Vô Thường - Chương 1213: Ta cho phép ngươi động đậy sao?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
12


Vô Thường


Chương 1213: Ta cho phép ngươi động đậy sao?


Huống chi cho dù là người của Cổ gia và Trảm Hồn Tông tới đây, chỉ cần không có cao thủ Linh Giai thượng phẩm thì vẫn phải nhìn sắc mặt Hồ gia mà hành sự.

Cường long còn không áp được địa đầu xa, tại vùng đất này, Hồ gia mới là lớn nhất.

Sẽ có cao thủ Linh Giai thượng phẩm sao? Không có khả năng, Tôn quản sự biết số lượng Linh Giai thượng phẩm vô cùng thưa thớt, mỗi thế lực đều cất giấu giống như bảo vật, thân phận vô cùng tôn quý, sao có thể muốn tới chỗ này?

Điểm này Tôn quản sự đoán không sai, xác thực đoàn người của Đường Phong không có một ai là Linh Giai thượng phẩm, nhưng Linh Giai trung phẩm thì một trảo có thể nắm được một xấp dầy, còn có Viêm Nhật Kiếm, Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm, Ngự Thần Cung, có tới bốn thần binh ở trên người, Tôn quản sự muốn cho các hộ vệ đi tìm người bên Đường Phong gây phiền phức, làm sao Đường Phong không bắt ngược lại bọn chúng, một lưới hết sạch?

Hiện giờ hắn đang đợi tin tức của Tiếu thúc cho nên cũng vui vẻ kéo dài thời gian, chẳng qua chỉ khổ cho Chung Lộ, chuyện này tí nữa có thể thanh toán lại.

– Thân là hộ vệ Hồ gia, ngươi để cho chủ tử của chính mình phóng túng như vậy sao?

Đường Phong nhìn Tôn quản sự hỏi.

Hắn cười nhạt:

– Hai vị thiếu gia muốn làm chuyện gì thì hộ vệ chúng ta liền toàn lực ủng hộ. Tiểu tử, tuy ta không biết ngươi có chủ ý quỷ quái gì nhưng khuyên ngươi một tiếng không nên hành động thiếu suy nghĩ. Thức thời thúc thủ chịu trói, nếu nữ nhân của ngươi hầu hạ hai vị thiếu gia thư thái, nói không chừng bọn họ vui vẻ sẽ thưởng cho ngươi vài thứ, nếu như không phải thì chỉ có một con đường chết!

Thần sắc Đường Phong lạnh lùng:

– Đã hiểu.

– Thức thời mới là tuấn kiệt!

Tôn quản sự hiểu lầm ý tứ của Đường Phong, cho rằng hắn muốn thỏa hiệp.

Tiếng khóc gào của chưởng quỹ ở lầu dưới vẫn quanh quẩn bên tai Đường Phong, lại nghe tiểu nhị nói qua về tao ngộ của lão bản nương, trong lòng sớm đã nghẹn một bụng lửa giận, lúc này rốt cuộc không thể nhịn được nữa, sát khí thoát khỏi sự khống chế phát ra ngoài, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Tôn quản sự nói:

– Tuy rằng hai tên súc sinh Hồ gia làm chuyện xấu, dâm ô thê tử của người khác, táng tận lương tâm nhưng chỉ bằng vào bản lĩnh của bọn nó còn không đủ trình làm được những điều đó. Nếu không có những tên như các ngươi trợ trụ vi ngược thì sợ rằng bọn chúng sớm đã chết vài lần.

– Đám hộ về các ngươi thật đáng chết! Hai người Hồ gia này làm chuyện xấu, các ngươi phải có trách nhiệm khuyên bảo, trưởng bối của Hồ gia mặc kệ không quan tâm, phóng túng cho người nhà cũng có bốn thành trách nhiệm, thực chất tội của hai tên súc sinh là nhỏ nhất.

– Tiểu tử, ngươi biết chính mình đang nói gì không?

Sắc mặt Tôn quản sự lạnh lùng, sát khí thôi động.

Nhưng chính vào lúc này, Hồ Thiên vội vàng hô:

– Làm phiền Tôn quản sự xuất thủ tương trợ, tốc độ chạy của tiểu nương tử này quá nhanh, hai bọn ta không bắt được.

Hai người Hồ Thiên Hồ Hải đã hoang dâm vô độ mấy năm nay, thân thể sớm suy kiệt, truy đuổi một thời gian ngắn liền có chút ăn không tiêu, tuy rằng đuổi theo mỹ nhân là một loại hưởng thụ nhưng hai người cũng mong bắt được Chung Lộ để chậm rãi thưởng thức, lúc này mới hướng Tôn quản sự đề xin giúp đỡ.

– Được!

Tôn quản sự lên tiếng, đang chuẩn bị hạ thủ đối với Chung Lộ thì thanh âm của Đường Phong cũng vang lên.

– Lộ nhi, đã đủ rồi!

Chung Lộ một mực chờ những lời này, trong lòng vô cùng tức giận ngôn ngữ và nhãn thần dâm ô của hai tên kia, một bụng oán khí tích tụ nghẹn cho tới bây giờ đã thành sát khí đằng đằng.

Đường Phong vừa mới dứt lời, Chung Lộ liền dừng bước chân, tay vung lên, hồng tiên dài ba trượng liền xuất hiện vô cùng quỷ dị, tiên phong ào ào hóa thành một mảnh hồng quang cuốn tới hai vị thiếu gia Hồ gia.

Lúc này Hồ Thiên Hồ Hải mới nhớ tới thực lực của Chung Lộ cao thâm hơn bọn hắn, nếu như thực sự đánh nhau thì bọn họ không phải là đối thủ, nhất thời cả hai hoảng hốt lo sợ, đồng thanh hô lớn:

– Tôn quản sự cứu ta!

– Hai vị thiếu gia chớ hoảng sợ!

Tôn quản sự hừ lạnh một tiếng, thân hình khẽ động liền vụt ra ngoài như thiểm điện, lấy thực lực Linh Giai trung phẩm của hắn, muốn đối phó với một người Linh Giai hạ phẩm căn bản dễ như trở bàn tay, không cần tốn nhiều sức.

– Ta cho ngươi động đậy sao?

Một thanh âm nhàn nhạt xuất hiện quỷ mị bên tai Tôn quản sự.

Thanh âm này rõ ràng là của người thanh niên vừa rồi.

Tôn quản sự hoảng hốt, khóe mắt liếc về vị trí của Đường Phong nhưng vừa mới lướt qua liền không thấy bóng người, không biết đối phương dùng thủ đoạn gì đã tiêu thất. Cùng lúc đó trước mặt chợt lóe lên một bóng người, người thanh niên chỉ có thực lực Thiên Giai thượng phẩm cư nhiên chắn trước mặt chính mình, không chỉ như thế, khí thể trên người hắn bắn ra đủ để sánh ngang với khí thế trên người chính mình.

Linh Giai trung phẩm? Tôn quản sự ý thức được lần này sợ rằng đã gặp phải cao thủ giả dạng trư ăn lão hổ.

Trong lòng Tôn quản sự hơi hốt hoảng nhưng dù sao hắn là một cao thủ Linh Giai trung phẩm cho nên gặp nguy cũng không loạn, bàn tay to rút ra một thanh nhuyễn kiếm từ bên hông. Cầm bảo kiếm trên tay, khí thế của Tôn quản sự tăng nhiều, hắn liền đâm một kiếm tới chỗ Đường Phong.

Thứ thần binh trên tay Đường Phong hiện ra, duệ kim lực quán nhập vào bên trong đánh thẳng vào nhuyễn kiếm của Tôn quản sự.

Một tiếng động nhỏ vang lên, thanh thiên binh nhuyễn kiếm trân quý của Tôn quản sự bị đứt đoạn. Biến cố này khiến cho lưng hắn đổ mồ hôi lạnh.

Thậm chí hắn không thấy được Đường Phong xuất ra một kiếm kia hư thế nào, nhưng độ sắc bén của thanh kiếm này vượt qua tưởng tượng của hắn.

Tôn quản sự không dám ham chiến, vội vàng rút lui.

– Ta cho ngươi động đậy sao?

Thanh âm Đường Phong lại vang lên bên tai, như hình như bóng dán đuổi theo thân ảnh của Tôn quản sự.

Tốc độ thật nhanh! Thần sắc Tôn quản sự khiếp sợ, hắn biết mình đã đá phải cục sắt. Không chờ cho hắn kịp có phản ứng gì, Đường Phong đã đánh ra một quyền vào ngực Tôn quản sự.

Giống như bị cự chùy ngàn cân đánh vào, cổ họng của Tôn quản sự cảm thấy có chút ngọt liền ngửa mặt bay ra ngoài.

Bịch bịch bịch.

Đang bay ở giữa không trung, Tôn quản sự lại ăn thêm mấy quyền, khí huyết cuồn cuộn không thể áp chế, há miệng phun ra một đám máu tươi.

Tuy rằng đều là Linh Giai trung phẩm nhưng từ khi xuất đạo đến giờ Đường Phong vẫn có một thói quen là vượt cấp giết người, hiện giờ ngoại trừ cao thủ Linh Giai thượng phẩm có thể khiến cho hắn chút phiền phức ra, Linh Giai trung phẩm sớm đã không còn là đối thủ của hắn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN