VÔ THƯỢNG THẦN - Chương 47: Tiến vào trò chơi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
188


VÔ THƯỢNG THẦN


Chương 47: Tiến vào trò chơi


Cảnh vật bỗng chốc tối đen, sau ba giây, quang cảnh lập tức thay đổi. Vinh đánh giá mọi thứ một hồi, nhìn toàn cảnh xung quanh, đây là một thị trấn nhỏ lụn bại, chỉ có mấy gian phòng phân tán ra bốn phía, lung lay như muốn đổ. Gió thổi qua trong thôn trấn bay lên đầy trời cát vàng, tựa như sương khói mông lung bao phủ lên trấn nhỏ, hướng ra ngoài trấn mà nhìn, một mảnh sa mạc mênh mông lất phất cát bụi bay.

– Chúc mừng mạo hiểm giả mở ra bản đồ Hoàng Sa thôn.

– Giới thiệu bản đồ: Hoàng Sa thôn thuộc về Hoàng Thạch trấn một trấn thuộc loại nhỏ trên địa bàn Hoàng Sơn thành. Nằm ở Cực Tây của Việt Quốc trên Đông Dương lãnh thổ. Tiểu thôn thuộc sự quản lý Hoàng Thạch trấn lên tới mấy trăm. Hoàng Sa thôn chính là một trong số đó…

Đọc kỹ một lần hệ thống giới thiệu, Vinh cũng nắm bắt đại khái về mảnh đại lục này.

Đại lục Thiên Kiếm chia làm rất nhiều lãnh thổ, rộng lớn vô cùng tận. Đông Dương lãnh thổ chính là một lãnh thổ nhỏ nhất trong số đó. Bên trong Đông Dương lãnh thổ được nhân loại cư trú lại chia làm ba cường quốc lớn, lần lượt là Việt Đế Quốc, Triệu Voi Đế Quốc và Chân Lạp Đế Quốc. Cũng chia thành hai liên minh là liên minh Tà Ác và liên minh Chính Nghĩa và một liên minh Trung Lập. Việt Quốc trong số đó chính là theo Tà Ác liên minh, Triệu Voi Đế Quốc theo phe Chính Nghĩa liên minh còn Chân Lạp Đế Quốc là quốc gia trung lập.

Việt Đế Quốc lãnh thổ trải rộng khắp vùng Biển Đông, chia ra làm sáu mươi ba Châu, mỗi một châu chia ra rất nhiều Thành. Mỗi một Thành lại quản lý vô số Trấn, mỗi một trấn bên dưới quản hạt lấy vài trăm thôn làng. Mà cực Tây của Việt Quốc đại bộ phận là sa mạc, thực vật phát triển được ở đây ít ỏi vô cùng. Nhưng người dân ở đây vẫn không muốn rời đi nơi khác, theo tổ tiên của họ mà ở lại nơi này sinh sống.

Thôn này tuy được gọi là một tiểu thôn, nhưng nó có thể chứa gần một ngàn người. Vinh hít sâu một hơi, hơi thở mang theo luồng khí hắc ám nhè nhẹ vào trong thân thể cậu, tự nhiên cho thân thể Vinh tràn ngập cảm giác năng lượng.

Cái trò chơi này là do tự người chơi tìm hiểu, tự người chơi lĩnh ngộ võ kỹ, công pháp khác nhau mà tiến bộ. Tùy từng lĩnh ngộ cũng có thể được ban thưởng khác nhau.

Một số người chơi đã không nhịn được, ra ngoài thôn đánh quái, một số khác bình tĩnh hơn thì đi dạo một vòng tìm hiểu. Một số người chơi chuyên nghiệp liền đi nhận nhiệm vụ cùng tìm lão sư dạy cho các kỹ năng.

Vinh cũng không đi nhận nhiệm vụ, cũng không cần đi học kĩ năng. Nói đùa, game này là game tự lĩnh ngộ kỹ năng, nói chính xác là kĩ thuật, chiêu thức hầu hết là do mình tự lĩnh hội, tự sáng tạo. Nếu sáng tạo ra chiêu thức liền được nhận được phần thưởng không nhỏ, càng cao cấp thì lại càng được nhiều phần thưởng hơn. Thậm chí còn được điểm cống hiến, tiền bạc ngoài thực tế.

Tập đoàn Thạch Linh cũng thật biết cách làm ăn, bọn họ chính là muốn người chơi tự mình phát triển, tự mình sáng tạo, thông qua chiến đấu liên tục hoàn thiện từng chiêu thức, võ kỹ. Rồi từ đó thông qua hệ thống ghi chép võ kĩ đó lại, phân tích, đánh giá rồi cho người chơi phần thưởng. Còn võ ký được sáng tạo ra đi đâu thì không ai có thể biết được.

Tất nhiên những điều đó Vinh không biết, cái cậu làm bây giờ chỉ muốn giải trí tận hưởng trò chơi. Trên người cậu ngoài một thân trường bào cùng một thanh kiếm bình thường ra thì chẳng còn gì. Cầm kiếm trên tay.

“Thiết kiếm – Phàm cấp Hạ Phẩm: lực công kích 2 ~4”

“Trường Sam – Phàm cấp Hạ Phẩm: lực phòng ngự: 3”

Vinh cười nhạt, có kiếm, vậy là được rồi. Bước chân ra ngoài cửa thôn theo dòng người, bên ngoài, từng đoàn người túm lại với nhau, có người lập tổ đội, có người độc lai độc vãng đi tìm quái để đánh giết.

Vinh cứ thế bước đi, bỏ lại đám người đang vật lộn với đám Sa quái, chỉ nhìn qua là cấp độ 1. Đi được một đoạn đường khá xa, Vinh thấy người chơi càng ngày càng ít, thấy một đám người đang vây công một con nhện. Nhìn qua.

“Nhện Tinh: cấp độ 5, máu: 100/100.”

Nhìn đám người vây công mà vẫn bị con nhện đó ép cho thối lui liên tục. Vinh liền đi qua chỗ khác, bỗng chốc một con nhện từ dưới cát chui lên, một chiếc chân đâm xuống đầu Vinh. Nhìn thấy chiếc chân chuẩn bị đâm xuống đầu mình, Vinh liền bước sang phải một bước, chiếc chân lập tức sượt qua người cậu cắm xuống cát. Nhẹ huơ một kiếm, đâm ngay vào vùng cổ con nhện này.

Đinh! Một kích chí mạng.

-150.

Đinh! Chúc mừng người chơi nhận được kinh nghiệm 30. Răng nhện 1 cái, tơ nhện một bó.

Đinh! Chúc mừng người chơi lên cấp 2. (Điểm kinh nghiệm 20/20)

Đinh! Chúc mừng người chơi lên cấp 3.(Điểm kinh nghiệm (0/40)

Người chơi có 10 điểm tự do phân phối.

– Mở ra bảng thuộc tính.

Nhân vật: Cuội (liên minh Tà phái).

Chức nghiệp: Nhân loại kiếm tu (học đồ)

Đẳng cấp: Cấp 3 ( kinh nghiệm: 0/40)

Thuộc tính cơ bản:

HP: 130/130

MP: 25/25

Thể lực: 4

Sức mạnh: 12

Nhanh nhẹn: 12

Trí lực: 4

Tinh thần lực: 2

May mắn: 10

Lực công kích: 5 – 7

Lực phòng ngự: 2

Số điểm tự do có thể phân phối: 10

Chả biết tăng về chỗ nào, Vinh liền để cho tự động tăng điểm. Chỉ thấy từ hư không như có một lực lượng nào đó tràn vào người cậu, làm lực lượng Vinh tăng một cách rất thần kỳ.

– Có ý tứ nha!

Cười cười, Vinh tiếp tục đi tới. May mà mọi người đều cắm đầu luyện cấp không có chú ý đến Vinh biến thái, nếu không khẳng định có người muốn đề xuất ý kiến.

Đi được một đoạn lại một con nhện từ dưới cát chui lên, lại là bốn chân đập xuống, như muốn chọc thủng người Vinh từ bốn phía vậy Vinh đưa tay lên, vẽ ra một vòng tròn, chân khí tán ra, lập tức bốn chiếc chân như bị một lực lượng vô hình nào đó xoay qua chỗ khác, không ngờ đập vào hai chân bên phải còn lại. Con nhện vì mất thăng bằng không ngờ liền ngã xuống, Vinh tiến lên hai bước, một kiếm lại chém ra, thanh kiếm chỉ là Phàm cấp rất là bình thường, không ngờ lại chém bay đầu của con nhện.

“Đinh! Một kích chí mạng.

-150.

Đinh! Chúc mừng người chơi nhận được kinh nghiệm 30. Răng nhện 1 cái, tơ nhện 1 bó. “

Cười nhạt một tiếng, Vinh lại tiếp tục tiến về phía trước. Nếu là một người chơi chuyên nghiệp nhìn thấy Vinh như vậy liền chắc chắn cười trêu chọc là tên này không biết tự lượng sức mình. Nhưng Vinh chỉ là thản nhiên đi tới.

Cái trò chơi này chính là dựa vào bản thân mà đi tìm hiểu, kĩ năng học tập được từ NPC đã không còn hữu dụng mà phải dựa vào chính bản thân.

Người nào bên ngoài hiện thực thực lực càng mạnh, ở trong này chính là thăng cấp càng nhanh. Đúng là như Vinh dự đoán, Bảng xếp hạng Cao Thủ liên minh Tà phái đã có rất nhiều người đạt được cấp độ 4. Bọn họ hoặc chính là cao thủ, hoặc chính là đoàn đội chuyên nghiệp, kết hợp với nhau giết quái vượt cấp rất dễ dàng.

Đi qua một gò cát, như là vượt qua lãnh địa của đám nhện này. Hiện tại Vinh không hề gặp một người nào nữa, trước mặt cậu hiện tại xuất hiện từng con, từng con bọ cạp to đùng, cái đuôi lóe lên một chiếc châm tỏa ra hàn khí đen thui, hiển nhiên là có độc cực mạnh, thêm hai chiếc càng cực kỳ sắc bén cùng cứng rắn. Không chần chờ, xách kiếm đi tới.

“Bọ cạp sa mạc: cấp 9, máu 200/200”

Vinh tay phải chắp sau lưng, tay trái khẽ nâng kiếm, gió trên sa mạc khẽ thổi bay từng lọn tóc. Tuy đã hạ nhan sắc xuống mức thấp nhất ( vào thế giới thực tế ảo đã hạ một lần, thêm vào thế giới trò chơi hạ thêm lần nữa) nhưng trên người vẫn toát ra vẻ tiêu sái. Nhìn đằng sau bóng lưng, đảm bảo sẽ làm cho rất nhiều thiếu nữ hoài xuân. ( tác: Đằng sau ngỡ tưởng Thúy Kiều – Ai dè nhìn lại Người yêu Chí Phèo:)))

Đám bọ cạp này tuy sống quần cư, nhưng không thuộc quái tự động thù hận, mà phải công kích nó thì bọn nó mới kéo cả họ hàng ra. (thù hận dây chuyền.)

Vinh từng bước, từng bước bước tới, một kiếm đâm lên, lập tức đâm ngay vào mạn sườn một con bọ cạp.

Két!

Con bọ cạp đó rít lên một tiếng, nhưng chưa kịp lấy hơi đã bị Vinh xoay kiếm một cái, rạch một đường rất dài. Lập tức máu xanh bắn ra tung tóe, từng mảnh nội tạng theo máu mà lòi ra, rơi xuống mặt cát.

Đinh! Đánh giết được Bọ cạp Sa mạc cấp 9

Đinh! Chúc mừng người chơi nhận được kinh nghiệm 70. Hạt vĩ (Đuôi bọ cạp) 1 chiếc.

Đinh! Chúc mừng người chơi lên cấp 4 (Điểm kinh nghiệm 60/80).

Con bọ cạp đó vừa mới phát ra thanh âm lập tức bị Vinh rạch ngang bụng, nội tạng trực tiếp rơi ra mà chết. Sáu con cạp xung quanh nghe được tiếng rít cũng liền đồng thanh rít lên. Ngay lập tức vây lấy Vinh, từng chiếc càng như che lấp bầu trời đập xuống. Đạp nhẹ một bước xuống nền cát, thân ảnh của Vinh như biến mất tại chỗ, thoắt ẩn, thoắt hiện. Từng chiếc càng to đùng không ngừng đập xuống, nhưng ngay cả góc áo của Vinh cũng không thể chạm tới được.

Đinh! Phát hiện ra một môn Bộ pháp mới không thuộc đại lục Thiên Kiếm do người chơi sáng tạo ra, xếp hạng hai sao, thưởng kinh nghiệm 100, linh thạch hạ phẩm 2 viên. Mời đặt tên cho Bộ Pháp.

Đinh! Chúc mừng người chơi lên cấp 5.( Điểm kinh nghiệm 80/160)

– Tiên Hành Nhất Bộ.

“Đinh! Chúc mừng người chơi sáng tạo ra Tiên Hành Nhất Bộ, nếu có thể cải tiến, sẽ nhận được kinh nghiệm cùng vật phẩm tương ứng.”

Vừa di chuyển, vừa vung kiếm lên gạt bay từng chiếc càng và đuôi của lũ bọ cạp này, Vinh tiện thể tập lại bộ pháp. Bộ pháp này chính là Thần Hành Bách Bộ, ở Thần Giới cũng vô cùng nổi danh, đây chính là bộ pháp mà Vinh sử dụng, có thể áp xúc không gian, nháy mắt di chuyển ra một cự ly rất xa. Tại Thần Giới, không gian vững chắc vô cùng, vậy mà dùng bộ pháp vẫn có thể áp xúc lại, huống chi bây giờ chỉ là Hạ Giới. Tiên Hành Nhất Bộ chỉ là một phần rất nhỏ mà Vinh tu luyện, vì thân thể hiện tại quá yếu nên chỉ miễn cưỡng thi triển ra Tiên Hành Tam Bộ. Hiện tại chỉ dùng nhất bộ đã dư sức đối phó với mấy con bọ cạp nho nhỏ này rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN