VÔ THƯỢNG THẦN - Chương 8: Tuyệt Hồng Trần
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
450


VÔ THƯỢNG THẦN


Chương 8: Tuyệt Hồng Trần


Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, một kích hủy diệt giáng xuống. Máu bắn ra, thịt rời xương, thịt vụn rớt lộp độp. Một kích đánh tan phòng ngự của Thập nhị hộ thần thú, bọn họ không có cơ hội phát huy một chiêu vô địch mạnh nhất của thần trận. Một kích hủy diệt đó làm Thập nhị hộ thần thú tan thành mây khói, chết không toàn thây.

Một chiêu đồ mười hai vị nửa bước Thần Thánh, cảnh tượng này rung động mọi người. Thoáng chốc không còn thanh âm, thiên địa tĩnh lặng đáng sợ, quá rung động.

Mọi người trợn to mắt, ngơ ngác nhìn mưa máu rơi. Khoảnh khắc này không biết bao nhiêu người cảm thấy khó thở, thậm chí nghẹt thở.

Lão bất tử núp sau màn không muốn ra tay khi thấy cảnh tượng đó hì sợ hãi, lòng run sợ.

“Đây… Đây… Đây là công pháp gì?”

Một kích kia quá nghịch thiên, quá đáng sợ.

Tư Diệp ngồi trong phượng liễn trên bầu trời đứng bật dậy, hoàn toàn biến sắc mặt.

Một kích vô địch, rung động, làm người lạnh gáy. Một số người nhận ra điều đáng sợ, thực lực của Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo không phải đuổi kịp Thánh Chủ Ẩn Thế Chi Địa mà là đã sánh vai cùng với Thánh Chủ rồi.

Nhiều người hút ngụm khí lạnh. Tu sĩ nhân tộc hưng phấn, reo hò. Có lão bất tử mắt lóe tia sáng lạnh ẩn trong bóng tối nhìn Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo:

“ Đây… Đây là công pháp thần thuật gì?

Đối với bọn họ, một kích của Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo quá nguy hiểm, lão tổ đại giáo cũng thấy nguy hiểm.

Một kích tiêu diệt sạch Thập nhị hộ thần thú, Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo bật cười. Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo vượt qua dãy núi,lăng không chậm rãi đi hướng Tư Diệp trên bầu trời. Tư Diệp đã đứng dậy, nàng lạnh lùng nhìn Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo, không hề hoảng hốt.

Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo một bước đạp lên trời, nhìn Tư Diệp. Nàng mỉm cười nói:

“ Vậy… Bây giờ hay để ta lĩnh giáo ngươi đi. Xem ta có khả năng cứu Vô Tình Kiếm Đế không. “

Toàn trường yên tĩnh, mọi người nín thở, không khí cực kỳ căng thẳng. Trước đó không ai ngờ sự việc sẽ phát triển đến mức này.

Có thể nói Tư Diệp hiệu lệnh một tiếng, thiên hạ hào hùng hưởng ứng, vạn chúng thú nhân đối địch giết một nhân tộc dễ như chơi.

Nhưng bây giờ Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo ra tay đồ diệt Thập Nhị hộ thần thú của Ẩn Thế Chi Địa, giết tới trước phượng liễn Tư Diệp ngồi, có thể nói tình hình nguy ngập.

Tư Diệp bước xuống phượng liễn, khí thế phượng nghi thiên hạ. Nàng lạnh lùng nói:

“Phải công nhận ngươi lợi hại, nhưng đi nhầm một bước ngươi sẽ thua cả bàn cờ. Thánh Chủ của Ẩn Thế Chi Địa sẽ thống lĩnh thú tộc chúng ta quân lâm thiên hạ, thế không thể đỡ, dù là ai cũng không thể ngăn cản bước chân của thú tộc bọn ta.

Đổi lại người khác nói câu này là ngông cuồng, nhưng Tư Diệp thì không ngông chút nào. Côn Bằng Vương cũng giữ im lặng trước câu tuyên bố của Tư Diệp. Phải công nhận sự thật là mọi người có mặt tại đây, lão tổ đại giáo núp trong bóng tối đều không nghĩ câu này khoác lác.

Thánh Chủ của Ẩn Thế Chi Địa – Thông Thiên đã thành tựu Đại Thần Thánh, gã có thực lực kinh khủng nhất trong thế hệ trẻ, mọi người trong Thần Vực đều công nhận điều này.

“Thua?”

Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo mỉm cười nói:

“Nếu có ngày ta thua tuyệt đối không phải thua con khỉ Thông Thiên đó. Hơn nữa đại đạo xa xôi, chờ khi nào con khỉ đó Chứng Đạo hãy khoác lác đi.”

Tư Diệp nói rất bá khí, Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo tuyên bố càng bá đạo hơn. Nhiều người cảm thấy Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo nói khoác, quá kiêu căng ngông cuồng nhưng phải công nhận với chiến tích hôm nay, nàng có tư cách đó.

“Khá lớn lối.”

Tư Diệp lạnh lùng cười:

“Ta muốn nhìn xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, có chiêu sát thủ gì thì sử dụng đi, ta theo tới cùng “

Thái độ Tư Diệp cứng rắn làm nhiều người bất ngờ. Trận chiến này Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo đồ diệt Thập nhị hộ thần thú, chiến tích bày ra đó, một kích kinh thiên làm người người kinh sợ. Công nhận Tư Diệp mạnh thật, nhưng với lực lượng trận chiến đó, mọi người hiểu rằng Tư Diệp muốn đánh bại Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo thì vô cùng khó khăn. Trừ phi có chiêu sát thủ cực mạnh, nếu không Tư Diệp khó mà xoay chuyển cục diện, không thể tranh phong với Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo.

Tư Diệp vẫn ước chiến với Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo, chẳng hề lùi bước làm người bất ngờ.

“Nhiều lời vô ích, hôm nay ta sẽ cho Phượng Hoàng Tộc thiếu đi một vị công chúa. Ra tay đi, nếu không ngươi không còn cơ hội đâu. “

Khuôn mặt tươi cười của Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo dần dần trở nên băng lãnh, giọng nói nghe cực kì thản nhiên nhưng đã tràn đầy sát ý. Nhưng nàng chưa kịp động thủ, xa xa có một thanh âm nghe rất chế giễu cười cợt, nhưng nghe vào thanh âm này, đôi mi thanh tú Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo đang nhíu lại bỗng giãn ra, rồi cười một cách miễn cưỡng:

“Bình tĩnh, bình tĩnh, hime -sama, có việc vui thế này, có mĩ nhân bực này mà không kêu ta tới góp vui, ây, buồn quá nha. Có nên đền bù tổn thất tinh thần cho ta một chút không. “

Vào lúc này, trời rơi tiên hoa, trên trời giống như là nổi lên mưa hoa, điều này làm cho tất cả mọi người không khỏi liên tục ngẩng đầu quan sát, đây còn không phải là chuyện kỳ quái nhất, theo mưa hoa rơi xuống, từng đợt tiên nhạc dễ nghe vang lên.

Tiếp theo từng nữ tử từ trên trời hạ xuống, lúc những nữ tử này hạ xuống, từng đóa hoa nở rộ không ngừng, ở dưới chân từng nữ tử đều có một đóa hoa nở rộ, nâng mấy nữ tử đang hạ xuống bay lên.

Từng nữ tử đột nhiên từ trên trời hạ xuống toàn bộ đều là mặc vũ y, lụa mỏng che mặt, tựa như là tiên tử phủ xuống.

“Vạn Hoa Tông cũng tới!”

Thấy từng đóa tiên hoa nở rộ, bất luận là lão tổ hay là lão bất tử thế hệ trước đều không khỏi sắc mặt ngưng tụ, lẩm bẩm nói.

Vạn Hoa Tông, một trong những truyền thừa cường đại nhất của Thần Vực. Vạn Hoa Tông, sáng tạo từ trong tay Vạn Hoa Thần Tổ, xây dựng ở trong Vạn Hoa cốc. Mà Vạn Hoa Thần Tổ lại là một trong không nhiều nhân vật đỉnh phong từ vạn cổ tới nay.

Mặc dù Vạn Hoa Tông không giống như những truyền thừa tông môn khác là thành lập địa bàn, thống trị một phương thiên địa, bọn họ thành lập ở một sơn cốc, cao cao tại thượng, có ý rời xa huyên náo, nhưng mà mặc dù Vạn Hoa Tông không kiến tạo lãnh địa, không thống nhất một phương thiên địa, nhưng lại chưa từng có người nào dám khinh thị Vạn Hoa Tông, cho tới nay Vạn Hoa Tông đều sâu không lường được, có nội tình cực kỳ kinh người.

“Xem ra ta còn chưa tới trễ. Vị muội muội Phượng Hoàng Tộc, có hứng thú qua lại với bổn tông chủ mấy chiêu không? “

Lúc này một cái thanh âm hết sức lười biếng lại mang vài phần đùa cợt vang lên, tiếp theo, từng cái bóng dáng từ trên trời hạ xuống! Lúc mọi người nhìn thấy mấy người từ trên trời hạ xuống đều không khỏi kinh ngạc, nữ tử từ trên trời giáng xuống từng người đều là xinh đẹp động lòng người, tựa như là tú sen hé nở trên mặt nước, nhiều nữ tử xinh đẹp như vậy đồng thời xuất hiện thật sự là một loại hưởng thụ về thị giác.

Mà mấy nữ tử xinh đẹp lại giống như chúng tinh phủng nguyệt vây quanh một thanh niên tuấn mĩ vô song. Hắn phong tư trác tuyệt, vẻ mặt tuấn mĩ, đôi mắt như tinh thần trên thiên khung, tựa như thần tinh sáng nhất ban đêm, môi hồng răng trắng, thần thái phi dương, trên khuôn mặt luôn nở ra nụ cười lười biếng càng làm tăng thêm vẻ mị lực, đây tuyệt đối là một mĩ nam tử có một không hai. Hắn ôn nhuận như ngọc, phong độ ngời ngời, nổi bật bất phàm, thêm chút lười biếng phát ra từ xương, có thể mê chết rất nhiều nữ hài tử.

“Tuyệt Hồng Trần – Tông chủ Vạn Hoa Tông”

Vào lúc này nữ đệ tử khiêng kiệu của Vạn Hoa Tông mang theo cỗ kiệu của Tuyệt Hồng Trần đến đã ở trên một đỉnh núi có địa thế cao nhất ở hiện trường. Cỗ kiệu mặc dù không lớn nhưng mọi thứ đều có, băng lô trà khí, giường êm đệm đẹp, cái gì cần có đều có.

Tuyệt Hồng Trần nằm ở trên giường êm, thật là thư giãn thích ý, tư thái rất là lười biếng, có thoải mái nói không ra lời. Mà mấy mỹ nữ ở bên người hắn lại càng hầu hạ ở bên người, hắn khẽ cười, trái ôm phải ấp, một bộ công tử đen tối, thỉnh thoảng còn trêu chọc mỹ nhân ở bên cạnh, từng trận cười vui truyền ra, hưởng hết mỹ nhân diễm phúc, trái ôm phải ấp, bên cạnh đều là mỹ nữ hầu hạ, diễm phúc khôn cùng.

Thấy một màn hoang đường cùng hương diễm này để cho rất nhiều tu sĩ vì đó mà im lặng. Có tu sĩ thế hệ trước có lẽ là than thời thế thay đổi, cũng có tu sĩ trẻ tuổi không khỏi rất là hâm mộ, đổi lại là chính mình, có phúc hưởng hết mỹ nhân như thế, đó là chuyện tình hương diễm cỡ nào.

“Cộp, Cộp “

Hai tiếng gõ xuống đất, Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo ho nhẹ hai tiếng, mỉm cười, ném mị nhãn về phía Tuyệt Hồng Trần, nói:

“ Tuyệt Hồng Trần, ngươi tới muộn “

Tuyệt Hồng Trần đang trái ôm phải ấp, nghe tới lời đó, cười làm lành, đẩy mấy mỹ nhân trong lòng ra, lăng không bước tới chỗ Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo, nói:

“ Tại mấy lão bất tử trong tông lề mề quá đâm ra tới hơn muộn. Hì may mắn đến kịp, nàng bớt giận.”

“Công tử, các thái thượng trưởng lão phải một tiếng sau mới tới kịp.”

Từ đằng sau Tuyệt Hồng Trần xuất hiện hai cô gái dáng vẻ dung mạo đều tuyệt mỹ. Một cô gái mang kiếm, hơi thở lạnh thấu xương, một cô gái mang đao, khí thế cuồn cuộn như lửa. Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo liếc nhìn hai cô gái đó, ánh mắt đầy ý cười nói:

“Diễm phúc không tệ nha, lần này Băng Hỏa song nữ cũng theo hầu.”

Tuyệt Hồng Trần cười khan hai tiếng che dấu đi xấu hổ, hắn tiếp xúc với rất nhiều nữ tử tuyệt thế, nhưng đứng trước mặt nàng, vẻ phong độ vạn người mê không tài nào thể hiện ra được.

Thu…

Thanh âm phượng hót vang lên, một con phượng hoàng lửa như đang đốt cháy hư không lao tới chỗ Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo cùng Tuyệt Hồng Trần.

Tranh!

Nhất thời tiếng kiếm minh,đao khiếu vang lên, hai cô gái bên người Tuyệt Hồng Trần trong nháy mắt xuất thủ. Một người, kiếm hóa âm vụ,đại sát mà lên. Một người, đao hoành không mà tới, thần hỏa hừng hực.

Hai người một đao, một kiếm trong nháy mắt trấn sát hư ảnh phượng hoàng lửa đó. Tuyệt Hồng Trần lười biếng nhìn lại Tư Diệp nói:

“Không cần phải vội vã muốn ta qua đó như vậy chứ, chậc, Lãnh Tuyết, Ngọc Diễm lùi lại nào, để bổn tông chủ lãnh giáo nàng hai ba chiêu cho nóng người. “

Tư Diệp quát to:

“Không cần nhiều lời, ra tay đi.”

Ong ong ong ong ong!

Người Tư Diệp phát ra Thần khí cuồn cuộn, thần quang ở sau lưng nàng như thần linh phượng hoàng giương cánh. Trong khoảnh khắc này Tư Diệp toát ra khí tức khủng bố, đạo văn pháp tắc không ngừng xoay quanh người nàng.

“Thú vị, thú vị, xem ra Phượng Hoàng tộc muốn dùng vốn gốc để bồi dưỡng nàng.”

Tuyệt Hồng Trần vừa lăng không từng bước tiến về phía Tư Diệp, vừa nói.

“Azzz, nhưng mà chẳng khác nào dùng thiên tài địa bảo cho lợn ăn mà. Miễn cưỡng tiến nhập tiểu Thần Thánh mà thôi, ra đây kêu gào cái gì? “

“Muốn chết “

Tư Diệp thét dài, trán nàng nứt ra một đạo pháp tắc. Thần hỏa ngập trời, trong nháy mắt bao phủ lấy Tư Diệp. Tựa hồ, đây chỉ là một loại huyễn tượng, nhưng mà, nó lại không phải huyễn tượng, lửa nóng phóng lên tận trời hừng hực lấy, tư thái phá thiên diệt thế xuất hiện, cực kỳ bá đạo, nhưng mà, liệt diễm hừng hực ngập trời như vậy, nó lại chớp động lên hắc mang, thời điểm hắc mang ở bên trong liệt diễm khiêu động, để cho người ta cảm thấy vô cùng quỷ dị.

“ Cái này, cái này, đây là Tử Thần Hỏa trong truyền thuyết. “

Nhìn thấy liệt diễm dạng này, có đại giáo lão tổ không khỏi sởn hết cả gai ốc nói.

“ Thần Hỏa còn có phân sinh tử?”

Nghe được lời như vậy, có vãn bối cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, ở trong mắt tu sĩ, hỏa là không có mạng sống.

“Truyền thuyết thế gian Thần Hỏa có phân sinh tử, sau khi thế gian hỏa diệt, liền lưu lại tro tàn. Nhưng mà, thời điểm Phượng Hoàng có thể câu thông Minh phủ, lại có thể làm cho tro tàn cháy lên, liệt hỏa thiêu đốt năm đó lại hiện ra, loại hỏa này được xưng là tử hỏa. Tuy gọi là tử hỏa nhưng với Phượng Hoàng nhất tộc, nó lại mang khí tức sinh mệnh nồng đậm.”

Đại giáo lão tổ thì thào nói.

“Cái này, điều đó không có khả năng”

Thu…

Một tiếng phượng gáy vang lên, tiên diễm vô tận ở trên người Tư Diệp bạo phát đi ra, lúc này, Tư Diệp trên bầu trời không còn nhân hình nữa, mà là một con Phượng Hoàng.

“Phượng Hoàng…là Phượng Hoàng huyết thống đã phản tổ… “

Nhìn thấy biến hóa trên bầu trời, làm cho tất cả mọi người trở nên khiếp sợ, quản chi là đại giáo lão tổ, cũng không khỏi vì đó hét lên một tiếng!

Một con Phượng Hoàng, một con Phượng Hoàng đã phản tổ chân chính, vô cùng lãnh diễm, vô cùng thần thánh, tất cả vô thượng tiên tư của tiên cầm, không cách nào bắt chước, một con Phượng Hoàng xuất hiện ở trong mắt thế nhân.

Tuyệt Hồng Trần cười lạnh, nhìn con Phượng Hoàng đó nói:

“ Thực sự càng ngày càng thú vị, tới đây đi, Phượng Hoàng huyết mạch phản tổ… ta muốn xem ngươi mạnh cỡ nào. “

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN