trong cổ họng lập tức hiện ra một mùi tanh ngọt, phụt một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.

“Ngoại công!”

Cơ thể Quân Thanh Vũ chợt lóe đứng ở bên cạnh Quân Lâm Thiên, trong ánh mắt thanh lãnh chứa tia lo lắng.

“Khụ khụ!” Quân Lâm Thiên ho khan hai tiếng, lại ho ra một ngụm máu tươi lần nữa, ông lại không rảnh lo điểm này, vội vàng duỗi tay bắt lấy cánh tay Quân Thanh Vũ, giọng run rẩy hỏi: “Con…… Vừa rồi con nói cái gì?”

Giờ khắc này, Quân Thanh Vũ rõ ràng cảm nhận được tay bắt lấy mình đang run rẩy kịch liệt.

Quân Thanh Vũ rũ lông mi xuống, nhàn nhạt nói: “Sau khi bà sinh hạ con, cũng đã chết……”

Bàn tay to trên cánh tay dần rời ra, bước chân Quân Lâm Thiên lảo đảo về phía sau vài cái, đặt mông ngã ngồi ở trên ghế dựa.

Ông khẽ nhắm hai mắt lại, khuôn mặt tái nhợt hiện ra vẻ bi thương, ở trong vài giây, lão nhân như đã già nua mấy chục tuổi……

“Đã chết?”

Nàng lại đã chết? Vậy mình kiên trì nhiều năm như vậy, lại là vì cái gì?

“Ha ha.” Quân Lâm Thiên cười nhẹ, nụ cười kia lại lộ ra thê lương vô tận, cuối cùng, ông dung tiếng xé rách kia quát: “Là ta hại ta nữ nhi!”

Nếu không phải năm đó ông đưa nàng vào đại lục Cổ Võ, có lẽ, nàng cũng sẽ không một mình mất đi ở địa phương xa lạ kia……

“Khụ khụ khụ!”

Sau khi nói xong câu nói kia, Quân Lâm Thiên lại ho khan mãnh liệt lần nữa, từng ngụm máu tươi bị ông phun ra, trên mặt đất nhìn thấy ghê người như vậy.

Nhưng ông càng đau hơn chính là trái tim, loại lo lắng này đau khiến ông thiếu chút nữa hít thở không thông.

“Phụ thân!” Quân Hạo Vũ từ lúc ban đầu bi thương phục hồi tinh thần lại, vội vàng đỡ lấy thân thể run rẩy của Quân Lâm Thiên: “Phụ thân, người phải bảo trọng, bằng không muội muội biết cũng sẽ không an tâm.”

“Nha đầu.” Quân Lâm Thiên ngăn chặn bi thống trong lòng, ngửa đầu nhìn nữ tử trước mắt: “Con có thể nói cho ta mẫu thân con là chết như thế nào hay không? Là vì người hay là thiên tai? Nếu là vì người, ta đây tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho người kia!”

Nếu ai tổn thương nữ nhi ông, chắc chắn sẽ khiến hắn trả giá đại giới vạn phần!

“Việc này nói ra thì rất dài.” Quân Thanh Vũ khẽ mím môi: “Năm đó, mẫu thân và thiếu công tử Cảnh gia Thần Cảnh gặp nhau, hơn nữa yêu hắn, ai biết thế lực Cảnh gia cường đại, thiếu công tử kia còn có một vị hôn thê, ngay ở lúc hai người thành thân bên nhau không bao lâu, Cảnh gia đã tìm tới cửa, gọi phụ thân trên danh nghĩa kia của con trở về, hơn nữa thiết kế để ông ta và vị hôn thê kia của ông ta thật sự làm phu thê, Cảnh gia và gia tộc kia là môn đăng hộ đối, vì phụ trách với bà ta, thiếu công tử Cảnh gia đã vứt bỏ mẫu thân thành thân với ông ta……”

“Sau đó thì sao?”

Trong lòng Quân Lâm Thiên dâng lên một cổ lửa giận ngập trời, giọng run rẩy hỏi.

“Năm đó, người Cảnh gia cực kỳ nhục nhã với mẫu than con, nói bà là nữ tử đại lục Cổ Võ, không xứng với thiếu công tử Cảnh gia Thần Cảnh, còn không thể đánh đồng với vị hôn thê kia, mẫu thân tâm cao khí ngạo, tự nhiên sẽ không tha thứ cho nam nhân kia, nhưng vị hôn thê của ông ta lại không muốn phu quân mình và nữ nhân khác từng có quan hệ, lúc này đuổi giết mẫu thân đã hoài thai……”

“Mẫu thân thân bị trọng thương, nhị gia Quân gia nhất kiến chung tình với bà, nên mạnh mẽ giam cầm bà, cũng bởi vì thương thế kia, sau khi sinh hạ con, bà đã khó sinh mà chết……”

“Ha ha ha!”

Quân Lâm Thiên ngửa đầu cười to hai tiếng, trong tiếng cười kia tràn ngập sát khí: “Hay cho một Cảnh gia, lại nói nữ nhi Quân gia ta không xứng với hắn! Nữ nhi Thần Môn Quân gia ta, tuyệt đối không có người nào mà không xứng! Một Cảnh gia nho nhỏ lại khinh thường nữ nhi ta như thế, Quân Lâm Thiên ta thề ở đây, nhất định phải cho bọn họ chết không được tử tế, để an ủi nữ nhi của ta trên trời có linh thiêng!”

Lúc này trong lòng Quân Lâm Thiên có lửa giận chưa từng có, ban đầu ông đưa nữ nhi tiến vào đại lục Cổ Võ, là bởi vì ở nơi đó nàng có thể bình an trưởng thành, lấy thiên phú của nàng cũng sẽ không có ai có thể xúc phạm tới nàng……

Ai biết, người Thần Cảnh sẽ đi đại lục, còn hại chết nữ nhi bảo bối của ông.

Sớm biết như thế, dù là huỷ bỏ đan điền của nữ nhi cũng muốn để nàng lớn ở lên bên người ông, ít nhất như thế, nàng còn có thể sống sót……

“Cảnh gia!” Quân Hạo Vũ hít sâu một hơi, cưỡng ép sát khí trong lòng, cười lạnh nói: “Con nói, hẳn là Vân Cảnh Thành Cảnh gia! Sao Cảnh gia kia có thể so sánh với thế lực Quân gia ta? Nhưng bọn họ lại nhục nhã đại tiểu thư Quân gia ta như thế, hơn nữa…… Hại tính mạng của nàng!”

Với muội muội bị đưa đi từ nhỏ kia, Quân Hạo Vũ vẫn có ấn tượng sâu sắc, ông vĩnh viễn không thể quên, năm đó lần đầu tiên đứa bé kia nở nụ cười với ông.

Sau đó vì an toàn của nàng, phụ thân bất đắc dĩ mới đưa nàng đi, lúc ấy ông còn khóc một đoạn thời gian, ai ngờ, từ biệt kia, lại chính là cả đời……

“Ngoại công, lần này gặp mặt, con cần đi Cảnh gia một chuyến.” Quân Thanh Vũ nâng đôi mắt lên, trong ánh mắt chứa ý cười lạnh: “Con càng muốn đi gặp nam nhân kia một lần, để ông ta hối hận cả đời vì đã từng quyết định!”

“Được, ta đi với con!” Quân Lâm Thiên đứng dậy, phát ra lửa giận làm y phục của ông không gió tự bay, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tuy nữ nhi đã chết, nhưng ta muốn cho toàn bộ người của Thần Cảnh biết, nàng là nữ nhi của ta! Còn khiến cho người đã từng vứt bỏ phụ lòng nàng hiểu rõ, rốt cuộc là ai không xứng với ai!”

Nếu không phải là Quân Thanh Vũ nói, ông căn bản không biết năm đó nữ nhi chính là thê thảm như thế, những trải qua đó cũng giống như một bàn tay đang hung hăng xé rách lòng của ông, khiến ông đau đớn muốn chết.

Với Cảnh gia tổn thương nữ nhi, sao ông có thể buông tha?

“Ngoại công, gần đây người khẳng định muốn rửa sạch thế lực trong Thần Môn một chút, cho nên, người còn có rất nhiều chuyện phải làm, mà con đi Cảnh gia trước chờ người……”

Quân Lâm Thiên nhíu mày lại: “Những việc này từ từ lại nói, vì báo thù cho nữ nhi quan trọng nhất! Huống chi còn có tiểu tử Quân Hạo Vũ này hỗ trợ, căn bản không cần ta!”

“Ngoại công, người yên tâm, thù của bà, con nhất định sẽ báo, hiện giờ tuy Thần Môn đã giải trừ nguy cơ, nhưng rất nhiều chuyện còn cần người đi dẫn dắt, về sau kẻ thù của chúng ta sẽ càng nhiều, bởi vậy người cần hoàn toàn kết hợp Thần Môn lại……”

Lời nàng nói rất có đạo lý, khiến Quân Lâm Thiên gật đầu: “Được, vậy ta tạm thời ở lại mấy ngày, vài ngày sau, nhất định sẽ chạy đến Cảnh gia gặp mặt con, nhưng ta sẽ chào hỏi minh chủ Liên Minh Luyện Trận Vân Cẩm Thành một cái, nếu con có yêu cầu gì thì đi tìm ông ấy.”

Quân Thanh Vũ vốn định dò hỏi lão nhân về chuyện Liên Minh Luyện Trận một chút, nhưng cuối cùng nàng vẫn ngậm miệng lại: “Nếu con có yêu cầu sẽ đi tìm ông ấy!”

Quân Lâm Thiên vốn còn muốn nói gì đó, lại vào lúc này, một giọng nói vội vã truyền đến.

“Gia chủ, có một người tự xưng là trưởng lão Phượng Hoàng nhất tộc tới tìm Thanh Vũ tiểu thư?”

“Phượng Hoàng nhất tộc?”

Trên người Quân Lâm Thiên chợt hiện ra sát khí mãnh liệt: “Nha đầu, con ở chỗ này chờ ngoại công, ta đi giải quyết lão gia hỏa kia, những người Phượng Hoàng nhất tộc đó đều con mẹ nó không phải là thứ gì tốt, ai biết lại gặp phải chuyện xấu gì!”

Rất hiển nhiên, trải qua ồn ào vừa rồi, Quân Lâm Thiên không có hảo cảm gì với những người đó.

“Không cần.” Quân Thanh Vũ lắc đầu: “Nếu ông ta không có cường thế đến, vậy con đi xem rốt cuộc ông ta muốn làm gì……”

Đại đường Quân gia, lão giả bưng một chén nước trong tay, khẽ thổi tan khí nóng, lại vào lúc này, trông thấy nữ tử bước đến, ông chậm rãi đặt chén trà trong tay xuống, mỉm cười hỏi: “Tiểu cô nương, ta tới tìm ngươi là có chuyện muốn thương lượng với ngươi……”

Quân Thanh Vũ khẽ nhíu mày, lạnh lùng nhìn ông một cái: “Nếu là vì chuyện của Tiểu Hoàng Nhi, vậy miễn, ta tuyệt đối sẽ không để nàng bị các ngươi lợi dụng!”

Lời của lão giả cứng lại, bất đắc dĩ lắc đầu: “Tiểu cô nương, ngươi hiểu lầm ta rồi, ta biết vừa rồi người của Hữu Hoàng đi tìm ngươi, nhưng ta và ông ta không giống nhau, ta là mời nữ vương bệ hạ trở về kế thừa Phượng Hoàng nhất tộc, chỉ có nàng mới có thể dẫn theo Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta đi đến huy hoàng……”

“Ta có thể tin tưởng ngươi sao?” Ánh mắt Quân Thanh Vũ thanh lãnh, không hề gợn sóng.

“Ha hả.” Lão giả cười nhẹ hai tiếng: “Ngươi hẳn là không biết chuyện của tộc Phượng Hoàng chúng ta đi? Ở rất nhiều năm trước, ở dưới dẫn dắt của nữ vương tộc Phượng Hoàng là tồn tại cường đại nhất trên đời, trừ Chu Tước thiếu chút nữa diệt toàn bộ đại lục kia, thì không có người nào sẽ là đối thủ của Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta, khi đó Tiên Tông còn không biết ở cái góc nào, nhưng mấy trăm năm trước nữ vương bệ hạ lại biến mất……”

Quân Thanh Vũ không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn lão giả.

Lão giả một ngừng nói một chút, tiếp tục nói: “Sau khi nữ vương biến mất, Phượng Hoàng nhất tộc chia làm hai phái, một là do ta dẫn dắt Tả Phượng phái, một phái khác đó là Hữu Hoàng phái, hai phái chúng ta đấu đến túi bụi, hơn nữa không có nữ vương chấn giữ, cũng để cho địch nhân thừa dịp có cơ hội, mấy trăm năm xuống dốc, Phượng Hoàng nhất tộc sớm không bằng trước, Hữu Hoàng là người có dã tâm, nếu Phượng Hoàng nhất tộc rơi vào trong tay ông ta, sợ là rồi sẽ có một ngày sẽ hủy trong một sớm, cho nên, ta mới đến nghênh đón nữ vương bệ hạ trở về, chỉ có nàng trở về, mới có thể làm Phượng Hoàng nhất tộc khôi phục khí phái đã từng……”

Nói tới đây, ông nhìn về phía Quân Thanh Vũ, mặt lộ vẻ mỉm cười: “Nha đầu, tuy ta đã tới chậm một bước, lại cũng thấy được Chu Tước chiến đấu với thủ hạ của Hữu Hoàng, nếu ngươi có thể làm Chu Tước nguyện trung thành với ngươi, nói vậy…… Ngươi cũng không đơn giản!”

Cho dù hiện giờ thực lực của Chu Tước giảm rất nhiều, nhưng thọ mệnh của Phượng Hoàng nhất tộc cực kỳ dài lâu, cho nên, ông đã từng may mắn gặp qua lực lượng đỉnh phong của Chu Tước.

Kia mới là cường giả chân chính! Chỉ dựa vào lực lượng của bản thân, là có thể làm ra luyện ngục nhân gian!

“Ta sẽ để Tiểu Hoàng Nhi tự mình lựa chọn.” Quân Thanh Vũ trầm ngâm nửa ngày, nói: “Hoàng Nhi, xuất hiện đi, con là lựa chọn trở lại Phượng Hoàng nhất tộc, hay là ở lại.”

Xoạt!

Một ánh sáng hiện lên, Tiểu Hoàng Nhi xuất hiện ở trước mặt Quân Thanh Vũ.

“Con không bỏ được rời khỏi mẫu than.” Nàng nâng khuôn mặt phấn điêu ngọc trác lên, mắt to ngây thơ sáng ngời nhìn chăm chú vào lão giả: “Nhưng con càng không muốn trở thành liên lụy, con muốn có được lực lượng bảo vệ mẫu thân, lão nhân, ngươi có thể để ta tăng thực lực lên sao?”

Lão giả tự tin cười: “Đương nhiên, chỉ cần người trở lại Phượng Hoàng nhất tộc, là có thể tiếp nhận truyền thừa, chờ sau khi người truyền thừa chấm dứt, vậy có thể rời đi Phượng Hoàng nhất tộc, lúc đó, toàn bộ Phượng Hoàng nhất tộc đều sẽ theo người đuổi theo người khế ước của người……”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN