Vô Thượng Thần Giới - Nhân Loại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
186


Vô Thượng Thần Giới


Nhân Loại



Chap 2 : Nhân loại

Viễn cảnh của một vũ trụ bao la rộng lớn vô cùng

Ta đang ở nơi đâu

Bóng dáng của một người nữ tử xuất hiện áp vào lòng ngực ta

Nàng ta bảo rằng : đây là Thiên Vũ ( Càn Khôn ) lập ra vạn vật các vị thần thống trị ngoài thế giới của ngươi

Tôn Thượng : ta cứ ngỡ rằng thượng giới đã là nơi có địa vị cao nhất nào giờ đây ta lại được chứng kiến những điều ta chưa từng được khám phá …

ta vẫn chỉ là một hạt cát nhỏ nhoi tại nơi Thiên Vũ này … rồi ta lại bừng tỉnh thế tại sao ta lại ở đây

Nàng ta bảo : nếu ta cho ngươi một cơ hội được làm lại từ đầu ngươi có đồng ý không

Tôn Thượng : ta đồng ý

Nàng ta nói : tại sao

Tôn Thượng : ta muốn gặp lại nàng ấy

Nàng ta cười : vậy được ta cho người luân hồi , còn sống được hay không ở thế giới đó thì phải xem bản lĩnh của nhà ngươi tới đâu

Tôn Thượng : đa tạ

Rồi bỗng dưng bóng tối xung quanh bao trùm lại ta rơi xuống như một cái hố đen không đáy … Nhưng khi ta mở mắt , trước mắt ta giờ đây có hình ảnh của một người phụ nữ đang ôm ta vào lòng và bên cạnh có một người đàn ông khá soái gọi ta là Thiên Thanh không lẽ ta thật sự đã được luân hồi , còn tên Thiên Thanh chắc có lẽ là tên của ta ở thế giới này … buồn ngủ quá … ngủ thiếp đi , rồi cũng một thời gian dài sau đó ta đã được hưởng những thứ gọi là tình cảm , hai người họ dành cho ta thứ mà ta chưa từng được trải nghiệm qua ta còn nhớ kiếp trước ta đã phải chiến đấu triền miên để chỉ tồn tại

Năm ta năm tuổi , đã biết đi và biết nói và viết chữ , người trong tộc gọi ta là thiên tài , ta đặt ra câu hỏi cho chính bản thân thiên tài là gì ở thế giới này , khi ta lên sáu tuổi như bao đứa trẻ ở nơi kì lạ này mỗi đứa trẻ phải được kiểm tra năng lực cái gì đó tu vi và hai người họ đã kì vọng rất nhiều vào ta nhưng rồi ta lại làm họ buồn bã vì ta không có tu vi – họ nói ta không nên buồn vì ta vốn rất thông minh nên sẽ có con đường huy hoàng khác

Mười tuổi ta đã hiểu quy luật ở thế giới này ‘ Cá bé sẽ bị nuốt ‘ vì vậy ta đã quyết định tuy không có tu vi nhưng với niềm kiêu hãnh của một vị Thần ta phải xưng bá ở thế giới này rồi ta quyết định rời bỏ nhà đi chỉ để thể hiện bản lĩnh kèm một mảnh giấy … rồi phụ thân và phụ mẫu sẽ phải tự hào về hài nhi … và rồi trong suốt hai năm sau đó ta đã đằm chìm trong thế giới này vì những thứ rượu và kỹ nữ dù mới mười tuổi nói ra thì có vẻ khó tin nhưng ta đã tìm được một công việc đó là công việc thợ rèn và luyện đan dược bao nhiêu tiền tài đã tâm huyết vào những thứ phù du đó cho đến khi năm mười hai tuổi khi ta trở về cả gia tộc ta đã bị diệt vong không biết tung tích của bất cứ ai … ta đã mất người mà ta từng thương giờ đây ta lại mất đi những người thật sự thương ta … xung quanh chỉ còn là đống tro tàn dưới cơn mưa và bầu trời giận dữ ta đã thề sẽ báo thù . Ta bắt đầu cho cuộc hành trình của chính mình , nghe ngóng được tin tức ở thế giới này ta gọi là Nhân Loại cũng có những gia tộc mạnh mẽ như : Long Tộc , Man Tộc , Pygmy Tộc nhưng trong số đó có vẻ Long Tộc ở đây rất mạnh và khá thần bí và Man Tộc chỉ là bọn không có đầu óc được thân hình to lớn ngoài ra không đáng e ngại , Pygmy Tộc là một tộc mà ta cần quan tâm nhiều bởi ở đây bọn họ có khả năng rèn các loại binh khí cực tuyệt hảo

Ta tìm đến phía Tây nơi có một khu rừng rộng lớn và sâu thẳm nơi có nhiều loại yêu thú các cấp độ khác nhau rất thích hợp cho việc tu luyện cũng như có các loại thảo dược quý hiếm để chữa trị các vết thương và luyện hóa bổ trợ cho việc luyện đan dược , ta tìm tới một vách đá cao ngồi tu luyện nhưng vì không có tu vi nên ta đã thử một phương pháp khá là nguy hiểm nhưng đó là cách mà ta thường làm để mạnh hơn ở kiếp trước đối diện với cái chết để được sức mạnh to lớn hơn và chiến thắng nỗi sợ hãi . Cơ thể hiện giờ của ta hiện tại vẫn khá yếu . Ta cưỡng ép cơ thể thu nạp linh khí vào đan điền một cách điên cuồng và mãnh liệt khiến các yêu thú cấp thấp xung quanh sợ hãi khiến da thịt trở nên rạn nứt , gân mạch nổi lên và mạch máu đóng vai trò như một cái bình đưa linh khí trực tiếp chảy vào đan điền , một chốc lát ta bị mất kiểm soát nhưng thần thức ta liên tưởng tới nàng ấy vì vậy ta phải mạnh hơn và cũng như báo thù cho gia đình nhưng ta không được nóng vội đã giúp ta điều chỉnh lại và khai mở được tinh thần lực , cơ thể giờ đây như vừa mới vừa gột rửa trở thành một con người mới , bây giờ so với lúc trước đã mạnh hơn gấp mười lần

Ta đứng dậy nhảy … vèo … vèo … chíu … chíu … đá lỡ … mém té … may thật … ta tìm kiếm những linh dược để nâng cao thực lực của bản thân … trước mắt ta là một con rồng màu đỏ rực bao quanh bởi lửa

… Ai Ai Ai …

Thiên Thanh : con rồng nói được kìa

…… Tuyệt cú mèo …….

Rồng : ta đương nhiên nói được ta đã sống vạn năm rồi

Thiên Thanh : vậy à , thế ta đi nhé không làm phiền

Rồng : thấy ta thì không kẻ nào sống sót , để mạng nhỏ của ngươi ở lại

Thiên Thanh : hahaha chỉ là một con rồng mà dám nói chuyện với ta như vậy

Rồng : chết đến nơi rồi mà con mạnh miệng

Thiên Thanh thức tỉnh tinh thần lực tỏa ra một áp lực của thần vô cùng mạnh mẽ đưa con rồng vào trong thần thức

Rồng : đây là đâu

Tôn Thượng : vào tới đây mà vẫn còn ngông sao , quỳ xuống

Rồng : đột nhiên quỳ xuống , chuyện gì thế này sao ta không điều khiển chính bản thân ta

Tôn Thượng : ta là đấng tối cao ở nơi đây từ nay ngươi sẽ là thú cưng của ta

Rồng : rốt cuộc hắn là ai mà khiến ta phải sợ hãi thế này , ta sẽ nguyện ý đi theo ngươi

Thoát ra khỏi thần thức rồng giờ đây sống trong thần thức Thiên Thanh , thay vì giết nó thì con rồng này vẫn có tác dụng về sau , ta tiếp tục tiến vào sâu bên trong khu rừng đầy ma thú để tìm kiếm những điều mới mẻ khác.

Chuyến hành trình vừa bắt đầu đã vô cùng gian nan liệu Thiên Thanh và thú cưng của mình sẽ phải đối mặt với những mối nguy hiểm tiềm tàng nào đang chờ đón họ

Đón chờ chap 3 : Cuộc gặp gỡ định mệnh

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN